Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 311 - Chương 311: Làm Chuyện Dũng Cảm Quên Mình Vì Hắn

Chương 311: Làm chuyện dũng cảm quên mình vì hắn




Không còn cách nào khác, Dư Diễn không thể làm gì hơn là một mình đến điện của Diêm Vương, mà đứng ở một núi đầu lâu cách đó không xa, Thị Huyết Đế và Lô Sênh đứng bên cạnh nhau, dù Dạ Minh đã đi rồi, ánh mắt của Lô Sênh vẫn nhìn về phía trước.

Mà ánh mắt của Thị Huyết đế vẫn luôn nhìn nàng ta.

Giữa hai hàng lông mày của Lô Sênh có vẻ ảm đạm, nàng ta và Thị Huyết đế vừa đi đến đây đã nhìn thấy Dạ Minh, nàng ta đang định đi lên đã thấy Dạ Minh bỗng nhiên đứng lại, nói một câu "ta có chuyện" sau đó đi mất.

Trong ấn tượng của nàng ta lời của quỷ đế Hằng Cổ một là một hai là hai, nếu như đã quyết định chuyện gì thì sẽ không dễ thay đổi, cô gái này có thể khiến anh vứt bỏ tất cả, vội vàng đi đến bên cô ấy, xem ra đúng thật là không đơn giản.

"Ta nói không sai chứ, nàng có cần đi theo xem không, tự mình xác nhận lại?"

Lời của quỷ đế Thị Huyết vừa dứt đã bị Lô Sênh trợn mắt, nàng ta bông xoay người rời đi: "Ngài cứ kích thích ta chà đạp bản thân mình vậy sao?"

"Nàng nói vậy là sao chứ, đó chính là điều mà ta không mong muốn nhất." Thị Huyết Đế đuổi theo sau, còn nói thêm: "Còn không phải do nàng không tin lời ta nói sao, về sau chuyện của quỷ đế Hẳng Cổ, ta gặp nàng một lần sẽ nói một lần, vậy nàng mới tin."

Lô Sênh bỗng dừng bước quay đầu, nhìn Thị Huyết đế một lúc lâu, sau đó mới mở miệng.

"Thiên Lạc, ta biết ngài mơ ước bí pháp trường sinh của quỷ đế Hằng Cổ, chuyện Yêu Ma chạy trốn cũng liên quan đến các ngài, tuy hiện giờ ta đứng chung một phía với các ngài, nhưng nếu thật sự đến tình trạng giao chiến, ta sẽ đứng về phía hắn."

"Dù là lòng hắn có người khác, nàng vẫn đứng về phía hắn sao?" Nụ cười trên gương mặt của quỷ đế Thị Huyết hoàn toàn biến mất, sắc mặt trở nên cứng ngắc.

"Trong lòng ta có hắn, chỉ vậy là đủ rồi, ta không mong chờ xa vời gì nhiều, chỉ muốn làm những điều dũng cảm quên mình vì hắn là được rồi." Lô Sênh xoay người, từ tốn nói: "Tâm trạng này, ngài sẽ không hiểu..."

Nhìn bóng lưng Lô Sênh dần biến mất, quỷ đế Thị Huyết à một tiếng, gió độc lay động mái tóc mày đỏ của hắn, nhìn có vẻ bi thương.

Thiên Lạc...

Đây là lần đầu tiên hắn nghe nàng gọi mình như vậy.

Đó là tên của hắn khi còn sống, sau khi có danh xưng ở âm giới, đã từ lâu không còn có ai gọi tên khi còn sống của hắn, trừ Lô Sênh.

Hắn thường xuyên tưởng tượng lúc nàng gọi tên mình sẽ trông thế nào, lại không ngờ tới là cảnh tượng như vậy, cũng không ngờ là vì nàng muốn bày tỏ quyết tâm của mình với quỷ đế Hằng Cổ.

Thị Huyết Đế muốn gần gũi với Lô Sênh nhất, hắn vẫn luôn trêu đùa khiến nàng hài lòng, nàng muốn đi đâu, muốn làm gì hắn cũng làm cùng. Hắn cho rằng mình khác biệt trong lòng Lô Sênh, lại không ngờ rằng vẫn không sánh được với Dạ Minh.

Đáng giận nhất là Dạ Minh còn làm như không nhìn thấy tình cảm mà Lô Sênh dành cho mình, thậm chí còn không hề có chút cảm giác nào.

"Dạ Minh, bản đế nhất định phải thay thế được vị trí của ngươi!"

Thị Huyết đế hừ lạnh một tiếng, phất mạnh tay áo, xoay người rời đi.

Diêm Vương ngồi trên điện, Dư Diễn quỳ gối không nhúc nhích nhìn Diêm Vương, có vẻ như đang chờ đáp án gì đó.

Mà Diêm Vương có vẻ rất khó xử, nói: "Chuyện quan trọng như vậy mà quỷ đế Hằng Cổ lại không tự đến, không phải là ngươi dùng danh nghĩa của quỷ đế Hằng Cổ, muốn làm chuyện bất chính chứ?"

"Diêm Vương minh xét, dù Dư Diễn có vạn lá gan cũng không dám làm vậy. Quỷ đế đại nhân nhà ta vốn muốn cùng đến, nhưng mà có chuyện nên tạm thời không thể không đi trước."

"Như vậy xem ra quỷ đế Hằng Cổ cũng không thấy chuyện này quá quan trọng, ta thấy hay là ngươi quay về đi, đợi quỷ đế Hằng Cổ về rồi quay lại." Diêm Vương nói xong đứng dậy đang định rời đi, Dư Diễn sờ sờ lấy nửa khối quỷ ấn kia ra.

Bình Luận (0)
Comment