Chương 1301: Thai chết lưu
Chương 1301: Thai chết lưuChương 1301: Thai chết lưu
Coon một tiếng truyền ra, cây lược rớt xuống đất, Lê bà bà bối rối đứng tại chỗ, khóe miệng phát xanh, tay run rẩy.
Không biết đang nhớ lại ký ức khủng khiếp gì, Lê bà bà hoàn toàn tắm ở trong hoảng loạn, đồng tử co lại, đôi mắt già nua đầy sợ hãi.
- Lý bà bà, chúng ta ở Giao quốc, không phải trên Hiên Viên đảo, ngươi không cần sợ, không ai có thể tìm được ngươi.
Từ Ngôn nhìn thấy sự sợ hãi của đối phương, vì vậy hắn dùng giọng điệu dịu dàng an ủi, rõ ràng là đối phương nhớ lại một ký ức đáng sợ nào đó, và ký ức này chắc chắn có liên quan đến Hiên Viên Tuyết.
- Tam tiểu thư, Tam tiểu thư... Sinh ra không có hơi thở, một đứa trẻ chết non.
Ánh mắt của Lê bà bà trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều, bà lão có phần bối rối này nhớ lại một kỷ niệm mà bà không muốn nhớ nhất trong đời và không thể quên.
Từ Ngôn nhẹ nhàng trấn an, đồng thời tách ra một luồng thần hồn xâm chiếm tâm trí của bà lão, truy tìm ký ức của đối phương, với tu vi Nguyên Anh đỉnh phong, Từ Ngôn có thể làm đến mức không tổn thương nền tảng của đối phương đồng thời, nhìn trộm một mảnh ký ức của đối phương.
Phương pháp lục soát thần hồn mà thôi, không phải rất huyền diệu, tu sĩ bị sưu hồn thì sẽ thần hồn sẽ bị tổn thương, hoặc thậm chí hủy diệt thần hồn, nếu khoảng cách tu luyện quá xa, tự nhiên có thể tránh được tổn thương này.
Kết luận Lê bà bà có quan hệ với Hiên Viên Tuyết, Từ Ngôn mơ hồ sử dụng phương pháp tìm kiếm linh hồn, trong lời kể chậm rãi và ký ức của bà lão, một bức tranh mờ ảo xuất hiện trước mặt Từ Ngôn, giống như một giấc mơ.
Đó là Hiên Viên đảo một trăm năm trước, phủ đệ nhà Hiên Viên được thắp sáng rực rỡ, hôm nay tam phu nhân của gia chủ sẽ sinh hài tử, thêm người vào nhà họ Hiên Viên.
Thế gia nhân tộc, bất kể là ở thế giới phàm trần hay thế giới tu luyện, truyền lại dòng dõi đều một chuyện rất lớn.
- Nhanh lên, nhanh lên! Không có đủ nước nóng, nhanh mang nó vào!.
- Đừng đứng ở cửa nhiều người như vậy, tán ra hết đi.
- Đàn ông không thể đi vào, thời điểm gia chủ cũng không được, tam phu nhân có thể chất cực giai, trong cơ thể có tu luyện, sẽ không có phiền toái, cứ để cho chúng ta lo.
Cổng phòng lớn, phụ nhân họ Lê thân thể khoẻ mạnh chỉ điểm sông núi, cho dù gia chủ cao cao tại thượng, vào giờ phút này cũng phải nghe sắp xếp của nàng.
Nàng là người hầu Hiên Viên gia, thế hệ ở Hiên Viên đảo, tiếp nhận tiếp nhận tiếp nhận truyền thừa trong nhà sở trường nhất cũng không phải thiên phú tu luyện, mà là đỡ đẻ, theo trưởng bối nói, hơn phân nửa tộc nhân Hiên Viên gia đều người Lê gia đỡ đẻ, mà họ Lê cũng có ý nghĩa là bình minh, anh hài vừa ra đời tự nhiên muốn nghênh đón bình minh mới, cho nên họ này cũng mang đến không ít chỗ tốt, thậm chí để người Lê gia trở thành bà mụ mà Hiên Viên gia ngự dụng.
Thuần thục an bài nhân thủ, phụ nhân họ Lê thời khắc quan sát đến Tam phu nhân, thẳng đến thai khí đối phương đại động, nàng biết anh hài sắp sinh ra.
Phụ nhân họ Lê xe nhẹ đường quen với đỡ đẻ, vừa khích lệ Tam phu nhân, vừa chờ mong sinh mệnh mới giáng lâm.
Mỗi một hậu bối Hiên Viên gia xuất sinh, đều một phần vinh quang của Lê gia, đều có người Lê gia cố gắng ở trong đó, chính là nhiều năm thuận lợi đỡ đẻ, để sinh hoạt người Lê gia ở trên Hiên Viên đảo càng ngày càng tốt, lại không người dám dò xét Lê gia.
Vốn cho rằng lần này thuận lợi, phụ nhân họ Lê không nghĩ tới Tam phu nhân xuất hiện dị tượng không thể nào đoán trước.
Đâu tiên là sắc mặt Tam phu nhân trở nên trắng bệch như tờ giấy, liều mạng che lấy bụng của mình, giống như không muốn sinh oa nhỉ ra, mà trong miệng hư nhược hô hào tiếng cầu cứu.
Tiếng cầu cứu không lớn, truyền không ra bên ngoài, không chỉ có bà tử bận rộn trong phòng không ai nghe thấy, ngay cả gia chủ ở ngoài cửa có kinh thiên tu vi cũng không có chút nào phát giác.
- Tam phu nhân! Người thế nào, Tam phu nhân!
Phụ nhân họ Lê trở nên hoảng sợ, đang muốn hỏi đối phương vì sao trở nên bộ dáng như thế, Tam phu nhân có tu vi Kim Đan, nếu như không muốn sinh ra, như vậy anh hài sẽ bị sinh sinh bóp chết trong bụng.
- Mau cứu nàng... Mau cứu con của ta.
Tam phu nhân trẻ tuổi vô cùng hư nhược bắt lấy tay phụ nhân họ Lê, đầy mắt đều là thần sắc sợ hãi, hô:
- Có người muốn giết nàng! AIII
Phụ nhân họ Lê chỉ nghe được câu la lên quỷ dị kiểu này, sau đó Tam phu nhân như vậy ngất đi, mà anh hài cũng vào lúc này sinh ra.
- Ai muốn giết bảo bảo Hiên Viên gia chúng ta? Chắc Tam phu nhân lần đầu tiên sinh con, sợ hãi đan xen, gặp ma chướng, ngươi cũng không nghĩ một chút, gia chủ của chúng ta là cường giả Hóa Thần, mà đang ở ngoài cửa, ai có thể hại tiểu bảo bảo Hiên Viên gia chúng ta chứ.
Phụ nhân họ Lê nói nhỏ, căn bản không tin tưởng Tam phu nhân xin giúp đỡ, song, gay thời khắc nàng nâng anh hài lên, sắc mặt của nàng biến thành xanh xám.
Bé gái nho nhỏ, vậy mà không có hô hấp.
- Tiểu bảo bảo, ngươi tuyệt đối đừng chết, đừng chết nha!
Phụ nhân họ Lê triệt để bị chấn kinh, nhưng nàng phản ứng đến cực nhanh, trong nháy mắt tránh thoát từ trong khiếp sợ, ôm lấy anh hài, đập đập sau lưng anh hài.
Mặc dù Hiên Viên gia chưa hề xuất hiện qua tình trạng như thế, nhưng phụ nhân họ Lê từng nghe trưởng bối trong nhà đề cập qua thế giới phàm tục có anh hài sinh ra không có hiện tượng hô hấp, bởi vì bị sặc khí khổng, chỉ cần đập đập phía sau lưng để anh hài phun ra một hơi này, có thể khôi phục hô hấp.
- Đừng chết, tuyệt đối đừng chết, nếu bảo bảo chết, ta cũng sẽ mất mạng đó, tuyệt đối đừng chết...
Tay vỗ nhẹ phía sau lưng anh hài, dần dần dừng lại ở sau lưng, xuyên thấu qua thân ảnh nho nhỏ, phụ nhân họ Lê có thể cảm giác được tay của mình không có chút chấn động nào.
Anh hài nho nhỏ không chỉ có không có hô hấp, ngay cả nhịp tim từ lâu đã biến mất.
- Đã sớm chất... Tử thai.
Phụ nhân họ Lê lảo đảo ngồi dưới đất, mặt xám như tro, nàng tuyệt đối không ngờ rằng, Tam phu nhân tu vi Kim Đan, thể chất cực tốt, thế mà sinh ra tử thai.
Vô luận là trước khi sinh liền đã chết, hay sau khi sinh ra đã mất đi sinh cơ, anh hài đã chết này là một truy hồn lệnh trong mắt phụ nhân họ Lê, nàng cũng sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Đỡ đẻ tử thai, bà mụ há có thể có đạo lý còn sống, nơi này không phải thế gia thế giới phàm tục, mà là cổ tu Hiên Viên gia, gia chủ tức giận, không biết bao nhiêu người sẽ rơi đầu xuống đất.
- Tam phu nhân, ngươi hại ta...
Phụ nhân họ Lê bưng lấy tử thai mờ mịt tự nói, nàng đã không nhìn thấy mảy may đường sống, dù anh hài còn có một chút sinh cơ, đều có cơ hội cứu sống, thế nhưng tử thai căn bản không có cách nào phục sinh.
Chẳng biết tại sao, trong phòng trở nên rất yên tĩnh, phụ nhân họ Lê trông thấy nhưng người hầu khác đang bận rộn cũng không nhúc nhích, giống như thân hình bị định trụ.
Két một tiếng, cửa gỗ mở ra.
Nghe được cánh cửa vang động, phụ nhân họ Lê quỳ rạp xuống đất, hai tay nâng tử thai, không nói lời nào, bởi vì nàng biết, cầu xin tha thứ căn bản vô dụng, kết cục duy nhất của nàng là chờ đợi gia chủ xử lý.
Mộng cảnh hồi ức, mơ hồ mà kỳ dị, giống như đang ở trước mắt. Hai mắt Từ Ngôn vượt qua hai mắt phụ nhân họ Lê, thấy rõ ràng hết thảy quái dị này, càng cảm nhận được một loại âm trâm không nói nên lời, nhưng mà càng quỷ dị chính là, trong ánh mắt phụ nhân họ Lê buông xuống, xuất hiện một mép váy màu xanh nhạt.
Mép váy đột nhiên xuất hiện, lại tựa như sớm đã đứng ở nơi đó, mặc dù đang lắc lư, lại mang theo một cỗ cảm giác yên tĩnh đến cực hạn, dường như váy chủ nhân từ cửu thiên mà tới.
Oal
Anh hài vốn nên chết đi, ngay khi một góc váy đồng thời xuất hiện, oa một tiếng khóc lên.
Sinh cơ, tràn ngập dâng lên trên người bé gái nho nhỏ.