Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1583 - Chương 1583: Mượn Hoa Hiến Phật

Chương 1583: Mượn Hoa Hiến Phật Chương 1583: Mượn Hoa Hiến PhậtChương 1583: Mượn Hoa Hiến Phật

Đầu của Kim Đồng tràn ra linh lực Hóa Thần đỉnh phong còn sót lại, Chân Vô Danh vừa mắng to ra khỏi miệng, Băng Sơn bên cạnh hắn bắt đầu điên cuồng cười to.

- Tiên Oa Oal Ha ha ha ha! Oan có đầu nợ có chủ, lão tặc chết bầm nhà ngươi tặc dám vây giết tộc nhân Băng giao ta, nên rơi vào kết quả như vậy, chết rất tốt! Giết rất tốt!

Băng Sơn cuồng tiếu, đưa tới rất nhiều người chú mục, tiếng cười của hắn càng truyền ra thật xa, nhất là khi nhìn thấy đầu người trong tay hắn, sắc mặt từng tu sĩ Kim Ngọc phái trở nên hung dữ.

- Tiểu tử tốt! Băng giao nhất tộc ta tính thiếu ân tình của ngươi.

Băng Sơn vui mừng quá đỗi, cừu gia chân chính của hắn không phải Kim Đồng Ngọc Nữ, chính là Tiên Oa Oa, bởi vì nguyên nhân cái chết của Băng giao đại yêu, chính là Tiên Oa Oa gây nên.

Mà Băng Sơn còn tra được một chút dấu vết để lại, những năm qua, Băng giao nhất tộc khi sẽ có đại yêu mất tích, bây giờ xem ra đều do Tiên Oa Oa ở sau lưng giở trò qUỶ.

Lông mày Chân Vô Danh nhảy dựng, vội vàng giải thích:

- Băng Sơn tiền bối, ngươi nghe ta nói, đầu người này không phải ta chặt...

Không đợi Vô Danh công tử giải thích xong, dưới Thiên Anh Bách Thần bảng xa xa bùng nổ từng đạo linh lực ba động kinh khủng, càng có từng tiếng gầm thét phát ra.

- Bình nguyên Mã Thủ.

- Thương Minh sơn!

- Tìm tới hắn, lần này hắn trốn không thoát.

- Con chuột nhỏ, ta muốn làm thịt ngươi!

Cảnh tượng xuất hiện trên Thiên Anh Bách Thần bảng chính là Từ Ngôn đang ngự kiếm đi nhanh, tốc độ có thể so với thiểm điện, nhanh như điện chớp. Từ dãy núi cùng thảo nguyên xung quanh Từ Ngôn, mấy vị Hóa Thần đỉnh phong phân biệt ra được chỗ phương vị của Từ Ngôn, chính là bình nguyên Mã Thủ, mà phương hướng Từ Ngôn tiến lên, chính là Thương Minh sơn.

Núi Thương Minh chính là danh sơn, Thương Minh Tự trên đó càng là cổ tháp, không chỉ cường nhân Tây châu vực nhận ra, ngay cả Đan Thánh cùng Hiên Viên Hạo Thiên vừa liếc thấy đã nhận ra.

Kết luận chỗ phương vị của Từ Ngôn, những Hóa Thần đỉnh phong này nhao nhao bùng nổ linh lực toàn thân, một bước bước vào hư không, đồng thời thi triển ra pháp môn Súc Địa Thành Thốn, vận dụng toàn bộ lực lượng chạy tới núi Thương Minh.

Tốc độ của Hóa Thần, tuyệt không phải Nguyên Anh có thể so sánh, nhất là Hóa Thần đỉnh phong, một khi toàn lực đi đường, từ Kiếm Vương sơn đến bình nguyên Mã Thủ không dùng đến nhất thời nửa khắc.

- Từ Ngôn thế mà không chết, Tiên Thiên Linh Bảo sắp hiện thế, không thể để cho người Phản Kiếm Minh đạt được.

Tông chủ Nhân Kiếm Tông - Mặc Quang Vũ nhìn Thiên Anh Bách Thần bảng, lại nhìn đầu lâu trong tay Băng Sơn, đang lúc do dự trốn vào hư vô, chạy tới bình nguyên Mã Thủ.

Phản Kiếm Minh một phương, theo Phật tử cùng Doãn Linh Lung rời đi, Ngu Thiên Kiều, Hoa Thường Tại, Vô Tương Tử những cao thủ Hóa Thần nhao nhao thi triển độn pháp, trong chớp mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.

Đầu của Tiên Oa Oa mà thôi, so sánh không được Tiên Thiên Linh Bảo.

Thời khắc thế này, đoạt bảo mới là đại sự, đừng nói đầu lâu của Tiên Oa Oa, coi như Tiên Oa Oa bị người bắt sống, cũng không ai lo lắng.

Cao thủ Kiếm Vương điện một phương cùng Phản Kiếm Minh một phương đồng thời bỏ chạy, còn có Vu Hôi, Phòng Văn, Quan Thiên Hữu, lão tổ Ngọc Kiếm môn Khâu Như Tâm mấy người.

Hải đảo một phương, Hiên Viên Bằng, Hiên Viên Băng vội vã đuổi theo gia chủ đã trốn xa, Chương Uyển Vân cùng mấy vị tán tu Hóa Thần cũng nhao nhao biến mất trên Kiếm Vương sơn.

Đã tìm được phương vị của Từ Ngôn, đối với tất cả Hóa Thần mà nói, sẽ tránh không được một trận ác chiến kinh thiên.

Linh bảo xuất thế sẽ gây nên một phen gió tanh mưa máu, huống chỉ là Tiên Thiên Linh Bảo, đến lúc đó thế lực khắp nơi nhất định xuất hiện hỗn chiến, chỉ xem Hóa Thần ai nhà có số lượng nhiều hơn, ai có cơ hội lấy được trọng bảo, thời khắc mấu chốt như thế, dung không được bất kỳ Hóa Thần nào lãnh đạm, cơ hồ trong chớp mắt, Kiếm Vương sơn lại không có một Hóa Thần.

Hóa Thần đều đi, Băng giao thủ lĩnh lại hơi do dự một chút.

Một tay chộp Chân Vô Danh vào trong tay, đừng nhìn Băng Sơn là bộ dáng thanh niên, lực lượng bản thể của hắn to lớn cực kỳ khủng bố, Chân Vô Danh ở bên trong tay người ta không khác gì thư sinh yếu đuối.

- Thay ta nhìn cái đầu này, ta giúp tông chủ các ngươi đi đoạt bảo.

Băng Sơn lưu lại một câu phân phó, lúc này mới buông Chân Vô Danh ra, trước khi đi lấy ra một cây trường mâu, treo đầu Tiên Oa Oa lên, dựng ở tại chỗ.

Một tiếng long ngâm, Băng Giao khổng lồ hiện ra bản thể, xông lên trời, đằng vân giá vũ đuổi theo một đám Hóa Thần mà đi, cường giả Băng giao đi theo Băng Sơn mà đến nhao nhao hiện ra yêu thân đi theo.

- Ta... Hắn... Các ngươi không thể.

Chân Vô Danh lúc này đều choáng váng, hắn cảm thấy trên người mình hội tụ ánh mắt của chí ít mấy chục vạn người, tất cả đều tràn ngập hận ý, mà tất cả đều xuất từ Phản Kiếm Minh một phương.

Đã bị Từ Ngôn hố một lần, sớm biết trong túi trữ vật chứa đầu Tiên Oa Oa, Chân Vô Danh nói cái gì cũng không thể giao cho Băng Sơn trước mặt mọi người.

Thiện niệm nhất thời, đổi lấy cõng một cái nồi đen, Chân Vô Danh hiện tại không chỉ có muốn mắng Từ Ngôn, ngay cả Băng Sơn hắn đều muốn mắng, cuối cùng nhất ngửa mặt lên trời thở dài. - Không may như thế sao! Lừa ta một người còn chưa đủ, ngay cả yêu tộc cũng bắt đầu lừa ta, Băng Sơn tên kia rõ ràng muốn hại ta mà.

Băng Sơn thật ra không nghĩ tới việc hại Chân Vô Danh, ai bảo thời cơ Chân Vô Danh lấy ra túi trữ vật quá khéo, chính là ngay thời khắc trên Thiên Anh Bách Thần bảng xuất hiện tung tích của Từ Ngôn, cứ như vậy, lực chú ý của tất cả Hóa Thần nhất định đều bị Từ Ngôn hấp dẫn, tất cả Hóa Thần cũng nhất định sẽ truy sát.

Hóa Thần đều đi, Chân Vô Danh đứng ở bên cạnh đầu Tiên Oa Oa lại thành địch nhân của Kim Ngọc phái.

- Đây không phải Kim Đồng, nguyên lai là lão tổ! Lão tổ bị giết, thù này tất báo.

Cao thủ Kim Ngọc phái có lỗ tai rất thính, xa xa nghe thấy được tiếng cười của Băng Sơn, càng nghe được Kim Đồng chỉ còn lại đầu người, chính là lão tổ Tiên Oa Oa.

- Hóa Thần bị đánh giết, Kim Ngọc phái từ đây mất đi dựa vào... Đầu là Nhân Kiếm Tông hại! Liều mạng với bọn hắn.

- Ngay cả Hóa Thần cũng dám diệt sát, còn cắt cả đầu người, Kiếm Vương điện đang thị uy.

- Hóa Thần không ở, chính là cơ hội tốt đồ diệt Kiếm Vương điện.

- Cơ hội mất đi là không trở lại! Động thủ đi.

- Tông chủ Huyết Sát môn chúng ta không có trở về, nhất định là chết trên Lâm Lang đảo, báo thù cho tông chủ.

- Làm thịt bọn tạp chủng Kiếm Vương điện.

Phản Kiếm Minh một phương, đa số tu luyện pháp môn quỷ dị, nhất là Huyết Sát môn, lấy lực lượng Huyết Sát làm mấu chốt tiến giai, cho nên phần lớn môn nhân Huyết Sát môn có sát khí cực nặng.

Đầu Tiên Oa Oa, tăng thêm tông chủ không có trở về, triệt để khiến lửa giận của Huyết Sát môn cùng Kim Ngọc phái bộc phát.

Một phương nổi giận còn tốt, nếu như Kiếm Vương điện người có thể khắc chế, có lẽ còn có thể bảo trì cục diện, thế nhưng bị quân địch mắng to như thế, lại còn đang ở Kiếm Vương sơn - địa bàn nhà mình, tu sĩ Kiếm Vương điện sao có thể nào nén giận, thế là tiếng mắng lại xuất hiện, mà lại càng ngày càng nhiều.

Cục diện dần dần mất khống chế, Chân Vô Danh cả kinh sắc mặt trắng bệch.

Theo tia kiếm quang thứ nhất xuất hiện bên trong tiếng chửi rủa động trời, Chân Vô Danh rốt cuộc hiểu rõ dụng ý của Từ Ngôn khi đưa cho hắn túi trữ vật.

Đầu Tiên Oa Oa, không chỉ có hố Chân Vô Danh hắn, còn hố tất cả mọi người.

Thật ra Từ Ngôn có ý là muốn mượn hoa hiến Phật.

Tặng đầu Tiên Oa Oa cho Băng Sơn, Băng Sơn nhất định vui mừng quá đỗi, mà thủ lĩnh Băng giao nhất tộc đại hỉ, Phản Kiếm Minh nhất định nổi giận.

Có lẽ đầu Tiên Oa Oa không cách nào trở thành dây dẫn nổ, bất quá có thể đổ thêm dầu vừa ngọn lửa đang cháy, mục đích của Từ Ngôn chỉ có một, dẫn động chiến hỏa ở Tây Châu vực, hắn thấy, chiến hỏa này hẳn sẽ không xuất hiện quá sớm, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không quá muộn.

Cục diện ngay cả Từ Ngôn cũng không có dự liệu được phát sinh.

Một trận đại chiến liên lụy cả tán tu bách đảo cùng Huyễn Nguyệt Cung và Đạo phủ, triệt để bộc phát tại Kiếm Vương sơn.

Kiếm Vương sơn vốn đang ở ban đêm, xuất hiện kỳ quan, đến trăm vạn mà tính kiếm quang tung hoành trong màn đêm, tiếng chém giết rung trời kéo dài không thôi...
Bình Luận (0)
Comment