Chương 1276: Hiên Viên Đảo
Chương 1276: Hiên Viên ĐảoChương 1276: Hiên Viên Đảo
Cổ tu Hiên Viên gia, từng trảm long ở bát hoang trước vạn năm, đồ ma ở Bắc Hải, có Tán Tiên đại thành.
Hiên Viên đảo, một trong Cổ Bách đảo, luận thực lực địa vị, có thể nói là số một trong thương hải bách đảo, đứng đầu, câu giới thiệu Tán Tiên đại thành kia, càng trực tiếp đánh dấu sự cường đại của Hiên Viên đảo khiêm tốn.
Hiên Viên đảo hình trăng cong đã không xa, tốc độ của Lam Linh Thủy Mẫu cũng chậm lại, cuối cùng dừng lại ở hải vực cách Hiên Viên đảo mười dặm.
Lam Linh Thủy Mẫu khổng lồ nổi trên mặt nước, Chương Uyển Vân một thân cung y đứng trên đỉnh đầu cự thú, lẳng lặng chờ đợi động tĩnh của Hiên Viên đảo.
Hóa Thần cường giả đến, không cần kêu cửa, bàng bạc uy áp của Lam Linh Thủy Mẫu sớm đã truyền khắp bốn phía, tu sĩ trên đảo tự nhiên có thể cảm giác được.
Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh liên tục nổi lên thân sứa, Lý Phi Ưng trực tiếp cõng Đạo tử ở phía sau, nhìn thấy rốt cục cũng đến Hiên Viên đảo, vị đảo chủ Văn Khúc đảo này thở dài một hơi, lẩm bẩm:
- Nhưng tính ra, Đạo tử rốt cục cũng được cứu!
Từ Ngôn kiểm tra một phen thương thế của Đạo tử, phát hiện thần trí của Đạo tử đã cực yếu, bất quá tâm mạch cùng Tử Phủ ngoại lại có linh lực ảm đạm tồn tại, hai ba ngày hẳn là chết không được.
Lúc Từ Ngôn kiểm tra Đạo tử, biểu tình Chân Vô Danh có chút cổ quái, hắn không nhìn Đạo tử cũng không nhìn Từ Ngôn, đôi mắt thủy chung nhìn chằm chằm trung tâm Hiên Viên đảo.
Một hòn đảo hình mặt trăng cong, trung tâm là một vùng biển.
Nhưng nhìn kỹ, trong vùng biển này cư nhiên còn có một tòa hải đảo nho nhỏ, phương viên không quá ngàn trượng, so với nói là đảo trong đảo, không bằng nói là một khối đá ngầm khổng lồ, dưới sự bao bọc của Hiên Viên đảo khổng lồ, rất khó nhìn rõ. Ánh mắt Chân Vô Danh ngay từ đầu đã nhìn chằm chằm vào tảng đá ngầm giống như hòn đảo nhỏ kia. Không chỉ có thế, toàn thân Chân Vô Danh bắt đầu tản mát ra kiếm ý tinh thuần, trong ánh mắt mang theo kiêng ky thật sâu.
Loại bộ dáng này, là dấu hiệu Chân Vô Danh vận dụng một chiêu mạnh nhất, Từ Ngôn rất nhanh phát hiện đối phương khác thường, kinh ngạc nói:
- Như lâm đại địch! Chân Vô Danh ngươi bị sao vậy?
- Kiếm ý thật mạnh, trên đảo có một cỗ kiếm ý kinh thiên.
Cổ họng Chân Vô Danh hơi động một chút, một giọt mồ hôi lạnh từ thái dương trượt xuống, kiêng ky nói:
- Cỗ kiếm ý này hồn nhiên thiên thành, mang theo một loại ý chiến đấu, giống như từ hoang cổ tồn tại ở đây, muốn chiến đấu khắp thiên hạ anh hùng, kiếm ý thật đáng sợi
- Hiên Viên gia có tán tiên đại thành, nói không chừng là kiếm ý của tán tiên cường giả. Ngươi tu kiếm đạo, cẩn thận bị kiếm ý nhà người ta sáng tạo ra đánh nát.
Từ Ngôn nhắc nhở một câu, Chân Vô Danh thì sợ hãi cả kinh, thu lại kiếm khí bản thân.
- Đấu Tiên kiếm ý, đồ đằng của Hiên Viên gia. -.
Chương Uyển Vân đứng ở phía trước, rõ ràng cũng cảm nhận được sự tồn tại của kiếm ý, nhẹ giọng nói:
- Lấy đấu làm sinh kế, cổ tu Hiên Viên, kiếm ý trên đảo chính là do tổ tiên Hiên Viên gia lưu lại, các đời tộc nhân thiên phú cao tuyệt, đều sẽ cảm ngộ cỗ kinh thiên kiếm ý này, cảm ngộ tâm đấu chiến của lão tổ gia tộc.
Ngay cả Chương Uyển Vân cũng giới thiệu Hiên Viên gia như thế, tin đồn Hiên Viên gia hiếu đấu chỉ sợ không sai, Từ Ngôn âm thầm gật đầu, chuẩn bị kiến thức một phen cao thủ Hiên Viên gia thích đánh nhau kia.
Rất nhanh, trên đảo có kiếm quang đến, một vị tu sĩ Nguyên Anh xuất hiện trước mặt mọi người, khi hắn nhìn thấy Lam Linh Thủy Mẫu rõ ràng biến sắc, khom người thi lễ với Chương Uyển Vân, nói:
- Gặp qua Hóa Thần tiền bối! Không biết tiền bối đến Hiên Viên đảo ta có chuyện gì?
- Bẩm báo đảo chủ nhà ngươi, nói Cửu Tinh Đảo Chương Uyển Vân đến gặp.
Giọng điệu của Chương gia lão tổ vẫn ôn hòa như cũ.
Vừa nghe là Hóa Thần của Cửu Tinh Đảo, đối phương rốt cục thở phào nhẹ nhõm, không đợi hắn nói chuyện, sâu trong Hiên Viên đảo bỗng nhiên phát ra một trận lôi âm, sau đó hư không xung quanh Hiên Viên đảo trở nên mơ hồ, có một đạo âm thanh như chuông hồng từ sâu trong đảo truyền đến.
- Thì ra là Chương đạo hữu đích thân đến, đón tiếp chậm trễ, mong đạo hữu không trách mới đúng.
Theo tiếng nói, một thân ảnh thanh niên đi ra từ trong hư không, quanh thân người này bắt đầu khởi động từng trận uy áp Hóa Thần, một bộ văn sĩ trường bào, bên hông buộc đai ngọc, mũi chính miệng vuông, dung mạo có thể nói là tuấn dật, nhất là một đôi mắt, sáng ngời tựa như sao.
- Nếu Bằng huynh tự mình ra nghênh đón cũng coi như chậm trễ, chẳng phải là muốn giết ta sao.
Chương Uyển Vân nhìn thấy người tới lập tức ôn hòa cười, chắp tay nói.
Một câu Bằng huynh, lại là Hóa Thần cường giả, Từ Ngôn bởi vậy xác nhận người tới là ai.
Vị thanh niên phong độ bất phàm, giọng nói vang dội này, hẳn là nhị công tử Hiên Viên gia, được xưng Hiên Viên Phá Nhi.
Chân Vô Danh ở một bên nhìn thấy người tới lập tức khom người thi lễ, truyền âm cho Từ Ngôn nói:
- Hiên Viên Bằng, Nhị gia Hiên Viên gia, Hóa Thần trung kỳ, có danh trên Bách Thần bảng, người này hiếu đấu, bất quá tính tình cực tốt, không dễ dàng nổi giận, ta đã thấy hắn giao thủ với người khác trên Bách Thần Bảng, lúc đánh liều chết đều là một bộ dáng tươi cười đây mặt.
So với Từ Ngôn là dị chủng đến từ Bình Trung Giới, kiến thức của Chân Vô Danh tự nhiên so với Từ Ngôn rộng hơn nhiều, người ta chính là thiên kiêu sinh ra và lớn lên ở Chân Võ giới, tin tức rất linh thông.
- Gần đây luôn có khách quý tới cửa, xem ra là Hiên Viên đảo ta quý khí mười phần, ha ha, Chương đạo hữu, mời.
Hiên Viên Bằng nói một chữ mời, xoay người đẩy ra một chưởng, hư không mơ hồ lập tức trở nên rõ ràng, sau lần này biến hóa, hiện ra chân dung của Hiên Viên đảo.
Sấm chớp mơ hồ, chớp nhoáng liên tục.
Hiên Viên đảo lúc trước nhìn thấy, có thể nói là phong hòa nhật lệ, cả tòa đảo mười phần yên tĩnh, nhưng theo đại trận hộ đảo mở ra, cảnh trí trước mắt Từ Ngôn bỗng nhiên trở nên đáng sợ.
Hiên Viên đảo vẫn là hình trăng cong, biến hóa không phải là đảo, mà là khí hậu!
Trên Hiên Viên đảo dày đặc mây đen, từng đạo lôi đình thỉnh thoảng nổ lên một chuỗi lôi hồ, lôi đình cuồn cuộn bão táp đánh vào bờ biển, trên bầu trời toàn bộ hải đảo đều là mây đen ngưng tụ thủy khí, quanh năm không tan.
Hơn nữa trên tảng đá ngầm lớn ở trung tâm hải đảo, trải rộng lực lượng phong bạo dọa người, căn bản không thấy rõ cảnh trí, tất cả lôi điện lực trên bầu trời giống như đều hội tụ vào không trung trên đảo nhỏ, hình thành một loại thiên lôi vờn quanh tuyệt hiểm.
Bên ngoài bầu trời quang đãng vạn dặm, duy chỉ có Hiên Viên đảo đứng giữa phong bạo, loại cảnh tượng kỳ dị này, Từ Ngôn nhìn thấy đều cả kinh.
Không chỉ có Từ Ngôn giật mình, Chân Vô Danh trừng mắt như nhau, mà vị đảo chủ Văn Khúc đảo Lý Phi Ưng kia thì thập phần thong dong, nói vậy người ta đã từng tới Hiên Viên đảo.
Đại trận của Hiên Viên đảo thập phần cường đại, không thúc dục mắt trái, ngay cả Từ Ngôn cũng không phát hiện ra chân tướng của đảo, hiện giờ đi trên Hiên Viên đảo, mới có thể cảm nhận được cổ bách đảo khổng lồ cùng kỳ dị. Cùng hai vị Hóa Thần bước vào Hiên Viên đảo, Từ Ngôn thỉnh thoảng liếc mắt nhìn tiểu đảo đá ngầm bị bao bọc trong cuồng phong lôi đình.
Từ khi leo lên Hiên Viên đảo, Từ Ngôn mơ hồ cảm thấy ngọn đảo nhỏ cổ quái ở trung tâm hải đảo, giống như tồn tại một đạo kiếm khí đỉnh thiên lập địa.
Tiểu Hắc suy yếu, Từ Ngôn sẽ không dễ dàng thúc dục long hồn mắt trái, chỉ có thể dựa vào quan sát thị giác bình thường, mặc dù như thế, mắt trái có long hồn lực tồn tại, vẫn có thể nhìn ra một ít manh mối.
- Kiếm ý của Tán Tiên. Cư nhiên có thể mạnh mẽ đến mức này, có đạo kiếm ý này tồn tại, Hiên Viên đảo vĩnh viễn bị lôi đình cùng mây đen quấy động kiếm ý bao phủi
Chân Vô Danh không biết là bị khiếp sợ đến cực hạn, hay là cố ý, thấp giọng kinh hô một câu, hai vị Hóa Thần tự nhiên có thể nghe vào tai.
- Cư nhiên có thể nhìn ra kiếm ý tồn tại, không đơn giản, ngươi là người nào đây?
Hiên Viên Bằng tùy ý hỏi một câu, vẫn chưa quay đầu lại.
- Hồi tiền bối, tại hạ Chân Vô Danh của Nhân Kiếm Tông.
Chân Vô Danh vội vàng ôm quyền nói.
- Chân Vô Danh, à thì ra là Thiên Kiêu trên Thiên Anh Bảng.
Hiên Viên Bằng gật gật đầu, ánh mắt xẹt qua Từ Ngôn cùng Lý Phi Ưng, sau đó dừng ở trên người Đạo tử, khế nhíu mày, nói:
- Lại là âm dương lưỡng nghỉ chỉ độc, Chương đạo hữu đến Hiên Viên đảo ta, xem ra là nghe nói Đan Thánh ở trên đảo.