Chương 1405: Mục đích của Ma Hồn
Chương 1405: Mục đích của Ma HồnChương 1405: Mục đích của Ma Hồn
Trên đài xem chiến của Nhân Kiếm tông, Chân Vô Danh thở dài ra một hơi, âm thâm gật đầu, bên trong kiếm nhãn hắn đang thúc giục, có thể nhìn thấy Lãnh Thiền Quyên mất mạng tại chỗ.
Hắn thấy, chỉ cần Từ Ngôn bây giờ rời đi lôi đài, quản Quỷ Vương lợi hại bao nhiêu, cũng sẽ bị cao thủ Kiếm Vương điện xé thành mảnh nhỏ.
Chủ nhân đều đã chết, còn lại vô luận là linh thú hay những thứ khác, đều sẽ bị thanh lý ra lôi đài, loại này thanh lý là thanh lý vĩnh viễn, trừ phi có sư môn của người chết đến thu hồi di vật của người chết.
- Vận khí của Từ Ngôn tên kia không tệ nha, Quỷ Vụ mà Lãnh Thiên Quyên mang tới chắc hẳn không tính quá mạnh, ta nói, Quỷ Vụ Nữ Nhi đảo bao phủ phương viên mười dặm, Quỷ Vụ trên lôi đài mới bao nhiêu, căn bản không đáng chú ý.
Chân Vô Danh cho rằng Từ Ngôn gặp may mắn, dễ như trở bàn tay sát nhập vào Top 100, Lãnh Thiên Quyên cùng hung cực ác không giả, nhưng chống lại Đại Kiếm tông Tiểu sư thúc bụng dạ càng thêm độc ác, bại trận cũng đã thành tất nhiên.
Gia hỏa có thể bình yên trở về từ trong bụng Hóa Vũ, há có thể bị Lãnh Thiền Quyên chiến bại.
Tu sĩ xem thấu Quỷ Vụ trên lôi đài cũng không chỉ có Chân Vô Danh một người, cường giả khắp nơi đến từ khu vực hải đảo quan tâm kỹ càng chỗ lôi đài của Lãnh Thiền Quyên, bởi vì đảo chủ Nữ Nhi đảo hung danh hiển hách, về phần Kiếm Vương điện cùng Huyễn Nguyệt cung những tồn tại đạt trình độ thực lực cao nhất, ngược lại không có cường giả đi chú ý Lãnh Thiền Quyên và Từ Ngôn quyết đấu.
Một đảo chủ Nữ Nhi đảo, hung danh hiển hách ở khu vực Bách đảo, lại không thanh danh gì trong Tu Tiên giới Tây Châu vực thậm chí nhân tộc, có thể để cho các cường giả Hóa Thần chú ý tuyệt không phải Top 100 Thiên Anh lôi, mà là quyết đấu mười vị trí đầu.
Mặc dù không có đi chú ý Lãnh Thiền Quyên, nhưng lúc này, lông mày Thân Đồ Liên Thành bỗng nhiên giật giật, độc nhãn chuyển động, trong ánh mắt tràn ngập âm trầm, trừ hắn ra, Đan Thánh Mạc Hoa Đà cùng Hiên Viên Hạo Thiên ở xa xa cũng giống như cảm giác được khí tức dị dạng, vẻ mặt đồng thời khẽ biến.
Dẫn động chú ý của những cường giả Hóa Thần này, tuyệt không phải sinh tử của Từ Ngôn, mà là ma khí bàng bạc do Ma Hồn tản ra.
Trước khi ánh mắt của mấy vị cường giả Hóa Thần tối đỉnh nhìn đến, Ma Hồn giam giữ Từ Ngôn, sau một khắc bay nhào tới, muốn xông vào trong đầu Từ Ngôn.
Nó thật vất vả mới khôi phục mấy phần khí lực, lúc này mới giả bộ bị Lãnh Thiền Quyên thu phục từ đó rời đi Nữ Nhi đảo, vì cái gì, là nhân cơ hội tìm kiếm cơ hội sống lại, ít nhất cũng phải tìm một tu sĩ nhân tộc thiên phú tuyệt hảo để chiếm cứ nhục thân.
Tầm mắt của Ma Hồn cực cao, căn bản không coi trọng bản thể của Từ Ngôn, nó cũng sẽ không ngu xuẩn đến tình trạng đoạt xá trên Thiên Anh lôi của Nhân tộc, đến lúc đó tất nhiên sẽ bị Hóa Thần xung quanh nhìn ra mánh khóe, hắn cần chỉ là một chỗ tạm thời nương thân.
Chỉ cần có thể xâm nhập Tử Phủ của đối phương, Ma Hồn có niềm tin tuyệt đối phong ấn đối phương, xem đối phương như một cái phân thân của mình, từ đó rời xa Thiên Anh lôi, chậm rãi tìm kiếm biện pháp phục sinh.
Thật ra nó vốn không muốn hiện thân ở Thiên Anh lôi, tiếc rằng Lãnh Thiền Quyên phóng xuất nó ra, đã như vậy, ai giết Lãnh Thiền Quyên, người đó phải trở thành vật chứa của Ma Hồn.
Mang theo ma khí trong nháy mắt nổ tung, Ma Hồn hóa thành một bóng đen, chỉ có hai con mắt huyết hông mang theo ý cười ghê rợn nhào vào cái trán Từ Ngôn.
Bịch một tiếng vang nhỏ, bóng đen do Ma Hồn hóa ra giống như đâm vào trên vách tường kiên cố, thế mà không có xâm nhập vào Tử Phủ của đối phương.
- Tên này có bệnh gì thế! Đến thiên linh mà còn dùng xương thú Hóa Vũ luyện chế? Sợ người khác đoạt xá.
Trong cơn giận dữ, Ma Hồn lần nữa đánh tới, thiên linh là chỗ suy yếu nhất, lại bị Từ Ngôn luyện chế tam tiết xương thú của Hóa Vũ, nó một lần không thành công, bất quá lần thứ hai Ma Hồn biết xương thú Hóa Vũ chặn đường, thế là bắn ra càng nhiều ma khí, chính là một lần toàn lực thi triển, ma khí có chỗ tràn ra ngoài, mới bị mấy vị cường giả Hóa Thần tối đỉnh phát giác.
Rống...
Không đợi Ma Hồn dán lên cái trán của Từ Ngôn, đáy mắt truyền đến tiếng long khiếu dữ tợn, một lực hút cực mạnh xông ra từ trong mắt trái của Từ Ngôn, trong nháy mắt kéo Ma Hồn đi vào.
Tiểu Hắc đang ngủ say, bị Ma Hồn lần đầu tiên va chạm bừng tỉnh, phát giác được cường địch tiến đến Long Hồn, bắn ra lực lượng cuối cùng, lại một lần nữa thay chủ nhân của nó đỡ được nguy cơ trí mạng.
Bạch bạch bạch.
Ma Hồn đập vào mắt, thân ảnh Từ Ngôn bị giam cầm theo đó rút lui mấy bước, trực tiếp rơi xuống ra khỏi lôi đài.
- Hừ, đồ vô dụng, đứng cũng không vững còn tới tham gia Thiên Anh lôi, thùng cơm.
Ánh mắt Đan Thánh vừa trông lại đã thấy một người rơi xuống lôi đài, thế là hắn mắng một tiếng, không còn để ý không hỏi.
Hiên Viên Hạo Thiên cũng nhìn thấy Từ Ngôn rơi xuống lôi đài, mà một tia khí tức dị dạng trước đó đã biến mất, hắn cũng rốt cuộc cảm giác không đến cái gì, vị đảo chủ Hiên Viên đảo này không khỏi khẽ nhíu mày, không hiểu vì sao cảm giác được một tia ma khí xuất hiện.
- Ma khí... Sẽ không sai, có Ma tộc lẫn vào trong đó, nó đang ở đâu, dám ẩn hiện ở trước mặt ta, thật to gan.
Khác biệt với Mạc Hoa Đà, Hiên Viên Hạo Thiên, Thân Đồ Liên Thành có được huyết mạch Ma tộc, có thể kết luận vừa rồi có ma khí xuất hiện, chỉ là trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa, hắn nhìn chằm chằm Từ Ngôn rơi xuống lôi đài nửa ngày, cuối cùng không chút phát hiện, quét ánh mắt về nơi khác. Từ khi rơi xuống đất, Từ Ngôn từ đầu đến cuối cúi đầu không nói, không nhúc nhích đứng ở phía dưới lôi đài, theo người khác, hắn bị nội thương, đang tự điều tra thân thể, từ đó không dám vọng động.
Tình cảnh như thế không tính hiếm thấy, đối với Từ Ngôn dưới lôi đài, phần lớn không ai chú ý.
- Hắn thế nào...
Một đôi tay nhỏ của Hiên Viên Tuyết bỗng nhiên xiết chặt, trái tim cũng đi theo bắt đầu nhảy lên, người khác không quan tâm Từ Ngôn, nàng quan tâm.
- Công tử làm sao không, không động, có phải vừa rồi ăn quá no hay không, hẳn là nên đến võ vỗ phía sau lưng mới được.
Tiền Thiên Thiên nói nhỏ, quay đầu nhìn một chút, căn bản không có người quan tâm, A Ô đamh lang thôn hổ yết ăn mỹ vị, kẻ xấu xí Cao Nhân đang cười đùa tí tửng tiếp khách, mặc kệ A Ô để ý tới hắn hay không, vị Cao Nhân này giống như mười phần thân thiết với A Ô.
Tiền Thiên Thiên xem không hiểu vị sư tôn kia của nàng vì sao không nhúc nhích, cũng không dám tự tiện đi đập phía sau lưng, vạn nhất sư tôn không phải ăn quá no thì sẽ phiền toái.
Hiên Viên Tuyết càng không cách nào vọng động, từ khi biết quan hệ giữa mình và Hiên Viên gia, nàng không còn ghi hận người nhà, nàng chỉ hi vọng cừu nhân Hiên Viên gia này của mình chớ liên lụy đến Từ Ngôn, cho nên nàng không thể làm ra cử động quá phận như đến xem xét vết thương cho một nam tử xa lạ ở trước mặt phụ thân.
Chân Vô Danh tùy tiện nhìn về phía lôi đài khác, hắn kết luận Từ Ngôn thắng, cũng không lại quan tâm, vừa ăn nho, vừa có chút hăng hái tập trung vào một nữ tu Nguyên Anh có dung mạo mỹ lệ, xem người ta đánh nhau thấy say sưa ngon lành.
Tình huống của Từ Ngôn không tốt lắm, Ma Hồn mặc dù bị lôi vào mắt trái, trong đầu của hắn cũng giống như nổ tung theo.
Bản thể ba nguyên anh xuất hiện, khí tức khủng bố do Ma Hồn phát ra cơ hồ muốn no bạo Tử Phủ của hắn. Khí tức ma vương cực lớn đến ngay cả Nguyên Anh đỉnh phong đều không thể thừa nhận, thế mà phun trào ở Tử Phủ cùng đáy mắt của Từ Ngôn, lấy bộ thể xác này của hắn làm chiến trường, Long Hồn cùng Ma Hồn đang chém giết cắn xé, liều mạng giao đấu.
Ma khí cùng long tức nổ tung cơ hồ đánh rách tả tơi thần hồn của Từ Ngôn, hắn không phải không muốn động, mà không có thời gian để ý tới bản thể, đang dùng hết toàn lực thủ hộ Tử Phủ, hơi sơ sẩy một chút có khả năng thần hồn câu diệt.
Vận rủi đáng sợ mà hung hiểm, rốt cục chân chính xuất hiện, thì ra Lãnh Thiền Quyên là ngay cả biên giới của vận rủi cũng không tính là, mà Ma Hồn mới là vận rủi kinh khủng.
Ánh mắt Từ Ngôn mờ mịt đứng dưới lôi đài, lúc này một thân ảnh hiện ở bên cạnh hắn, một tay nắm lấy bờ vai của hắn mang hắn rời khỏi khu vực lôi đài.