Chương 1370: Đối Thủ Cạnh Tranh
Chương 1370: Đối Thủ Cạnh TranhChương 1370: Đối Thủ Cạnh Tranh
Ngang nhau giá cả, Lôi Tinh cùng Ly Kim San Hô, Từ Ngôn ra tám mươi cân, Cung Bá Đình ra chín mươi cân, mà hai bên đều thêm hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm, cuộc mua bán này Bách Thảo các đều không cần cân nhắc, tất nhiên sẽ bán cho Cung Bá Đình.
Lôi Tinh kỳ vật, phân lượng cực nặng, nho nhỏ một khối đã có trên dưới trăm cân, không giống Ly Kim San Hô, trăm cân chừng nửa phòng nhiều như vậy, Cung Bá Đình lấy tinh thạch quét mắt nhìn Từ Ngôn, cười nhạt một tiếng.
- Các hạ có thể lấy ra càng nhiều vật liệu hay không, nếu không bỏ ra nổi, khối Vạn Dương Mộc này sẽ thuộc về ta.
Cung Bá Đình nói khá lịch sự, chỉ bất quá không che giấu chút nào vẻ khinh thường trong ánh mắt.
- Không mua nổi! Tức chết ngươi tức chết ngươi!
Thanh niên đầu trọc chống nạnh đứng bên cạnh Cung Bá Đình, quái thanh quái khí nói với Từ Ngôn, một bộ dáng chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.
Tông chủ Trảm Tình môn có thể cầm được ra dị bảo như thế, có thể thấy được tài sản của Cung Bá Đình người này cực kỳ kinh người, một khối Lôi Tinh giá trị cho dù không so được một trăm hạt cực phẩm linh đan, nhưng cũng vô cùng trân quý, lấy vật liệu trân quý như thế đổi lấy một khối Vạn Dương Mộc, Từ Ngôn cũng không tin vị tông chủ này thật muốn luyện chế pháp bảo cho đồ đệ của hắn.
- Chín mươi cân Ly Kim San Hô, ba mươi vạn linh thạch thượng phẩm.
Không đợi Cung Bá Đình cùng Bách Thảo các đạt thành giao dịch, Từ Ngôn báo ra giá mới.
Không chỉ có vật liệu giá trị bằng nhau, còn nhiều hơn đối phương mười vạn linh thạch thượng phẩm.
Vạn Dương Mộc kỳ dị, chẳng những là bản nguyên linh vật, còn để Từ Ngôn sinh ra ảo giác kỳ quái, kỳ vật như thế, Từ Ngôn có thể nào từ bỏ, cho dù trên người Cung Bá Đình mang theo tất cả tài bảo Trảm Tình môn, Từ Ngôn cũng không sợ.
- Chín mươi cân? Chúng ta ra một ngàn cân! Tức chết ngươi tức chết ngươi!
Thanh niên đầu trọc trên nhảy dưới tránh như con khỉ lớn, ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, hắn nói một ngàn cân rõ ràng không tính toán gì hết, cũng không ai để ý đến hắn.
- Vị này đưa ra chín mươi cân Ly Kim San Hô, Cung tông chủ, ngài nhìn...
Chưởng quỹ xoa xoa tay vui vẻ ra mặt, hai người mua đánh càng hung càng tốt, dù sao đến lợi đều là Bách Thảo các, Phòng Văn dù bận vẫn ung dung ngồi ở một bên xem kịch.
- Nói miệng không bằng chứng, ta chỉ thấy tâm mười cân Ly Kim San Hô, trước lấy ra chín mươi cân Ly Kim San Hô lại nói.
Sắc mặt Cung Bá Đình trở nên khó coi, ánh mắt cũng âm trâm xuống.
Cạnh tranh như thế, tâm cơ lòng dạ toàn cũng vô dụng, chỉ nhìn ai nhiều tiền.
Từ Ngôn không nói hai lời lấy ra ròng rã chín mươi cân Ly Kim San Hô, về phần ba mươi vạn linh thạch thượng phẩm thì không cần nghiệm nhìn, bởi vì phàm cường giả là đạt tới Nguyên Anh đỉnh phong, xuất ra ba mươi vạn linh thạch thượng phẩm không tính rất khó khăn.
Thấy đối phương quả nhiên lấy ra đầy đủ vật liệu, Cung Bá Đình hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chín mươi cân Lôi Tinh, cộng thêm bốn mươi vạn linh thạch thượng phẩm.
Trước đó thêm thống khoái, bởi vì cả khối Lôi Tinh một khi mở ra sẽ tạo thành linh lực lớn mất, trở nên không còn đáng tiền, cho nên Cung Bá Đình hào phóng xuất ra chín mươi cân Lôi Tinh vượt qua tám mươi cân Ly Kim San Hô của Từ Ngôn.
- Sư tôn ta là chủ nhân một tông, có là linh thạch! Ngươi đừng ngoan cố chống cự! Ngươi tranh không qua chúng ta! Nếu còn tranh, cẩn thận mạng chó của ngươi!
Đầu trọc Cung Diệu Vũ vẫn ở một bên la lối om sòm, khí thế rất lớn, không biết cuồng vọng hơn đám thế gia công tử ngoài kia gấp bao nhiêu lần. - Cung tông chủ, có thể để con chó của Trảm Tình môn các ngươi đừng sủa loạn nữa hay không, ta thêm năm mươi vạn linh thạch thượng phẩm.
Từ Ngôn khẽ nhíu mày, tuy nói đầu trọc Cung Diệu Vũ kia là tôm tép nhãi nhép, nhưng được đà lấn tới như thế, Từ Ngôn cũng không phải không còn cách nào khác.
- Nếu các hạ không tranh khối Vạn Dương Mộc này, tiểu đồ đương nhiên sẽ không há miệng nói ác tiếng, hắn lo lắng quá nên thế.
Cung Bá Đình lạnh lùng cười cười, nói:
- Ta đã đáp ứng, vì hắn luyện chế một kiện Mộc hệ pháp bảo cực phẩm, tìm kiếm vật liệu thật lâu, rốt cục gặp được khối Vạn Dương Mộc này, ta chỉ có một đồ đệ như vậy, bình thường phóng túng, mong rằng đạo hữu thông cảm một hai, ta ra sáu mươi vạn.
Cung Bá Đình cũng không thiếu linh thạch, Từ Ngôn có thể nhìn ra được, dù sao người ta là chủ nhân một tông, về phần lí do thoái thác vì đồ đệ của đối phương, trừ phi Từ Ngôn là kẻ ngu mới tin tưởng.
Một người vô tình ngay cả người nhà đều có thể giết chết, sẽ như thế bảo vệ đồ đệ?
Quét mắt nhìn đôi sư đồ quái dị này, khóe miệng Từ Ngôn hiện ra một tia ý cười hiểu rõ.
Cung Bá Đình tu luyện chính là Vô Tình Đạo, hắn nhất định là tu sĩ tâm ngoan thủ lạt vô tình, mà thu lấy một đệ tử như thế, lại còn rất bảo vệ, rất có thể cũng là dùng để giết chết.
Bồi dưỡng được thầy tình trò thâm hậu, sau đó lại nhất cử gạt bỏ, từ đó lần nữa trải nghiệm một phen loại cảm giác giết chết thân nhân, đây mới là mục đích thực sự của Cung Bá Đình, về phần vì sao chuẩn bị như thế, chắc là vì để tu vi mình lại tiến thêm một tầng.
- Vô Tình Đạo của hắn đã đến bình cảnh, đây là muốn mượn nhờ Cung Diệu Vũ phá vỡ bình cảnh.
Từ Ngôn ở trong lòng ngầm tự suy đoán, mà suy đoán này tất là chân tướng, thế nên, ánh mắt Từ Ngôn lần nữa nhìn về phía Cung Bá Đình cùng Cung Diệu Vũ, trở nên có chút quái dị.
Từ Ngôn cải biến thành dung mạo lão giả đen nhánh, đột nhiên cười phá lên, gật đầu nói:
- Cung tông chủ ái đồ sốt ruột, làm cho người cảm khái, bất quá lão phu cũng là tình thế bắt buộc, ta ra trăm cân Ly Kim San Hô, cộng thêm tám mươi vạn linh thạch thượng phẩm.
Không chỉ có vật liệu nhiều hơn đối phương mười cân, linh thạch thượng phẩm cũng nhiều đối phương hai mươi vạn, báo giá như thế, phân thân Phòng Văn nghe được khẽ động đuôi lông mày, vị cao thủ Hóa Thần này rõ ràng đang ngầm vui mừng.
Phần giá cả này, đủ để vượt qua giá trị của một đốt Vạn Dương Mộc, nếu Bách Thảo các thật muốn hoàn thành cuộc mua bán này, kiếm được cũng không ít.
- Trăm cân Ly Kim San Hô.
Cung Bá Đình nghe xong Từ Ngôn báo giá, sâm mặt lại không nói nữa, ánh mắt như dao nhìn tới Từ Ngôn, thậm chí ngay cả uy áp đều tràn ra, chỉ là bị phân thân Phòng Văn kia cản lại.
Nơi này là Bách Thảo các, cũng không phải hoang sơn dã lĩnh, trả thù có thể, ra ngoài đánh, đả sinh đả tử Bách Thảo các mặc kệ, nhưng động thủ bên trong ở Bách Thảo các là không thể, bởi vì nơi này là chỗ Thiên Kiếm tông mua bán, có phân thân cường giả Hóa Thần tọa trấn.
Sau khi Từ Ngôn báo ra cái giá trên trời này, không chỉ có Cung Bá Đình không có tiếng, ái đồ Cung Diệu Vũ cũng sửng sốt nửa ngày, tiếp đó tức hổn hển rống to.
- Ngươi trước lấy ra trăm cân vật liệu! Chúng ta không tin ngươi có trăm cân Ly Kim San Hồi! Cầm ra cầm ra cầm ra! Nếu ngươi cầm không ra được, cẩn thận đi không ra phường thị.
Nghe Cung Diệu Vũ uy hiếp, Từ Ngôn cười mỉm lấy ra trăm cân Ly Kim San Hô, lại lấy ra tám mươi vạn linh thạch thượng phẩm, chớ nhìn hắn cầm được nhẹ nhõm, khi chưởng quỹ tiếp nhận, Từ Ngôn cũng đau thịt không thôi. Nếu không có đôi thầy trò Cung Bá Đình quấy rối, đổi lấy một khối Vạn Dương Mộc căn bản không cần đến trăm cân Ly Kim San Hô, có tám mươi cân cũng đủ rồi.
- Cung tông chủ, ngài nhìn, có phải nên thêm chút hay không?
Chưởng quỹ nhận lấy vật liệu cùng linh thạch của Từ Ngôn, lại dò hỏi:
- Nếu Cung tông chủ không tăng giá nữa, khối bản nguyên linh vật Vạn Dương Mộc này sẽ thuộc về vị đạo hữu này.
- Hừi
Cung Bá Đình không phải không bỏ ra nổi càng nhiều vật liệu, mà giá cả Vạn Dương Mộc đã quá cao, hắn là chủ nhân một tông không giả, nhưng cũng không thể dốc hết tài lực tông môn đi đổi lấy một phần bản nguyên chỉ vật.
Dù sao nhất lưu tông môn không phải của tông chủ một người, còn có đông đảo trưởng lão Nguyên Anh thậm chí lão tổ Hóa Thần tồn tại.
- Chúng ta từ bỏ! Cho hắn cho hắn!
Đầu trọc Cung Diệu Vũ quệt miệng nổi giận đùng đùng quát:
- Ngươi cẩn thận một chút, đừng có tham gia Thiên Anh lôi đụng phải sư tôn ta, nếu không đánh gãy chân của ngươi!
Cung Diệu Vũ không chút kiêng ky chửi rủa nửa ngày, người tính khí tốt hơn nữa cũng sắp không nhịn được, bất quá Từ Ngôn vẫn là bộ dáng mỉm cười như cũ, tiếp nhận Vạn Dương Mộc được chứa ở trong hộp gỗ đặc thù từ trong tay chưởng quỹ.
Lấy linh thức cẩn thận cảm giác một phen, xác nhận là bản nguyên linh vật không sai, ý cười nơi khóe miệng Từ Ngôn trở nên càng thêm hòa ái chất phác, ánh mắt càng trở nên quái dị, thật giống như thấy được trân phẩm, chỉ bất quá ánh mắt của hắn không có nhìn nhiều Vạn Dương Mộc trong tay, mà là nhìn về phía Cung Diệu Vũ ngang ngược càn rỡ.