Trước mặt là một sợi dây lớn cỡ khoảng cổ tay, trên đó có rất nhiều người, những người đó đều khỏa thân, không hề mặt gì, từng người từng người một đi về phía trước.
Chúc Hạ Dương không ngờ sẽ thấy được cảnh tượng này, dù sao mình vẫn là một cô gái chưa chồng, những hình ảnh trước mặt thật là ngại ngùng. Nhưng mà nghĩ đến Mạc Thần, cô chỉ có thể chắn răng nghiêm túc nhìn mặt những người đó, từng bước từng bước tìm kiếm tung tích của Mạc Thần.
Đi không bao lâu, chỉ thấy phía trước hiện ra từng cây cọc sắt một, mỗi cọc sắt đều cháy đỏ nóng bỏng, sau khi chạm vào chân thì sẽ bốc khói đen. Một quỷ sai cầm lấy một cái kìm cũng bị nung đến đỏ bừng kẹp lấy đầu lưỡi một người, từ từ kéo ra ngoài.
Kìm sắt nung vẫn cứ như vậy kéo đầu lưỡi ra bên ngoài, có người đã bị kéo ra rất dài nhưng mà quỷ sai vẫn không hề dừng lại.
"Á!"ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Một giây sau, chỉ thấy lưỡi của một người đã dài tầm ba thước, mạnh mẽ bị kéo tuột ra ngoài rơi xuống đất. Đầu lưỡi kia bỗng nhiên biến thành một luồng ánh sáng trắng bay trên không trung, bay đến bên cạnh người đó, mãi đến khi ánh sáng trắng biến thành màu đen thì mới được một quỷ sai nhặt lại.
Chúc Hạ Dương nhìn hàng dài người trước mặt, vừa nghĩ đến những đau đớn lúc này bọn họ phải chịu thì Mạc Thần cũng đang phải chịu, trong lòng cô rất lo lắng.
Cũng không biết lúc này Mạc Thần thế nào rồi, nhất định là đang chịu đau đớn trong một tầng địa ngục nào đó.
Tất cả các phạm nhân đều đưa tay về phía Chúc Hạ Dương, kêu gào lớn hơn, có vẻ như là mong người trước mặt này sẽ đưa mình đi, giải thoát cho mình.
Mà những âm soa này đã thấy Chúc Hạ Dương từ lúc cô vừa đi tới, nhưng không ai dám bước lên trước, cũng chỉ dám làm chuyện của mình.
Mà Chúc Hạ Dương cũng không biết, cũng không thấy rằng lúc này thân thể mình đang được một vầng sáng mày xanh nhạt bao phủ lấy.
Tầng thứ nhất địa ngục không có Mạc Thần, Chúc Hạ Dương chỉ có thể tiếp tục đi xuống dưới, nhìn những linh hồn đã chịu hết hình phạt bị đưa đi, Chúc Hạ Dương đuổi theo ngay sau, sau đó dừng lại.
Nhìn ngã rẽ trước mặt, cô không biết nên đi hướng nào, sau đó bỗng thấy trước mặt xuất hiện một bé trai, cậu bé liếc mắt nhìn Chúc Hạ Dương, lúc đi ngang qua bên cạnh cô thì nhỏ giọng hỏi: "Sao chị gái lại không có âm soa dẫn đường chứ?"
Chúc Hạ Dương không hiểu nhìn cậu bé một cái, khi thấy tất cả những quỷ hồn sau khi chịu hết hình phạt bên cạnh đều có âm soa dẫn đi thì cô mới hiểu được, những linh hồn này sẽ được âm soa đưa đến tầng địa ngục tiếp theo hoặc đưa đi đầu thai chuyển thế.
"Chị gái có thể đi theo tôi, tôi đang đi chuyển thế đầu thai."
Chúc Hạ Dương gật đầu với bé trai tỏ vẻ biết ơn, nhìn con đường cậu bé được đưa đi, cô xoay người... đi vào một lối khác.
Đứa bé đó nói nó phải đi đầu thai, vậy thì con đường còn lại nhất định là đến tầng địa ngục thứ hai rồi.
Tầng địa ngục thứ hai là tầng Tiễn Đao, Chúc Hạ Dương nhìn cảnh tượng còn đáng sợ hơn cảnh tượng ở tầng thứ nhất, ép mình tìm từng gương mặt.
Âm soa lôi một người trong lồng ra, cầm một cây kéo cắt đứt ngón tay thứ ba của tử hồn, sau đó chỉ thấy từng sợi dây thần kinh và mạch máu hiện rõ trước mặt, suýt chút nữa làm Chúc Hạ Dương nôn ra.
Âm soa dùng tay mình hút từng sợi mạch máu ra ngoài, thậm chí có người sau khi hút xong mười ngón tay thì hai tay lại trở lại như ban đầu, sau đó lại trải qua một lần nữa.
Người ta có câu tay đứt ruột xót, dù đã chết biến thành quỷ thì cũng khó có thể chịu đựng được đau đớn này.