Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262: Màu Thuần Khiết

Chương 262: Màu thuần khiết




"Vâng!"

U Liên nghe lệnh biến mất.

Dạ Minh vung tay lên một cái, một quầng sáng màu lam bảo vệ xung quanh Dư Diễn, hai người đi vào bên trọng động Tụ Tà.

Nơi giam giữ Yêu Ma, tất nhiên là lệ khí rất nặng, ngay cả Diêm Vương cũng không thể vào được dễ dàng, cấp bậc quỷ sai giống như Dư Diễn thì lại càng không chịu nổi.

Nhưng Dạ Minh lại đi vào như thường.

Tà thể vừa được hút vào động Tụ Tà vẫn chưa tụ lại, là là những cá thể tách rời, bay tán loạn xung quanh động, sau khi cảm nhận được hơi thở của Dạ Minh thì lại càng tán loạn hơn,

Tất cả tà thể đều lao về phía Dạ Minh, nhưng khi đụng vào thân thể của anh thì bỗng kêu thảm, liên tục lùi về sau, cuối cùng chỉ đành không cam lòng vây quanh Dạ Minh.

Dạ Minh nhìn bốn vách tường trong hang động, đều là những màu sắc sặc sỡ, mà ở nơi trong cùng nhất, phía trên mặt hình như có một chấm màu trắng.

Chắc chắn điều này khiến Dạ Minh kinh ngạc, bên trong động Tụ Tà này mà lại có thể nhìn thấy màu trắng tinh khiết, đúng là điều khó có thể tin.

"Đại nhân, đây là..."

"Màu trắng thuần khiết, vậy mà lại xuất hiện trong động Tụ Tà này." Dạ Minh thở dài nói.

Dư Diễn chăm chú nhìn một chút, cũng giật cả mình. "Chỉ một chút màu trắng nhưng mà những tà vật khác hình như lại không thể nuốt chửng được nó, có thể tưởng tượng được sức mạnh của màu trắng thuần khiết này lớn đến mức nào."

Tất cả những linh hồn màu trắng thuần khiết trên thế giới này đều sẽ bị nhiễm tà niệm, bị tà ác ăn mòn, cuối cùng cũng sẽ bị nhiễm những màu sắc khác, gần như không hề có bất cứ linh hôn màu trắng nào giữ nguyên được màu của nó.

Chỉ duy nhất xuất hiện một linh hồn vào thời thượng cổ.

Nhưng mà sau đó đã không còn tung tích nữa.

Nhưng mà tại sao ở đây lại có màu thuần khiết?

Có phải là do linh hồn đó đã từng đến đây, tất nhiên là không cần phải đoán, bởi vì... điều này là không thể, hơn nữa những tà thể này đều được hút ra từ linh hồn, lẽ nào màu thuần khiết này cũng được hút từ linh hồn ra?

Nhưng Dạ Minh lập tức phủ định suy đoán này.

Dù sao những tà thể và nghiệp chướng đều được hút ra từ linh hồn, sẽ không hút được gì từ những linh hồn sạch sẽ.

Vậy nên Dạ Minh cũng rất thắc mắc về nguồn gốc của màu thuần khiết này.



Cửa xa lộ phía tây, một bầy thây ma đông đúc đang vây xung quanh thứ gì đó.

Đám thây ma ép sát lên chiếc xe nằm úp ở giữa, phủ kín chiếc xe đến nỗi không chừa một kẽ hở nào. Tài xế và Dư Văn ở bên trong xe nhìn tình hình trước mắt, vô cùng hoảng sợ.

Số lượng thây ma thật sự quá nhiều, dù có ở trong không xông ra ngoài thì cũng sẽ bị kép chết ở nơi này.

Mỗi con thây ma cứ như là một con sói đói, lần lượt đập mạnh vào cửa sổ xe, cửa sổ xe vang lên từng tiếng cộng hưởng.

"Bốp!"

Cuối cùng, cửa sổ xe không thể chịu được lực đánh của bầy thây ma, rốt cuộc cũng vỡ vụn.

"Á, phải làm sao bây giờ, cứu với!"

Tài xế la lớn, hai mắt đầy sợi máu, phát điên quơ hai tay. Chỉ thấy một con thây ma vươn móng tay tóm chặt lấy gã, dùng sức xé ra, tài xế theo bản năng lùi về sau chạy trốn, nhưng chỉ nghe được tiếng xương rời ra, một cánh tay bị xé toạc ra khỏi bả vai của gã.

"Tiểu Từ!"

Dư Văn hô lớn, tuyệt vọng nhìn đám thây ma đang vươn tay về phía mình và tài xế Tiểu Từ.

"Đều là tại ông, là lỗi của ông!" Tiểu Từ khóc ròng, hai mắt sưng đỏ nhìn còn đáng sợ hơn những thây ma kia.

"Nếu như không phải ông muốn..."

Dư Văn có thể ở nhà trực tiếp dùng điện thoại dặn dò ra lệnh cho những người khác sơ tán người dân, nhưng lại vẫn cứ muốn đến hiện trường chỉ đạo, lúc này mới hại gã ra nông nỗi này, vì vậy trong ánh mắt của Tiểu Từ đầy hận thù, hoàn toàn mất hết lí trí, trong khóe miệng cũng chảy ra chất lỏng trong suốt sền sệt.

Bình Luận (0)
Comment