Chương 1208: Mỹ nhân lên chỗ cao
Chương 1208: Mỹ nhân lên chỗ caoChương 1208: Mỹ nhân lên chỗ cao
Tay Từ Ngôn bưng Linh Tửu, dừng một chút, trong ánh mắt hiện ra một cỗ tò mò.
- Tuyết Cô Tình người này, địa vị ở Kim Ngọc phái không thua gì Kim Đồng Ngọc Nữ sao?
Một đạo truyền âm bị Từ Ngôn phát ra, lọt vào tai Chân Vô Danh.
- Quốc chủ Tuyết quốc Tuyết Cô Tình, dung mạo có thể nói là thiên thành, khí tức tựa như băng tuyết, là một vị giai nhân khó có được, chẳng qua khí thế của thượng vị giả quá nặng, thời khắc lấy tự cho mình là quốc chủ, làm cho người ta khó có thể sinh ra cảm giác thân cận.
Chân Vô Danh cũng phát ra truyên âm, dùng ánh mắt tài tử phong lưu của hắn giải thích một phen Quốc chủ Tuyết quốc trong mắt mình, đơn giản mà nói chính là một nữ quốc chủ cao ngạo đến mức không thích nam nhân.
- Nghe nói Tuyết Cô Tình có liên quan không nhỏ đến Kim Ngọc lão tổ, có nghe đồn nàng là hậu duệ của Kim Ngọc lão tổ, chỉ là không ai có thể xác định, bất quá địa vị của nàng ở Kim Ngọc phái siêu nhiên ngược lại không sai, có thể ngang hàng cùng Kim Đồng Ngọc Nữ.
Vừa truyền âm giới thiệu Tuyết quốc chủ mà mình biết, Chân Vô Danh vừa đi về phía bên cạnh Từ Ngôn, truyền âm nói:
- Bên cạnh là ai, nghe được cái gì?
- Làm sao nhìn ra được ta đang quan sát cách vách?
Từ Ngôn càng thêm tò mò, truyền âm hỏi.
- Phương pháp khống hồn, tuy rằng hiếm thấy, cũng không tính là tuyệt học gì, nhiều nhất cũng xem như tà đạo lệch môn, loại người tu kiếm như ta căn bản khinh thường học.
- A, thì ra Vô Danh huynh là chính nhân quân tử, nói như vậy ngươi trả lại ta Súc Linh quyết là được rồi, chuyện lừa người này hình như không dính dáng gì với chính nhân quân tử các ngươi nha.
- Nói một chút mà thôi, đây không phải là giả quân tử thành thói quen sao, nhất thời thuận miệng nói mà thôi, quân tử đáng giá mấy đồng tiền, mau nói cách vách là ai.
- Ngọc Nữ tông chủ Kim Ngọc phái, còn có ba vị trưởng lão Nguyên Anh phái Kim Ngọc.
- Ngọc nữ? Tốc độ Kim Ngọc phái đủ nhanh, Ngọc Nữ lần trước vừa mới chết không bao lâu, lại chọn ra một vị, nàng không ở trong hoàng cung Tuyết thành, chạy ra tửu lâu làm gì?
- Hình như đã xảy ra nội chiến, Kim Ngọc lão tổ cùng Kim Đồng bế quan không ra, Ngọc Nữ đến xem xét chuyện Kim Tuyết Quả, lại bị Tuyết Cô Tình ngăn ở ngoài hoàng thành...
Từ Ngôn nói ra tin tức vừa nghe được, Chân Vô Danh nghe xong cũng không ăn nữa, có chút hứng thú nhìn về phía hoàng cung Tuyết Thành ngoài cửa sổ.
- Lần này thú vị rồi, Kim Ngọc phái bọn họ tự mình cắn chó một cái lông, chúng ta xem náo nhiệt là tốt rồi, có thể nhặt tiện nghỉ ra tay cũng không muộn.
Năng lực phán đoán cục diện của Chân Vô Danh không kém, sau khi nghe Từ Ngôn kể lại, hắn kết luận lần này Kim Tuyết Quả xuất thế chỉ sợ không phải là cạm bẫy của Phản Kiếm Minh, mà là một hồi nội đấu của Kim Ngọc phái.
Nếu thật sự có cạm bấy, không có khả năng chắn Ngọc Nữ vị tông chủ của Kim Ngọc phái này ở ngoài cửa.
Quan điểm của Từ Ngôn tương tự Chân Vô Danh, cho rằng lần này hoàn toàn là một hồi nội đấu của Kim Ngọc phái, có lẽ là Tuyết Cô Tình ỷ vào thân phận đặc thù, chuẩn bị cướp đoạt càng nhiều quyền lợi trong tông môn, cũng có lẽ là tính toán độc chiếm Tuyết Thụ.
Nhưng rất nhanh Từ Ngôn do dự, hắn cho rằng mục đích của Tuyết Cô Tình cùng dụng ý của Kim Tuyết Quả, hình như không đơn giản như vậy.
Nếu độc chiếm dị bảo, không thể đại động can qua lan truyền tin tức như vậy, hơn nữa còn vừa lúc lựa chọn ở thời khắc như Kim Ngọc lão tổ bế quan, thật giống như tính toán chính xác Kim Ngọc lão tổ không cách nào nhúng tay vào.
- Tuyết Cô Tình người này, có chỗ nào đặc biệt gì không.
Từ Ngôn lần thứ hai truyền âm hỏi.
- Một chỗ đặc biệt? Để ta nghĩ...
Chân Vô Danh trâm ngâm một chút, nói:
- Nếu như nói chỗ đặc biệt của Tuyết Cô Tình, chính là ở chỗ nàng thích đứng trên cao mà nhìn, năm đó ở Tuyết Thành nhìn thấy nữ tử kia nghiêng người dựa vào cửa sổ, ánh mắt sâu kín, suýt nữa làm cho bổn công tử động tâm, chậc, mỹ nhân lên cao, đập vào mắt đều là xinh đẹp.
Nhắc tới mỹ nhân, Chân Vô Danh cho dù truyền âm cũng lắc đầu lắc đầu, còn không quên thể hiện văn thái què quặt của hắn.
- Lên cao? Tuyết Cô Tình thích leo lên chỗ cao nào?
Từ Ngôn càng thêm khó hiểu.
- Tự nhiên là tòa Cô Tuyết lâu này, không biết à, tòa Cô Tuyết lâu này chính là của Tuyết Cô Tình người ta, nếu không làm sao gọi là Cô Tuyết Lâu đây, sao có thể xây dựng cao hơn hoàng thành, ở chỗ cao nhất có thể quan sát hoàng cung.
Chân Vô Danh giảng giải một phen.
Từ Ngôn nghe xong bừng tỉnh đại ngộ, trách không được Cô Tuyết Lâu đắt tiền xa hoa như vậy, lại kiến tạo có thể nhìn thấy trong hoàng cung, thì ra đông gia sau lưng chính là quốc chủ Tuyết quốc người ta.
- Lên cao, nói như vậy, Tuyết Cô Tình thích ở Cô Tuyết Lâu nhìn hoàng cung từ xa, nàng là quốc chủ, toàn bộ hoàng cung đều là của nàng, xem hay không thì có gì khác nhau...
Nói đến đây, ánh mắt Từ Ngôn hơi đổi.
Ánh mắt của hắn lúc này đang dừng ở trên Tuyết thụ kỳ dị ở trung tâm hoàng cung, ở tầng cao nhất của Cô Tuyết Lâu nhìn lại, Tuyết thụ trong hoàng cung không nhường nhịn ai trở thành phong cảnh đầu tiên.
Tuyết Cô Tình thích nhìn xuống Tuyết thụ kia?
Không biết vì sao, Từ Ngôn sinh ra suy đoán cổ quái, lúc này đã đến hoàng hôn, băng điêu đại tái đã hạ màn.
Trên quảng trường khổng lồ trong hoàng cung, vô số tòa băng điêu được điêu khắc trước sau đã xếp hàng, trong đó có sống động như thật, cũng có điêu khắc lung tung, thật ra tu sĩ khắp nơi hôm nay đi tới trong hoàng cung, chủ yếu nhất cũng không phải đến tranh đoạt Tuyết quả tâm thường, mà là muốn ngắm chân dung Kim Tuyết quả.
Thiên địa linh bảo, cường giả theo như vịt này.
Nếu Kim Tuyết quả loại dị bảo này hôm nay mới thành thục, chứng tỏ người ngoài cũng có cơ hội đạt được.
Vô số kể tu sĩ tham gia băng điêu đại tái, trong đó cường giả Nguyên Anh đã lên tới trăm vị, đặt ở bình thường, Tuyết quả bình thường có thể dẫn không tới Nguyên Anh tranh đấu.
Trong hoàng cung, cửa băng của Băng Tinh đại điện chậm rãi mở ra, thân ảnh quốc chủ Tuyết quốc đạp khí lạnh đi ra, nữ tử hoa quý mà cao ngạo xuất hiện trước mặt mọi người.
- Quốc chủ đại giá cũng không dễ chờ quá lâu, có thể rút đi cấm chế phong bế Tuyết thụ hay không, để cho chúng ta mở mắt, xem Kim Tuyết quả là gì?
Một vị tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh há to miệng quát, hắn là người của thất phái, không cần quá mức kiêng ky Tuyết Cô Tình.
- Tuyết Cô Tình! Đừng giả thần giả quỷ, nhanh chóng xem chân tướng Kim Tuyết Quả một chút, Kim Ngọc phái các ngươi lần này xuất ra cái gì, sẽ không ngay cả thất phái đồng minh chúng ta cũng bị lừa gạt chứ.
Một vị tu sĩ Nguyên Anh thất phái khác càng thêm thô kệch, hô to gọi nhỏ một bộ dáng không sợ trời không sợ đất.
- Chúng ta không xa vạn dặm mà đến, chính là muốn kiến thức một phen chân dung của Kim Tuyết quả, mong quốc chủ Tuyết quốc không cần giấu diếm.
- Nếu là chí bảo thật, chúng ta nhất định đưa ra giá cả khiến quốc chủ không thể kháng cự để thu mua.
- Linh thạch sợ là mua không được, lúc đến, ta cố ý đổi với bằng hữu lấy mấy loại trân phẩm, đến lúc đó xem tài lực của ai thâm hậu.
Một đám tu sĩ Nguyên Anh nhẫn nại đợi đến khi băng điêu đại tái chấm dứt, rốt cục đến thời khắc kiến thức Kim Tuyết Quả, nhất thời nghị luận sôi nổi. Đối với những cường giả Nguyên Anh như bọn họ mà nói, lần này dị bảo xuất thế, là một cơ hội giao dịch, cho nên không ít người có chủ ý mua được quả Kim Tuyết Quả.
Cô Tuyết lâu, Ngọc Nữ đương nhiệm nhìn thấy Tuyết Cô Tình xuất hiện, hừ lạnh một tiếng, ánh mắt không tốt, ba vị Trưởng lão Nguyên Anh phía sau nàng lộ ra thần sắc khác nhau.
Mấy vị này cũng không có ý định ra mặt, thật ra bọn họ cũng không quá tin tưởng Tuyết thụ thật sự có thể kết ra Kim Tuyết Quả, chỉ chờ xem Tuyết Cô Tình bị chê cười.
Trước khi tấm màn che của Kim Tuyết Quả nhấc lên, rất nhiều tu sĩ thế lực khắp nơi có thể nói là mỗi người đều có tâm tư, ngay cả Chân Vô Danh cũng như thế, duy chỉ có Từ Ngôn, thời điểm lần nữa nhìn thấy vị nữ tử kia, chân mày đột nhiên nhướng lên, quốc chủ Tuyết quốc đi ra khỏi đại điện, trên tóc mai cao cao mơ hồ lộ ra một đường nét cổ quái, tựa như một cái sừng.