Trường Sinh nước mắt lưng tròng bò từ dưới đất dậy, nhìn Chúc Hạ Dương với vẻ mặt khó hiểu.
"Tiểu chủ tử, đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao lại đối xử với Trường Sinh như vậy, hu hu..."
Trường Sinh lại lần nữa bay đến, chỉ thấy Chúc Hạ Dương bỗng quay đầu, cơn giận trong ánh mắt khiến thân thể nhỏ của nó run lên.
Chúc Hạ Dương bắt nó lại, vuốt ve nó trong lòng bàn tay như một quả bóng cao su vậy, sau đó lại một lần nữa ném ra ngoài cửa sổ.
"Chị Hạ, có phải là Trường Sinh đã làm sai chuyện gì không?"
"Thứ quỷ da xanh này chính là người của lão già Bắc Minh Nghiễn kia, nhất định là lão đã làm gì đó." Bảo Bảo ngồi trên giường bên cạnh Mạc Thần, vẻ mặt tức giận nói.
Chúc Hạ Dương lạnh lùng nói, biểu cảm trên mặt cứ như không còn là chính cô: "Từ nay về sau, tôi và gia tộc Bắc Minh không đội trời chung!"
"Mẹ..."
Bảo Bảo sửng sốt, nhìn gương mặt lạnh lùng xinh đẹp kia, vội vàng lao đến.
"Mẹ, Bảo Bảo rất nhớ mẹ."
A Cửu ôm Bảo Bảo vào lòng, khóe mi nhỏ nước mắt, đưa tay xoa đầu cậu.
"Xin lỗi con trai, mẹ sai rồi, mẹ đã lựa chọn sai, hại con và cha con."
"Không, Bảo Bảo hiểu mẹ, mẹ đừng khóc, Bảo Bảo sẽ đau lòng." Nói xong, Bảo Bảo đưa tay lau hàng nước mắt trên gương mặt nàng.
Nghe A Cửu giải thích xong, mọi người cũng hiểu tại sao Chúc Hạ Dương lại bỗng đánh Trường Sinh, còn cả chuyện A Cửu bị ma hóa.
Sự vô sỉ của gia tộc Bắc Minh khiến bọn họ cảm thấy sợ.
"Hạ Dương!"
Chúc Hạ Dương ở trong bóng tối nghe thấy có người gọi mình, A Cửu xuất hiện trước mắt, nàng lơ lửng trước mặt mình, nhìn mình nở nụ cười.
"Rất xin lỗi đã để cô phải gánh vác cuộc đời của tôi, sau này thân thể này là của một mình cô rồi!"
Chúc Hạ Dương sửng sốt, ý của A Cửu có nghĩa là nàng sẽ phải đi sao?
Nhưng mà mình và nàng cũng xem như là một người, linh hồn của nàng rời khỏi thân thể này thì có thể đi đâu được?"
"Linh hồn của cô là vì sự trốn tránh của tôi nên mới tách ra, nếu như tôi nuốt mất cô, vậy thì thân thể này sẽ là A Cửu. Nếu như tôi tự nguyện dung hợp linh hồn mình với cô, vậy thì thân thể này sẽ là Chúc Hạ Dương. Tôi đã tạo ra cô, tôi cần chịu trách nhiệm với cô, hơn nữa cũng xem như là bồi thường cho việc cô phải gánh vác cho cuộc đời của tôi. Sau này trên thế giới này sẽ không còn A Cửu nữa, chỉ có Chúc Hạ Dương."
"Nhưng mà..."
Lòng Chúc Hạ Dương rất băn khoăn, cô không muốn mình biến mất nhưng cũng đồng thời không muốn Bảo Bảo vừa đoàn tụ với mẹ đã phải mất đi mẹ.
Cậu bé đã mất đi cha rồi.
A Cửu lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Yên tâm, thật ra chuyện này cũng giống việc linh hồn tôi chuyển thế thành Chúc Hạ Dương, nhưng mà sức mạnh của tôi sẽ không biến mất, sau này sức mạnh này sẽ là của cô, cô sẽ là người mạnh nhất thế giới này.
Còn nhớ rõ hai chúng ta đã lấy máu ra thề sao, nhất định không tha cho tà vật, vậy cô nhất định phải sống một phần vì tôi, quét sạch yêu tà trên thế giới này. Còn có một chuyện cần cô hoàn thành giúp tôi."
"Là chuyện gì?"
"Mặc dù tôi đã biết lai lịch và thân phận mình, nhưng mà trước khi gặp Bắc Minh Nghiễn, tôi đến từ đâu, tại sao lại đến nhân gian, những chuyện này đều vẫn rất mù mờ, tôi muốn biết."
Chúc Hạ Dương gật đầu, vẻ mặt kiên định nói: "Yên tâm, nhất định tôi sẽ tìm hiểu rõ ràng cuộc đời của chúng ta."
Sau đó A Cửu cười cười, nói lời cảm ơn với Chúc Hạ Dương, sau đó lao vào người Chúc Hạ Dương, Chúc Hạ Dương mở hai mắt ra, lại là Chúc Hạ Dương thân quen mà bọn họ biết.