Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1481 - Chương 1481: Kiếm Hồn Truy Tung

Chương 1481: Kiếm Hồn Truy Tung Chương 1481: Kiếm Hồn Truy TungChương 1481: Kiếm Hồn Truy Tung

Bên trong Độc Phong Kiếm thế mà cất giấu Kiếm Hồn, điểm này Từ Ngôn căn bản không có ngờ tới.

Kiếm Hồn giống như hồn thể, trảm không chết, băng không ra, nhìn qua hẳn là Kiếm Hồn do ngoại vật hình thành, cũng chính là dùng hồn phách Yêu tộc đưa vào kiếm thể hình thành.

Bởi vì pháp bảo cực ít sẽ sinh ra Kiếm Hồn, phần lớn là ngoại vật biến thành, chỉ có linh bảo mới có thể tự chủ diễn hóa ra kiếm hồn.

Mặc dù không có chút uy hiếp, Kiếm Hồn cũng không có chút độc lực, nhưng Từ Ngôn khẽ động, Kiếm Hồn sẽ động theo, có thể xưng một tấc cũng không rời, muốn luyện hóa sạch sẽ không biết muốn hao phí mấy ngày, chỉ có ba ngày thời gian lịch luyện, không nói lãng phí trên người Kiếm Hồn, sợ là không bao lâu sẽ có người truy tung mà tới.

- Thân Đồ Liên Thành tên cháu trai ngươi, sợ ta nửa đường chạy trốn à.

Xác nhận Kiếm Hồn tác dụng chỉ có truy tung, Từ Ngôn chửi ầm lên, thủ đoạn truy tung như thế, thực sự khó lòng phòng bị.

Cẩn thận phân biệt một phen, Từ Ngôn phát hiện Kiếm Hồn đang chậm rãi tiêu tán.

Nhìn ra thủ đoạn truy tung như thế có thời gian hạn chế, không cách nào vĩnh cửu tồn tại, xem ra trong vòng ba năm ngày là không thể luyện hóa, Kiếm Hồn cũng sẽ hoàn toàn biến mất, nhưng trước khi biến mất, Kiếm Hồn sẽ một mực đi theo sau lưng Từ Ngôn, vô luận phi hành hay độn pháp, đều không thể hất ra Kiếm Hồn.

- Kiếm Hồn không cách nào tồn tại lâu dài, chỉ có thể truy tung mấy ngày mà thôi, Thân Đồ Liên Thành nhất định điều động cao thủ Hồn Ngục muốn dọc theo đường truy sát...

- Vì sao người Hiên Viên đảo lại ra tay với ta, chẳng lẽ Hiên Viên Hạo Thiên biết được ta cùng Hiên Viên Tuyết liên quan?

Sau khi tỉnh táo lại, Từ Ngôn trầm ngâm, suy tư sơ qua liền vội vàng rời đi. Vô luận thủ đoạn truy tung hay ác chiến, quan trọng nhất chính là chữa khỏi thương thế, lấy loại trạng thái bây giờ, tình cảnh của Từ Ngôn có thể nói là tràn ngập nguy hiểm.

Tại cổ lâm biên giới, tới gân bờ biển địa phương Từ Ngôn tìm một cái hốc cây ẩn thân, Kim Nhân Ma bị lưu tại hốc cây bên ngoài đề phòng, liên tiếp Tiểu Thanh cũng bị phóng ra.

- Đề phòng, có người xuất hiện thì bẩm báo.

Phân phó một câu, Từ Ngôn phong bế hốc cây, toàn lực luyện hóa dược hiệu của Ngũ Hành Tụ Linh đan.

Lúc này chính là hoàng hôn, hoàng hôn Lâm Lang đảo cực kỳ hùng vĩ, liệt diễm trên mặt biển bốc lên lăn lộn, cũng như một mảnh biển lửa, mà mặt trời lặn về phía tây thật giống như trở về ở bên trong hỏa diễm.

- Thật nhiều, thật nhiều cây nấm...

Tiểu Thanh đứng ở bên ngoài hốc cây, vừa hay có thể nhìn thấy mặt biển xa xa, giống như nhìn thấy thần tích, ánh mắt vốn cũng không linh động đều biến thành si mê, giống như bên trong biển lửa kia cất giấu bảo tàng.

Nữ tử ngốc nghếch, sau lưng đeo bao kén, không sai biệt lắm Kim Nhân Ma không có chút thần trí bên cạnh nàng.

Từ Ngôn không biết Tiểu Thanh dị dạng, một khi toàn lực khôi phục, cảm giác đối với ngoại giới cũng bị chặt đút.

Sát cơ đến từ Hiên Viên đảo để trong lòng Từ Ngôn phát chìm, hẳn là Hiên Viên đảo chủ hạ lệnh truy sát, ngoại trừ Hồn Ngục Trưởng cùng Đan Thánh hai vị này không cách nào địch nổi ra, Từ Ngôn lại nhiều thêm vị cường địch Hiên Viên Hạo Thiên này.

Dự cảm đến nguy cơ tứ phía, tự nhiên sẽ sinh ra suy nghĩ rời xa, Từ Ngôn cũng không sợ, hắn có Đạo phủ làm chỗ dựa, kém nhất đi vào bên trong Đạo Phủ tị nạn, chờ đến tu vi có thành tựu thì đi ra tìm những lão gia hỏa kia tính sổ.

Không phải là Hóa Thần thôi à, Từ Ngôn có niềm tin tuyệt đối xung kích Hóa Thần cảnh, chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian, Hóa Thần đỉnh phong cũng không tính việc khó.

Tâm tư lo lắng bị đè xuống, Từ Ngôn không còn suy nhiều nghĩ, bắt đầu toàn lực luyện hóa dược hiệu.

Cực phẩm linh đan kỳ dị, tuyệt không phải linh đan khác có thể so sánh, ngay cả Hóa Thần cường giả đều sẽ không dễ dàng vận dụng cực phẩm linh đan, mỗi một loại đều có có thể xưng hiệu dụng thần kỳ.

Chất lượng của viên Ngũ Hành Tụ Linh đan này tính không được cực giai, nhưng vẫn ở mức cực phẩm, có thể nhanh chóng chữa trị Tử Phủ cùng Nguyên Anh, có thể để cho linh lực bên trong Tử Phủ lấy một loại tốc độ không thể tưởng tượng khôi phục.

Ăn vào Ngũ Hành Tụ Linh đan, Từ Ngôn cảm thấy trên Tử Phủ sơn của mình thổi lên phong bạo bằng linh lực, dược hiệu mang theo Ngũ Hành linh khí, gào thét mà tới, đầu tiên là bao phủ tam anh, sau đó bao phủ Tử Phủ sơn, cuối cùng tràn ngập ở thức hải vô biên.

Thế giới Tử Phủ kỳ dị, bành trướng ra linh lực kinh người, ba Nguyên Anh uể oải dần dần trở nên tốt đẹp, cho đến tràn ngập linh lực.

Không chỉ có Nguyên Anh khôi phục như lúc ban đầu, liên tiếp Tử Phủ sơn đều trở nên càng ngày càng kiên cố.

Một trận Thiên Anh lôi chi chiến, Từ Ngôn hao hết khí lực, linh lực trống trơn cùng Nguyên Anh uể oải đều là chuyện nhỏ, thương thế bị Ma Võ chi pháp cắn trả mới trí mạng nhất, không chỉ kinh mạch xương cốt bản thể đứt gãy vô số, ngay cả Tử Phủ sơn đều xuất hiện tầng tầng vết rách.

May mắn Ngũ Hành Tụ Linh đan có dược hiệu đủ mạnh, lúc chữa trị Nguyên Anh cũng chữa trị Tử Phủ sơn xuất hiện vết rách.

Lạc lạc lạc lạc...

Tiếng cười như chuông bạc vang lên trên không Tử Phủ sơn, cành khô trên bình sứ bắt đầu chuyển động, vẩy xuống tâng một hào quang màu lục, chỗ hào quang đi qua, Tử Phủ sơn cơ hồ khôi phục như lúc ban đầu, càng có hào quang lộ ra Tử Phủ, chữa trị nhục thân bản thể của Từ Ngôn. Bình Sứ từ đầu đến cuối tồn tại, chỉ là bị Từ Ngôn tận lực áp chế. Tham gia Thiên Anh lôi bị vạn chúng chú mục, vận dụng bình sứ không khác gì muốn chết, bây giờ lực lượng cấm chế trên bình sứ bị tản ra, tiếng cười của tiểu mộc đầu cũng theo đó truyền đến, càng bắt đầu giúp đỡ Từ Ngôn khôi phục.

Ngũ Hành Tụ Linh đan tăng thêm bản nguyên lực lượng của tiểu mộc đầu, thương thế của Từ Ngôn đang nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp, sau khi Tử Phủ sơn hoàn chỉnh như lúc ban đầu, hắn lại lấy ra viên Hạo Nguyên đan kia của Chân Vô Danh.

Hạt cực phẩm linh đan thứ hai vào bụng, gân cốt bản thể Từ Ngôn phát ra ken két giòn vang, bắt đầu nhanh chóng khép lại, kinh mạch cũng tương liên sinh trưởng.

Dược hiệu kỳ dị mà cường hoành, nhanh chóng chữa trị bản thể vết thương chồng chất của Từ Ngôn, liên tiếp phục dụng hai hạt cực phẩm linh đan, toàn bộ tu tiên giới cũng rất hiếm thấy.

Trừ phi là nhóm cường giả như Đan Thánh, mới bỏ được liên tiếp phục dụng cực phẩm linh đan, đổi thành những người khác, không có phần tài lực này.

Vì nghênh đón nguy cơ sắp xảy ra, Từ Ngôn không quan tâm cực phẩm linh đan trân quý, mệnh còn, mới là quan trọng nhất.

Từ Ngôn kiên quyết như trước, chính là loại quyết nhiên lấy hay bỏ này để hắn một đường đi tới ở Chân Võ giới nguy cơ tứ phía, nhưng mà lần này, hắn lại tính sai.

Nguy cơ sắp xảy ra, thật ra đã đến.

Lá mục đầy đất tạo thành thảm dày thiên nhiên, ngăn cách tiếng bước chân, biển lửa tên mặt biển tạo thành kỳ cảnh hùng vĩ mà kỳ dị, hấp dẫn ánh mắt của Băng Tỉ giải.

Hốc cây bên ngoài, Tiểu Thanh bị biển lửa hấp dẫn chỉ chăm chăm nhìn qua mặt biển, mặc cho Kim Nhân Ma bên người nàng chậm rãi đi ra một bước, lại một bước.

Tại thời điểm Từ Ngôn đang toàn lực khôi phục thương thế, Kim Nhân Ma của hắn xuất hiện một màn quỷ dị, khi không có đạt được chủ nhân mệnh lệnh, cỗ khôi lỗi này thế mà tự chủ bắt đầu chuyển động.

Bước chân của Kim Nhân Ma rất chậm, có vẻ hơi lạnh nhạt, phương hướng hành tẩu là sơn lâm bị một mảnh dây leo bao phủ ở một bên hốc cây, trong rừng đều là cỏ dại cao cỡ một người, thấy không rõ bên trong cất giấu cái gì.

Một bước tiếp lấy một bước, Kim Nhân Ma giống như sống lại, ánh mắt đờ đẫn, bước chân chậm chạp, lại đi rất cố chấp, giống như bên trong đám cỏ dại tồn tại bảo vật hấp dẫn nó.

- Không cho phép đi!

Tiếng nữ tử lạnh lùng truyền đến từ sau lưng Kim Nhân Ma, khôi lỗi dừng bước.

Tiểu Thanh bị biển lửa hấp dẫn, rốt cục phát hiện dị dạng, cõng quái kén đuổi theo, đứng sau lưng Kim Nhân Ma lạnh giọng phân phó:

- Ngươi là khôi lỗi, không có có chủ nhân mệnh lệnh không thể đi loạn.

Theo Tiểu Thanh, không có đạt được chủ nhân cho phép, khôi lỗi hành tẩu là không đúng, tâm tư của nàng quá mức đơn thuần, chỉ biết đúng sai, cũng không suy nghĩ nhiều vì sao tử vật như khôi lỗi sẽ tự hành đi lại.

- Hắn không phải khôi lỗi...

Cách đó không xa, cỏ hoang tách ra, một thanh niên dung mạo phổ thông đi ra, ánh mắt hắn khi thì linh động khi thì mờ mịt, ôn hòa cười nói:

- Bởi vì khôi lỗi sẽ không đi loạn, chỉ có vật sống, mới biết hành tẩu.
Bình Luận (0)
Comment