Chương 1568: Tại hạ Khương Đại Xuyên
Chương 1568: Tại hạ Khương Đại XuyênChương 1568: Tại hạ Khương Đại Xuyên
Đại trận Lâm Lang đảo hao hết lực lượng cuối cùng, tiêu tán thành hư vô.
Từ Ngôn lấy thân vào trận không chỉ có lấy được đầu Tiên Oa Oa, Huyền La đan của Đan Thánh cùng Dược Vương lô, còn chiếm được không ít túi trữ vật, thu hoạch như thế có thể nói tương đối khá.
Yêu thân khổng lồ của Cửu Anh Hóa Vũ tàn sát bừa bãi tại chỗ sâu trong rừng rậm cổ lão, xui xẻo không chỉ Nguyên Anh của Nhân tộc, còn có các loại Yêu tộc nghỉ lại Lâm Lang đảo.
Từng đầu quái ngư cảnh giới Đại Yêu bay ra tán cây, đào mệnh bay về phía nơi xa, dưới tán cây truyền đến tiếng vang ầm ầm, khi thì có một đầu rắn xông ra tán cây, mang theo uy áp Hóa Vũ kinh khủng liếc nhìn xung quanh.
Yêu tộc xui xẻo một khi đụng phải Hóa Vũ, liền sẽ diệt vong, vận rủi như thế có thể xưng ngàn năm không gặp, bất quá xui xẻo nhất còn không phải những Yêu tộc này, mà là một vị khác.
Chỗ giao giữa Ngư Hải lâm và Phệ Linh sa mạc có một mảnh đầm lầy, bên trong đầm lầy có một đóa hoa quái to lớn, hoa quái khép lại, không ngừng nhúc nhích, tựa như đang nhấm nuốt cái gì, nhìn qua vô cùng kinh khủng.
- Hoa ăn thịt người cùng giai Đại Yêu, nuôi loại vật này đến tình trạng như thế, thủ đoạn của Tán Tiên thật sự là kinh người, nó đang ăn cái gì đây, không phải là đang ăn người đó chứ...
Biên giới đầm lây, Cung Bá Đình may mắn thoát đi khỏi Đan Phủ, vừa rồi chạy ra Phệ Linh sa mạc, thấy được một trận kỳ quan.
Hắn thế mà còn nhìn thấy một đóa hoa quái trong nháy mắt mọc ra từ bên trong đầm lầy.
Vị môn chủ Trảm Tình Môn này từ khi gặp được Từ Ngôn, vận khí đã trở nên không tốt lắm, không chỉ không thể bảo trụ danh ngạch mười vị trí đầu Thiên Anh lôi, thật vất vả đi tới Lâm Lang đảo, vốn định thừa cơ tìm Từ Ngôn báo thù, ngược lại đụng phải Chân Vô Danh, bị Chân Vô Danh mang theo tìm tới Đan Phủ, lại kinh lịch biến đổi lớn, kém chút đã bị Cửu Anh Hóa Vũ cắn chết.
Nếu không phải vận khí của Chân Vô Danh, chỉ sợ Cung Bá Đình cũng tìm không thấy Đan Phủ, càng sẽ không bị liên luy suýt nữa mất mạng.
Ùng ục ục.
Một trận tiếng vang kỳ quái xuất hiện, hoa ăn thịt người to lớn kịch liệt đong đưa bên trong vũng bùn, cánh hoa bắt đầu khô héo từng mảnh từng mảnh, tàn lụi, cho đến bị từng đạo kiếm khí cắt thành mảnh vỡ.
Phù phù một tiếng, một bóng người tiến vào vũng bùn từ bên trong hoa ăn thịt người, dọa Cung Bá Đình kém chút đã nhảy dựng lên.
Hoa ăn thịt người cùng loại Đại Yêu, một khi nuốt hết người sống, Nguyên Anh đều khó mà đào thoát, dị thú loại thực vật có đôi khi còn muốn đáng sợ hơn cả Yêu tộc.
- Nguyên lai là hoa ăn thịt người không có rễ, trách không được có thể chạy ra từ Linh Tê viên đến nơi đây, dị vật hoa cỏ phần lớn trời sinh có được năng lực thổ độn.
Nhìn thấy hoa ăn thịt người nổi lên mặt nước có một nửa bộ rễ bị cắt đứt, Cung Bá Đình âm thầm nhẹ gật đầu, linh thức tản ra bao phủ vũng bùn.
Hắn nhận ra loại hoa kỳ quái này, càng kết luận là vật trong Linh Tê viên.
Không bao lâu nước bùn nổ tung một cái, gia hỏa rơi ra ngoài từ trong bụng hoa ăn thịt người chật vật bò lên một bên trên bờ, toàn thân đầy vết máu cùng với bùn, ngay cả bộ dáng cũng không nhìn ra.
- Thật là xui xẻo, địa phương chó má gì đây, hoa cũng cắn người...
Bò lên bờ chính là Khương Đại Xuyên, nếu không phải hắn lúc ở trong Đan Phủ ăn lỗ tai Đan Hoa, tương đương với nuốt hai hạt cực phẩm linh đan, bị đóa hoa quái này nuốt giết sẽ đủ để hắn ném đi một nữa cái mạng.
May mắn có ăn hai cái tai, đừng nhìn toàn thân Khương Đại Xuyên đầy vết máu, vết thương sớm đã khép lại, không có chút tổn hại nào.
- Ngươi không phải một trong trăm vị Nguyên Anh, mặt ngươi rất lạ, cảnh giới thế mà chỉ có Nguyên Anh sơ kỳ, ngươi đến tột cùng là người phương nào!
Cung Bá Đình lúc này mới giật mình khi nhìn đối phương mười phần lạ lãm, càng không phải là một người trong trăm vị Nguyên Anh, nhất là chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, gia hỏa quái dị như vậy làm sao có thể xuất hiện trong Lâm Lang đảo, bất quá nghĩ lại một lúc thì hắn bỗng nhiên nhớ, hình như gia hỏa đối diện chính là người cuối cùng đánh Cửu Anh Thần Hỏa đỉnh.
Khương Đại Xuyên cũng không nhận ra Cung Bá Đình, nhưng hắn có thể cảm giác được cảnh giới đối phương trên mình.
- Từ Ngôn nói nơi này là Chân Võ giới, vô số cao thủ, vừa mới đến, vẫn là điệu thấp cho thỏa đáng, dù sao nơi này không ai nhận ra ta, cứ nói là tu sĩ lạc đường thôi.
Âm thầm trầm ngâm một lát, Khương Đại Xuyên làm ra quyết định.
Hắn là người thực sự hung ác, nhưng tâm trí hắn cực cao, tuyệt đối không ngốc, thế là ôm quyên, nói:
- Tại hạ Khương Đại Xuyên, một người tu hành lạc đường...
Đang muốn nói chúng ta nước giếng không phạm nước sông, đường ai nấy đi, vừa nói xong nửa câu, Khương Đại Xuyên đã nghe gia hỏa đối diện đột nhiên gào to lên.
- Ngươi là Khương Đại Xuyên? Ngươi là Khương Đại Xuyên! Tốt cho lão tặc ngươi, trả mạng đồ nhi ta lại đây!
Cung Bá Đình nghe xong ba chữ Khương Đại Xuyên, lập tức tức giận không ngừng, lão đầu mặt đen lúc trước lừa giết đệ tử của hắn, lưu lại chính là ba chữ Khương Đại Xuyên này.
- Tại sao lại không may? Ta vừa mới đến thôi a...
Trong pháp thuật bùng nổ, Khương Đại Xuyên vừa mới chạy ra khỏi hoa ăn thịt người, lại không hiểu thấu quấn vào một trận tai họa bất ngờ. ...
Một khu vực khác trong rừng rậm, Vô Danh công tử lấy độn pháp đi xuyên qua bên trong lá mục hiện ra thân hình phía sau một gốc đại thụ.
- Hóa Vũ hiện thế, chỉ sợ không thể ở lâu Lâm Lang đảo, tất cả trên mặt biển đều là hỏa diễm, dính vào tám ngàn dặm Phí Hải cũng chỉ có một con đường chết, quả nhiên không nên tới lần lịch lãm này.
Chân Vô Danh thâm mắng một câu, biết sớm nguy hiểm như vậy, hắn lưu lại Kiếm Vương Sơn xem náo nhiệt tốt bao nhiêu, đáng giá cửu tử nhất sinh bồi tiếp Từ Ngôn mạo hiểm.
Phân biệt phương hướng một lúc, Chân Vô Danh thấy Cửu Anh Hóa Vũ cách vị trí truyền tống trận cực xa, mà đầu cự thú kia cũng không tiến về hướng truyền tống trận, đang ngừng nuốt giết Yêu tộc khác trên không hòn đảo.
- May mắn truyền tống trận không có bị hủy đi, đã nửa đêm, chống đỡ thêm một ngày thì truyền tống trận có thể tự hành vận chuyển.
Tính toán thời gian một phen, Chân Vô Danh thoáng yên tâm một chút.
- Từ Ngôn tên kia làm sao thần kỳ như thế, ngay cả Cửu Anh Thần Hỏa đỉnh đều có thể đập nát, gia hỏa đi ra cùng hắn rất lạ mặt, tuyệt đối không phải một trong trăm vị Nguyên Anh, nếu như nói trên người Từ Ngôn thật có Tiên Thiên Linh Bảo, chẳng lẽ tu sĩ xa lạ kia lại là khí nô đi ra từ Linh Bảo Giới?
Chân Vô Danh lần nữa kinh hãi, hết thảy chuyện phát sinh trong Đan Phủ di tích quá mức kinh người, tin tức Từ Ngôn người mang trọng bảo càng không thể tưởng tượng, cho tới bây giờ Chân Vô Danh còn đang cảm thấy khiếp sợ.
- Từ Ngôn lần này phiền toái, một tu sĩ Nguyên Anh lại có Tiên Thiên Linh Bảo, chắc chắn sẽ bị vô số cường nhân truy sát, may mắn không đi quá gần hắn, hẳn là không người biết ta và hắn quan hệ không tệ?
Vô Danh công tử lo lắng đề phòng vốn đang âm thâm hoảng sợ không thôi, đột nhiên hắn nghĩ tới mình đã khỏi hẳn ẩn tật.
Một khi nhớ tới mệnh căn đã phục sinh, cái gì chí cường, cái gì Hóa Thần cường nhân, hết thảy bị Chân Vô Danh ném lên chín tầng mây.
- Đều nói bên trong tử địa tất có sinh cơ, lời ấy không giả, nếu không đến Lâm Lang đảo, bản công tử há có thể khỏi hẳn? Ha ha! Bản công tử đã thành nam nhân hoàn chỉnh, tiếp theo nên xung kích Hóa Thần, chờ ta thành tựu Hóa Thần, kiếm đạo chắc chắn lại lên cao thêm một tầng nữa! Đến lúc đó cũng không sợ Hóa Thần, quả nhiên ứng với câu nói, cầu phú quý trong nguy hiểm.
Một bên tra xét đồ quan trọng mình đã khôi phục, Chân Vô Danh một bên dương dương đắc ý, lúc này, một gương mặt to xúm lại, cùng hắn cùng một chỗ nhìn xuống.
- Bảo bối đâu? Cái gì cũng không có.
- Mắt mù à! Bảo bối lớn như thế mà.
- Ở chỗ nào? Ta thế nào không thấy?
- Không phải đang ở chỗ này đây à... Nhìn cái gì vậy! Mình không có sao ?
A Ô cùng Chân Vô Danh một đường chạy trốn tới rừng rậm gãi đầu không rõ ràng cho lắm, Chân Vô Danh thì tức giận không thôi, nhanh chóng thu hồi bảo bối của hắn.
- Theo ta đi, chúng ta đi đến chỗ gần truyền tống trận tìm một chỗ tránh một chút, xem ra Cửu Anh Hóa Vũ lại đi vào trong sa mạc, nhất thời nửa khắc sẽ không gặp.
Vận chuyển kiếm nhãn, xuyên thấu qua rừng rậm, Chân Vô Danh không chỉ có thấy được cự thú cách xa nhau một nữa hòn đảo, còn nhìn thấy Hiên Viên Tuyết bay qua đỉnh đầu.
- Đôi cánh thậà lớn!
A Ô kinh hô một tiếng.
- Khí tức trận đạo, nhất định là Từ Ngôn tên kia làm ra, thế mà mặc kệ chúng ta?
Chân Vô Danh nhếch miệng, cùng A Ô đuổi theo Hiên Viên Tuyết chạy tới chỗ truyền tống trận.