Hai tiếng sau, Nhiếp Chi Dư quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng vệ sinh, chiều còn phải đến đồn cảnh sát, có vẻ hơi bất đắc dĩ.
Bây giờ không có cọp mẹ quản, địa vị của bản thân cũng cao hơn, hơn nữa sau khi người phụ nữ kia đi chầu diêm vương thì mình cũng rất ít về nhà, sự mềm mại dịu dàng trước mắt này khiến gã ta lưu luyến quên đường về.
Trong thời gian này lại càng không muốn bề nhà, dù sao căn nhà kia cũng đã có hai người chết, về sẽ có cảm giác không được tự nhiên. Hơn nữa bây giờ phụ nữ muốn theo mình cũng không chỉ có mỗi người trước mặt. Gã ta biết những người phụ nữ này muốn lấy được gì từ mình, đơn giản chỉ là tiền tài.
Đúng lúc, mình cũng có thứ muốn đạt được.
Nhiếp Chi Dư một lần nữa lên giường ôm người phụ nữ vào lòng, cầm điện thoại di động lên gọi.
"Alo, Tiểu Dương à, đến nhà tôi mang vài bộ quần áo đến đây đi, trên bàn trong phòng làm việc của tôi có chìa khóa."
Sau khi cúp điện thoại xong, Nhiếp Chi Dư đang định đứng dậy, lại bị người phụ nữ kia kéo lại.
"Chi Dư, anh phải đi sao?"
"Cục cưng nhỏ, anh còn phải đi làm mà, nếu không... sao nuôi em được chứ?"
"Anh phải nuôi bọn em mà!!" Người phụ nữ kia bĩu môi giả vờ tức giận, đứng dậy khỏi người Nhiếp Chi Dư, quay mặt sang chỗ khác.
Nhiếp Chi Dư mỉm cười, sau đó nắm chặt bả vai của ả ta, nói: "Cục cưng đang ghen sao?"
"Bên cạnh anh có nhiều phụ nữ như vậy, em có thể không ghen sao, người ta là thật lòng muốn theo anh."
Người phụ nữ này tên là La Tuyết, là một trong số rất nhiều phụ nữ của Nhiếp Chi Dư, cũng là một người khiến gã ta thích nhất.
Gương mặt của La Tuyết này rất đẹp, dáng người cũng rất ổn, mỗi lần đều khiến gã ta muốn ngừng mà không được.
Nhưng trong lòng Nhiếp Chi Dư luôn có một khúc mắc, chính là con cái.
Trước giờ vợ mình luôn phản đối sinh con, ngay cả chuyện phòng the cũng không làm với mình, có con được mới là lạ. Vậy nên hiện giờ điều gã ta mong muốn nhất đó là có thể nhanh chóng có con.
Tìm nhiều phụ nữ như vậy cũng vì hy vọng có người mang bầu của mình, vậy thì mình có thể thực hiện được mong muốn làm cha rồi.
Dù là người phụ nữ nào thì sau khi sinh con rồi cũng không còn giá trị, nên xử lý thế nào gã cũng đã nghĩ xong.
Nhưng nếu là người phụ nữ trước mặt này thì gã vốn còn định sau khi ả sinh con thì có thể giữ lại, nhưng mà hiện giờ xem ra là cũng không thể giữ lại được.
Người phụ nữ có lòng tham như vậy, sau khi có con ở lại bên cạnh mình chắc chắn sẽ không biết sợ, sẽ làm hỏng việc.
"Từ nhỏ đàn ông đã muốn chinh phục phụ nữ, càng là đàn ông có địa vị thì càng như vậy. Em cũng biết vợ anh đã qua đời, trong nhà vẫn không có bà chủ, anh cũng thích em nhất, chỉ cần em có thể sinh con cho anh, anh nhất định sẽ cho em tất cả những gì em muốn."
Nhìn người đàn ông trước mặt này, dù La Tuyết biết lời đàn ông nói rất khó tin, nhưng mà điều kiện mà gã nói khiến ả rất động lòng.
Chỉ cần mình mang thai con của gã, vậy thì địa vị của mình cũng khác. Nếu như có thể trở thành vợ của Nhiếp Chi Dư, tất cả những lời mắng chửi và đồn đãi về mình đều sẽ biến mất.
Nhiếp Chi Dư thấy dáng vẻ động lòng của La Tuyết, gã đắc ý cười cười, kéo ả vào lòng.
Phụ nữ, luôn dễ lừa như vậy.
Dù là cọp mẹ trước đây cũng không thể thoát được định lý này.
Duy chỉ có cô gái kia không như vậy, nếu như mình có thể chinh phục được cô ta thì mới là chuyện tuyệt nhất trên đời.
Trong đầu Nhiếp Chi Dư hiện lên nụ cười tuyệt đẹp của Lan Khê Nguyệt.