Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1510 - Chương 1510: Sa Thú

Chương 1510: Sa thú Chương 1510: Sa thúChương 1510: Sa thú

Trong hoa viên Thiên Cơ Phủ đang nuôi lấy ngàn mà tính Băng Ti giải, hồ nước là nơi ở của đám cua này, ngoại trừ tiểu giáp trùng mới tới ra, bên hồ nước còn có một con dị thú.

Đại yêu Liên Đề sắp chết.

Năm đó, đến Hắc Thủy đảo, Từ Ngôn bắt được một đầu Liên Đề Thú dưới đáy nước, càng lấy ra yêu đan của nó, sau đó để lại ở bên hồ nước giao cho Tiểu Thanh trông giữ.

Bây giờ Liên Đề thoi thóp, thân thể hải mãng cao lớn phần lớn khô quắt, thương thế của đại yêu cực nặng, lúc đầu dựa vào sinh mệnh lực cường hoành còn có thể chống đỡ hồi lâu, nhưng không nhịn được bị một đám con cua nhớ thương.

Băng Ti giải trong hồ nước thường xuyên kẹp một miếng thịt trên người Liên Đề, dần dà, đầu đại yêu này sắp bị Băng Ti giải ăn sạch.

Liên Đề sắp chết, không còn tác dụng.

Nhíu nhíu mày, Từ Ngôn cất Liên Đề Thú sắp chết vào Linh Thú Đại, lộ ra Thiên Cơ Phủ, lại thu yêu đan của Liên Đề vào trong tay áo, tùy thân mang theo, hai thứ đồ này không chừng có chút tác dụng ở di tích Đan phủ.

Bên trong Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh có nhốt chín đầu yêu vương Cửu Anh, mà Liên Đề Thú thì là xưng hô của Cửu Anh khi còn ở Đại Yêu.

Càng ngày càng nhiều cừu gia, Từ Ngôn cũng không có biện pháp, tinh tế đếm, ngay cả chính hắn đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Đại trưởng lão nhị trưởng lão Địa Kiếm tông, Hiên Viên Bình có thể khống chế một sợi đấu tiên kiếm khí, vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền tu vi tiến nhanh, cao thủ Hồn Ngục, còn có Đan Hoa kia.

Những cừu gia này đều có thực lực lấy các loại thủ đoạn tăng lên tới Hóa Thần, tính riêng mỗi một người đều có thể xưng là tồn tại kinh khủng, nếu như hội tụ một đường, Từ Ngôn đâu có mệnh. - Câu không được Long Thạch thoát khỏi tù đày, câu ra một đầu Cửu Anh yêu vương cũng tốt...

Trâm ngâm về cục diện sau khi tìm được Đan phủ, Từ Ngôn phát hiện coi như tìm tới Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, chỉ sợ mình cũng nhặt không được chỗ tốt gì, bởi vì cừu gia thực sự quá nhiều, nếu như những cường địch này hội tụ ở di tích Đan phủ, Từ Ngôn ngay cả chạy trốn đều trốn không thoát.

Cho nên hắn mới nhớ tới Liên Đề sắp chết cùng yêu đan của Liên Đề.

Kém nhất phá rối cục diện cũng tốt, nếu như không chiếm được Khốn Long Thạch, vậy thì câu Yêu Vương ra, tuy nói Cửu Anh yêu vương bị phong kín ở bên trong Thần Đỉnh, không chừng nhìn thấy Liên Đề bởi vậy nổi giận, phun ra ngoài điểm liệt diễm cũng được, dù sao cũng mạnh hơn so với việc Từ Ngôn bị cường địch vờn quanh, thúc thủ chịu trói.

Thật ra Từ Ngôn cũng thực sự không cách nào, lại không thể không tìm di tích Đan phủ, Ma Hồn ở đáy mắt càng thêm đáng sợ, tìm không thấy Khốn Long Thạch, chỉ có thể đi Đạo Phủ cầu cứu, nếu như Đạo Phủ cũng không có cách, vậy cũng chỉ có thể chờ chất.

Suy tư một lần tình cảnh cùng cục diện của mình, Từ Ngôn cười khổ một tiếng.

Đã không cách nào dùng mấy từ không lạc quan để hình dung, hắn căn bản là đang đi dây xiếc bên trong tuyệt hiểm, sơ sẩy một chút sẽ vạn kiếp bất phục.

- Không thể dùng hình dạng của mình, may mắn còn lại một hạt Hoán Nhan đan, xem ra ở trong tử địa quả nhiên tôn tại một chút hi vọng sống, lần này đổi thành hình dạng của ai đâu...

Tìm ra một hạt Hoán Nhan đan cuối cùng nhất, Từ Ngôn coi như an tâm mấy phần, nếu như ngay cả Hoán Nhan đan đều dùng hết, thật sự là vận rủi không vung đi được.

May mắn, bên trong luân phiên vận rủi, còn thừa lại một cơ hội, chỉ cần thay đổi dung mạo, lại không có Kiếm Hồn truy tung, Từ Ngôn có thể tránh thoát cừu gia truy sát.

Trải qua một lần nghĩ sâu tính kỹ, Từ Ngôn ăn vào Hoán Nhan đan, không bao lâu dung mạo biến hóa, ngũ quan di chuyển, đổi thành một dung mạo mười phần tuấn lãng, chính là dung mạo của Chân Vô Danh.

Đổi thành dung mạo ai cũng không nhận ra, đi vào trên Lâm Lang đảo căn bản là tự mình chuốc lấy cực khổ.

Trăm vị cao thủ Nguyên Anh, lẫn nhau coi như không nhận ra cũng tất nhiên nhớ kỹ dung mạo của mình, nếu như xuất hiện một gia hỏa không ai thấy qua, không cần phải nói nhất định là Từ Ngôn hắn không thể nghi ngờ, bởi vì ai cừu gia nhiều, người đó mới có thể thay đổi hình dạng.

Không cách nào dùng dung mạo lạ lẫm, chỉ có thể đổi thành người quen, thế là Vô Danh công tử thành mục tiêu của Từ Ngôn.

Biến thành Chân Vô Danh mặc dù sẽ có cao thủ Phản Kiếm minh đối địch, nhưng là nhân mã Kiếm Vương điện một phương cũng không ít, nhất là Chung Ly Bất Nhị đã chết, có thể nói tình cảnh của Chân Vô Danh an toàn đi rất nhiều.

Quan trọng nhất chính là, nếu như gặp bản thân Vô Danh công tử, Từ Ngôn còn không sợ để lộ, đến lúc đó để Chân Vô Danh tránh đi là được.

- Vô Danh huynh, mượn hình dạng của ngươi dùng một lát, cùng lắm thì cho ngươi chút Long Lân Sa làm thù lao.

Từ Ngôn âm thầm gật đầu, hắn thật ra không chỉ có mượn hình dạng của Chân Vô Danh, còn mượn cả số phận của Chân Vô Danh, đổi thành bộ dáng của Vô Danh công tử, tự nhiên sẽ nhập vào bên trong số phận của Chân Vô Danh, dùng số phận Chân Vô Danh che đậy một chút vận rủi của mình, Từ Ngôn cảm thấy tương đối đáng tin.

Ở bên trong Lâm Lang đảo thậm chí toàn bộ Chân Võ giới, ai còn có thể không may bằng Từ Ngôn hắn.

Thu thập thỏa đáng, thân ảnh Từ Ngôn xuất hiện ở mặt sau cồn cát, linh thức tản ra, xung quanh ngay cả cái bóng người cũng không có, cũng không có bất kỳ vết tích gì của Yêu tộc.

- Giống như vận rủi sắp giải tán, như thế rất tốt.

Thu hồi Thiên Cơ Phủ cùng vỏ ốc, Từ Ngôn ngẩng đầu nhìn bầu trời hoàng hôn, chắp tay sau lưng lộ ra khí vũ bất phàm.

Đóng vai ai thì cần giống người đó mới được, Chân Vô Danh cũng không phải gia hỏa thích điệu thấp, Từ Ngôn đứng một lúc, không sai biệt lắm tìm tới thần vận của Chân Vô Danh, lúc này mới rời khỏi cồn cát, tốc độ cực nhanh chạy tới chỗ sâu trong Phệ Linh sa mạc.

Lâm Lang đảo cực kỳ rộng lớn, Ngư Hải sâm lâm ngoại vi đã rất khổng lồ, Phệ Linh sa mạc càng vô biên vô hạn, muốn bình yên thông qua Ngư Hải sâm lâm không khó, nhưng Phệ Linh sa mạc nguy hiểm, tuyệt không phải Nguyên Anh có thể ngăn cản.

Phệ Linh sa mạc có một loại Sa thú, đầu rồng thân hổ, nghe nói là do trận pháp Lâm Lang đảo rách nát diễn hóa ra, mỗi một đầu đều có cảnh giới đại yêu, trải rộng trên biển cát, hàng ngàn hàng vạn.

Sa thú giống như vệ binh, từ đầu đến cuối quanh quẩn một chỗ ở bên trong Phệ Linh sa mạc, cho dù người hay yêu thú, một khi bị phát hiện, sẽ dẫn tới Sa thú truy sát, trừ phi chạy ra Phệ Linh sa mạc trở về Ngư Hải sâm lâm, Sa thú mới có thể dừng bước.

Tán Tiên động phủ, trận pháp tất nhiên tồn tại, chỉ là thời gian hơn ngàn năm, đủ để cho vô số tu sĩ tìm kiếm mà đến, đại trận mạnh hơn, cũng sẽ bị phá.

Thế là bên ngoài Lâm Lang đảo dần dần bị khai quật, bị thăm dò, trong sa mạc cũng xuất hiện càng ngày càng nhiều Sa thú.

Hô hô hôi

Tựa như tiếng gió hú, lại như hơi thở của chiến mã, cự thú nằm sấp trong sa mạc vừa phun ra cát bụi, vừa đứng lên, mắt như chuông đồng, đầu rồng thân hổ, cự thú cao tới ba trượng hoàn toàn do cát đất đúc thành.

Hô hô hôi

Bên trên đất cát khoảng cách không xa, Sa thú con thứ hai cũng đứng lên, mắt to của hai đầu Sa thú bỗng nhúc nhích qua một cái, đồng thời tập trung vào một cồn cát xa xa.

Cho dù bên trên cồn cát trống rỗng, chỉ có một hơi gió mát lướt qua, nhưng hai đầu dị thú không có sinh mệnh vẫn có thể phát giác khí tức không giống bình thường, trở nên cảnh giác.

Theo hai đầu Sa thú xuất hiện dị dạng, xa xa trong sa mạc, từng đầu dị thú ngẩng lên đầu rồng to lớn, khoảng chừng hơn ba mươi đầu Sa thú trải rộng biển cát.

- Đại trận hóa thú, tiếp tục thủ vệ động phủ, đây chính là thủ đoạn của Tán Tiên nhỉ, hay là...

Hai đầu Sa thú tiếp cận phía sau cồn cát, xuất hiện một câu nhẹ giọng nỉ non, thân ảnh Từ Ngôn thuận gió nhẹ lướt về phía nơi xa.

Nhìn thấy Sa thú, chẳng biết tại sao Từ Ngôn sinh ra một tia bi ý.

Cường giả mạnh hơn, một khi ngã xuống, để lại hết thảy chung quy là hoa trong gương, trăng trong nước.

Tán Tiên mạnh như Ngôn Thông Thiên, sau khi ngã xuống, động phủ còn không phải thành chỗ lịch luyện, nếu như Lâm Lang đảo chủ vẫn còn, ai dám đạp vào Lâm Lang đảo nửa bước?

Dù sao Từ Ngôn khác biệt người khác, bi ý của hắn chỉ tôn tại một lát, khi hắn nhìn thấy một thân ảnh khác xuất hiện ở phía xa, trong lòng lập tức mừng thầm.
Bình Luận (0)
Comment