Chương 1126: Quân Hà Tửu
Chương 1126: Quân Hà TửuChương 1126: Quân Hà Tửu
Bình nguyên Mã Thủ, đúng như tên gọi của nó, toàn bộ bình nguyên từ trên cao nhìn lại giống như một cái đầu ngựa khổng lồ, bình nguyên mênh mông vô tận bao phủ phương viên trăm vạn dặm.
Bình nguyên Mã Thủ bốn mùa như mùa xuân, khí hậu dễ chịu, bộ lạc du mục lớn nhỏ trải rộng trong đó, vì tranh đoạt đồng cỏ, giữa các bộ lạc thường xuyên chinh chiến.
Trong bình nguyên không có quốc độ, lấy các bộ lạc lớn làm chủ, có bộ lạc dũng mãnh thiện chiến, thu phục rất nhiều bộ lạc nhỏ, từ đó hình thành thế lực khổng lồ, có bộ lạc rất hiền lành, tình nguyện ở vùng ven bình nguyên, chỉ cầu rời xa chiến tranh, có bộ lạc am hiểu nuôi ngựa thuần mã, có bộ lạc mục dân trời sinh là thần tiễn thủ, cũng có bộ lạc nổi danh là sản xuất rượu.
Bình nguyên Mã Thủ rất lớn, vô số bộ lạc, mà bất kỳ bộ lạc nào, chỉ cần mục dân sinh sống trên thảo nguyên này, đều sẽ coi Thương Minh tự là thánh địa.
Thương Minh tự cung phụng Bất Động Minh Vương, là thần trong lòng những người chăn gia súc này.
Ở nơi giao nhau giữa bình nguyên Mã Thủ và Đăng Vân sơn mạch, có một con sông lớn, tên Vọng Quân Hà, truyền thuyết kể rằng sông Vọng Quân có đôi tình nhân nọ, nam nhân vượt qua đại hà đi chinh chiến sa trường, nữ nhân thì ở lại bên kia bờ, khổ sở chờ đợi nhiều năm, lại không đợi được người trong lòng trở về.
Truyền thuyết xinh đẹp, cùng với dòng sông mãnh liệt được truyền tụng nhiều năm, ở phụ cận sông Vọng Quân, có bộ lạc Quân Hà chiếm giữ.
Bộ lạc Quân Hà am hiểu ủ rượu, rượu Quân Hà do bọn hắn sản xuất rất nổi danh ở bình nguyên Mã Thủ, còn có cách nói 'Một chén rượu Quân Hà, ba ngày không độ sông, ý là uống một chén rượu Quân Hà, trong vòng ba ngày đều không thể thanh tỉnh, cũng không cách nào vượt sông.
- Quả nhiên là rượu ngon. Trong một túp lều ở bộ lạc Quân Hà, thanh niên một thân đạo bào rộng thùng thình cầm chén rượu tán thưởng không thôi, đối diện là lão giả uy vọng cao nhất bộ lạc Quân Hà, cười tủm tỉm nhìn vị khách nhân tôn quý.
Thanh niên làm khách bộ lạc Quân Hà, chính là Từ Ngôn đi ngang qua nơi đây.
Một bộ lạc phàm nhân mà thôi, Từ Ngôn không phải đến đòi chén rượu uống, mà trong Tử Phủ phát sinh chuyện khác thường, làm cho hắn không thể không dừng lại, rơi vào trong bộ lạc này xem xét đến tột cùng.
Thần thức hải dưới chân Nguyên Anh, tuy rằng không cách nào thành hình, nhưng khi linh lực Nguyên Anh khôi phục đến đỉnh phong xuất hiện dị biến.
Sóng gợn trạng thái thần thức biển kịch liệt ba động, giống như mặt biển sôi trào, đường viền Tử Phủ sơn hiện ra dấu hiệu sụp đổ, trong bản thể vô hình cấm chế xuất hiện thái độ thu nạp, Từ Ngôn cả kinh còn tưởng rằng Tử Phủ của mình sắp vỡ vụn.
Nếu Tử Phủ vỡ vụn, Nguyên Anh sẽ mất đi nơi trú ẩn. Thân là tu sĩ, kết cục tử phủ vỡ vụn, là thân tử đạo tiêu, trừ phi đưa Nguyên Anh ra khỏi cơ thể, có lẽ có thể bảo vệ Nguyên Anh, nếu không tất phải chết không thể nghi ngờ.
Trên đường bay về phía Thương Minh tự, Từ Ngôn ngoại trừ ngồi xếp bằng khôi phục linh lực ra cái gì cũng không làm, càng không có bất kỳ địch nhân nào xuất hiện, trận biến cố bất thình lình này, làm cho Từ Ngôn bó tay không có cách, càng không giải thích được.
Sau khi ổn định tâm thần, Từ Ngôn nội thị Tử Phủ.
Hắn phát hiện theo Nguyên Anh của mình khôi phục linh lực đến đỉnh phong, ở đối diện Nguyên Anh, đường nét mơ hồ từng xuất hiện lại lần nữa hiện lên, đường nét này lớn nhỏ gần bằng nguyên anh, cẩn thận cảm giác lại có hình dạng giống Nguyên Anh như đúc.
- Quả nhiên là nguyên anh thứ hai.
Nguyên Anh thứ hai xuất hiện, làm cho Từ Ngôn vừa kinh vừa mừng, bóng dáng trong suốt lúc trước khi Đằng Vân Sơn bế quan xuất hiện, đích thật là do nguyên anh thứ hai gây ra. Cảnh giới Nguyên Anh của Chân Võ giới, chia làm ba loại sơ kỳ trung kỳ hậu kỳ, Nguyên Anh sơ kỳ là anh sinh thức hải tử phủ thành sơn, tu ra nguyên anh chỉ thể chân chính, Nguyên Anh trung kỳ cùng hậu kỳ, sẽ trước sau tu ra hai Nguyên Anh, đợi đến khi Tam Anh hội tụ, mới có thể đột phá Hóa Thần.
Theo cấm chế Tử Phủ vỡ tan, Từ Ngôn tương đương với tránh thoát gông xỉiêng đầu tiên, tuy nói thân thể vẫn còn cấm chế, nhưng tu vi chân chính của hắn đã bắt đầu bày ra.
Cảnh giới khôi phục là chuyện tốt, đáng tiếc không phải lúc.
Cấm chế trong bản thể, phong ấn toàn bộ thân thể của Từ Ngôn, nhiều nhất có thể vận dụng linh lực Kim Đan đỉnh phong, nhưng một khi nguyên anh thứ hai thành hình, sẽ nghênh đón một lần cảnh giới tăng lên, tu vi tăng vọt.
Đối với người khác mà nói thực lực tăng vọt là chuyện tốt lớn, đối với Từ Ngôn mà nói lại là ác mộng.
Trạng thái hiện tại của hắn tựa như một quả bóng bay thổi tới cực hạn, cần phải triệt để phá hủy tâng cấm chế của quả bóng bay mới có thể hiện ra chân thân, mà cảnh giới một khi tăng lên ở thời điểm này, tương đương với khí thể lại nhiều hơn gấp mấy lần, đến lúc đó khinh khí cầu nhất định sẽ bị phá vỡ.
Cấm chế có thể phá hủy, bóc tách, thậm chí luyện hóa, duy nhất không thể chống đỡ, một khi chống đỡ, Từ Ngôn cũng phải theo đó vỡ vụn, đến lúc đó nhất định phải chết thảm.
Cảm giác được đạo nguyên anh thứ hai xuất hiện, Từ Ngôn rơi xuống mặt đất, vừa hay đến bờ sông Vọng Quân Hà.
Vì trì hoãn việc thành hình nguyên anh thứ hai, Từ Ngôn bắt đầu thi triển pháp thuật bất kể giá nào, vì thế bộ lạc Quân Hà phụ cận, thiếu chút nữa bị dọa đến mức cả tộc di chuyển.
Về sau vẫn là lão giả có uy vọng cao nhất run rẩy đi tới trước mặt Từ Ngôn, miệng xưng tiên gia, bái lạy không dậy nổi, lúc này mới để vị tiên gia trẻ tuổi này thu hồi lửa giận, trên thực tế linh lực của Từ Ngôn bị chính hắn tiêu hao không sai biệt lắm. Chỉ cần linh lực không đủ, nguyên anh thứ hai sẽ không chân chính xuất hiện, Từ Ngôn bất đắc dĩ, đành phải thỉnh thoảng lãng phí chút linh lực, tạm thời ở lại bộ lạc Quân Hà.
Ba ngày qua, Từ Ngôn xác nhận phiền toái trong Tử Phủ của mình đích thật do nguyên anh thứ hai gây ra.
Đến bình nguyên Mã Thủ, cách Thương Minh tự cũng không xa, chuyến đi Thương Minh tự lần này, Từ Ngôn hạ quyết tâm muốn lấy địa tâm tinh hỏa triệt để luyện hóa cấm chế, nếu không nguyên anh thứ hai một khi ngưng tụ ra, chính là lúc Tử Phủ nổ tung.
Bên ngoài lều Vọng Quân, sông gợn sóng gợn sóng, một ít nữ tử chân trần đứng trên bè, lấy thùng gỗ gánh nước, chỉ chọn nước sông gần lòng sông.
- Để ủ rượu?
Từ Ngôn hỏi một câu.
- Sông lớn có linh, hà tâm thủy được chúng ta gọi là linh thủy, chỉ có dùng linh thủy, mới có thể chế tạo ra rượu Quân Hà thuần khiết nhất, mà người lấy nước, nhất định phải là xử nữ mới được.
Lão giả cung kính trả lời, ba ngày trước, phong hỏa lôi điện phát ra từ trong tay thanh niên trước mắt, hắn hiện tại còn nhớ như in.
Rượu Quân Hà tuy rằng không có linh khí, nhưng hương vị cực kỳ thơm thuần, Từ Ngôn uống qua không ít linh tửu, duy chỉ có rượu Quân Hà là độc đáo nhất, chỉ cần gia nhập một ít linh thảo một lần nữa điều chế một phen, đã có thể trở thành linh tửu độc đáo.
- Lấy ra toàn bộ rượu Quân Hà của bộ lạc các ngươi, ta đều muốn.
Nói xong, Từ Ngôn ném ra mấy chục khối linh thạch hạ phẩm, lão giả đối diện lúc trước còn chưa rõ nguyên nhân, chờ sau khi nhìn khối đá nhỏ nhắn nửa ngày, bỗng nhiên mừng rỡ quá đỗi.
Lão giả đã gặp qua linh thạch, ở bên trong thành Mã Thủ lớn nhất cũng là duy nhất bình nguyên Mã Thủ, hắn biết một khối đá nhỏ này có thể đổi lấy hơn trăm trâu dê. Khuôn mặt già nua giống như những bông hoa nở rộ, lão giả như hài tử nở nụ cười, phân phó tộc nhân mang tới tất cả rượu Quân Hà, lại tận mắt nhìn thấy từng vò rượu ngon biến mất trong tay thanh niên.
Thu hồi năm trăm vò rượu Quân Hà, Từ Ngôn hài lòng gật gật đầu, đem ánh mắt rơi vào trên người một nữ tử trung niên trên bè trúc, nói:
- Xử nữ tóc đã bạc?
- Khổ mệnh nhân, trái tim nàng, bị người lấy đi...
Lão giả thở dài một tiếng, lắc đầu, mặt đầy vẻ tiếc hận.