Chương 1362: Thiên Thủ Trùng truyền thuyết
Chương 1362: Thiên Thủ Trùng truyền thuyếtChương 1362: Thiên Thủ Trùng truyền thuyết
Nguyên nhân làm cho Nha Vương táo bạo, không phải bản thân Đồ Thanh Chúc, cũng không phải văn võ hai vị lão bộc, mà là Bạch Xà trên đầu vai Đồ Thanh Chúc.
Đừng nhìn Bạch Xà không lớn, vậy mà có thể đồng thời dẫn động Nha Vương trong biển lửa dưới lòng đất cùng Hắc Long trong mắt trái của Từ Ngôn, dị thú như thế có thể xưng kỳ dị.
- Đầu Bạch Xà kia có lai lịch gì, Cao trưởng lão có biết?
Từ Ngôn gặp A Ô nổi trận lôi đình, quay đầu hỏi kẻ xấu xí, Cao Nhân đều mười phần hiểu rõ về tất cả lộ anh hào quật khởi mấy năm gần đây, chắc hẳn cũng phải biết lai lịch của Bạch Xà.
- Bạch Xà của Đồ Thanh Chúc, nghe nói là một loại dị thú, rất không giống yêu thú bình thường, bất quá không ai thấy qua Bạch Xà kia đối địch, cũng không được biết chiến lực của Bạch Xà, về phần lai lịch Bạch Xà, ta chưa từng nghe qua.
Kẻ xấu xí Cao Nhân lắc đầu, nói:
- Bất quá ta có thể xác định, Vĩnh Vọng Phong không có truyền thừa loại Bạch Xà này, Nam Cung Vĩnh mười vị trí đầu bách thần bảng nhìn cũng không có linh thú Bạch Xà, cho nên Bạch Xà hẳn là Đồ Thanh Chúc tự mình nuôi dưỡng, chắc không có bao nhiêu lợi hại.
- Hiện tại không lợi hại, không chừng trưởng thành sẽ ăn người.
Từ Ngôn như có điều suy nghĩ nói nhỏ, vội vã vỗ mấy lần quạt xếp trong tay, dường như muốn quạt đi một tia xao động trong lòng.
Ngẫu nhiên gặp cao thủ trẻ tuổi Đồ Thanh Chúc để Từ Ngôn chẳng biết tại sao tâm thân không yên.
Chưa bao giờ thấy qua đối phương, càng chưa hề giao thủ qua, loại cảm giác cổ quái này cho dù gặp được đứng đầu thiên anh bảng Bao Tiểu Lâu, Từ Ngôn đều không từng xuất hiện. Đó là một loại cảm giác nguy hiểm mà quỷ dị, ảo giác như gặp đại địch.
- Ta thấy Bạch Xà kia nhìn không, không hung nha, thật đáng yêu.
Tiền Thiên Thiên ở một bên đáp lời, nàng cho rằng không chỉ có tiểu bạch xà đáng yêu, chủ nhân Bạch Xà cũng suất khí oai hùng, lại là đệ tử dòng độc đinh của cao thủ mười vị trí đầu bách thần bảng, thân phận địa vị như thế, tăng thêm dung mạo tuấn lãng, sẽ rất được nữ tu sĩ ngưỡng mộ.
Tiên Thiên Thiên cũng là nữ hài, nhìn thấy thanh niên tu sĩ tuấn lãng, hai mắt của nàng cũng sẽ đầy ánh sáng.
- Là thật đáng yêu, rất nhiều hung thú khi còn bé đều là bộ dáng rất đáng yêu.
Cao Nhân hừ một tiếng, không biết xem thường Tiền Thiên Thiên vì yêu thích Bạch Xà nho nhỏ hay yêu thích bộ dáng tiểu bạch kiểm, khinh bỉ nói:
- Chính như Thiện công tử nói, đừng nhìn Bạch Xà bây giờ không có gì, nếu thật trưởng thành, không chừng thật sẽ thành một loại hung thú ăn người không nháy mắt, một lần có thể ăn mười vạn trăm vạn người đều dư xài.
Cao Nhân không nhận ra Bạch Xà, lúc này lại chậm rãi nói, Từ Ngôn không khỏi hỏi:
- Làm sao biết? Dị thú một lần nuốt ăn trăm vạn người, chỉ sợ không nhiều lắm đâu.
Trừ phi Thôn Hải Kình loại Hóa Vũ khổng lồ kia, nếu không một ngụm nuốt ăn trăm vạn phàm nhân, ngay cả Yêu Vương đỉnh phong đều khó mà làm đến.
- Hoàn toàn chính xác không nhiều, nếu như là loại Xà thì càng ít.
Kẻ xấu xí Cao Nhân nhấp một miếng linh tửu, thân thần bí bí nói:
- Ta nghe nói qua một loại dị thú, tên là Thiên Thủ Trùng, loại côn trùng cổ quái này là Xà Hình, mà toàn thân mọc lông, theo trưởng thành, lông tóc Thiên Thủ Trùng sẽ biến hóa thành đầu của nó, thời điểm nhiều nhất, loại quái trùng này có thể có được ngàn cái đầu, cực kỳ hung tàn kinh khủng.
Nghe được truyền thuyết về Thiên Thủ Trùng, Tiên Thiên Thiên trốn nhanh ra sau, A Ô nghe được nghển cổ, mặt mũi tràn đầy không tin, duy chỉ có Từ Ngôn, thần thái không thay đổi, chỉ là ánh mắt trở nên thâm thúy hơn rất nhiều.
- Kỳ thú như thế, chắc hẳn sau khi lớn lên, cảnh giới cũng không thấp, là Đại Yêu, hay là Yêu Vương, sẽ không phải có thể đạt tới trình độ Hóa Vũ chứ."
Nhẹ lay động lấy quạt xếp, Từ Ngôn không nhìn Cao Nhân, ánh mắt nhìn về phía cửa lớn, hắn tựa hồ có thể cảm nhận được cách hai cánh cửa có một đôi mắt âm lãnh khác đang trông lại.
- Không phải Đại Yêu cũng không phải Yêu Vương, càng không có quan hệ gì với Hóa Vũ.
Kẻ xấu xí Cao Nhân khoát tay nói:
- Thiên Thủ Trùng cũng không phải Yêu tộc, bởi vì trong mắt côn trùng kia không có huyết luân, mà lại cực kỳ tà ác, nếu như quy nạp, quy về Ma tộc ngược lại không sai biệt lắm, nếu Thiên Thủ Trùng đẳng cấp cao nhất cấp, cũng không gọi trùng, mà gọi là làm Thiên Thủ Giao, cảnh giới trình độ chừng Ma vương, tương đương với Hóa Vũ Yêu tộc cùng tu sĩ Độ Kiếp, các ngươi nói dọa người hay không.
- Ấy, dọa, dọa người! Ta ghét nhất côn trùng, nhất là côn trùng thật nhiều cái đầu!
Khuôn mặt nhỏ của Tiền Thiên Thiên trắng bệch, bị quái trùng mà Cao Nhân kể làm cho buồn nôn.
- Côn trùng Ma vương cảnh? Nha Vương thích ăn côn trùng nhất, chẳng phải là thành điểm tâm của người ta?
A Ô nghe mà sửng sốt một chút, Ma tộc còn cường đại hơn Nha Vương, hoàn toàn chính xác nuốt ăn Yêu Vương dễ như trở bàn tay.
- Thiên Thủ Trùng, Thiên Thủ Giao...
Ánh mắt Từ Ngôn trở nên sắc bén lên, hắn chưa thấy qua Thiên Thủ Trùng cùng Thiên Thủ Giao, nhưng hắn có thấy một loại dị thú có vô số cái đầu.
Hà Mẫu!
Một khi nhớ tới dị thú kinh khủng bò ra từ bên trong Thông Thiên Hà, khí tức táo bạo mà Từ Ngôn chôn dưới đáy lòng cũng theo đó rung chuyển ra. Hà Mẫu đã chết, theo đó là ma ảnh cùng một chỗ, Từ Ngôn lắc đầu, hất ra những suy đoán không đúng thời cơ kia.
Dị thú thế gian nhiều không kể xiết, cuối cùng không thể nhìn thấy một đầu Bạch Xà có lông lại coi nó thành dị thú Hà Mẫu được, nơm nớp lo sợ như thế, chẳng phải tự tìm khổ.
Tán đi nỗi lòng, Từ Ngôn tự giễu cười một tiếng.
Quản Đồ Thanh Chúc có lai lịch gì, chỉ cân cản Từ Ngôn hắn trên con đường tranh bá thiên anh lôi, nhất định sẽ bị đá văng.
- Mới vừa nói đến vị thứ năm, cao thủ mười vị trí đầu thiên anh lôi còn có một nửa, Cao huynh cũng nên nói tiếp chứ.
Từ Ngôn khôi phục bình thường, mỉm cười nói.
- Cao thủ xếp ở vị trí thứ sáu tên là Cung Bá Đình, là tông chủ trẻ tuổi nhất của Trảm Tình môn bên trong Ngũ Môn, người này tu luyện chính là Vô Tình Đạo, nghe đồn Cung Bá Đình đã từng giết một nhà hơn ba trăm miệng của mình, có thể xưng tự diệt gia tộc, lãnh huyết vô tình, những ai nhìn thấy Cung Bá Đình đều nói hắn âm khí âm u, nhìn tựa như quỷ vật, hết lần này tới lần khác thủ đoạn tàn nhãn, làm cho người ta không rét mà run.
Kẻ xấu xí Cao Nhân không ăn không ngồi rồi, kiến thức của vị này quả nhiên bất phàm, thuộc như lòng bàn tay nói về cao thủ trên thiên anh lôi, rất nhiều lời đồn đến miệng hắn đều có thể nói tới từng người từng người, giống như thật có chuyện như vậy.
- Vị thứ bảy Tiếu Cửu Tuyền, là đương đại chưởng môn Liễu Diệp môn chúng ta, cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, hai vị này không có gì đáng nói, chúng ta nói vị kế tiếp...
Kẻ xấu xí Cao Nhân không ngốc, đề cập đến tông chủ Liễu Diệp môn bọn hắn, hắn mập mờ nói, không muốn nhiều lời về đặc thù của cao thủ trong tông môn.
- Tiếu Cửu Tuyền? Tên là gì, đều đến cửu tuyền rồi còn cười, cười, cười được saol
Tiên Thiên Thiên nghe nói cái tên quái dị, hiếu kì truy hỏi. - Hai vị? Chủ nhân tông môn của Cao trưởng lão, không phải là hai người chứ?
Từ Ngôn nghe ra được có chút khác biệt không tâm thường trong lý do thoái thác của đối phương, Cao Nhân rõ ràng chỉ nhắc tới Tiếu Cửu Tuyền, ngược lại nói hai chữ 'Hai vị.
- Lỗ tai của Thiện công tử thật sự đủ linh, cũng được, dù sao cũng không tính là bí ẩn của tông môn, sẽ nói cho các ngươi biết.
Cao Nhân do dự một chút, tiếp tục nói:
- Thật ra Tiếu Cửu Tuyền chỉ là xưng hô mà thôi, tông chủ Liễu Diệp môn chúng ta tổng cộng có hai vị, là Lý Hàm Tiếu cùng Hầu Cửu Tuyền, hai người không chỉ là tông chủ, còn là đạo lữ, càng tu thành phương pháp tan thể, hai người dùng chung một thân, nói cách khác, hai vị tông chủ Liễu Diệp môn chỉ cần một thân thể là được, hai người bọn họ đặt song song ở vị trí thứ bảy thiên anh bảng.
- Hai người, một thân thể?
Tiền Thiên Thiên nghe được ngạc nhiên không thôi, nói:
- Vậy, vậy chẳng phải là! Người ta đều đơn đả độc đấu, hai vị tông chủ tông môn các ngươi lấy hai địch một, đây rõ ràng là đùa nghịch, là chơi xấu.