Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268: Đừng Hỏi Đàn Ông Có Được Không

Chương 268: Đừng hỏi đàn ông có được không




Trong đám người chạy trốn, một vài người lại biến thành thây ma, cứ theo đà này, những người này sẽ gặp họa.

Hơn nữa trong số những người này, có người mang theo con rối.

Chúc Hạ Dương bình tĩnh nhìn nhóm người, kiếm trảm ma trong tay bỗng nhiên lay động, sau đó trực tiếp thoát ra khỏi tay Chúc Hạ Dương, lao thẳng đi.

Sau đó bỗng đâm thủng thân của một thây ma, sau đó lại quay về tay của Chúc Hạ Dương.

Những thây ma kia hoa thành tro tàn, từng con rối to cỡ khoảnh cánh tay rơi trên mặt đất, tiếng cười thảm thiết chói tau vang lên.

Ninh Khanh Nam thu phất trần trên tay, rút kiếm dài trên lưng ra, lao về phía con rối, một kiếm đâm xuống, con rối lại không hề bị gì.

Ninh Khanh Nam thật sự không thể tin được con rối trước mắt này, chỉ hút linh hồn của người khác thôi đã có sức mạnh như vậy, có thể cản được cả kiếm Thiên Sư của mình.

Trong lúc Ninh Khanh Nam đang kinh ngạc, Chúc Hạ Dương đã bay người lên trước, kiếm trảm ma chính xác đâm vào giữa người con rối, mạnh mẽ chém nó thành hai nửa.

Cơ thể con rối bốc lên một làn khói màu trắng, rất nhiều linh hồn cuộn lại với nhau thành cục đang kêu rên trong đó.

Sau đó, những linh hồn kia nhanh chóng bay đi, biến mất trước mắt mọi người.

Không cần suy nghĩ, nhất định những yêu ma này sẽ đến bên cạnh Yêu Ma, để hắn hút vào.

"Cứu chúng tôi, cứu chúng tôi!"

"Đạo trưởng, tiên cô, cứu chúng tôi với!"

Mọi người tận mắt nhìn hành động vừa rồi của Chúc Hạ Dương và Ninh Khanh Nam, đều quỳ xuống đất cầu xin.

Chúc Hạ Dương liếc mắt nhìn Ninh Khanh Nam, hỏi: "Anh có đượckhông?"

Chân mày Ninh Khanh Nam nhíu lại, hơi mở to mắt liếc nhìn Chúc Hạ Dương.

Lại hỏi mình có được không?

Dù là đạo sĩ, nhưng mà là một người đàn ông, điều kiêng kỵ nhất là bị phái nữ nói không được.

Ninh Khanh Nam gật đầu, sau đó để cho tất cả mọi người ngồi tụ lại trên chiếu, nhắm mắt ngưng thần.

Chúc Hạ Dương ngồi tĩnh tọa ở giữa, Ninh Khanh Nam thì ngồi phía sau Chúc Hạ Dương, truyền linh lực cho cô.

Một giây sau, chỉ thấy trước mặt xuất hiện một màn chắn bao bọc mọi người ở bên trong.

Dần dần, làn khói trắng ngày càng đậm đặc, tràn ngập bên trong màng chắn. Một lúc lâu, chỉ thấy mọi người đều đã nhắm mắt lại như đã ngủ rất say, cả người từ từ bay dần lên không trung.

Làn khói trắng dần ngưng tụ thành hình, hóa thành những hình cầu nhỏ, sau đó bám vào cơ thể những người này.

Cảnh tượng này là điều mà Dư Văn và những cảnh sát bên cạnh chưa bao giờ thấy, càng không dám tin.

Trước đó, bọn họ chưa từng thấy những thứ kỳ dị này, càng sẽ không tin trên đời này sẽ có những thứ ma quỷ này, nhưng mà mấy ngày này, bọn họ đã bắt đầu vô cùng e ngại những thứ đó.

Chúc Hạ Dương cảm nhận linh lực trong cơ thể đang từ từ bị rút ra ngoài, mà rõ ràng là Ninh Khanh Nam phía sau mình cũng đang cố hết sức.

Màn chắn trong suốt càng ngày càng toát lên màu trắng, một giây sau, một màn chắn đỏ hiện lên, lại lập tức bị bắn ra.

Ánh sáng đỏ rơi xuống đất biến thành một đứa bé năm sáu tuổi, trên người mặc một bộ cẩm bào vừa người, tóc dài đen mượt bó trên đỉnh đầu, thật sự đẹp trai đến không chịu nổi.

Bảo Bảo nhìn Chúc Hạ Dương ngày càng yếu ớt bên trong màn chắn, vô cùng lo lắng, nhưng lại không thể đến gần được.

"Mẹ, mẹ mau dừng lại đi!"

Chúc Hạ Dương cũng muốn dừng lại, nhưng mà sức mạnh trong cơ thể đang không ngừng bị hút ra, một sức mạnh xa lạ không phải của mình đã bị hút ra ngoài.

Đó không phải là sức mạnh của A Cửu chứ?

Nếu như sức mạnh của A Cửu bị hút cạn, vậy mình có nên cứu hay không?

Bảo Bảo nhìn màn chắn màu trắng này, trong lòng hiện lên sự nghi ngờ.

Với năng lực của mình thì hẳn mạnh hơn Chúc Hạ Dương, nhưng mà mình lại không thể nào đụng vào màn chắn này được. Khoảng khắc chạm vào nó, ma lực của mình cứ như đang bị tinh lọc hấp thụ.

Cậu bé nhíu mày một lúc lâu, sau đó lại nhìn Chúc Hạ Dương bên trong màn chắn.

Bình Luận (0)
Comment