Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 253 - Chương 253: Các Người Không Phải Là Kẻ Ngốc Sao

Chương 253: Các người không phải là kẻ ngốc sao




Thanh Vũ cười một tiếng, đặt phất trần lên tay trái, nói: "Nếu đã vậy, đây là chuyện nhà của mọi người, tôi cũng không tiện nhúng tay, nhưng mà ma vật này, nếu có làm chuyện xấu, cũng xin cô nương hãy làm theo lẽ phải."

"Tôi biết rồi."

Nhìn bóng lưng Thanh Vũ rời đi, Chúc Hạ Dương đột nhiên hét lên: "Đạo trưởng!" Thanh Vũ hơi ngừng lại, cô nói: "Y Bạch đã trúng độc thi của quỷ đế Âm Sát, đã đi theo Ninh Khanh Nam về núi Linh Vũ, mong là đạo trưởng có thể quay về núi Linh Vũ giúp đỡ anh ấy."

"Độc thi của quỷ đế, không ai có thể giải được, bần đạo bất lực."

Thanh Vũ Chân Nhân xoay người rời đi.

Nghe vậy, trong lòng Chúc Hạ Dương càng thêm lo lắng, ngay cả Thanh Vũ Chân Nhân được người đời kính ngưỡng cũng nói vậy, lẽ nào lần này Y Bạch thật sự không thể cứu hay sao?

Thấy Thanh Vũ đi rồi, rõ ràng Vân Bà đã thả lỏng hơn nhiều, nhưng mà vẫn bám chặt như cũ.

"Hạ Dương, Bắc Minh là thế gia trừ tà, sao có thể có liên quan đến tà yêu, cháu nên suy nghĩ cẩn thận."

"Không cần suy nghĩ, chuyện này không thể thương lượng." Thái độ của Chúc Hạ Dương rất quyết liệt.

Vân Bà lại định ra tay, lại bị Dư Hi ngăn lại: "Vân Bà, trừ Thanh Vũ chân nhân, không ai biết bên cạnh Hạ Dương có một ma vật, hơn nữa ngay cả Thanh Vũ Chân Nhân cũng không chấp, chúng ta còn cần liều mạng sao?"

Vân Bà liếc mắt trừng Dư Hi: "Hậu họa về sau! Thanh Vũ đồng ý giữ lại hậu họa này, chỉ là muốn nhìn thấy gia tộc Bắc Minh bị chê cười mà thôi, ta nhất định không cho phép."

Chúc Hạ Dương không cảm thấy Thanh Vũ muốn bọn họ bị chê cười nên mới nương tay, ngay cả một chưởng kia cũng vậy, có vẻ như là có mục đích khác.

Mà bà lão này, rõ ràng là giống hệt như cháu gái Lan Khê Nguyệt của mình, đa nghi cố chấp.

Xem ra nhà họ có bệnh di truyền, sau này nếu như gặp phải người nhà họ, mình nên đi đường vòng.

"Bà lão, nói thẳng ra là, bà muốn mọi người hi sinh làm đá lót đường cho gia tộc Bắc Minh thôi. Không đúng, không phải là vì gia tộc Bắc Minh, là vì bản thân bà!"

"Bà không dốc sức vì mọi người, dựa vào đâu mà muốn người khác nể trọng bà? Bà muốn khiến gia tộc Bắc Minh vang danh bốn phương, không thể nhờ là vì danh tiếng, vì hư vinh đáng thương, muốn được người đời tôn kính giống như Thanh Vũ chân nhân.

"Cháu đừng có nói bậy, gia tộc Bắc Minh chúng ta làm việc đại nghĩa, trừ tà ma cứu vớt sinh linh, nể trọng chúng ta là điều cần phải làm."

"Nhưng mà các người không thật lòng!" Chúc Hạ Dương châm chọc.

Thấy Chúc Hạ Dương vô lễ với gia chủ như vậy, còn mắng chửi gia tộc Bắc Minh, mọi người của gia tộc Bắc Minh đều không phục.

"Tại sao chúng tôi lại không thật lòng, không thật lòng sẽ mạo hiểm tính mạng giúp đỡ bọn họ sao? Cô cho rằng chúng tôi là đồ ngốc sao?" Một người đàn ông nói.

"Các người không phải là đồ ngốc sao?"

Chúc Hạ Dương hỏi lại một câu như vậy khiến bọn họ sặc nước miếng.

"Nếu như các người thật lòng, mấy ngàn năm qua đã không trốn ở đây lừa mình dối người, nếu như thật sự muốn làm việc nghĩa cứu vớt sinh linh, dù là những tiểu bối của gia tộc Bắc Minh, khi xuất hiện tà ma, cũng sẽ quên mình ra tay, đây mới là bản năng, là chức trách, của một thuật sĩ. Chứ không bởi vì không ai nhớ đến, không ai biết ơn mình nên không thèm quan tâm.

Nhưng mà các người thì sao? Mấy ngàn năm qua tự trốn ở đây lừa mình dối người, tự xưng là thế gia trừ tà, có xuất hiện không? Tự giấu mình ở đây, chưa từng chém giết một con quỷ nào, còn mơ tưởng muốn được người đời kính ngưỡng!"

Bình Luận (0)
Comment