Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1363 - Chương 1363: Tước Điểu Quỷ Dị

Chương 1363: Tước điểu quỷ dị Chương 1363: Tước điểu quỷ dịChương 1363: Tước điểu quỷ dị

Hai người cùng tồn tại một thân, phương pháp dung thể kỳ dị như thế, ngay cả Từ Ngôn đều chưa từng nghe thấy.

Nếu hai người thật có thể tu thành phương pháp dung thể, dung hợp tại một chỗ hình thành một bộ thân thể, như vậy ngay khi giao đấu thiên anh lôi, chẳng phải chiếm thiên đại tiện nghi.

Người khác đều từng người tự chiến, hai vị tông chủ Liễu Diệp môn lại có thể đường hoàng hai người đánh một người, chỗ tốt không cần nói cũng biết.

- Cái gì gọi là chơi xấu, người khác cũng có thể tu luyện phương pháp dung thể mà, chỉ cần thời điểm lên đài là một người, coi như cất giấu ngàn vạn thủ hạ lại có làm sao, cái này là cùng một đạo lý với những tu sĩ am hiểu ngự thú vì mình mà chiến.

Kẻ xấu xí Cao Nhân nghe Tiền Thiên Thiên nói khó nghe, lập tức không cao hứng, giải thích:

- Ngươi nhìn thử, nếu ta lên đài, có thể mang theo một người trong túi trữ vật, đến lúc đó cũng coi như sức chiến đấu của ta, giống như một đám linh thú ở bên trong Linh Thú Đại, thế nhưng túi trữ vật có thể chứa người sao? Nó chứa không được! Cho nên hai vị tông chủ của chúng ta cũng không tính vi quy.

- Nguyên lai tông chủ các ngươi là linh thú.

A Ô đang tiếp tục núi ăn biển uống lúc này thông minh một lần, nghe thế, mặt mo của kẻ xấu xí Cao Nhân biến thành màu đen.

- Như thế nào là linh thú, dù sao các ngươi nếu có thể tu thành phương pháp dung thể, hai người kết hợp một thân, vậy các ngươi cũng có thể vào thiên anh lôi thượng lấy hai đánh một, hiểu rõ chưa, đây là công pháp cao thâm, không tính phạm quy.

Cao Nhân dắt cuống họng giải thích cho Tiền Thiên Thiên và A Ô, coi như hắn có thể nói thắng, cũng không có gì tự hào, bởi vì đối diện là một người tham tiền cộng thêm một kẻ ngu.

Xem ra chiến lực của hai vị tông chủ Liễu Diệp môn không quá kinh người, dưới tình huống hai người cùng đài, vẻn vẹn sắp xếp thứ bảy, có thể thấy được nếu đơn đả độc đấu, Lý Hàm Tiếu và Hầu Cửu Tuyền xếp hạng sẽ thấp hơn, có lẽ không khó xông vào Top 100, nhưng muốn giết vào mười vị trí đầu cơ bản là không thể.

Tranh chấp một phen, kẻ xấu xí Cao Nhân nói tiếp cao thủ còn lại trong mười vị trí đầu.

- Vị trí thứ tám là Chung Ly Bất Nhị, là cao thủ của Thiên Cổ phái, người này âm tàn độc ác, thích cướp bóc nữ tu nhất, lại bị Tu Tiên Giới xưng là Chung Ly tầm hoan, Vô Danh công tử người ta là phong lưu, Chung Ly Bất Nhị thì là hạ lưu, phần lớn nữ tu bị hắn họa hại không có kết cục tốt, người này có vô số cừu gia, hết lần này tới lần khác am hiểu pháp môn dịch dung, nghe nói phương pháp dịch dung của Chung Ly Bất Nhị ngay cả Hóa Thần đều khó mà phát giác, hắn càng có một tay cổ thuật Xuất Quỷ Nhập Thần, có thể xưng huyền ảo phi phàm, lấy trình độ khó chơi của người này, tuyệt không thua gì bất kỳ một vị nào trong mười vị trí đầu.

Đánh giá của Cao Nhân dành cho Chung Ly Bất Nhị, cơ hô không mưu mà hợp với trong lòng suy nghĩ Từ Ngôn.

Xem ra Chung Ly Bất Nhị âm hiểm, không chỉ có Từ Ngôn kiêng kị, càng làm cho các lộ tu sĩ Nguyên Anh trong tu tiên giới kiêng kị phi thường, có thể có năng lực uy hiếp như thế, có thể thấy được chút ít thủ đoạn của Chung Ly Bất Nhị.

- Xếp ở vị trí thứ chín, là tông chủ một trong năm môn của Ngọc Kiếm môn -Khâu Vũ Ngọc, tu vi nguyên anh hậu kỳ đỉnh phong, vị tông chủ Ngọc Kiếm môn này làm việc ổn trọng, không thích nói nhảm, khổ tu ba trăm năm vẫn một thân một mình như cũ, được vinh dự thân như ngọc, kiếm như hồng, băng thanh ngọc khiết! Nữ tử như thế, rất được nam tu sĩ chúng ta yêu thích nhất, đừng nói ba trăm tuổi, coi như ba ngàn tuổi ta đều không để ý!

Kẻ xấu xí Cao Nhân một mặt nghĩa chính ngôn từ nói.

- Ngươi không quan tâm, người ta thì có quan tâm đây.

Tiền Thiên Thiên ở một bên giội nước lạnh, Cao Nhân nghe được như quả bóng xì hơi, hoàn toàn không có khí thế. - Ta không phải dáng dấp xấu một chút thôi à, nếu lấy linh đan đổi mạo, ta cũng có thể trở nên anh tuấn, nhưng vậy vẫn là ta sao? Hiện tại Tu Tiên Giới này, thật sự là lòng người không già, sao có thể nhìn mặt mà bắt hình dong đây, nếu như bản trưởng lão là trở thành cường giả Độ Kiếp thậm chí Tán Tiên, còn không phải phất ống tay áo một cái, sẽ có ngàn vạn mỹ nhân ôm ấp yêu thương.

Cao Nhân cảm khái phân chia đẹp xấu, bộ dáng như một cao nhân, chắp tay sau lưng đứng dậy, mặt hướng ra ngoài cửa sổ, lộ ra đìu hiu mà cô đơn.

- Cao đại thúc ngươi suy nghĩ nhiều.

Tiền Thiên Thiên nín cười, nói:

- Với, với dáng dấp này của ngài, đừng nói Tán Tiên, Chân tiên cũng không tìm thấy đạo lữ.

- Nha đầu ngươi làm sao nói như thế chứ! Nguyên Anh cường giả chúng ta nói chuyện phiếm, ngươi ở một bên nghe coi như xong, đi đi đi, lại còn nói bậy, bản trưởng lão sẽ tức giận.

- Đại thúc đừng nóng giận, là Thiên Thiên sai, ta, ta không lắm miệng nữa.

Tiền Thiên Thiên bị dọa đến rụt cổ lại, vội vàng cười bồi giúp rót rượu, đừng nhìn người ta xấu xí khó coi, tâm tính của người cũng không tệ, nói lời ảo não cũng không phải tức giận thật, không sai biệt lắm như lão ngoan đồng.

- Đều giới thiệu xong chín vị trí đầu, còn lại người thứ mười thì đang ngồi ở đây, không cần ta nhiều lời, bất quá ta có một chuyện không rõ.

Kẻ xấu xí Cao Nhân không đợi người khác tiếp nói, mình nói trước:

- A Ô đạo hữu danh tự này đến tột cùng từ đâu mà đến, ngươi xuất thân Vạn Hoàng đảo, lấy Hoàng Nha làm bạn, nghe nói có thể điều động vô số Đại Yêu Hoàng Nha, càng có Nha Vương thủ hộ, bên trong nhiều tin tức như vậy, không có một cái nào có chữ Ô, lúc trước lần đầu tiên nghe nói A Ô, ta còn tưởng rằng ngươi có thể khống chế linh thú quạ đen.

- A Ô A Ô! Nha Vương là gọi như vậy, cho nên ta gọi là A Ô, làm sao, không dễ nghe hả? AÔ ngồi bên bàn nâng đầu lên, nhai lấy mỹ vị, trừng hai mắt.

- Nguyên lai là tiếng kêu của Nha Vương, không có khó nghe, chỉ hiếu kì hỏi thăm một chút, hắc hắc, tới tới tới uống rượu!

Cao Nhân cười đáp lại, A Ô thấy có rượu lập tức quên đi mới vừa rồi nói cái gì, ừng ực ừng ực uống một hớp.

- Bị Yêu tộc nuôi lớn, cũng là người đáng thương.

Cao Nhân thở dài một câu.

- Hoàn toàn chính xác không dễ dàng, thế nhưng người tu luyện lại có ai thuận buồm xuôi gió.

Từ Ngôn hít sâu một hơi, lại chậm rãi phun ra, nhìn như đang cảm khái, trên thực tế hắn đang vận chuyển kỳ công.

Bên trong mắt phải mơ hồ có kiếm mang dần dần hiển hiện, Từ Ngôn thôi động ra thần thông kiếm nhãn dù không thuần thục.

Thần thông kiếm nhãn của hắn còn xa mới tu luyện thuần thục được như Chân Vô Danh, cũng không cao thâm bằng được kiếm nhãn của Chân Vô Danh, dù sao lấy thiên phú tu kiếm của Vô Danh công tử, đều muốn nhờ đấu tiên kiếm ý mới có thể tu được thân thông tiểu thành, Từ Ngôn người ngoài dù thiên phú lại cao hơn, cũng không có khả năng nhanh như vậy đã đuổi kịp Chân Vô Danh.

Mặc dù kiếm nhãn không so được với Vô Danh công tử, Từ Ngôn thi triển phần thần thông pháp môn này vẫn có tác dụng không nhỏ.

Lấy mắt hóa kiếm, nhìn phá U Minh, sau khi thi triển pháp môn kiếm nhãn, có thể khám phá các loại trận pháp huyễn thuật, còn có kỳ hiệu nhìn ra quỷ linh tinh quái, nếu tu luyện đến đại thành, có thể hình thành kiếm ý ảo cảnh vây giết cường địch.

Kiếm nhãn Từ Ngôn thúc giục, không có hiệu quả khốn địch, tác dụng duy nhất là giống như khi hắn vận dụng Long Hồn bên mắt trái, có thể nhìn thấy một vài thứ mà người thường không thấy được.

- Thiên nhãn địa mục, hoàn vũ bát phương... Lấy mắt hóa kiếm. Ở trong lòng Từ Ngôn âm thầm thấp giọng hô, bỗng nhiên đóng lại mắt phải, lại trong nháy mắt mở ra, chỗ sâu trong con ngươi, kiếm mang mịt mờ trở nên sắc bén ngưng tụ, bên trong đồng tử dựng đứng lên, thật giống như dã thú dựng thẳng đồng tử.

Mượn nhờ pháp môn kiếm nhãn, Từ Ngôn bỗng nhiên tập trung vào một bên hư không của cánh cửa phòng.

Bên trong mắt phải của hắn, một con tước điểu có thể xưng quỷ dị hiện ra, tước điểu này có đôi cánh quái dị xám đen giao nhau, trên mặt có một loạt lông trắng, nhìn giống như mặt quỷ.

Tước điểu quỷ dị, vô thanh vô tức xuất hiện bên trong mắt phải của Từ Ngôn, không biết đã ẩn núp trong phòng bao lâu, làm người ta kinh ngạc nhất chính là, tước điểu này không có chân thân, chỉ là hồn thể, lại có sinh cơ, thế mà còn là vật sống.
Bình Luận (0)
Comment