Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 310 - Chương 310: Vì Đại Nghĩa Diệt Thân

Chương 310: Vì đại nghĩa diệt thân




Trên đường Dư Hi đi theo Chúc Hạ Dương, nhìn Chúc Hạ Dương căng thẳng bảo vệ Bảo Bảo, còn chuyện cô đánh nhau với Vân Bà cũng chỉ vì bảo vệ Bảo Bảo, cô ta biết, trước mặt mình là một trừ tà sư tên là Chúc Hạ Dương, không làm được A Cửu vì đại nghĩa diệt thân.

Dù cô không đồng ý, nhưng mà Dư Hi cũng không thể đi về không công như vậy, Vân Bà cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, còn không bằng ở bên cạnh cô, từ từ đợi cơ hội.

Quay về tiệm, Chúc Hạ Dương ôm Bảo Bảo lên gác, Hiểu Uyển thấy vậy, vội vàng đi đến.

"Chị Hạ, đã xảy ra chuyện gì, Bảo Bảo làm sao vậy?"

"Không sao, chị nói với em sau." Vừa nói xong, Chúc Hạ Dương đã đi lên trên gác.

Tình hình của Bảo Bảo trong lòng cô có vẻ ngày càng tệ, gương mặt nhỏ của cậu bé đỏ bừng, trên trán đầy mồ hôi, đối với một người tu hành lâu như Bảo Bảo thì đây không phải là chuyện tốt.

Lúc này Lạc Minh vừa đi từ trong bếp ra thấy thế, vẻ mặt lo lắng đi đến trước mặt Hiểu Uyển, không hiểu hỏi: "Sao thế, Bảo Bảo là ai?"

"À, là một người bạn của chị Hạ."

Lạc Minh nhìn cầu thang đã không còn ai, lại hỏi: "Sao anh cảm thấy tư thế vừa nãy của chị Hạ có vẻ lạ, trong lòng chị ấy ôm thứ gì sao?"

"Anh không nhìn thấy sao?" Hiểu Uyển có vẻ hơi giật mình, sau đó lại nghĩ đến điều gì đó, vội vàng nói: "Không có gì, tay chị ấy hơi tê thôi."

Lạc Minh nửa hiểu nửa không đi vào bếp, sau khi đi vào, khoảnh khắc khi đứng ở cửa, ánh mắt của anh ta vô cùng thâm thúy.

Hiểu Uyển hiểu về những người bên cạnh Chúc Hạ Dương, cũng đã nghe chị Hạ nói. Dù biết Bảo Bảo không phải người bình thường, nhưng mà nếu chị Hạ đã chấp nhận thì tất nhiên là không cần phải sợ.

Nhưng Lạc Minh thì không giống vậy, anh ta đến tiệm chưa lâu, dù biết Chúc Hạ Dương là trừ tà sư, thường xuyên qua lại với quỷ tà, nhưng mà anh ta vẫn có tâm trạng kiêng kỵ sợ hãi những thứ này.

Hơn nữa, mình cũng chỉ là một người bình thường, vậy mà có thể nhìn thấy Bảo Bảo, mà Lạc Minh lại không thấy, nói không chừng cũng có lý do riêng.

Chúc Hạ Dương đặt Bảo Bảo lên giường, vô cùng lo lắng lau mồ hôi trên mặt cậu, sau đó U Liên xuất hiện bên cạnh.

"U Liên, cô có thể giúp tôi tìm Dạ Minh không?"

"Quỷ đế đang làm việc, không phải tôi muốn làm phiền là được." U Liên thản nhiên nói, cứ như việc này không hề liên quan đến mình vậy.

Chân mày Bảo Bảo nhíu lại, mồ hôi hột trên mặt của Bảo Bảo vừa được lau khô lại chảy đầm đìa, Chúc Hạ Dương càng bối rồi.

U Liên lạnh lùng đứng bên cạnh thấy Chúc Hạ Dương nôn nóng như vậy, trong lòng rất giận, nhưng vẫn nói: "Không phải trên người cô có ấn ký mà quỷ đế để lại sao, đó chính là sợi dây liên kết giữa cô và quỷ đế, cô có thể tự tìm ngài ấy."

U Liên nghĩ dù có nói cho cô biết cũng không sao, dù quỷ đế có quan tâm cô đến mức nào đi nữa, nhưng mà đây là ma tử do A Cửu và Linh Diễm sinh ra ở kiếp trước, sao Dạ Minh có thể dễ dàng tha thứ được.

Muốn cứu nó càng là chuyện không thể!

Chúc Hạ Dương đưa tay sờ ngực, sau đó nhanh chóng cởi quần áo trên người ra, chỉ để lại một chiếc áo sơ mi mỏng. Cô kéo áo trước ngực ra, để lộ một ấn ký màu đen.

"Chỉ cần cô nhỏ máu của mình vào ấn ký, quỷ đế sẽ cảm nhận được."

Nghe vậy, Chúc Hạ Dương nhanh chóng cắn ngón tay của mình, bôi máu đỏ tươi lên ấn ký, chỉ thấy ấn ký bỗng hiện lên màu đỏ.

Ở âm giới, Dạ Minh và Dư Diễn vừa ra khỏi cửa, đang định lên đường, cảm nhận được Chúc Hạ Dương đang có việc, Dạ Minh dừng bước, nói với Dư Diễn: "Cậu đi nói chuyện với Diêm Vương, ta đến dương gian một chuyến."

"Nhưng mà quỷ đế, sợ là Diêm Vương sẽ không để ý đến ta."

"Cậu cầm quỷ ấn của ta, hắn không nhịn được cũng phải nhịn."

Vừa dứt lời, chỉ một giây sau đã không còn thấy bóng dáng của Dạ Minh.

Bình Luận (0)
Comment