Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1480 - Chương 1480: Gừng Càng Già Càng Cay

Chương 1480: Gừng Càng Già Càng Cay Chương 1480: Gừng Càng Già Càng CayChương 1480: Gừng Càng Già Càng Cay

Hiên Viên Báo đến từ Hiên Viên đảo không chỉ có bụng dạ cực sâu, còn hết sức cẩn thận, hắn vận dụng Thất Thải Kiếm, đồng thời, lấy pháp bảo phòng ngự, lại điều động linh lực đến cực hạn che lại thần hồn của mình.

Không ai dám chủ quan trước mặt cường giả đứng đầu Thiên Anh bảng, chính là phần cẩn thận này, để Hiên Viên Báo trốn qua một kiếp.

Ác Như Phong ăn mòn, bị chặn hơn phân nửa, trong nháy mắt Hiên Viên Báo cảm nhận được ác mộng tiến đến, thế mà nổ tung khởi thần hồn, liều mạng thần hồn bị thương xông ra ác niệm vây quanh, ánh mắt trong nháy mắt thanh minh mấy phần.

Tốc độ thoát khốn còn nhanh hơn Lãnh Thiền Quyên gấp đôi, nói rõ Hiên Viên Báo người này có kinh nghiệm đối chiến cực kỳ phong phú, hắn biết lấy hay bỏ, thà rằng bỏ qua một bộ phận lực lượng thần hồn, đổi đến mình không bị đánh giết, nếu như lâm vào trong cơn ác mộng quá lâu, thời điểm tỉnh lại, nói không chừng bản thể đều bị người diệt giết.

Hiên Viên Báo lựa chọn rất chính xác, phương thức ứng đối có thể xưng lão đạo, nhưng hắn chỉ thấy được thủ đoạn cùng tu vi của Từ Ngôn, vị đứng đầu bảng Thiên Anh lôi này, lại không nhìn thấy sát ý của những cường giả Hóa Thần dành cho Từ Ngôn.

Vừa mới thanh tỉnh, Hiên Viên Báo đã thấy một đạo Hắc Phong đập vào mặt, đừng nhìn chỉ có một tia thần trí thanh tỉnh, hắn cũng nhận ra gió mang theo độc mà đến là pháp bảo cực phẩm Độc Phong kiếm của Hồn Ngục Trường.

Gió tùy hành, độc tùy ảnh, dính vào tắc vong.

Độc kiếm như thế vô cùng tàn nhẫn, nếu muốn bị chém trúng, đừng nói thương thế như thế nào, độc lực sẽ là đồ vật trí mạng.

Cắn răng một cái, Hiên Viên Báo thi triển ra pháp môn Nguyên Anh xuất khiếu, chỉ thấy thiên linh của hắn có một tia khí xám xông ra, trong nháy mắt ngưng tụ thành viên Anh, mà Nguyên Anh trong tay còn nắm chặt pháp bảo trường kiếm trình độ cực phẩm.

Nguyên Anh ngự kiếm, uy lực mạnh nhất, bởi vì Nguyên Anh cùng pháp bảo dung hợp một thể, tăng uy năng của pháp bảo lên tới cực hạn.

Thật ra Nguyên Anh xuất khiếu cực kỳ hung hiểm, một khi Nguyên Anh bị diệt sát, như vậy tu sĩ rốt cuộc không sống được, Hiên Viên Báo sự không có cách, bản thể của hắn chỉ thanh tỉnh một tia thần trí, Độc Phong kiếm đã đến, hắn trông thấy pháp bảo mạnh mẽ diệt sát mà đến, lại không có cách nào thôi động pháp bảo ngăn cản.

Một tia thần trí cũng không đủ khống chế tu vi bản thân, cho nên Hiên Viên Báo xuất khiếu Nguyên Anh cũng là thủ đoạn sáng suốt nhất.

Nguyên Anh xuất hiện, Hiên Viên Báo đưa mắt nhìn cường địch nơi xa bị hào quang bảy màu nổ lên bao vây, hắn cười lạnh một tiếng muốn tế ra pháp bảo ngăn cản Độc Phong kiếm.

Hắn thấy, uy lực thất thải chi kiếm của mình tuyệt luân, coi như diệt giết không được Từ Ngôn, lấy trình độ bị thương nặng của đối phương, không chết cũng chỉ có thể còn lại một nữa mạng, đây cũng không phải là Hiên Viên Báo chủ quan, mà là hắn phán đoán thời cuộc.

Cẩn thận nhạy bén, làm việc khiêm tốn, cao thủ đến từ Hiên Viên đảo đừng nhìn danh khí không lớn, thực lực tuyệt đối không thể coi thường, Hiên Viên Báo là huyết mạch chỉ nhánh của Hiên Viên gia, lại được đảo chủ coi trọng, chỉ vì tâm cơ cùng thực lực của hắn.

- Bạol

Một chữ bạo truyền ra từ bên trong thất thải hào quang, không đợi Hiên Viên Báo khống chế phi kiếm ngăn cản Độc Phong, chuôi pháp bảo thành danh của Hồn Ngục Trường đột nhiên rít lên, sau đó bạo liệt thành khói đen đầy trời.

Hiên Viên Báo quả thật có kinh nghiệm phong phú, tâm cơ thâm trầm, nhưng hắn chưa hề chưa thấy qua có người tự bạo pháp bảo cực phẩm, nhất là thời điểm vừa mới giao thủ.

Hiên Viên Báo cũng không biết mối hận cũ giữa Từ Ngôn và Thân Đồ Liên Thành, nếu như hắn biết, sẽ không lựa chọn lấy Nguyên Anh ngự kiếm, mà liều mạng cũng muốn cách xa Độc Phong kiếm.

Bởi vì Từ Ngôn căn bản không muốn pháp bảo cực phẩm này.

Oanhi!l

Khác biệt với phi kiếm khác, tự bạo Độc Phong kiếm bắn ra khói bụi đầy trời, tất cả những khói bụi này đều ẩn chứa kịch độc, nhiễm một chút hẳn phải chết không nghi ngờ.

- AII

Trong làn khói độc truyền đến tiếng kêu thảm của Hiên Viên Báo, tiếng kêu thảm thiết lanh lảnh, cũng không phải đến từ bản thể, mà đến từ Nguyên Anh.

Nếu bản thể bị kịch độc nhiễm, có lẽ còn có cơ hội giải cứu, một khi Nguyên Anh bị kịch độc xâm nhập, như vậy người này cũng sẽ phế đi, trừ phi có thể được đến Giải Độc đan, nếu không hẳn phải chết.

Kêu thảm không ngừng, mặc dù tiếng không lớn, nghe lại vô cùng thê thảm kinh khủng, Nguyên Anh trong hắc vụ đang nhanh chóng tan rã giống như bị hòa tan, cuối cùng nửa cái bóng cũng không có thừa, đều bị kịch độc ăn mòn.

Chỉ vì không ngờ rằng Từ Ngôn sẽ tự bạo pháp bảo cực phẩm, Hiên Viên Báo lúc đầu chiếm cứ thượng phong tuyệt đối cứ như vậy hồn phi phách tán!

Nguyên Anh vừa chết, bản thể Hiên Viên Báo trở nên mờ mịt, linh lực toàn thân tán đi, tiếng xèo xèo nổi lên, rất nhanh xuất hiện một bộ xương trắng âm u, ngay cả túi trữ vật đều bị làn khói độc bị ăn mòn trống không.

Sau khi Từ Ngôn kích nổ Độc Phong kiếm, lấy Kim Nhân Ma che ở trước người, thôi động đao kiếm Long Ly đánh bay kiếm bảy màu lần nữa tụ lại cách người mình, sau đó bắt đầu nhanh chóng thối lui.

Kiếm khí của Hiên Viên Báo còn hữu dụng, dùng để ngăn cản dư uy của Độc Phong kiếm, Từ Ngôn cũng không muốn mình lây dính độc lực trên pháp bảo của Thân Đồ Liên Thành. Rời khỏi hơn ba dặm, Từ Ngôn mới tản ra ánh kiếm bảy màu xung quanh, Thất Thải Kiếm mất đi chủ nhân khống chế trở nên ảm đạm không ánh sáng, vỡ nát tan tành.

Miễn cưỡng chiến bại cường địch, Từ Ngôn trở nên càng thêm suy yếu, xác nhận Hiên Viên Báo đã chết, hắn lấy ra Ngũ Hành Tụ Linh đan do Hiên Viên Tuyết đổi, một ngụm nuốt xuống.

Dược hiệu của Ngũ Hành Tụ Linh đan là khôi phục Tử Phủ cùng Nguyên Anh, giá trị có thể so với pháp bảo cực phẩm, sau khi ăn vào đan dược, Tử Phủ cùng Nguyên Anh của Từ Ngôn bắt đầu nhanh chóng khôi phục, mà viên Hạo Nguyên đan kia của Chân Vô Danh thì là đan dược tốt nhất để khôi phục thương thế bản thể.

Cực phẩm linh đan là không cách nào một lần nuốt ăn nhiều hạt, dược hiệu sẽ bị tách ra, Từ Ngôn ăn trước một hạt, dự định tìm kiếm một chỗ địa phương an toàn khôi phục một phen.

Đan dược vừa mới vào bụng, Từ Ngôn phát hiện bên người xoay tròn một cơn gió lốc hắc khí, gió lốc cực nhỏ, chỉ ở địa phương sau lưng hắn hơn một trượng, giống như châm vác trên lưng.

Đột nhiên quay đầu, Long Ly đồng thời xuất thủ.

Đao kiếm bị Từ Ngôn lấy lực lượng bản thể to lớn phách trảm mà ra hoàn toàn chính xác chém trúng hắc khí, bất quá chém trúng lại là hư không, hắc khí lao vút qua.

Cho dù là khí độc, bị pháp bảo cực phẩm mang theo linh lực ba động chém trúng, cũng không có khả năng lông tóc không tổn hao gì, Từ Ngôn dự định thổi bay khí độc hoặc đánh tan, chỉ cần khí độc xa cách mình, độc lực lợi hại hơn nữa đều không đáng để lo.

Nhưng Từ Ngôn vừa chém ra Long Ly, lại đang kinh ngạc phát giác, hắc khí sau lưng hắn căn bản không có động.

- Kiếm khí! Không đúng... Là Kiếm Hồn!

Vốn cho rằng thứ tụ lại mà ra là kiếm khí của cao thủ khác đánh lén mà đến, khi Từ Ngôn thấy rõ hắc khí ngưng tụ thành bộ dáng tiểu kiếm cùng loại khí tức ba động với hồn thể, hắn mới giật mình nhận ra nguyên lai không phải kiếm khí, cũng không phải kiếm ý, mà là một loại đồ vật đặc thù được xưng là Kiếm Hồn.

Kiếm nếu có hồn, có thể thay đổi tùy tâm.

Kiếm Hồn tồn tại, chúng thuyết phân vân, có người cho rằng Kiếm Hồn là nuôi ra, cần quanh năm suốt tháng uẩn dưỡng mới có thể sinh ra Kiếm Hồn.

Cũng có người nói Kiếm Hồn là ngoại vật, lấy hồn phách cường đại đưa vào kiếm thể, sau khi thuần phục sẽ trở thành Kiếm Hồn, hiệp trợ chủ nhân tác chiến.

Còn có người cho rằng Kiếm Hồn hư vô mờ mịt, cũng không tồn tại.

Tóm lại, thuyết pháp của Tu Tiên Giới về Kiếm Hồn là nhiều như rừng, mà tuyệt đại đa số tu sĩ đều chưa thấy qua Kiếm Hồn tồn tại, ngay cả Từ Ngôn cũng không ngoại lệ, nhưng hôm nay, hắn rốt cục thấy được Kiếm Hồn, càng thấy được Hồn Ngục Trưởng âm hiểm.

Nguyên lai Độc Phong kiếm kia bất quá là kíp nổ, Kiếm Hồn ẩn thân như bóng với hình với Độc Phong kiếm mới là mục đích thực sự của Thân Đồ Liên Thành.

- Quả nhiên, gừng càng già càng cay...

Nhìn chằm chằm Kiếm Hồn không có chút nào uy hiếp, lại theo bên người như u hồn, Từ Ngôn không khỏi trở nên đau đầu.
Bình Luận (0)
Comment