Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 219 - Chương 219: Cắm Sừng

Chương 219: Cắm sừng




Trong bữa tiệc, Trình Thư Dịch kéo cánh tay của Chúc Hạ Dương, trên gương mặt đeo kính râm của cô không có biểu cảm gì.

Trình Thư Dịch dựa sát bên tai cô, nhỏ giọng nói: "Cười một cái sẽ càng đẹp hơn."

"Tôi không đến để góp vui."

Chúc Hạ Dương lạnh lùng nói.

"Tổng giám đốc Trình, hôm nay hợp tác vui vẻ, ăn uống no say nhé!"

"Giám đốc Mặc khách sáo rồi."

"Ôi, đây là bạn nhảy đêm nay của giám đốc Trình sao? Không biết là tiểu thư nhà ai vậy?"

Chúc Hạ Dương nhìn người đàn ông ăn mặc sang trọng trước mắt, cằm để dâu, vừa nhìn mặt đã biết là loại người háo sắc hèn mọn.

Ánh mắt Chúc Hạ Dương hiện lên vẻ khinh thường.

"Dù là tiểu thư nhà ai thì chỉ cần trong lòng tôi là được, sau đó không phải sẽ là tiểu thư nhà tôi sao?"

Nói xong, cánh tay Trình Thư Dịch đang mắc vào tay của Chúc Hạ Dương lại còn theo đó kéo chặt một chút.

"Giám đốc Trình thật biết cách bảo vệ mà." Giám đốc Mặc cười cảm thán.

Mà Chúc Hạ Dương lại dùng sức đạp anh ta một cái, ánh mắt liếc sang bên cạnh, nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

"Ha ha, thiên kim nhà giám đốc Trình có vẻ thẹn quá hóa giận rồi." Giám đốc Mặc cười ha ha, ánh mắt nhìn vào Chúc Hạ Dương chưa từng rời đi.

"Tôi ra đây một lát."

Chúc Hạ Dương nói xong thì buông Trình Thư Dịch ra, đi mất.

Phía sau truyền đến tiếng cười của tổng giám đốc Mạc, giọng nói có vẻ trêu chọc nói: "Mắt nhìn của giám đốc Trình có vẻ đúng là biết chọn đấy, hèn gì trước giờ đều không nghe phong phanh gì, hóa ra là đã sớm tìm được vật báu như thế."

Chúc Hạ Dương không muốn nghe thấy giọng nói đáng khinh của người nọ, nhanh chóng đuổi theo bóng người mà mình vừa nhìn thấy.

Người cô vừa nhìn thấy chính là Diệp Thanh Ninh.

Theo lý mà nói thì Diệp Thanh Ninh và Trình Thư Dịch là người yêu, trường hợp như thế này thì hẳn hai người nên đi cùng nhau chứ?

Không những không đi cùng nhau, mỗi người lại còn dẫn theo bạn khác giới khác.

Chuyện này...

Vì không muốn để Trình Thư Dịch biết, cô bèn tìm Diệp Thanh Ninh để tìm hiểu rõ ràng trước, nếu như hai người bắt gặp nhau ở đây thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

Chỗ khúc rẽ toilet, Chúc Hạ Dương vừa mới bước chân vào đã nghe thấy tiếng rên rỉ, sợ đến mức cô nhanh chóng dừng chân, nép vào tường trốn đi.

"Sao anh lại nôn nóng như vậy chứ, lỡ bị người ta nhìn thấy thì sẽ xấu hổ lắm." Giọng nói mềm mại ngọt đến chết người của Diệp Thanh Ninh vang lên, lòng của Chúc Hạ Dương càng căng thẳng.

"Yêu tinh này, không phải là em thích cảm giác kích thích sao?"

"Anh thật là xấu mà, người ta đâu có muốn đâu, chúng ta vào WC mà."

WC cũng đã rất kích thích rồi!

Người đàn ông chẳng những không nghe đề nghị đi vào wc của Diệp Thanh Ninh, trái lại còn càng mạnh bạo hơn, cứ như là Diệp Thanh Ninh càng không cho thì anh ra sẽ càng chiếm lấy ở chỗ này.

Chúc Hạ Dương nghe thấy từng đợt âm thanh hét lên, nuốt nước miếng một cái, đang chuẩn bị rời đi, bỗng, một bóng đen vọt đến trước mặt.

Âm khí!

Là tà vật!

Ở đây có nhiều người như vậy, nếu như tà vật này muốn làm bậy thì sợ là sẽ khiến nhiều người vô tội bị thương.

Không thể để nó trốn thoát.

Trong lòng Chúc Hạ Dương hiện lên suy nghĩ này, lập tức xông ra ngoài, đâm một kiếm vào bóng đen kia.

Trong lúc hai người đang quấn lấy nhau, bỗng nhiên có một người lao vào, người đàn ông càng có vẻ hưng phấn, còn Diệp Thanh Ninh vẫn còn đang rên rỉ ngẩng đầu nhìn một cái, tiếng kêu bị ứ lại trong cổ họng.

"Cô... sao cô lại ở đây?"

Chúc Hạ Dương vốn không định ra mặt, chỉ là trùng hợp xuất hiện một tà vật, là một trừ tà sư nên chỉ đành ra tay.

Bầu không khí có vẻ rất ngại ngùng.

Để giảm bớt sự xấu hổ, Chúc Hạ Dương cứ làm như không nhìn thấy gì, ngửa đầu nhìn xung quanh, đi ra ngoài.

"Ôi trời, hình như mình lạc đường rồi."

"Chúc Hạ Dương."

Tiếng giày cao gót của Diệp Thanh Ninh vang lên, Chúc Hạ Dương cũng dừng bước."

"Tôi sẽ không nói với ai." Cô thật sự sẽ không nói cho người khác biết.

"Cô đi cùng Thư Dịch sao, hai người cũng lén lút sau lưng tôi, tôi và anh ta cắm sừng lẫn nhau, không có gì sai!"

Bình Luận (0)
Comment