Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1553 - Chương 1553: Hắc Long Phục Sinh

Chương 1553: Hắc Long phục sinh Chương 1553: Hắc Long phục sinhChương 1553: Hắc Long phục sinh

Phương vị của di tích Đan phủ là ở dưới chân đảo không sơn, Linh Tê viên nổ bể ra, rất nhiều linh thảo cùng với bóng người bay ra.

Người khác bị bắn bay đều trước sau rơi xuống đất, vô luận bị bắn bay bao xa, cuối cùng đều rơi trên mặt đất.

Duy chỉ có Từ Ngôn, đích thật bay xa, nhưng hắn càng bay càng cao, cho đến lâm vào bên trong vết rách của ngọn núi, không thấy tung tích.

Không người có thể vượt qua núi cao, sừng sững tại Lâm Lang đảo mấy ngàn năm, không chỉ cổ quái treo ở mặt đất, trên đó còn trải rộng từng vết rách hẹp dài, có chút ngọn núi vết rách cực sâu, giống như động quật kinh khủng âm trầm, nhìn không thấy đáy.

Truyền thuyết nói rằng ở bên trong vết rách sâu nhất, có người gác đêm đang ở, mỗi khi màn đêm buông xuống, người gác đêm sẽ tuần sơn, đánh giết tất cả vật sống leo lên đảo không sơn.

Đảo không sơn không có căn nguyên, không rơi xuống đất mặt, tựa như không có ở nhân gian, cho nên cũng có truyền thuyết, nói lòng núi đảo không sơn kia có thể thông xuống Địa Phủ, mà người gác đêm, là nanh vuốt của Địa Phủ.

Truyền thuyết phần lớn hư ảo, Từ Ngôn chưa bao giờ tin, nhưng hôm nay hắn không thể không tin, bởi vì mình thế mà bị đảo không sơn hút, chui vào lòng núi.

Một khắc khi rơi vào hắc ám, Từ Ngôn thậm chí muốn chửi ầm lên.

Khương Đại Xuyên đều đã lao ra từ trong bình, thế nào vận rủi còn không có tiêu tán?

Ngay cả cường giả Hóa Thần đều không dám tùy tiện đi qua đảo không sơn, so với nhất đẳng hiểm địa thì còn muốn hung hiểm hơn, địa phương đáng sợ nhất là những vết rách đen nhánh trên núi.

Bên trong vết rách mang một sức mạnh không tên, giống như có thể thôn phệ linh khí, một khi Hóa Thần lâm vào trong đó đều khó mà thoát thân. Từ Ngôn bị uy áp Hóa Vũ bắn bay, không đợi khống chế lại bản thể, như vậy chui vào bên trong vết rách của đảo không sơn, theo sau thân thể của hắn trở nên cứng lại, linh lực bị giam cầm, ngay cả nguyên thần đều bị phong kín, giống như tượng gỗ rơi vào hắc ám càng sâu.

Xung quanh chỉ có tiếng gió, không còn gì khác vang động, chút sáng ngời cũng không có, không thấy năm ngón tay, giống như đã tới Tử Vực.

Từ Ngôn âm thầm kinh hãi, rất nhanh bình tĩnh lại.

Hắn phát phát hiện mình cũng không phải một mực bay đi, mà chợt cao chợt thấp, bị một cỗ lực lượng kỳ dị hấp xả, giam cầm.

Chợt cao chợt thấp, là đang tránh đi núi đá cao thấp chập trùng, không gian bên trong vết rách của ngọn núi cực lớn, càng ngày càng khoáng đạt, cuối cùng nhất tạo thành một vùng khu vực thung lũng, chỉ là một mảnh đen kịt, căn bản thấy không rõ hoàn cảnh xung quanh.

- Bên trong Đảo không sơn có đồ vật gì, vì sao chỉ có ta bị kéo vào trong, những người khác bay về phía địa phương khác?

Tỉnh táo lại, Từ Ngôn bắt đầu tính toán cục diện quỷ dị trước mặt.

Coi như Từ Ngôn có vận rủi chưa tán, cũng không thể còn xui xẻo hơn Khương Đại Xuyên.

Tốc độ bay ngược trở nên chậm lại, nhưng không cách nào rơi xuống đất, Từ Ngôn cổ quái treo giữa không trung, chậm rãi phi hành.

Không biết mình phải đến nơi nào, Từ Ngôn ở trong bóng đêm lần nữa nghênh đón nguy cơ, mắt trái của hắn phát sinh dị biến, có một cỗ hào quang quỷ dị nổ lên ở thế giới đáy mắt.

Rốt cục, Phong Ma chú của Đạo Tử hoàn toàn sụp đổ, Ma Hồn bị phong ấn phát ra tiếng gào thét kinh khủng, chỉ còn lại hắc châu do Tiểu Hắc biến thành, căn bản ngăn không được ma vương chỉ hồn.

Vừa mới trốn ra tử cục của Đan phủ, Từ Ngôn lại một lần nữa lâm vào nguy cơ của Ma Vương. Hắn có thể nghe được Ma Vương hồn đang đắc ý cười to, càng có thể cảm nhận được khí tức không cách nào địch nổi sắp xông ra từ đáy mắt, nhất là Long Hồn của Tiểu Hắc, bên trong rên rỉ xuất hiện dấu hiệu vỡ nát.

Một khi Long Hồn vỡ vụn, Tiểu Hắc sẽ triệt để chết đi, cũng không còn cách nào phục hồi như cũ.

Bên trong tình thế nguy hiểm hồn phi phách tán, hai mắt Từ Ngôn bỗng nhiên trừng to, cắn răng giơ tay phải lên, gắt gao chộp Khốn Long Thạch trong tay, đánh vào mắt trái.

- Muốn mạng của ta? Không có khả năng! Tiểu Hắc!!!

Trong tiếng gầm rống tức giận, Từ Ngôn từ bỏ bản thể, nguyên thần chui vào mắt trái, khống chế lấy khối Khốn Long Thạch kia vọt vào Long Hồn đã tung bay thành mây mù.

- Từ bỏ đi! Gia hỏa nhỏ yếu, bằng bộ dáng bây giờ của ngươi, như thế nào là đối thủ của bản vương? Thần phục đi! Gia hỏa cổ quái ngươi, ngươi có một bộ bản thể cường đại, nhưng không có linh hôn cường đại khống chế, Long Hồn đã chết, ngươi cũng sẽ chết đi, ha ha, a a a a... Khí tức của Long tộc! Thế nào còn có khí tức của Long tộc!

Rống!!!I

Trong lúc Ma Hồn đang kinh ngạc, Từ Ngôn khống chế Khốn Long Thạch đã vọt vào Long Hồn, thế là dị tượng phát sinh, chỉ thấy Long Hồn sắp tiêu tán giống như nhận lấy chỉ dẫn, hóa thành hình rồng phát ra gào thét chấn thiên, một đầu phóng tới thạch phiến mà Từ Ngôn đang khống chế.

Đáy mắt thế giới kỳ dị, nổ lên vô tận ánh sáng, như mặt trời mới mọc, trung tâm dưới ánh mặt trời là một tảng đá ngọc thạch óng ánh, tựa như một quả trứng, chính là Long Hồn sau khi dung hợp Khốn Long Thạch tạo thành.

Sau một khắc, trứng đá cổ quái bắt đầu thu nạp ánh sáng, giống như xuất hiện năng lực nuốt hết ánh sáng, nhất là đối với bạch quang đầy trời, bên trong trứng đá thế mà truyền ra một tiếng gào thét phẫn nộ.

Theo nhanh chóng thôn phệ, tất cả sáng ngời ở thế giới đáy mắt đều bị trứng đá nuốt mất, mà viên trứng đá cổ quái này lại biến thành đen như mực.

Rống...

Tiếng long hống trầm thấp mà hung lệ truyền ra từ bên trong trứng đá màu đen, loại năng lực nuốt hết ánh sáng kia, giống như một loại chán ghét.

Giống như chán ghét ban ngày, chán ghét ánh sáng, chán ghét hết thảy đồ vật có liên quan đến màu trắng...

- Tiểu Hắc!II

Trong tiếng hô ngạc nhiên, Từ Ngôn thấy được trong quả trứng màu đen có thân ảnh hình rồng đang di động, đó là bản thể nhục thân Tiểu Hắc, là thân thể Chân Long của Tiểu Hắc.

Cũng chỉ có Hắc Long mới có thể chán ghét ban ngày.

Long Hồn sắp tiêu tán gặp vảy ngược của Chân Long, lực lượng long huyết giấu ở bên trong Khốn Long Thạch bị kích phát ra, Hắc Long rốt cục phục sinh từ trong tử địa.

- Vảy ngược của Chân Long... Không!IIIII

Ma Hồn rống to tràn đầy sợ hãi, nương theo tiếng long hống, đứt quãng, bị ngăn cách ở bên trong phong ấn.

Đạo Tử quả nhiên không có nói sai, Khốn Long Thạch có thể phong kín ma vương hồn, nhưng Đạo Tử cũng không biết, Long Hồn trong mắt trái của Từ Ngôn cũng mượn nhờ Khốn Long Thạch trùng sinh.

Cục diện cuối cùng nhất là ma vương chỉ hồn không chỉ có bị vây chết ở bên trong Khốn Long Thạch, còn sẽ thành chất dinh dưỡng của Hắc Long.

Tàn hồn Tiểu Hắc tăng thêm vảy ngược của Chân Long, đích thật là sinh cơ xuất hiện, nhưng còn thiếu khuyết một phần lực lượng mấu chốt nhất.

Lực lượng có thể để cho Chân Long trưởng thành.

Mà Ma Hồn lại thành chất dinh dưỡng cung cấp cho Hắc Long trưởng thành này. Chỉ cần hấp thu thôn phệ ma vương hồn, Hắc Long sẽ lấy hình thái mạnh hơn xuất hiện, mà không phải ấu long lúc ban đầu.

- Tiểu Hắc, ngươi không chết! Quá tốt rồi, quá tốt rồi...

Nhìn trứng Hắc Long trước mặt, Từ Ngôn vui vẻ không thôi, Tiểu Hắc không chỉ là một đầu Hắc Long, còn là huynh đệ của hắn.

Rống!!!

Giống như đáp lại chủ nhân, tiếng long ngâm truyền ra từ bên trong trứng Hắc Long, mặt ngoài quả trứng hiện ra ấn ký hình rồng, giương nanh múa vuốt nhìn qua uy mãnh bất phàm.

- Khốn Long Thạch đến từ Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, tất nhiên là vật của Ngôn Thông Thiên, như thế nói ra, Tiểu Hắc hẳn là Linh thú của Thông Thiên tiên chủ, nếu không cũng không sẽ dung hợp một chỗ cùng Khốn Long Thạch.

Không khó thôi diễn ra lai lịch của Tiểu Hắc, bởi vì Khốn Long Thạch loại này dị bảo là của Ngôn Thông Thiên, Tiểu Hắc hẳn là linh thú của Ngôn Thông Thiên, như vậy Từ Ngôn hẳn là Ngôn Thông Thiên chuyển thế, mà không phải nhân ma chỉ thể hắn kiêng kị.

Không phải nhân ma là được, Từ Ngôn cảm thấy vui mừng, khôi lỗi thật đáng sợ, hắn tình nguyện là Tán Tiên trùng sinh.

Cùng Hắc Long trùng phùng chỉ có một lát, nhớ tới trạng thái quỷ dị của bản thể bây giờ, Từ Ngôn vội vã trở về bản thể.

Khi hắn mở mắt mới phát hiện, mình đã rơi xuống đất, bốn phía đen nhánh, giống như có thứ gì đó đang tụ đến...
Bình Luận (0)
Comment