Chương 1193: Sự cân bằng tỉnh tế
Chương 1193: Sự cân bằng tỉnh tếChương 1193: Sự cân bằng tỉnh tế
Từ khi lao ra khỏi Bình Trung giới, Từ Ngôn đã thử không chỉ một lần cảm giác được Tình Châu lúc đầu, đáng tiếc không thu hoạch được gì.
Bình sứ nhỏ nhìn như đơn bạc, nhưng ngay cả linh thức của Từ Ngôn cũng không thể xuyên thấu, càng không thể khống chế linh bảo cường đại này.
Vũ khí mạnh hơn nữa, không cách nào khống chế, chung quy vẫn là một vật chết, cho nên bình sứ nhỏ thủy chung bị Từ Ngôn lưu lại ở Tử Phủ.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Từ Ngôn trốn ở hậu viện của cửa hàng linh trà.
Tiền Thiên Thiên phụ trách mời chào làm ăn ở tiền viện, ở phường thị hỏi thăm tin tức, A Ô phụ trách cả ngày ăn uống, vì cho vị này ăn no, Từ Ngôn không tiếc bỏ vốn, giao cho Tiền Thiên Thiên hai vạn linh thạch thượng phẩm, chuyên môn dùng để mua thức ăn cho A Ô, chỉ cần dã nhân có thể ăn no, có thể ở lại bên người, Từ Ngôn có được một trợ thủ có thể nói là khủng bố.
Gia hỏa có thể triệu hoán Yêu Vương, có thể ăn một chút cũng là chuyện bình thường.
Nói vậy thủ đoạn Vô Tướng phái lúc trước lôi kéo A Ô sử dụng cũng là mỹ vị, có thể là sau này không cung cấp nổi, A Ô mới đi khắp nơi tìm kiếm ăn uống, còn xông vào trong Địa Kiếm Tông.
Hai vạn linh thạch thượng phẩm, chính là hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm, thời khắc Tiền Thiên Thiên cầm trăm vạn linh thạch, khuôn mặt nhỏ nhắn kia cơ hồ biến thành màu vàng, nếu như lại cho nàng lấy thêm chút linh thạch, chỉ sợ sẽ thăng thiên luôn mất.
Cô gái mê tiền bóp chặt gắt gao hai vạn linh thạch thượng phẩm, thỉnh thoảng trộm công giảm vật liệu, hại A Ô đói một trận no một trận, sau khi bị Từ Ngôn mắng một trận, Tiền Thiên Thiên mới bĩu môi không còn khấu tiền cơm của A Ô nữa.
Thoáng cái nửa tháng trôi qua.
Tin tức Thương Minh tự bị hủy sớm đã truyền khắp phường thị, truyền khắp bình nguyên Mã Thủ, nếu không phải hôm đó có mấy hòa thượng phụ trách mua sắm lưu lại ở Mã Thủ thành, Thương Minh tự thật sự đã bị diệt tự.
Sau khi mấy tiểu hòa thượng nơm nớp lo sợ trở lại Thương Minh tự, cơ hồ mỗi ngày đều lo lắng đề phòng, bởi vì mỗi ngày đều có cường nhân bay tới bay lui đến, chất vấn bọn họ về trạng thái của Thương Minh tự.
Những tiểu hòa thượng này nào biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì, sau này vẫn là tin tức lưu truyền trong phường thị, để cho mấy tiểu hòa thượng tránh được phiền toái.
Nguồn tin không rõ ràng, nói là cao thủ Kiếm Vương điện do Chân Vô Danh và Đinh Vô Mục cầm đầu, trong lúc Thương Minh tự ngắm trăng gặp phải Vô Tướng phái giả trang tăng nhân đánh lén, một lần đại chiến qua đi, Kiếm Vương điện một phương đại thắng, Vô Tướng phái ngoại trừ lão tổ bỏ trốn ra, toàn quân bị diệt.
Tu sĩ còn sống sót sau đại hội ngắm trăng không ít, chân tướng lúc ấy cũng không giấu được bao lâu, không quá nửa tháng thời gian, tin tức cơ hồ mọi người đều biết.
Vì vậy, dòng chảy ngầm, bắt đầu mãnh liệt.
Phản Kiếm Minh vốn không hợp với Kiếm Vương điện một mạch, lúc này đây thừa dịp chuyện Xá Lợi làm lớn chuyện, hại chết vô số kể tu sĩ Kiếm Vương điện một mạch, có thể nói là châm ngòi cho hai phái.
Nhưng mà Vô Tướng phái toàn quân bị diệt, chỉ có lão tổ Vô Tướng Tử chạy trốn, Kiếm Vương Điện một mạch muốn báo thù, căn bản tìm không thấy cừu gia.
Vô Tướng Tử có tu vi Hóa Thần, không ai có thể dễ dàng tìm được, đệ tử môn nhân phái Vô Tướng cơ hồ chết hết, cứ như vậy, thế cục Tây Châu vực lại bị một ít chí cường ẩn náu duy trì ở trên một cân bằng vi diệu.
Phản Kiếm Minh chỉ có Vô Tướng phái ra tay, lại là kết cục bị diệt, người ta có thể đá Vô Tướng phái ra Phản Kiếm Minh, bỏ qua can hệ, như vậy Kiếm Vương Điện dù thẹn quá hóa giận, cũng không cách nào ra tay.
Liên quan đến Tây Châu Vực hỗn chiến, không ai dám dễ dàng khơi màu, hành động của Vô Tướng phái xem như là một loại thăm dò, còn không có hiệu quả châm ngòi cho một vực chỉ chiến. Nửa tháng nay, Từ Ngôn chân không ra khỏi nhà, lại nắm giữ tất cả tin tức lưu truyền trong phường thị, hắn mỗi ngày đều rút ra nửa canh giờ nghe Tiền Thiên Thiên báo cáo, cuối cùng kết luận Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm Minh sẽ không khai chiến trong tương lai gần, sau khi đối với tin tức lưu truyền ở phường thị trở nên không chú ý nữa.
Nếu hai bên còn đang giằng co, Từ Ngôn bắt đầu hoàn thành tu luyện của mình.
Hắn đang tu luyện một phần công pháp, tên là Ma Luyện.
Ma Luyện là pháp môn chế tạo khôi lỗi, là tuyệt học của Địa Hỏa động trong Địa Kiếm tông, tiếp nhận truyền thừa đến từ Kiếm Vương điện.
Gần đây sở dĩ muốn tu luyện phương pháp Ma Luyện, Từ Ngôn có tính toán của mình.
Thi thể khôi lỗi của đại trưởng lão Hồng Chí đã tiêu hao linh lực không sai biệt lắm, thời điểm đối chiến với hỏa diễm ma quân, nếu như không có linh lực Hóa Thần bàng bạc của Hồng Chí, Từ Ngôn cùng Hiên Viên Tuyết căn bản không chống đỡ được bao lâu.
Thi thể Hồng Chí có một nhược điểm trí mạng, một khi linh lực hao phí, không cách nào bổ sung, chỉ cần trở về Địa Kiếm Tông bị ai dùng linh thức cảm giác một phen, có thể nhìn ra đây là một cỗ thi thể, mà không phải người sống.
Linh lực bàng bạc có thể che dấu tử khí, linh lực biến mất, thi thể Hoành Chí sẽ lộ ra.
Đã khó có thể mượn danh tiếng đại trưởng lão này, nhưng Từ Ngôn cũng không lo lắng, Nhạc Vô Y tìm lý do cho hắn, tu vi tăng vọt như thế, tất nhiên đã đạt được truyền thừa trước khi đại trưởng lão chết, mà sau khi đệ tử Quan Môn tiếp nhận truyền thừa, Đại trưởng lão nên một mạng ô ô, cưỡi hạc đi về tây.
Địa vị của tiểu sư thúc hắn hẳn là không nhúc nhích được, Từ Ngôn có thể kết luận điểm này.
Bởi vì hắn đã không vẫn tiểu sư thúc cảnh giới Kim Đan trước kia, mà là tiểu sư thúc cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, nếu như ai không phục thì có thế đứng ra nói chuyện. l
Từ Ngôn lo lắng, là xử lý thi thể Hồng Chí như thế nào.
Về sau hắn nghĩ ra một biện pháp tuyệt hảo, đó chính là luyện chế thi thể Hồng Chí thành khôi lỗi nhân ma, mang theo bên người, thứ nhất có thể làm tay đấm mạnh mẽ, thứ hai thật sự gặp phải vấn đề nan giải không cách nào giải quyết, thi thể Hồng Chí có lẽ còn có chút tác dụng.
Ma luyện chi pháp ban đầu - Mộc Nhân Ma, Từ Ngôn vẻn vẹn chỉ dùng ba ngày đã luyện chế ra.
Uy lực của Mộc Nhân Ma tương đương với pháp bảo hạ phẩm, thật ra không khó luyện chế, có kinh nghiệm của vị Từ trưởng lão Từ Hỏa động kia, hơn nữa, thêm trình độ luyện khí của Từ Ngôn, rất dễ dàng luyện chế ra Mộc Nhân Ma.
Thiết Nhân Ma cũng không hao phí bao lâu, nửa tháng mà thôi đã bị luyện chế ra, tuy rằng không tính hoàn mỹ, nhưng Từ Ngôn cũng không quan tâm.
Loại phương pháp Ma Luyện này, hắn căn bản không coi là đòn sát thủ chân chính, bởi vì phương pháp ma luyện chân chính cần thật ra cũng không phải thiên phú trên luyện khí, mà là vô số tài liệu phức tạp khổng lồ đến mức khiến đầu người ta đau nhức.
Vẻn vẹn luyện chế một tôn Thiết Nhân Ma, Từ Ngôn hao phí tài liệu có thể nói kinh người, nếu mà tính ra tài liệu đã hao phí, cũng đủ mua được năm kiện pháp bảo thượng phẩm trở lên.
Uy lực của Thiết Nhân Ma tương đương với pháp bảo thượng phẩm, uy lực như thế Từ Ngôn cũng không có nhìn trúng, hắn muốn luyện chế thi thể đại trưởng lão Hồng Chí thành một tôn Kim nhân ma.
Kim nhân ma có thể so sánh với pháp bảo cực phẩm, là cực hạn mà Từ Ngôn hiện giờ có thể luyện chế ra, lên trên chính là Thánh Nhân Ma, uy năng của Thánh Nhân Ma có thể so sánh với Địa Linh Bảo, đừng nói là Tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần đều không luyện chế được.
Hạ quyết tâm, Từ Ngôn khổ tu thời gian một tháng, rốt cục đều nắm giữ thủ pháp luyện chế Kim nhân ma.
Thủ pháp là biết, tài liệu cũng không thiếu, nhưng luyện chế kim nhân ma có cần một loại tài liệu gọi là Ám Ảnh Kim, lấy trình độ anh hỏa của Nguyên Anh là không cách nào luyện hóa.
Có lòng dùng long hồn lực trong mắt trái gia tăng uy năng anh hỏa, vận dụng pháp luyện, lại cảm giác được long hồn vẫn suy yếu như cũ, Từ Ngôn buông tha tính toán Pháp Luyện.
Không biết vì sao Tiểu Hắc càng ngày càng suy yếu, Từ Ngôn không dám vọng động long hồn lực, chỉ có thể suy nghĩ pháp pháp khác.
Đúng là đêm trăng tròn, thời gian tháng giêng, Thương Minh tự hẳn là không ai chú ý, Từ Ngôn trầm ngâm một chút, mang theo A Ô, đi thẳng đến Vãng Sinh động, hắn muốn mượn địa tâm tinh hỏa của Vãng Sinh động luyện chế ra Kim nhân ma.