Chương 1355: Kiếm Vương sơn
Chương 1355: Kiếm Vương sơnChương 1355: Kiếm Vương sơn
Một điện ba tông, ngũ môn thất phái, trăm quốc ngàn thành.
Tây Châu vực lớn như vậy, rộng lớn vô ngần, tông môn phong phú, thành trấn vô số, càng có hơn trăm quốc gia.
Nói đến Tây Châu vực, nghe tiếng nhất không phải trăm quốc ngàn thành, cũng không phải ngũ môn thất phái, càng tuyệt đối không phải ba đại tông môn, mà là cung điện cổ lão gọi là Kiếm Vương điện.
Làm Kiếm Vương điện chấn nhiếp một châu, bình khởi bình tọa cùng Đạo phủ, Huyễn Nguyệt cung, là Tán Tiên động phủ nổi tiếng, thánh địa của kiếm tu, cho dù xuống dốc nhiều năm, vẫn như cũ không có ai dám khinh thường nửa phần.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, nội tình Kiếm Vương điện cực sâu, địa phương làm người kiêng ky nhất là vị tu kiếm Tán Tiên kia, Tây Thiên Kiếm chủ, Chu Tình Thiên.
Kiếm chủ có thể đánh đồng cùng Đạo chủ, Yêu Thánh, Ma Đế, quật khởi tại ba ngàn năm trước, ở niên đại Thông Thiên tiên chủ, trong toàn bộ Tây Châu vực, Chu Tình Thiên kiếm, là kiếm nhanh nhất, Kiếm chủ duy nhất bại qua một lần, là so tay với đao kiếm chỉ quyết của Thông Thiên tiên chủ.
Giống như Ngôn Thông Thiên, Kiếm chủ Chu Tình Thiên sớm đã mai danh ẩn tích nhiều năm, lưu truyền nhiều vô số kể lời đồn ở Tây Châu vực.
Có nói Kiếm chủ tọa hóa, chết đi nhiều năm, có nói Kiếm chủ phá thiên, đã thành Chân tiên, đủ loại tin đồn, tất cả đều có mũi có mắt, thế nhưng đến tột cùng Kiếm chủ là sống hay chết, căn bản không người biết được.
Kiếm Vương điện ở trên Kiếm Vương sơn, sừng sững tại dải đất trung tâm Tây Châu vực, Kiếm Vương sơn chia làm ba tòa, Tam Sơn như đỉnh, liên miên ngàn dặm, tạo thành dãy núi vô tận, từ trên trời cao nhìn lại, cũng như vòng xoáy biển sâu, cách mỗi mười năm sẽ có vô số Nhân tộc chí cường đi vào trong đó, đi tranh danh tiếng Thiên Anh.
Từ khi có Thiên Anh bách thần bảng, Kiếm Vương sơn đã trở thành khu vực cao thủ Nhân tộc cần phải đi qua, bởi vì chỉ có ở chỗ này, mới có năng lực giành vị trí thứ nhất, trở thành đứng đầu bên trong cùng cấp cả Nhân tộc.
Càng là tiếp cận kỳ hạn Thiên Anh chi tranh bắt đầu, sẽ có càng ngày càng nhiều phi thuyền hoặc ánh kiếm từ bốn phương tám hướng chạy tới Kiếm Vương sơn, dãy núi yên tĩnh trở nên náo nhiệt.
- Đó chính là Thiên Kiếm sơn, Nhân Kiếm sơn, Kiếm sơn! Tốt, núi thật caol
Bên trên thuyền gõ, Tiền Thiên Thiên nhìn về phía núi cao trùng thiên xa xa kinh hô lên, Kiếm Vương sơn chia làm ba tòa, phân biệt là Thiên, Địa, Nhân ba chữ, chính là ba đại tông môn, mà Thiên Địa Nhân ba phong, cũng là chỗ ba đại tông môn truyền thừa, một vài nguyên lão của ba đại tông môn vẫn như cũ bế quan phía trên Tam Sơn, mà không phải tông môn ngoại giới.
- Trên núi xanh mơn mởn, nhất định có đồ ăn để ngonl
Tiền Thiên Thiên nhìn chính là địa thế, A Ô nhìn chính là ăn uống.
- Kiếm Vương điện vậy mà tàn phá như thế, chỉ sợ thời gian không đến ba ngàn năm, chẳng lẽ Kiếm Vương điện không phải Kiếm chủ kiến tạo?
Từ Ngôn cũng đang quan sát lấy Kiếm Vương sơn, vượt qua Tam Sơn, Kiếm Vương điện cổ lão xuất hiện ở phía xa.
Cung điện to lớn không biết trải qua bao nhiêu năm gió thổi mưa phơi, sớm đã tàn phá không chịu nổi.
- Nguyên một khối đá lớn! Ông trời của ta, sư tôn mau nhìn! Vết rách trên Kiếm Vương điện cũng bất quy tắc, hẳn là lâu dài bị thời tiết ánh hưởng mà nứt ra, thế mà không có gạch ngói, thạch điện lớn như vậy lại do một khối đá lớn kiến tạo.
Tiền Thiên Thiên nhìn ra Kiếm Vương điện không giống bình thường, cung điện khổng lồ mà cổ lão, tuyệt không phải đắp lên mà thành, đúng là do một khối nham thạch như dãy núi tu kiến mà thành.
Tiền Thiên Thiên kinh ngạc chính là thấy được nham thạch lớn như vậy, Từ Ngôn cũng không phải Trúc Cơ nho nhỏ, đừng nói nham thạch lớn như cung điện, cá lớn chứa nổi một nước, hắn đều kiến thức qua. - Thật! Thật là một tảng đá lớn, nhất định là tinh tinh từ trên trời rơi xuống.
Từ Ngôn không để ý không hỏi tới Tiền Thiên Thiên, có người đáp lời, A Ô còn cảm thấy kỳ quái hơn so với Tiền Thiên Thiên, một bên nói một bên khoa tay múa chân, thật sự cho rằng khối đá lớn kia là tinh tinh trên trời.
- Ta nhìn các ngươi mới giống tinh tinh.
Từ Ngôn tức giận nói một câu, hai người cao hứng bừng bừng bên kia căn bản không nghe thấy.
Trên đường đi bị A Ô cùng Tiền Thiên Thiên làm cho lỗ tai đều muốn kết kén, Từ Ngôn phiền muộn không thôi, có thể tính đến lúc đó, hắn chuẩn bị chạy tới thiết lập phường thị ở Kiếm Vương sơn, nghe nói quy mô phường thị Kiếm Vương sơn đứng số một toàn bộ Tây Châu vực, chiếm diện tích lớn không thua gì thành lớn của phàm nhân, trong phường thị ngựa xe như nước, phi thường náo nhiệt.
Một phái mạnh nhất Tây Châu vực là Kiếm Vương điện, phường thị bên ngoài Kiếm Vương sơn tự nhiên khổng lồ náo nhiệt hơn địa phương khác.
Phường thị ở giữa hẻm núi Thiên Kiếm sơn cùng Kiếm sơn, cách thật xa đều có thể nhìn thấy, mặc dù không có tường thành, nhưng vô cùng rộng rãi, có thể trông thấy vô số đường phố, lâu vũ trải rộng, đếm đầu người chỉ sợ vượt qua trăm vạn, đây mới thật sự là nơi tu sĩ hội tụ, giao dịch thịnh hội mười năm một lần.
Đang muốn bay về phía phường thị, Từ Ngôn bỗng nhiên dùng kiếm nhãn quét nhìn địa thế Vương điện.
Kiếm Vương điện ở trong ba ngọn núi, địa thế cũng không cao, so với địa thế núi ở bên ngoài thì thấp hơn rất nhiều, thật giống như tọa lạc ở sơn cốc.
Kiếm Vương điện đại danh đỉnh đỉnh, không tìm một dãy núi địa thế cao còn chưa tính, thế mà đều thấp hơn phường thị ngoài núi, điểm này để Từ Ngôn có chút khó hiểu.
Tán Tiên động phủ không nên cao cao tại thượng à, cho dù không cao, cũng không thể quá thấp mới đúng.
Thật ra Kiếm Vương điện nằm ở sơn cốc, lúc đầu vốn cũng không tính là gì, đạt tới loại trình độ Tán Tiên cường giả như Kiếm chủ, tính tình đương nhiên sẽ không tương tự người thường, hay người ta tính tình cổ quái, thích ở địa phương địa thế thấp cũng khó nói.
Hẳn là một quái lão đầu, Từ Ngôn ở trong lòng nghĩ như vậy.
- Tỉnh tinh...
Bỗng nhiên, ánh mắt Từ Ngôn khẽ động.
A Ô mới vừa nói tinh tinh, căn bản là đồ đần thuận miệng nói ra, không có chút căn cứ, thế nhưng chẳng biết tại sao, Từ Ngôn nhớ tới Lâm Uyên đảo.
Xác thực mà nói, hắn nhớ tới hải uyên phía sau Lâm Uyên đảo.
Xương cốt của hải thú to lớn bên dưới Hải uyên tuyệt đối là Hóa Vũ chi cốt, mà nguyên nhân cái chết của đầu Hóa Vũ hải thú kia, là bởi vì bình sứ rơi đập.
Từ Ngôn trước kia suy đoán, chỉ có thể suy đoán ra bình sứ nhỏ từ trên trời cao rơi xuống, nguyên nhân rơi xuống thì không được biết, lúc này nhớ tới hải uyên di cốt, để Từ Ngôn lại một lần nữa sinh ra một loại ảo giác, thật giống như Kiếm Vương điện cũng là từ cao thiên rơi xuống.
Dịa thế cực thấp, cự thạch hoàn chỉnh, đột nhiên lông mày Từ Ngôn nhảy dựng lên.
- Sẽ không phải thật là tinh thần vẫn lạc chứ!
Sau khi trong lòng thất kinh, Từ Ngôn thôi động thuyền gỗ phóng lên tận trời.
- Ngược rồi! Sư tôn, phường thị đang ở hướng bên kia, bên kia mài
Tiền Thiên Thiên không hiểu thấu há miệng hô to.
- Bay cao cao! Bay cao cao! A Ô thích nhất bay cao cao, ha hal
A Ô vỗ hai bàn tay to cao hứng bừng bừng, hai người ai cũng không biết Từ Ngôn vì sao muốn bay về phía chỗ cao.
- Sư tôn có mắt, nhìn thấy phường thị ở nơi nào.
Giọng nói của Từ Ngôn âm vang lên, Tiền Thiên Thiên lập tức không dám lên tiếng nữa, cùng A Ô một chỗ nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Phi thuyền bay thẳng lên thật cao, sau khi đến cao vạn trượng thì khó khăn lắm mới dừng lại, cây cối trên mặt đất sớm đã biến thành nhỏ bé như cây cỏ, vô số tu sĩ trong phường thị biến thành từng điểm nhỏ, đạt tới không trung cao như vậy, Tiền Thiên Thiên bị dọa đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch, A Ô thì cao hứng gào gừ gọi bậy.
Hoàng Nha thiện bay, cho nên A Ô thích bầu trời.
Trên bầu trời, Từ Ngôn đưa mắt nhìn lại, đại địa dưới chân lúc này xuất hiện biến hóa, ba ngon núi cao ở chỗ hư không cực kỳ cao nhìn lại, giống như xoắn ốc vòng xoáy, càng giống như bị một loại lực lượng to lớn đánh mạnh xuống, vỏ quả đất trên mặt đất đã hình thành cải biến.
Nhìn qua thạch điện ở trung tâm vòng xoáy, Từ Ngôn thật lâu không nói gì, sau một lúc lâu, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía vô tận thiên khung trên đỉnh đầu.