Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1496 - Chương 1496: Thống Soái Cua Hà Quốc

Chương 1496: Thống soái cua Hà quốc Chương 1496: Thống soái cua Hà quốcChương 1496: Thống soái cua Hà quốc

Cảm giác được có người truy sát đến, Từ Ngôn cách xa đầm nước, hóa thành thanh phong đi xuyên qua trong rừng.

Thi triển mấy lần độn pháp, Từ Ngôn đã tới một khu rừng đá trong Ngư Hải sâm lâm.

Thân hình hiện ra bên trong rừng đá, tàn đao Long Ly lần nữa bị thôi thúc, phong kín Kiếm Hồn sau lưng.

- Độc Phong kiếm của Thân Đồ Liên Thành, quen thuộc nhất với Kiếm Hồn nhất định là bản thân Thân Đồ Liên Thành, nhanh như vậy đã truy tung mà đến, không phải hắn đã tới Lâm Lang đảo chứ, hay là nói, hắn lấy thủ đoạn quỷ dị khống chế cao thủ Hồn Ngục...

Trước đó cảm giác được truy binh, khí tức ở Nguyên Anh đỉnh phong, đối phương nhất định là cao thủ đến từ Hồn Ngục, nhưng nhanh như vậy đã tìm tới cửa, Từ Ngôn bắt đầu hoài nghi có phải Thân Đồ Liên Thành khống chế cao thủ Hồn Ngục, từ đó mới truy sát mà tới hay không.

Lâm Lang đảo cũng không phải đảo nhỏ, mà là hòn đảo rất to lớn, trên đó trải rộng hiểm địa cùng Yêu tộc, mặc dù có Kiếm Hồn chỉ dẫn, tu sĩ Nguyên Anh cũng không dám tùy tiện thi triển độn pháp, càng sẽ không một lần thoát đi quá xa, thậm chí ngay cả linh thức đều không thể tràn ra đến cực hạn.

Bởi vì nơi này là hiểm địa, ngay cả rừng rậm ngoại vi đều là hiểm địa cấp hai cực hạn, Phệ Linh sa mạc càng là hiểm địa cấp một, có Yêu Vương nghỉ lại, nếu như muốn chui đến gần Yêu Vương, hoặc bị Yêu Vương cảm giác được linh thức quanh quẩn một chỗ, nhất định dẫn động lửa giận của Yêu Vương.

Có thể nhanh chóng truy sát mà đến ở bên trong hiểm địa, tuyệt không phải người thường, không chỉ có kinh nghiệm lão đạo, còn cực kỳ hiểu rõ Kiếm Hồn, giết vào cao thủ Hồn Ngục top 100, Từ Ngôn toàn đều nhớ, hắn cũng không cho rằng bên trong những người kia có hạng người mạnh mẽ như thế. Lấy Long Ly phong bế Kiếm Hồn, đối phương nhất thời mất đi mục tiêu, Từ Ngôn cũng có thể thở dài một hơi.

Long Ly không khởi động được quá lâu, cho nên thời gian Từ Ngôn nhẹ nhõm cũng không nhiều, hắn lập tức đánh giá rừng đá trước mặt, phân biệt lộ tuyến.

Chỉ có xuyên qua Ngư Hải sâm lâm, mới có thể đến Phệ Linh sa mạc, Linh Tê viên ở chỗ sâu trong sa mạc, mới là mục tiêu của Từ Ngôn.

Xung quanh trong cổ lâm ẩn ẩn có khí tức Đại Yêu phun trào, nhìn qua thì chỉ có con đường rừng đá này coi như an toàn, bởi vì bên trong rừng đá chỉ có một ít quái tôm mọc ra hai cái càng lớn, nhìn rất đáng sợ, nhưng cảnh giới ngay cả yêu linh cũng chưa tới, chỉ là một đám yêu thú phổ thông mà thôi.

Trong cổ lâm xa xa có Đại Yêu nghỉ lại, rừng đá chỉ có một ít con tôm không đủ thành đạo, thả trên người người khác, đi bên nào căn bản không cần lựa chọn, nhưng đến phiên Từ Ngôn, hắn không nghĩ như vậy.

Bởi vì vận rủi tồn tại, để Từ Ngôn trông thấy lộ tuyến an toàn cũng bắt đầu bắt đầu nghi ngờ.

Vận rủi liên tiếp không ngừng, cũng chính là nổi sợ của Từ Ngôn, lại kiến thức qua Khương Đại Xuyên kém chút bị vận rủi hố chết, nếu như đổi riêng lẻ vài người, không cho rằng có quỷ là không được.

Thiên hạ rất lớn không thiếu cái lạ, ai lại từng nhìn thấy vận rủi kinh khủng liên miên chứ, đừng nói gặp, không may đến tình trạng như thế, nghe đều chưa nghe nói qua.

- Sẽ không lại muốn xui xẻo nữa đó chứ?

Trầm ngâm một lúc sau, Từ Ngôn lấy ra một viên thuốc ăn vào, đan dược vào bụng, dung mạo thân hình của hắn phát sinh cải biến, không bao lâu xuất hiện một vị tráng hán, khờ đầu khờ não, chính là bộ dáng của A Ô.

- Thay bộ dáng, hẳn là có thể tránh thoát chút vận rủi.

Ăn một hạt Hoán Nhan đan, Từ Ngôn đổi thành dung mạo của A Ô, lúc này mới an tâm mấy phần, coi như gặp được tu sĩ khác, lấy thân phận của A Ô chắc hẳn không ai sẽ kết thù với hắn. Có thể khống chế Yêu Vương kinh khủng, lại là người thật thà, trừ phi đồ đần, nếu không ai cũng không muốn trêu chọc A Ô, loại gia hỏa khờ ngốc lại mạnh mẽ này.

Lấy linh thức cảm giác một lần hình dạng của mình, Từ Ngôn hài lòng nhẹ gật đầu, một bước bước vào rừng đá.

Dưới chân im ắng, cho dù hành tẩu cũng như gió bay, thân hình Từ Ngôn cực kỳ bén nhạy nhảy vọt ở trên tảng đá, đi xuyên qua mảnh rừng đá an tĩnh này.

Sa sa Sa, sa Sa Sa.

Cách đó không xa, trung tâm rừng đá dải đất xuất hiện một khu đất trống, có hàng trăm quái tôm tụ tập ở đây.

Một đầu lớn nhất có chiều cao hơn một người, toàn thân tản ra cảnh giới khí tức yêu linh, giống như một vị vương giả quơ càng to, không biết đang truyền đạt mệnh lệnh gì đó.

Bốn phía tôm lớn, là một đám quái tôm yêu vật, từng con đần độn, bị càng lớn của thủ lĩnh điểm chỉ bị dọa nhảy chồm về sau, đụng vào quái tôm phía sau không nói, hai đầu quái tôm còn dồn dập té ngã trên đất.

Nhìn những quái tôm vụng về, Từ Ngôn đứng sau một tảng đá lớn bóp bóp nắm tay.

Quái tôm không có chút uy hiếp, bên trong rừng đá cũng không có nguy hiểm khác, Từ Ngôn mới dừng bước lại, dự định bắt đi đầu quái tôm yêu linh.

Câu lấy Khốn Long Thạch chắc hẳn sẽ không dễ dàng, Long Tàm Ti ngược lại đủ, yêu linh Kim Bì Hà chỉ có một đầu, đi vào Ngư Hải sâm lâm đã đụng phải yêu linh loại tôm, vừa hay làm vật dự bị.

Chỉ có tôm loại mới có thể câu ra Khốn Long Thạch, Từ Ngôn sợ một đầu Kim Bì Hà không đủ.

Xác nhận nhiều lần bên trong rừng đá không có hiểm cảnh tạo thành uy hiếp đối với mình, Từ Ngôn không còn do dự, thả người nhảy ra cự thạch, hiện thân ở trước mặt một đám quái tôm. Tiếng xào xạc nổi lên, cùng với tiếng vang phù phù phù phù kỳ quái, bọn quái tôm này bị người xa lạ dọa đến chạy tứ phía, không ngừng nhảy loạn, lẫn nhau bò loạn, kết quả té ngã đầy đất, cuối cùng lộn nhào trốn râ xung quanh.

Một đám yêu thú phổ thông mà thôi, Từ Ngôn không có đi để ý tới, hắn chỉ tập trung vào yêu linh cầm đầu.

- Thống soái của Hà quốc, ngược lại đủ uy phong, tính ngươi hôm nay không may, làm một lần mồi nhử đi.

Bên trong tiếng nói nhỏ, thân hình Từ Ngôn khẽ động biến mất tại chỗ, lại xuất hiện đã đến quái tôm Yêu Linh, đưa tay chộp tới.

Một đầu Yêu Linh, Từ Ngôn lấy lực lượng bản thể đủ để hàng phục, nhục thân của hắn có thực lực chém giết cùng Dại Yêu.

Hô!!!

Không đợi bắt lấy quái tôm, trước mặt Từ Ngôn bỗng nhiên xuất hiện một áng lửa, đầu quái tôm này thế mà có thể miệng phun hỏa diễm, có được thiên phú hỏa diễm hiếm thấy.

Tôm cua quái có được thiên phú liên quan đến nước thì chẳng có gì lạ, nhưng tôm loại Yêu Linh có thể phun lửa lại không thấy nhiều.

Đừng nhìn chỉ là yêu linh, phun ra hỏa diễm tỏa ra nhiệt độ còn không thấp, đổi thành Nguyên Anh khác cũng không dám đón đỡ.

- Thiên phú hỏa diễm, xem ra ngươi đã sinh ra yêu đan, cũng là tính một kiện dị bảo.

Từ Ngôn nhẹ gật đầu, tránh cũng không có tránh, bịch một tiếng, tay lớn như kìm sắt trực tiếp giữ lại đầu quái tôm, dùng sức tách ra, làm cho xác tôm đều xuất hiện vết rách, quái tôm đau đớn cũng nhả không ra hỏa diễm nữa, phát ra tiếng kêu rên, lung tung càng to công kích địch nhân.

Ngay cả lực lượng thiên phú của đối phương đều không sợ, Từ Ngôn càng sẽ không e ngại cái càng của một đầu yêu linh. Tùy ý ngăn cản hai lần phát hiện đối phương còn không chịu dừng, dưới cơn nóng giận bịch một tiếng bắt lấy một cái càng to, muốn bẻ gãy nó.

Có cái càng hay không có cái càng gì đó đèu không quan trọng, chỉ cần có mùi tôm là được, dù sao đều là mồi nhử câu Khốn Long Thạch, cũng không phải linh thú dùng để xuất chiến.

Thời khắc sắp thu lấy yêu linh, đầu quái tôm này trước đó phun ra hỏa diễm còn thừa lại một chút tia lửa, những này tia lửa nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất vốn nên dập tắt, thế nhưng có một tia lửa lại đột nhiên bắt đầu cháy rừng rực, trong nháy mắt đã luồn lên cao hơn hai trượng.

Hỏa diễm đột nhiên luồn lên, dọa cho Từ Ngôn cùng quái tôm đều cả kinh khẽ giật mình.

Hỏa diễm không quan hệ gì với quái tôm, quái tôm rơi vào trong tay Từ Ngôn không cách nào phun ra hỏa diễm, đừng nói Yêu Linh, ngay cả Dại Yêu đều làm không được.

Đã không quan hệ gì với quái tôm, chỉ có thể là tu sĩ khác.

Từ Ngôn bay ngược ra sau, bóp lấy quái tôm trực tiếp ném ra ngoài, bay tới hướng hỏa diễm, chỉ nghe nghe răng rắc một tiếng vang giòn, quái tôm vừa đâm vào trong ngọn lửa, sau một khắc đã bị người chém một đao cắt thành hai đoạn.

Bên trong hỏa diễm đang bốc lên có kiếm mang lấp lóe.
Bình Luận (0)
Comment