Chương 1189: Đấu Một Cùng Phá Hai
Chương 1189: Đấu Một Cùng Phá HaiChương 1189: Đấu Một Cùng Phá Hai
Cổ tu Hiên Viên gia, vạn năm trước từng trảm long ở bát hoang, đồ ma ở Bắc Hải, có Tán Tiên đại thành.
Âm thanh Chân Vô Danh nặng nề, chậm rãi nói:
- Hiên Viên đảo, một trong cổ bách đảo, thế lực không tầm thường lại làm việc khiêm tốn, nếu trêu chọc Hiên Viên gia, sẽ nghênh đón cái giá thảm thiết.
Nhìn ra được Từ Ngôn cảm thấy hứng thú đối với Hiên Viên đảo, vì thế Chân Vô Danh không còn giữ lại nữa, đều nói ra tất cả tin tức mình biết về Hiên Viên đảo.
Thực lực của Hiên Viên đảo trong Bách Đảo có thể nói là số một số hai, cũng không thể so sánh với Lâm Uyên Đảo với Bát Lan Đảo, gia chủ Hiên Viên gia tên Hiên Viên Hạo Thiên, có tu vi Hóa Thần đỉnh phong, là cường nhân nổi danh trên Bách Thần Bảng.
Hiên Viên Hạo Thiên chính là cha đẻ của Hiên Viên Tuyết, mà mẹ đẻ của Hiên Viên Tuyết thì đã sớm qua đời.
Hiên Viên Tuyết ở trong nhà sắp xếp ở vị trí ba, đại tỷ tên Hiên Viên Băng, nhị ca tên Hiên Viên Bằng, hai người này đều có tu vi Hóa Thần trung kỳ.
Hiên Viên gia hiếu đấu, không dễ dàng ra tay, nhưng vừa ra tay, tất nhiên là không chết không thôi, cho nên ba con cháu dòng chính của Hiên Viên gia còn có xưng hô khác nhau, Hiên Viên Băng được xưng là Hiên Viên Đấu Nhất, Hiên Viên Bằng được xưng là Hiên Viên Phá Nhị, Hiên Viên Tuyết thì xưng là Hiên Viên Cuồng Tam.
Đừng nhìn có hai vị huynh trưởng và tỷ tỷ cảnh giới Hóa Thần, thiên phú của Hiên Viên Tuyết lại đứng đầu Hiên Viên gia, nếu không cũng sẽ không truyền xuống Linh Bảo là Đấu Vương kiếm.
Kiến thức của Chân Vô Danh vê Cổ Bách Đảo không tính là quá sâu, phần lớn là tính tình cùng tu vi của một ít cường giả thành danh của Hiên Viên gia, về phần bí ẩn chân chính của cổ tu thế gia, người ngoài rất khó dò xét được.
- Mỹ nhân trên đời đâu chỉ ngàn vạn, tiểu sư thúc vì sao lại trúng ý Hiên Viên Tuyết? Không phải ta nhiều miệng, nội tình Hiên Viên gia cực sâu, người ta từng xuất hiện cường giả Tán Tiên, có thể thấy được thế lực thật lớn, hơn nữa đại tỷ Hiên Viên Tuyết là Hiên Viên Băng, là một người lưu manh.
Hiên Viên Băng không chỉ hiếu chiến, làm người còn cực kỳ cao ngạo, xem thường nam nhân trong thiên hạ, nghe nói có tu sĩ Hóa Thần tự cho là mình bất phàm, muốn kết nhân duyên cùng đại tiểu thư Hiên Viên gia, tới cửa cầu hôn là đi vào, lúc đi ra là nâng ra, đúng là bị Hiên Viên Băng kia đánh cho gần chết.
Nhắc tới đại tiểu thư Hiên Viên gia, khóe mắt Chân Vô Danh nhảy dựng lên, khóe miệng giật giật, tu tiên giới lưu truyền chuyện của Hiên Viên gia không nhiều lắm, hơn phân nửa đều là đại tiểu thư Hiên Viên Băng điêu ngoa và trong mắt không người, nhưng hết lần này tới lần khác người ta có thực lực cường hoành, tu vi Hóa Thần trung kỳ, đã có thể leo lên Bách Thần bảng rồi.
- Vô lý như vậy? Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu thôi mà, đây là cầu cũng không cho sao, ai cầu sẽ đánh người đó?
Từ Ngôn cũng kinh ngạc không thôi, nữ tử như thế, nên chuyên tâm hướng đạo, không lưu luyến tình cảm thế gian.
- Cũng không phải, về sau đại danh của Hiên Viên Băng truyền khắp thiên hạ, các cường giả tu vi Hóa Thần đều hết hy vọng, lén lút có một cách nói, nói là không tới Độ Kiếp cảnh, không cưới Hiên Viên Băng, ý tứ chính là không tới cảnh giới Độ Kiếp đừng suy nghĩ đứng vững ở trước mặt Hiên Viên Băng.
- Hiên Viên Đấu Nhất, quả nhiên ham đấu thành cuồng, nhân vật như thế mới là nữ cường nhân hào kiệt, như vậy Hiên Viên Bằng lại tính tình gì, chẳng lẽ giống như Hiên Viên Băng?
- Nói đến vị Nhị thiếu gia Hiên Viên gia này, so với đại tỷ hắn thì mạnh hơn nhiều, tuy rằng hiếu đấu nhưng tính tình cực tốt, không dễ dàng nổi giận, đã từng gặp qua trên Bách Thần Lôi một lần, nhìn bề ngoài là một người rất bình thường, nhưng một khi làm thật, chiến lực của Hiên Viên Bằng cũng không kém Hiên Viên Băng bao nhiêu.
- Hiên Viên Băng là một người nữ tử lưu manh, Hiên Viên Bằng tính tình tốt, như vậy Hiên Viên Tuyết thì sao. Từ Ngôn tò mò nhất về Hiên Viên Tuyết, có thể hỏi thăm một phen cũng tốt.
- Hiên Viên Tuyết à, lúc không ra tay khiêm tốn giống như không khí không sai biệt lắm, không ai để ý đến sự tồn tại của nàng, giống như một tiểu nha hoàn, nhưng một khi Đấu Vương kiếm xuất ra, Hiên Viên Tuyết tựa như đổi thành một người khác, trở nên điên cuông mà hiếu đấu, tính cách tương phản như thế rất lớn, theo ta thấy có lẽ đã hẳn là do thanh Đấu Vương kiếm kia gây ra, lấy thân dưỡng kiếm, hao phí tâm huyết nhất, dưỡng tốt, kiếm sẽ mạnh hơn, nếu nuôi không tốt, cả mạng đều dễ dàng bồi vào.
Chân Vô Danh bĩu môi, Từ Ngôn nghe thế khẽ nhíu mày, hắn tiếp tục nói:
- Ta tu nhân kiếm hợp nhất, nếu xuất toàn lực có thể lấy thân hóa kiếm, ta chính là kiếm, kiếm chính là ta, cho nên ta không cần lấy thân dưỡng kiếm, Hiên Viên Tuyết thì khác, nàng mang linh bảo của gia tộc, tựa như thợ mài đao, quanh năm suốt tháng, đem đao mài càng thêm sắc bén, nhưng hao phí, lại là tâm huyết của mình, đến cuối cùng, kiếm càng ngày càng mạnh, người càng ngày càng hư, đây chính là đạo lý lấy thân dưỡng kiếm, nói là dưỡng kiếm, không bằng nói là hộp kiếm còn sống.
- Ngươi có ý nghĩa, Hiên Viên Tuyết chỉ là công cụ của gia tộc?
Từ Ngôn đặt câu hỏi.
- Đổi thành lời của người khác, đích thật là công cụ, nhưng Hiên Viên Tuyết cũng không nhất định, chỉ cần nàng có thể khống chế Đấu Vương kiếm, có thể từ công cụ dưỡng kiếm biến thành chủ nhân của kiếm, đây chính là Địa Linh bảo, dị bảo mà tu sĩ Hóa Thần đều sẽ tha thiết ước mơ. Địa linh bảo trong thiên hạ tuy rằng không ít, nhưng cũng không phải tu sĩ hóa thần nào cũng có một kiện, có rất nhiều Hóa Thần căn bản không có linh bảo, Hiên Viên Tuyết ở cảnh giới Nguyên Anh có thể có được linh bảo, có thể thấy được Hiên Viên gia cực kỳ coi trọng nàng.
- Theo ý của ngươi, nàng có thể nắm chắc bao nhiêu khống chế Đấu Vương kiếm?
Từ Ngôn lại hỏi.
- Nói không tốt, hẳn là có thể có năm thành cơ hội, Hiên Viên Tuyết có một loại kỳ công luyện thể, cự lực kinh người, lúc này mới có cơ hội khống chế Đấu Vương kiếm, nếu như không có bộ kỳ công kia, chỉ sợ nàng sớm bị khí tức Đấu Vương kiếm ăn mòn đến xương cốt cặn xương cũng không còn.
Chân Vô Danh kể lại, chứng thực Đấu Vương kiếm của Hiên Viên Tuyết đích xác là một kiện hung vật, lại bởi vì kỳ công Hiệp Thiên Hạ tồn tại, làm cho Hiên Viên Tuyết khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được lệ khí của Đấu Vương kiếm.
Vừa suy nghĩ truyền thừa gia tộc quỷ dị như thế, Từ Ngôn có một loại dự cảm, giống như Hiên Viên Tuyết không phải là con ruột của vị Hiên Viên Hạo Thiên kia.
Suy nghĩ trong lòng, bị Từ Ngôn hỏi ra, Chân Vô Danh nghe xong cũng có chút động dung, nói:
- Hiên Viên Hạo thiên không ít thê thiếp, mẹ đẻ của Hiên Viên Tuyết mất sớm, nói mới để ý, không chừng thật sự không phải là con ruột, bằng không tình cảnh của Hiên Viên Tuyết trong gia tộc sẽ không chịu nổi như thế.
- Ta từng nghe qua một lời đồn, ở Hiên Viên đảo, Hiên Viên Hạo Thiên nhìn thấy những đứa con khác đều sẽ mỉm cười, duy chỉ có lúc nhìn thấy Hiên Viên Tuyết, chưa bao giờ cười qua, đương nhiên, loại tin đồn này không thể nói là thật, có lẽ là người khác truyền nhầm cũng nói không chừng.
Chân Vô Danh xem như không hề giữ lại nói sự hiểu biết của mình về Hiên Viên đảo, thậm chí ngay cả tin tức thật giả khó phân biệt cũng đồng loạt nói ra, chỉ vì lấy lòng vị tiểu sư thúc này một phen.
Chân Vô Danh vừa nói, vừa nhíu mày trêu mắt, khóe miệng nhếch lên, giống như có cái gì đó khó nói, sắc mặt cũng càng ngày càng xanh.
- Vô Danh huynh, nếu chúng ta đã thẳng thắn đối mặt, có cái gì thì ngươi cứ nói thẳng.
Từ Ngôn rất rộng lượng vỗ vai Chân Vô Danh, nói:
- Từ nay về sau, hai người chúng ta liên thủ, lừa hết anh hùng thiên hạ hẳn là không khó.
- Được! Nghe tiểu sư thúc ngài, ta chính là vãn bối, ngài nói đông, ta tuyệt đối sẽ không nói tây, ngài chỉ nam, ta tuyệt đối sẽ không đi về phía bắc! Ngũ quan Chân Vô Danh bắt đầu dịch chuyển, giống như chịu đựng thống khổ cực lớn, vừa động chân, vừa cắn răng lẩm bẩm, do dự, do dự, nhịn lại nhịn, thật sự không nhịn được, vẻ mặt buồn bã cầu khẩn nói:
- Đao sơn hỏa hải, tiểu sư thúc ngài nói một câu, Vô Danh nếu nhíu nhíu mày không tính là hảo hán, bất quá hiện tại ngài có phải nên đi ra hay không, ta còn chưa tiểu xong, sắp nghẹn đến chất...