Sau đó cảnh tượng trước mắt Chúc Hạ Dương thay đổi, A Cửu mặc trang phục màu đỏ nằm trên giường, căn phòng với bày trí và mùi hương đặc biệt này chính là căn phòng trong không gian mà Bắc Minh Nghiễn tạo ra kia.
Thảo nào lúc đó cảm thấy có hơi quen thuộc, không ngờ đến lại là căn phòng của A Cửu.
A Cửu đặt tay lên bụng mình, sau đó siết chặt năm ngón tay, một luồng ánh sáng chói mắt bao phủ tay nàng, tay từ từ nâng cao lên, chỉ thấy một tảng thịt tròn màu đỏ từ bụng xông ra.
Nàng cố gắng gắng gượng đỡ mình ngồi dậy, nhìn tảng thịt như nội tạng đang nhúc nhích trong lòng bàn tay, một hàng nước mắt chảy xuống.
"Con trai, mẹ có lỗi với con."
Những hình ảnh bi kịch nhất đời trước của A Cửu chiếu trước mặt Chúc Hạ Dương từng cảnh một như đang chiếu một bộ phim.
Tất cả mọi người đều không nhìn thấy Chúc Hạ Dương, dù cô có muốn đưa tay chạm vào A Cửu nhưng mà cũng chỉ có thể chạm vào khoảng không.
A Cửu được Bắc Minh Nghiễn đưa về, ông ta phong ấn tất cả ký ức của A Cửu, xem như người của gia tộc Bắc Minh ở lại gia tộc này, để nàng dùng sức mạnh to lớn của bản thân cống hiến sức lực vì họ.
A Cửu bị mất trí nhớ nghe lời Bắc Minh Nghiễn răm rắp, nói gì nghe đấy, Bắc Minh Nghiễn yêu cầu nàng phải lấy sinh linh trong thiên hạ làm trọng, vậy nên dù đến lúc chết nàng cũng cho là vì mình đã phản bội sinh linh, bị xử tử là đúng.
Gặp gỡ Linh diễm là chuyện tình cờ, trước khi gặp được Linh Diễm, A Cửu cứ như là một cái xác không hồn để mặc người khác định đoạt, để mặc người khác nắn bóp.
Thích hắn chính là chuyện ngoài dự tính của A Cửu. Nàng yêu Linh Diễm và đứa con trong bụng, nhưng mà giữ tình thương sinh linh và cha con Linh Diễm, nàng vẫn lựa chọn vế trước.
Dù Linh Diễm có vì nàng mà xử lý hết tất cả những người xem thường xúc phạm nàng, nhưng mà cuối cùng vẫn bị A Cửu tự tay giết chết.
Chúc Hạ Dương nhìn A Cửu nằm trong vũng máu, màu đỏ của quần áo và máu hòa vào làm một, sớm đã không thể phân biệt được.
Dù cả đời nàng mặc người chém giết nhưng lại không oán thán nửa câu, cứ như trong linh hồn nàng không hề có thù hận, trừ tình yêu dành cho Linh Diễm ra thì tất cả đều là đau khổ.
Chúc Hạ Dương nhìn thi thể của A Cửu, một luồng khói đen bao trùm lên người nàng, nét mặt của nàng trở nên vặn vẹo.
Mà cơ thể của Chúc Hạ Dương lại như bị một sức mạnh to lớn hút lấy, sau một lực xé mạnh mẽ thì lập tức rơi vào một vùng tăm tối.
Cô cảm giác cơ thể mình đang từ từ đứng lên, mà linh hồn đang chiếm cứ cơ thể chính là A Cửu.
Hai mắt A Cửu đen kịt, khí lãng trên người bỗng tản ra xung quanh khiến thủy tinh trong toàn bộ nhà họ Trình và kết giới bên ngoài vỡ vụn.
Yêu Ma nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng mừng rỡ, sau đó cười như điên nói: "Nhanh, đã sắp thành công rồi."
Sức mạnh của A Cửu vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, chẳng qua chỉ là thoáng nổi giận đã có uy lực như vậy, điều này khiến Yêu Ma lại càng phấn khởi không thôi.
Y đưa tay về phía A Cửu, một giây sau, U Liên Thánh Nữ và đồ tể nghìn năm bỗng xuất hiện.
Kết giới của Yêu Ma đã bị vỡ nên lúc này hai người mới vào được.
Hai người lao về phía Yêu Ma nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của y. Yêu Ma tiếp tục lao đến bên cạnh A Cửu, đưa tay về phía cô.
Cả người của A Cửu bị xách lên, móng vuốt sắc bén của yêu Ma đặt trên đỉnh đầu cô, cứ như chỉ cần dùng lực nhẹ thì xương đỉnh đầu của cô sẽ bị bóp nát.
"Cô nương!"
Đồ tể thấy vậy vội đứng dậy lao về phía Yêu Ma, Đồ đao trong tay còn chưa kịp đụng đến Yêu Ma đã thấy Diệp Thanh Ninh ở góc tường thoáng hiện ra, chắn trước người Yêu Ma.
Thanh đao vừa lớn vừa dày vừa nặng chém trúng người Diệp Thanh Ninh, chỉ thấy trước ngực bị lủng một lỗ lớn, thịt nát và máu gần như màu đen đọng lại rơi xèo xuống đất.