Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1512 - Chương 1512: Người Quen Biết Cũ

Chương 1512: Người quen biết cũ Chương 1512: Người quen biết cũChương 1512: Người quen biết cũ

Bên trong hiểm địa nhất đẳng, nếu trưởng bối trong sư môn quyết định độc thân mạo hiểm, trước khi đi thu thập túi trữ vật của những đồng môn khác cũng không hiếm thấy.

Tập trung tài nguyên, có thể có được càng nhiều cơ hội sinh tồn.

Phàm là môn nhân trong tông môn cỡ lớn, tất cả đều biết rõ đạo lý này, huống hồ thiên kiêu thiên phú cao nhất trong tông môn, được xưng là một trong tứ đại công tử - Vô Danh công tử, Ô Hoành Mậu như thế nào lại từ chối.

Nhất là khi Chân Vô Danh thi triển ra Kiếm Nhãn, không chỉ có thể chứng thực thân phận, còn tượng trưng cho thiên phú kiếm đạo vượt qua cùng cấp, Ô Hoành Mậu căn bản ngay cả tâm tư hoài nghi cũng không có.

Bên trong tất cả trưởng lão cảnh giới Nguyên Anh của Nhân Kiếm tông, chỉ có Chân Vô Danh tu thành Kiếm Nhãn, những người khác căn bản không ai tu thành, đây chính là thần thông, tuyệt học của Kiếm Vương điện một mạch.

Thiên phú của Chân Vô Danh hoàn toàn chính xác rất đáng sợ, nhưng cũng có người có được thiên phú kiếm đạo không kém gì hắn.

Người kia là Địa Kiếm tông Tiểu sư thúc, người bây giờ đang tra xét hai cái túi trữ vật - Từ Ngôn.

Lừa gạt trưởng lão Nhân Kiếm tông, cũng là hành động bất đắc dĩ của Từ Ngôn.

Hắn vừa rồi đổi thành bộ dáng của Chân Vô Danh, lại gặp Nhân Kiếm tông Ô Hoành Mậu, mà hiện tại trên người mình, ngay cả kiện pháp bảo tiện tay cũng không có, cơ hội như thế, có thể nói quá trùng hợp.

Về phần Ô Hoành Mậu rời đi Phệ Linh sa mạc, theo Từ Ngôn là không có ăn thiệt thòi, mà là gặp đại vận.

- Hai cái túi trữ vật, đổi lấy ngươi đi chuyến này lông tóc không tổn hao gì, không lỗ.

Nhìn về phía bão cát vô biên nổi lên nơi xa, Từ Ngôn thầm thì, lần này đi vào Lâm Lang đảo vô cùng hung hiểm, có thể rời xa vũng bùn này, sao lại không phải một loại vận may.

Người khác có thể đi, Từ Ngôn lại đi không nổi, phiên phức của hắn thực sự quá nhiều, Khốn Long Thạch quan hệ đến Ma Hồn, không tìm được Đan phủ, Từ Ngôn nào bỏ qua.

- Còn tốt, pháp bảo không ít.

Tìm thấy trên trăm món pháp bảo từ trong túi trữ vật của Ô Hoành Mậu, bên trong, pháp bảo hạ phẩm chiếm đa số, pháp bảo thượng phẩm chỉ có mười mấy món, mà pháp bảo cực phẩm chỉ có một kiện, là một thanh trường kiếm sâm bạch, lưỡi kiếm không chỉ sắc bén còn có một luồng hơi lạnh lưu chuyển, chắc do vật liệu vô cùng lạnh luyện chế, phân lượng cực nặng, cầm vào trong tay có loại cảm giác nặng nà.

Từ Ngôn hết sức hài lòng về chuôi trọng kiếm này, dùng để tạm thời thay thế đao kiếm Long Ly, coi như phù hợp.

Còn thừa lại hai ngày, ngay cả cái bóng Linh Tê viên cũng không có gặp, Từ Ngôn suy nghĩ một chút, thu hồi túi trữ vật, tiến đến bão cát xa xa.

Bão cát xa xa là vô số Sa thú lao nhanh tạo thành, có thể để cho Sa thú lao nhanh, nhất định xuất hiện tu sĩ.

Có người bị Sa thú đuổi theo.

Đã tìm không được di tích Đan phủ, thế thì đi tìm người hỏi một chút cho thỏa đáng.

Bị dị thú điên cuồng đuổi theo, là một thân ảnh yểu điệu, quần áo thanh lương, dung mạo vũ mị, chỉ là trong thần sắc hiện đầy vẻ hoảng sợ.

Thân là mười vị trí đầu Thiên Anh bảng, Nhạc Vô Y vốn nên không sợ một đám Sa thú mới đúng, kém nhất cũng có thể trốn qua bọn dị thú này truy sát, bên trong bão cát phía sau nàng không có Sa thú trình độ Yêu Vương, chỉ có vài chục Sa thú cảnh giới Đại yêu.

Thế nhưng chẳng biết tại sao, ánh mắt của vị Vô Y công tử này tràn đầy hoảng sợ, thật giống như phía sau đuổi theo không phải đại yêu Sa thú, mà là một đám lệ quỷ. Thể chất của Nhạc Vô Y rõ ràng rất yếu đuối, thân pháp cũng không mạnh, lúc đào vong khống chế trường kiếm ngự kiếm phi hành, mặc dù như thế, cũng khó có thể cắt đuôi phong bạo phía sau.

Phệ Linh sa mạc có đặc điểm thôn phệ linh khí, không thôi thúc linh lực còn tốt một chút, một khi vận dụng linh lực, linh lực sẽ nhanh chóng bị sa mạc thôn phệ, cho nên trừ phi khẩn yếu quan đầu, nếu không có rất ít người ngự kiếm phi hành trong sa mạc.

Lúc này, Nhạc Vô Y đã bất chấp tất cả, nhìn qua mười phần chật vật, nhìn bộ dạng như bị hù dọa cả kinh, vội vàng đào vong.

Trên đường chạy trốn, Nhạc Vô Y chợt phát hiện phía trước xuất hiện phong bạo, dọa cho gương mặt xinh đẹp của nàng trắng bệch.

Lúc đầu đi nhằm vào nơi Sa thú nghỉ lại, giờ lại vô duyên vô cớ gặp bão cát đón đầu, Nhạc Vô Y tương đương với bị Sa thú vây kín, nếu bị hơn trăm con trở Sa thú vây công, muốn thoát khốn thì không biết sẽ hao phí bao nhiêu thủ đoạn, nhất là cảnh tượng ác mộng trước đây không lâu, giờ hồi tưởng lại vẫn khiến cho Nhạc Vô Y chảy đầy mồ hôi lạnh.

- Thu hồi phi kiếm, đi qua bên này.

Bỗng nhiên có một câu truyền âm xuất hiện, bên cạnh người Nhạc Vô Y xuất hiện một bóng người, bóng người kia vẫy vẫy tay với nàng, lập tức ẩn ở phía sau một cồn cát, chắc hẳn Cuồng Sa đột nhiên xuất hiện cũng là thủ đoạn của đối phương.

- Chân Vô DanhI

Nhìn thấy bóng người xuất hiện, sau khi Nhạc Vô Y nhận ra Vô Danh công tử đầu tiên khẽ giật mình, đôi mắt đẹp lấp lóe mấy lần, quay đầu nhìn bão cát đánh tới, nàng không còn do dự, dựa theo lời đối phương nói mà thu hồi phi kiếm, đi mấy bước nhảy đến phía sau cồn cát.

- Cắt đứt linh lực, Sa thú do cát đá đúc thành, bản thân bọn chúng đã có năng lực thôn phệ linh lực, nhất định có thể truy tung linh lực.

Vô Danh công tử sau cồn cát lộ vẻ mặt nghiêm túc, nhìn thấy Nhạc Vô Y đã cắt đứt linh lực, nhanh chóng giơ tay ném đi, một bộ Thiết Nhân Ma tàn phá bị thả ra.

Một khi Nhân Ma khôi lỗi xuất hiện, lập tức xông vào bên trong bão cát do cuồng phong cuốn lên.

Cơn bão cát này rõ ràng là do Chân Vô Danh cố ý chế tạo, mục đích là dùng để che đậy thân ảnh của Thiết Nhân Ma, dẫn đi số lớn Sa thú.

Nhạc Vô Y một gặp thủ đoạn của đối phương, lập tức thu liễm linh lực bản thân, nàng không tính lạ lẫm gì về Sa thú, đi vào Lâm Lang đảo cũng đã mấy lần, chỉ là phần lớn đều tìm kiếm ở trong Ngư Hải sâm lâm, cực ít đi đến Phệ Linh sa mạc.

Chiến lực của Nhạc Vô Y không tính quá mạnh, nàng sở trường chính là tung hoành chỉ thuật, thủ đoạn hợp tung liên hoành quả thật rất có hiệu quả đối với Nhân, nhưng ở trước mặt yêu thú liền thành vật vô dụng.

Vừa cắt đứt linh lực, Nhạc Vô Y chỉ cảm thấy xung quanh tối sầm, mình bị nhét vào trong một vỏ ốc to lớn.

- Vỏ ốc Đại Yêu! Đích thật là nơi tốt để ẩn thân, thủ đoạn Vô Danh công tử đối phó Sa thú quả thật rất thuần thục.

Vỏ ốc đen nhánh không che nổi thị lực của Nguyên Anh cường giả, Nhạc Vô Y thấy rõ ràng bên trong vỏ ốc chỉ có Chân Vô Danh một người, nàng rốt cục yên tâm, âm thanh ngọt ngào nói:

- Hại ngươi bỏ một bộ Nhân Ma khôi lỗi, không biết Vô Danh công tử muốn người ta như thế nào báo đáp?

- Người quen cũ, thu hồi vũ mị của ngươi đi, khoản nợ Thương Minh tự kia, chúng ta còn chưa có tính toán rõ ràng đâu.

Chân Vô Danh hừ lạnh một tiếng, không có để ý Nhạc Vô Y, mà cảm giác mặt đất ngoại giới, có vỏ ốc phong bế khí tức, Sa thú trình độ đại yêu rất khó tìm đến, chỉ cần bị Thiết Nhân Ma dẫn đi, nơi này coi như an toàn.

Từ Ngôn ngụy trang thành Chân Vô Danh, đừng nhìn đưa lưng về phía Nhạc Vô Y, phi kiếm giấu ở trong tay áo lại đang thời khắc chuẩn bị đánh ra. Cử động lần này của Từ Ngôn chưa nói tới cứu được Nhạc Vô Y, một đám Sa thú trình độ đại yêu mà thôi, giết không được cao thủ mười vị trí đầu Thiên Anh bảng, chân chính để Từ Ngôn dự định tiếp cận Nhạc Vô Y, là thần sắc kinh khủng kia của đối phương.

Sa thú tuyệt đối sẽ không để Nhạc Vô Y, một cường giả Nguyên Anh đỉnh phong xuất hiện biểu lộ sợ hãi, Nhạc Vô Y nhất định gặp thứ gì đó khác rất kinh khủng, có lẽ có quan hệ với Đan phủ, cho nên Từ Ngôn mới tận lực tiếp cận đối phương, muốn dò thăm một chút tin tức từ trong miệng đối phương.

- Biết ngươi là người thù dai, Chân Vô Danh ngươi cũng không phải không hiểu đạo lý người vì chủ mình, năm đó ta bái nhập Linh Lung phái, thế nào không gặp ngươi ngăn cản? Đều nói Vô Danh công tử phong lưu phóng khoáng, nhưng ai nào biết, công tử không chỉ có Vô Danh, còn là người phụ tình...

Lúc đầu Từ Ngôn muốn thám thính Đan phủ tin tức di tích, không nghĩ tới nghe được một chút bí ẩn của người khác, không chỉ như thế, trong lờ mờ còn có một bộ thân thể mềm mại thơm tho dáng qua.
Bình Luận (0)
Comment