Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1483 - Chương 1483: Long Ly Thành Tiễn

Chương 1483: Long Ly thành tiễn Chương 1483: Long Ly thành tiễnChương 1483: Long Ly thành tiễn

Hai cỗ khôi lỗi Nhân Ma phát ra ánh vàng, sau một kích đồng thời chìm xuống mặt đất, lá mục vỡ vụn tung bay.

Trong đất bùn dưới lá mục hạ có một đầu ngô công to lớn vượt qua nửa trượng, toàn thân màu xanh sẫm, vừa nhìn chính là vật kịch độc, lại bị Kim Nhân Ma sinh sinh đạp thành hai đoạn, một đoạn mang theo đầu cuốn lại, mở ra cái miệng trải rộng răng nhỏ táp tới, nhưng không để lại nửa điểm dấu vết trên chân Kim Nhân Ma.

Tiếng răng nhỏ xíu đứt gấy, biểu thị đại ngô công chết thảm, cũng đại biểu cho ác chiến bắt đầu.

Oanh! Oanh! OanhI

Liên tiếp ba quyền va chạm, hai cỗ khôi lỗi Nhân Ma dồn dập bị đối thủ đánh lui, đúng là cục diện thế lực ngang nhau.

Kim Nhân Ma bị cuốn lấy, chiến lực của Tiểu Thanh lại không đáng giá nhắc tới, Từ Ngôn ngồi xếp bằng trong hốc cây, sắc mặt âm trầm, lấy thần niệm câu thông linh thú.

- Tiểu Thanh, ném bản nguyên hỏa diễm sau lưng ngươi cho hắn, phần đại lễ này nếu hắn không tiếp nổi, thì thiêu chết hắn.

Tiểu Thanh cõng quái kén, là hỏa diễm bản nguyên đến từ bên trong Ngư Phúc thành.

Cho dù bị Tiểu Thanh lấy băng tia quấn quanh thành quái kén, lại bị nói thành cây nấm, nhưng hỏa diễm bản nguyên vẫn như cũ là một loại sức mạnh nguy hiểm mà doạ người, loại lực lượng này Từ Ngôn không vận dụng được, bây giờ vừa hay dùng để kéo dài đối thủ, bởi vì Từ Ngôn thấy Lam Ngọc Thư bây giờ rất không thích hợp.

Lam Ngọc Thư chân chính, là Nguyên Anh tu sĩ trung thực điệu thấp, tâm cơ cũng có, nhưng tuyệt đối không sâu, càng kiệm lời ít nói, sẽ không tùy tiện mở miệng.

Lam Ngọc Thư bây giờ, không chỉ có giọng nói khác biệt, cử chỉ không đúng, ngay cả ánh mắt đều lộ ra một loại quỷ dị, giống bị người đoạt xá. - Chẳng lẽ, Lam Ngọc Thư bị nhị trưởng lão Tiêu Thiên Phục đoạt xá...

Nhanh chóng luyện hóa dược hiệu, đồng thời, tâm niệm Từ Ngôn thay đổi thật nhanh, hắn nghĩ tới một khả năng, đó chính là nhị trưởng lão bên trong Băng Nhai hóa cảnh, đoạt xá Lam Ngọc Thư, nếu không Lam Ngọc Thư tuyệt đối không phải là bộ dạng cổ quái như bây giờ.

- Không đúng, coi như Tiêu Thiên Phục đoạt xá trùng sinh, hắn đoạt xá hẳn là đệ tử què chân lúc trước, ngắn ngủi mấy năm mà thôi, Tiêu Thiên Phục căn bản không có cách liên tục đoạt xá hai lần.

Bỏ đi suy đoán trước đó, là bởi vì đoạt xá loại bí pháp này tuyệt đối không cách nào liên tục vận dụng, chỉ cần đoạt xá một lần, cơ hồ không có lần thứ hai, tỉ lệ thất bại lớn đến vạn không còn một.

Lúc trước lấy Chân Vô Danh làm tấm mộc chui vào tông môn, Từ Ngôn đi hóa cảnh một chuyến, căn bản không tìm được kiện linh bảo Xích Hỏa Châu thứ hai, ngay cả cái bóng của Tiêu Thiên Phục cũng không thấy, bởi vậy kết luận vị nhị trưởng lão kia đã đoạt xá đệ tử què chân rời đi hóa cảnh, bất quá hẳn là không có quan hệ gì với Lam Ngọc Thư mới đúng.

Từ Ngôn trăm mối vẫn không có cách giải, đã không có thời gian suy tư, Lam Ngọc Thư tế ra Kim Nhân Ma, lúc này thôi thúc ra hai kiện pháp bảo cực phẩm, thẳng đến hốc cây mà tới.

Về phần Tiểu Thanh đạt được chủ nhân mệnh lệnh, đích thật nghe lời cầm xuống quái kén kia, lại ôm vào trong ngực không chịu buông tay, càng đừng nói đến là ném ra, thật giống như bảo bối của nàng, chết cũng không cho người khác.

- Thật nhiều cây nấm, cây nấm không thể ném, ùng ục ục ùng ục ục...

Bên trong thần niệm truyền đến tâm ý của linh thú, để mí Từ Ngôn mắt nhảy dựng, chủ nhân đều muốn khó giữ được tính mạng, Tiểu Thanh còn đang ôm quái kén làm bảo bối.

Không kịp quát tháo Tiểu Thanh đang quật cường, Từ Ngôn trong thụ cây đột nhiên mở mắt, bên tay trái hiện ra trường cung, bên tay phải hiện ra đao kiếm Long Ly. Ba Thiên Thạch Tiễn đều hao phí ở bên trên Thiên Anh lôi, Từ Ngôn bây giờ chỉ có bảo cung mà không có tên, chỉ có thể lấy Long Ly tàn phá thay thế.

Giương cung cài tên, két kít dây cung chấn động, thiên địa linh khí xung quanh bành trướng, theo một tiếng vang giòn, Long Ly xé rách hốc cây, xé rách không gian, thẳng đến cường địch.

Đao tàn giáp phá, chuẩn bị ở sau của Từ Ngôn đã ra hết lại đang ở mức khẩn yếu quan đầu trong việc khôi phục thương thế, biện pháp tốt nhất là mau chóng đánh giết cường địch.

Dùng đao kiếm Long Ly làm tiễn, Từ Ngôn lấy toàn lực khống chế linh bảo phát ra một kích kinh khủng, thẳng đến tim Lam Ngọc Thư.

Vận dụng linh bảo, rõ ràng nằm ngoài dự đoán của Lam Ngọc Thư, hắn bỗng nhiên trợn hai mắt lên, lên tiếng kinh hô:

- Còn có Thiên Thạch Tiễn.

Bên trong ác chiến bỏ mạng trên Thiên Anh lôi, Từ Ngôn bắn ra ba cây Thiên Thạch Tiên, cho dù ai đều nghĩ hắn đều khó có khả năng có cây thứ tư, bởi vì tại thời khắc bỏ mạng, giữ chuẩn bị ở sau không dùng căn bản cũng là muốn chết.

Đao kiếm pháp bảo bình thường, hình dạng to lớn hơn mũi tên quá lớn, rất ít có thể bị xem như tiễn đến dùng, cho dù lấy cung phát ra, uy lực cũng sẽ không quá lớn.

Nhưng Long Ly khác biệt, không phải đao không phải kiếm - đao kiếm Long Ly, rất hẹp dài, so với trường đao trường kiếm thì càng cùng loại với mũi tên hơn, sau khi bị Từ Ngôn phát ra mang tới uy lực của linh bảo chân chính, mặc dù không có uy lực như Thiên Thạch Tiễn, nhưng cũng không kém nhiều.

Vù vù chói tai, chớp mắt đã tới, một mảnh ánh vàng nổ lên giữa Long Ly và Lam Ngọc Thư.

Thời khắc ánh sáng tiêu tán, cỗ Kim Nhân Ma thứ hai lúc đầu xuất hiện, chính là cỗ Nhân Ma khôi lỗi này đỡ được Long Ly, bất quá lại bị đánh bay ra ngoài, liên tiếp Lam Ngọc Thư cùng một chỗ nện vào một gốc đại thụ xa xa, đụng đại thụ xuất hiện một cái lỗ lớn. Hai thân ảnh trên mặt đất nhanh chóng lăn ra nơi xa, Kim Nhân Ma ngăn cản Long Ly cùng Lam Ngọc Thư đều bị tổn thương, mà vết rách trên bản thể Long Ly cũng biến thành càng thêm phong phú.

Không kịp kiểm tra pháp bảo, Từ Ngôn nhân cơ hội này điều động linh lực, kết động kiếm quyết, Long Ly bị Kim Nhân Ma chấn bay gào thét lên từ chỗ cao chém xuống, thẳng đến Lam Ngọc Thư mà đi.

Vừa ra tay đã toàn lực ứng phó, đối với Lam Ngọc Thư xuất hiện ở trước mắt, Từ Ngôn như lâm đại địch, hắn luôn có một loại dự cảm, Lam Ngọc Thư tuyệt không phải bản thân, mà bị lão quái nào đó khống chế.

Nơi xa truyền đến tiếng giòn vang của kim thiết giao kích, Long Ly phách trảm, bị cỗ Kim Nhân Ma thứ hai lần nữa ngăn lại.

Kim Nhân Ma có thể so với pháp bảo cực phẩm, tương xứng cùng đao kiếm Long Ly, nhất là Long Ly trải qua ác chiến trên Thiên Anh lôi, uy lực không lớn bằng lúc trước, trên đó trải rộng vết rách không nói, ngay cả linh khí bản thân đều càng ngày càng thưa thớt.

Lam Ngọc Thư thôi thúc ra hai cỗ Kim Nhân Ma, lúc này đã đứng lên ỏ bên trong lá mục, trên người dính đầy lá rụng, nhìn như chật vật, đúng là lông tóc không tổn hao gì, địa phương bị Nhân Ma va chạm cũng không nhìn ra bất kỳ vết thương gì.

- Pháp bảo cực phẩm sắp vỡ vụn, linh bảo không có tên bị Kim Nhân Ma cuốn lấy, à, còn có một con linh thú giải tộc ngốc nghếch, Tiểu sư thúc, Từ Ngôn! Trừ cái đó ra, ngươi còn có cái gì đây?

Soạt, soạt, Lam Ngọc Thư giẫm ở trên lá mục, từng bước một đi về phía chỗ hốc cây của Từ Ngôn, ý cười trên khóe miệng không nói được cổ quái, giống như khinh thường, lại hình như cười nhạo đối phương ngu muội vô tri.

- Còn có cái gì, ngươi đoán một chút...

Vừa gấp rút luyện hóa linh đan, Từ Ngôn vừa lấy linh thức khóa chặt mục tiêu, hắn đã không còn chuẩn bị ở sau, nhưng hắn còn có một phần năng lực, chính là bản thể sắp khôi phục lại thời điểm toàn thịnh nhất. - Ta đoán, ngươi không còn hậu thủ, ngươi đã thành một người nghèo rớt mồng tơi, chỉ có thể mặc người chém giết, a a a a.

Lam Ngọc Thư cười một cách điên cuồng bay lên, bỗng nhiên nhảy vọt, càng lúc càng nhanh, hai thanh phi kiếm đi theo ở hai bên người hắn, gào thét bị hắn một phát bắt được.

Bước chân đột nhiên ngừng lại, định ở gần hốc cây, tiếng cười của Lam Ngọc Thư tràn đầy quỷ quyệt, song kiếm mang theo phong thanh chói tai chém nghiêng xuống.

Răng rắc!!!

Đại thụ bị cắt làm hai đoạn, kiếm quang lóe lên, thân cây xuất hiện lướt ngang, oanh minh đổ sụp, mà trong động cây, sớm đã không có một ai.

Ông!!!

Quyền phong phá không, Từ Ngôn xuất hiện sau lưng Lam Ngọc Thư điều động lên lực lượng nhục thân, một quyền đánh vào phía sau lưng đối phương, đồng thời tiếng rống như sấm.

- Đoán được chưa... Ta còn có quả đấm có thể đập chết ngươi!!!
Bình Luận (0)
Comment