Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 263 - Chương 263: Bị Đội Nón Xanh

Chương 263: Bị đội nón xanh




Chỉ một giây sau, chỉ thấy mười mấy thây ma dùng tay đâm thủng cơ thể của Tiểu Từ, lúc rút tay lại, dòng máu đỏ bắn tung bốn phía, bắn vào mặt của Dư Văn, cảm giác ấm nóng.

Dư Văn ngẩn cả người, không thể tin nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, nhìn nội tạng của Tiểu Từ đang dần rơi vào tay của những thây ma này, đôi mắt đầy tơ máu và nước mắt vẫn đang trừng mình, nhất thời dạ dày bỗng cuộn lên.

Trong khoảnh khắc đó, Dư Văn thật sự cho rằng nếu như không phải tại mình thì Tiểu Từ cũng sẽ không chết thảm như vậy.

Trong lòng ông ta ngập tràn sợ hãi, ngẩn người nhìn những thây ma kia nhét nội tạng và thịt vụn vào miệng, nhìn những bàn tay xanh đen khô quắp kia đang dần tiến về phía mình.

Chúc Hạ Dương nhìn vào chiếc xe đỗ cách đó không xa đang bị thây ma vây quanh, nghĩ thầm, lại là kẻ xui xẻo nào nữa, mình mới chỉ đi một đoạn mà đã bắt gặp nhiều như vậy!

Không phải là Dư Văn chứ?

Trong lúc cô đạp chân ga chuẩn bị xông lên, chỉ thấy bên cạnh ghế lái đột nhiên xuất hiện một bóng người, sợ đến nỗi tay cầm vô lăng của cô run lên một cái, chiếc xe quay tròn nhiều vòng, sau đó đụng vào rào chắn bên đường.

Cô che phần trán sưng lên của mình, nhìn thoáng qua cô gái bình yên vô sự bên cạnh, trong lòng dâng lên oán giận.

"Không sao chứ?" Dù U Liên đang quan tâm Chúc Hạ Dương, nhưng mà giọng nói lại rất lạnh lùng.

Có sao không, không tự thấy à? Suýt chút nữa đã gây ra tai nạn chết người, lại còn hỏi có sao không.

Cô gái này, nhất định là thật lòng muốn hù chết mình, sau đó thừa kế Dạ Minh của mình.

Nhất định là như vậy.

Không để ý đến U Liên, Chúc Hạ Dương vội vàng mở cửa xuống xe đi ra ngoài, lại không ngờ rằng cửa xe bị vướng lại.

Cầm lấy cửa xe lắc nửa ngày không thấy nhúc nhích, chỉ thấy U Liên vung tay lên một cái, sau đó cửa xe rớt ra khỏi thân xe, bay ra xa.

"Cảm ơn!" Chúc Hạ Dương nhìn U Liên, không cam lòng nói một câu, sau đó chạy về phía bầy thây ma đằng xa.

Trước khi đầu ngón tay của thây ma sắp đâm vào mắt của Dư Văn, Chúc Hạ Dương bỗng nhảy lên mui xe, dán một tấm bùa trừ tà lên xe, tất cả những thây ma bỗng nhiên bị bắn ra ngoài.

"Chúc cô nương!"

"Ông không sao chứ?" Chúc Hạ Dương nhìn những thây ma đang loạng choạng đi đến.

Dư Văn lắc đầu, sau đó nói: "Chúc cô nương cẩn thận."

Một giây sau, Chúc Hạ Dương nhảy xuống mui xe, kiếm trảm ma trong tay hiện lên màu xanh lục, nhẹ nhàng vung kiếm lên, những thây ma không những bị cắt thành hai nữa, mà những cây sen bên đường cũng nở hoa.

Tại sao kiếm trảm ma lại biến thành màu xanh lục, ngay cả Chúc Hạ Dương cũng không biết?

Lẽ nào là tín hiệu mình bị đội nón xanh?

Không, cô nhất định phải tin tưởng Dạ Minh.

Đã lâu rồi mình chưa gặp sư phụ, hơn nữa Bắc Minh Nghiễn là gia chủ đầu tiên của gia tộc Bắc Minh, cũng lại là người quan trọng đưa mình về lại gia tộc Bắc Minh. Bây giờ mình đã rời khỏi gia tộc Bắc Minh, cô cũng không biết nên đối mặt với Bắc Minh Nghiễn thế nào.

Sư phụ sẽ tha thứ cho mình sao?

Đối phó với những thây ma này chỉ là chuyện nhỏ với Chúc Hạ Dương, chỉ cần chém một kiếm xuống thì đã chém chết được một bầy.

Trong miệng của thây ma bốc ra khí đen, lượn lờ bay lên, cô bay lên, một chưởng đánh vào khuỷu tay của thây ma, chỉ thấy cánh tay của thây ma bay thẳng ra ngoài, rơi xuống trước mặt Dư Văn, dọa ông ta sợ đến hết hồn.

Trong số rất nhiều thây ma, Chúc Hạ Dương nhận ra có một con tuy là có vẻ bề ngoài và hành động không khác vẻ bề ngoài là mấy, nhưng mà ánh mắt không hề dại ra, hơn nữa còn có vẻ rất cơ trí.

Trên người thây ma đó mặc một bộ đồ theo phong cách hot của năm ngoái, tuy là đã mất đi một phần tóc, nhưng không khó để nhận ra là kiểu tóc trước đó của gã rất đẹp.

Bình Luận (0)
Comment