Chương 1306: Tiểu Tịch
Chương 1306: Tiểu TịchChương 1306: Tiểu Tịch
Giao Nhân công chúa hiện ra chân dung, dung mạo có thể xưng tự nhiên, rất xinh đẹp, chỉ là dung mạo cực kỳ giống một vị cố nhân của Từ Ngôn.
Tiểu công chúa Sở quốc, Sở Linh Nhi!
Ánh nến chập chờn, trong lúc chợt nhìn, Từ Ngôn thật sự cho rằng Sở Linh Nhi đi tới Chân Võ giới, thành công chúa của Giao Nhân tộc, thế nhưng trong nháy mắt Từ Ngôn đã biết mình đoán sai. Bởi vì Giao Nhân công chúa hào phóng kéo xuống một thân áo cưới màu đỏ, ném ở một bên, hiện ra một thân giáp trụ màu xanh, giáp trụ tinh xảo, linh lung độc đáo, một đầu mái tóc chạm đất. Giáp trụ xinh đẹp, dung mạo tú mỹ, nhưng một cái đuôi cá càng thêm kinh người, nếu không có đuôi cá xem như hai chân này, dù đặt Giao Nhân công chúa ở bên trong Nhân tộc cũng có thể xưng khuynh quốc khuynh thành. Sở Linh Nhi không có một cái đuôi cá, cho nên Từ Ngôn biết mình nhận lâm người.
- Ta gọi Tiểu Tịch, ngươi gọi Từ Ngôn, như vậy Linh Nhi là ai?
Giao Nhân công chúa quay đầu, mái tóc rủ xuống, trong đôi mắt thật to tràn đầy vẻ tò mò, truy vấn:
- A, ta đã biết! Linh Nhi nhất định là nữ hài tử ngươi thích, đúng hay không, đã ngươi thành phò mã, trừ ta ra thì không thể thích người khác, nếu như ngươi không thể quên được Linh Nhi của ngươi, ta có thể giúp ngươi.
Giao Nhân công chúa di động đuôi cá đi quanh Từ Ngôn một vòng, thần thần bí bí nói:
- Ta giúp ngươi chế nàng thành thạch điêu! Đặt ở Giao quốc, như thế thì ngươi có thể thường xuyên thấy nàng, ta cũng sẽ không để ý ngươi tâm sự cùng một khối đá, thế nào, biện pháp này có phải rất tốt hay không?
Làm người thành thạch điêu, để giải sầu tương tư, thủ đoạn như thế có thể nói tàn nhẫn, Giao Nhân công chúa hết lần này tới lần khác lộ ra cổ linh tỉnh quái, để cho người ta không đành lòng phản bác. Vốn cho rằng nhận lầm người, Từ Ngôn còn đang kinh ngạc thế gian lại có hai người dung mạo tương tự như vậy, nhưng nghe được Tiểu Tịch đưa ra chủ ý ngu ngốc, hắn đột nhiên cảm giác được Giao Nhân công chúa trước mắt có tính cách rất giống Sở Linh Nhi. Đầu muốn làm gì thì làm, mà lại điêu ngoa vô lý.
- Một vị bạn cũ mà thôi, mỹ lệ giống như công chúa, mới gặp chân dung công chúa, trong lúc nhất thời còn tưởng rằng gặp lại cố nhân, để cho người ta cảm thán năm tháng vô tình, thời gian qua nhanh.
Từ Ngôn chắp tay ôm quyền, trong giọng nói tràn đầy sầu não, rất có bộ dáng thất lạc hồng nhan đã tàn, cố ý tạo nên một thân khí tức ảo não, lòng bàn tay kiếm quang sớm đã biến mất không thấy.
Giao nhân công chúa gặp Từ Ngôn nói đến thương cảm, không chỉ có không có tâm đồng tình ngược lại che miệng cười khẽ một tiếng, nói:
- Ngươi thật giống như thư sinh! Trưởng lão nói qua thư sinh Nhân tộc nếu là mười năm gian khổ học tập, thời điểm đi thi đều gặp được mỹ nhân Yêu tộc tương trợ, bất quá điều kiện tiên quyết là ngươi phải học khắc khổ mới được, gia hỏa lười biếng thì không được mỹ nhân Yêu tộc yêu thích đâu.
- Công chúa nói đùa, nhân tộc xác thực có truyền thuyết như thế, chỉ bất quá truyền thuyết mặc dù tốt đẹp, lại là giả, không có mỹ nhân Yêu tộc sẽ yêu thích cả đời, yêu và người, dù sao đều không đồng tộc.
Mặt Từ Ngôn mỉm cười đầy thiện ý giải thích, trong miệng nói, trong lòng vẫn đang suy nghĩ như thế nào bắt lấy công chúa Yêu tộc này. Nếu không có khuôn mặt tương tự Sở Linh Nhi, Từ Ngôn sớm đã hạ sát thủ, chỉ sợ vị Giao Nhân công chúa này đã thành luyện hồn đại yêu.
Tính tình Tiểu Tịch rất giống Sở Linh Nhi, cho nên Từ Ngôn có chút không nắm chắc được đối phương đến cùng có liên quan với Sở Linh Nhi hay không, chớ nhìn tu vi hắn đạt đến Nguyên Anh đỉnh phong, bước kế tiếp sắp Hóa Thần, thế nhưng về huyền ảo Luân Hồi, Từ Ngôn nhìn trộm không đến nửa phần như cũ.
Đừng nói Nguyên Anh, sợ là Hóa Thần cùng Độ Kiếp đều không thể nào hiểu được Luân Hồi, loại chuyện bí ẩn chỉ thuộc về Thiên đạo chưởng quản. - Khác tộc thì thế nào, chỉ cần lưỡng tình tương duyệt, thiên địch cũng sẽ có tình yêu!
Tiểu Tịch rất quật cường, quyết định một đạo lý, thế mà còn rất kiên trì.
- Trò cười, ở giữa thiên địch sao lại có tình yêu, hẳn là chỉ có giết chóc mới đúng...
Từ Ngôn ôn hòa nói, thế nhưng nói nói, thần thái ngụy trang bên trong ánh mắt của hắn bắt đầu dần dần thối lui. Giữa thiên địch xác thực xuất hiện qua tình yêu. Năm đó tại Thiên Bắc gặp qua Phong bà bà, là ưng cùng thỏ kết thành vợ chồng, bên trong hạo kiếp ngàn năm đã phổ ra một đoạn truyền thuyết bi tráng mà thê mỹ.
Âm thầm cười khổ một tiếng, Từ Ngôn lắc đầu, không phản bác Giao Nhân công chúa, bên trong cảm giác mịt mờ bị hắn từ đầu đến cuối thúc giục, nghi thức náo nhiệt bên ngoài đã kết thúc, vị Yêu Vương cao tuổi kia cũng đã rời xa nơi này, hiện tại chính là thời cơ động thủ.
- Mới không phải đâu, trưởng lão nói qua rất nhiều truyền thuyết liên quan tới Yêu tộc cùng Nhân tộc kết thành vợ chồng, cho nên nói, những học sinh chăm học khắc khổ bên trong Nhân tộc, rất được nữ tử Yêu tộc thích nhất!
Giao nhân công chúa cố chấp tranh luận, Yêu tộc cùng Nhân tộc vốn nên tồn tại tình yêu rất đẹp, chắc hẳn vị lão yêu vương kia kể không ít chuyện xưa cho nàng. Nhưng mà cố sự dù sao chỉ là cố sự, phần lớn bịa đặt mà đến, không thể xem như thật.
- Giữa thiên địch có lẽ thật có khả năng kết thành vợ chồng, cả đời này giống chúng †a, thực sự không có thiên địch.
Từ Ngôn ôn hòa cười một tiếng, nói:
- Nếu mỹ nhân Yêu tộc là đều ôn nhu mỹ lệ giống như công chúa, chắc hẳn những học sinh vất vả cần cù kia sẽ không có chút ý định đi thi gì, sợ là chỉ muốn ở trong ôn nhu hương, không muốn phát triển.
Vốn là một lời nói bình thường, thuận đối phương mà nói, không nghĩ tới Giao Nhân công chúa hết sức tò mò, truy vấn:
- Cái gì gọi là ôn nhu hương, vì sao những thư sinh gặp được mỹ nhân Yêu tộc đềi sẽ không muốn phát triển, có Yêu tộc chúng ta tương trợ, những thư sinh kia hẳn là cảm thấy may mắn mới đúng.
Ở chung không lâu, Từ Ngôn đại khái có thể nhìn ra được vị Tiểu Tịch công chúa này ra đời không sâu, có lẽ thật chỉ có mười tám tuổi, khí tức đại yêu hẳn là trời sinh mà đến, chắc hẳn trong huyết mạch Giao Nhân tộc ẩn chứa truyền thừa cường đại, có thể để Hoàng tộc một mạch vừa sinh ra đã có cảnh giới đại yêu. Ứng đối Giao Nhân công chúa ra đời không sâu, Từ Ngôn cũng không cần động võ, dạng này cũng tốt, tránh khỏi tạo ra cừu thị của lão yêu vương.
Nhìn ra đối phương lòng dạ không sâu, Từ Ngôn an ổn lại, dự định moi ra biện pháp rời đi Thôn Hải Kình, thế là trả lời trước nghi vấn của đối phương.
- Ôn nhu hương chỉ là ví von mà thôi, là chỉ mỹ nhân ôn nhu.
Từ Ngôn ha ha cười nói:
- Thật ra lời công chúa lời nói không giả, nếu thư sinh đi thi gặp được mỹ nhân Yêu tộc, hoàn toàn được nói là may mắn, chí ít có mỹ nhân Yêu tộc tương trợ, không khó đề tên bảng vàng.
Cầm ra thái độ học sinh, dùng cái này để thu hoạch sự tín nhiệm của đối phương, không nghĩ ra Giao Nhân công chúa nhìn như linh động khôn khéo, thật ra cũng không phải như biểu hiện.
- Đều gặp được mỹ nhân Yêu tộc chúng ta, còn đi thi cái gì Kim Bảng, thư sinh Nhân tộc các ngươi thật sự là cổ hủ.
Tiểu Tịch lắc đầu liên tục, phản bác kiến giải của Từ Ngôn. Hồ nữ Tuyết Nữ truyền thuyết, Từ Ngôn không phải không nghe qua, bình thường trong truyền thuyết đều là yêu linh tỉnh quái hóa thành mỹ nhân tương trợ thư sinh, mà người sau đi thi, cao trúng Trạng Nguyên, ngay thời khắc đang muốn một đường đi tìm mỹ nhân dị tộc tương trợ mình, phát hiện đối phương không phải chết thì là hòa tan, dù sao cũng là một đoạn chuyện xưa tình yêu thê mỹ mà thôi, nhưng đến Giao Nhân công chúa nơi này bị cải biến kịch bản.
- Không đi thi, không đề tên bảng vàng, như vậy mười năm gian khổ học tập của thư sinh sẽ đi đâu?
Từ Ngôn không hiểu hỏi một câu.
- Đương nhiên là cùng chúng ta về nhà, làm phò mã Yêu tộc ái
Tiểu Tịch tràn đầy phấn khởi trả lời, nghe nói đáp án cổ quái kỳ lạ như thế, mặt Từ Ngôn không khỏi biến thành màu xanh.