Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1585 - Chương 1585: Cổ Truyền Tống Trận (Hạ).

Chương 1585: Cổ truyền tống trận (hạ). Chương 1585: Cổ truyền tống trận (hạ).Chương 1585: Cổ truyền tống trận (hạ).

Từ Ngôn hoàn toàn chính xác muốn chạy trốn, bởi vì không trốn sẽ mất mạng.

Bất quá trước khi chạy trốn, bốn kiện pháp bảo đồng thời ẩn vào ở trong bốn phía vách đá.

Mấy chục Hóa Thần tiến đến, triệt để đoạn tuyệt đường lui của Từ Ngôn, bây giờ đám cao thủ xúm lại xung quanh, xem như cao thủ chân chính của Tây Châu vực thậm chí của cả nhân tộc Tu Tiên Giới của Chân Võ giới, cơ hồ tất cả đều là tôn tại có tên có tuổi trên Bách Thần bảng.

Không nghĩ tới Hóa Thần đến nhanh như thế, Từ Ngôn đang kinh ngạc, đồng thời, hành động của hắn nửa điểm cũng không chậm.

Dưới chân có lưu quang ảm đạm, gợn sóng tứ tán, lưu quang chỉ hướng chữ Tây vẫn như cũ chưa thay đổi, trong nháy mắt khi Từ Ngôn rơi vào phòng đá, trong tay đã nhiều hơn một tôn dược lô tiểu xảo, biên giới còn có một lỗ thủng nho nhỏ.

Chữ cổ trên bốn vách tường đại biểu cho bốn phương tám hướng, mà tia sáng hội tụ chỗ trận nhãn thì là chỉ dẫn.

Địa phương Từ Ngôn muốn đi tự nhiên là Đông Châu vực, hắn đập linh bảo Dược Vương lô của Mạc Hoa Đà vào chỗ rỗng trên vách đá chữ Đông, ngay lúc đó, tiếng kinh hô của Mạc Hoa Đà vang lên giống như tiếng sấm.

- Quả nhiên là cổ truyền tống trận! Khí tức trận đạo mênh mông như thế, lại bị địa hỏa che giấu, trách không được ở bên ngoài không phát hiện được.

Ngữ khí Thân Đồ Liên Thành xuất hiện vẻ kinh ngạc, ngay cả hắn đều không nhìn ra lòng đất thế mà còn có một tòa đại trận như thế.

- Nhất định là khóa vực truyền tống trận do cổ tiên bày ra, nơi tốt, nơi tốt.

Một khi Mạc Hoa Đà kết luận đại trận tôn tại cùng cấp bậc, ngoại trừ kinh ngạc ra, thế mà không có chút nào gấp.

- Ta tính toán giúp ngươi, ngươi chiếm Dược Vương lô của lão phu, lại đoạt một khỏa Yên Vũ Châu của Tiêu Thiên Phục, tăng thêm chính ngươi có một kiện Long Thiệt Cung, chậc chậc chậc, Từ Ngôn, không thể không nói, gia tài của ngươi thật sự giàu có, lại có ba kiện linh bảo, bất quá rất đáng tiếc, tại thời điểm khóa vực truyền tống trận mở ra, có một lệ riêng, nhất định phải có bốn kiện linh bảo mới được, trên người ngươi chỉ có ba kiện, còn kém một kiện, muốn lão phu cho ngươi mượn một kiện hay không?

Tiếng trêu chọc dẫn tới xung quanh vang lên một vài tiếng cười lạnh, ánh mắt Đan Thánh lộ ra vẻ xem thường, không che giấu chút nào.

Rất rõ ràng, Mạc Hoa Đà gặp qua khóa vực truyền tống trận, biết rõ mở ra như thế đại trận nhất định phải lấy bốn kiện linh bảo làm cái giá mới được, mà linh bảo trong tay Từ Ngôn mặc dù không ít, cũng chỉ có ba kiện.

- Đúng rồi, ngươi còn có một Tiên Thiên Linh Bảo, bất quá thật đáng tiếc, Tiên Thiên Linh Bảo và linh bảo không thể cùng lúc dùng để mở ra khóa vực truyền tống trận, bởi vì uy áp của bọn chúng khác biệt, ngươi muốn vứt bỏ tất cả bảo vật mà chạy... Điều đó đã dự định... Là thất bại.

Mạc Hoa Đà nở nụ cười, trong mắt lập loè vẻ hung ác, quát:

- Từ Ngôn! Ngươi còn trốn nơi nào, lão phu hôm nay muốn tháo ngươi thành tám khối, lại luyện ngươi thành tro bụi! Ta muốn ngươi chết không yên lành.

Đan Thánh quát lạnh, Từ Ngôn trong nhà đá nghe được lộ ra sắc mặt tái nhợt.

Kiến giải liên quan tới truyền tống trận của Đan Thánh cũng để những Hóa Thần cao thủ khác nghe được an ổn lại, nhất là nhìn thấy bộ dáng kinh dị kia của Từ Ngôn, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng Từ Ngôn không đường có thể trốn.

Bị dồn vào tử địa, lại không cách nào trốn thoát, chính là câu nói khắc hoạ chân thật nhất tình cảnh của Từ Ngôn bây giờ, ở trong mắt Hóa Thần xung quanh, hắn chính là một con dã thú bị vây ở trong lồng giam, rốt cuộc giãy giụa không ra.

Nhưng vào lúc này, cùng với vẻ tuyệt vọng lộ trên mặt Từ Ngôn, Dược Vương lô khảm nạm trên vách đá đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ, mặt ngoài xuất hiện từng tia vết rách, giống như bị lực lượng nào đó thôn phệ hấp thu. Đồng thời xuất hiện với dị dạng của Dược Vương lô còn có tia sáng chỉ dẫn dưới chân Từ Ngôn.

Tia sáng lúc đầu không nhúc nhích tí nào lại bắt đầu xoay tròn, vẽ ra vòng tròn, từng vòng từng vòng càng lúc càng nhanh, cho đến khi dưới chân Từ Ngôn xuất hiện một màn ánh sáng.

ÔngIII

Khí tức trận đạo bỗng bùng nổ, hỏa quang bốc lên từ phía dưới phòng đá chỗ Từ Ngôn đang đứng, liệt diễm hiện ra màu trắng tinh, biểu thị nhiệt độ cao rất kinh khủng.

- Đại trận thế nào bị mở ral

Doãn Linh Lung không cách nào tin kinh hô.

- Chẳng lẽ không phải khóa vực truyền tống trận?

Phòng Văn mang theo vạn phần không hiểu nói nhỏ một tiếng.

- Lực lượng trận đạo thật mạnh! Không kém bao nhiêu khóa vực truyền tống trận của Kiếm Vương điện, cái này đích xác là cổ truyền tống trận vượt ngang đại vực!

Mặc Quang Vũ chớp động hai mắt, trong mắt có xuất hiện kiếm mang.

- Địa hỏa làm nguồn, tứ phương làm lô, đại trận như thế, thật sự rất kỳ dị!

Phật tử nói nhỏ mang theo kinh ngạc nhàn nhạt, hắn là người thứ nhất nhìn ra chân tướng của chỗ đại trận này, cũng đã không cách nào ngăn cản trận pháp vận chuyển.

- Lấy địa hỏa thay thế ba kiện linh bảo khác! Ai thiết lập cổ trận! Như thế nói đến, chẳng phải chỉ cần hao phí một kiện linh bảo thì có thể vượt ngang Đông Nam Tây Bắc bốn đại vực.

Vu Hôi đang khiếp sợ, bởi vì hắn rất hiểu rõ đại trận trong Kiếm Vương trong điện, trong mắt vị thủ vệ trưởng lão Hóa Thần này của Kiếm Vương điện, khóa vực truyền tống trận trước mặt không chỉ thiếu đi ba kiện linh bảo đã có thể truyền tống, còn là một loại thủ đoạn vô cùng kinh người.

Chỉ có người thông thấu trận đạo, lại có thể nghĩ ra thủ đoạn bày binh bố trận như thế này, có thể nói vị cường giả bố trí đại trận kia có tạo nghệ trận đạo không ai bằng! Màn sáng bốc lên đã bao phủ Từ Ngôn.

Đứng bên trong màn sáng, Từ Ngôn triệt hồi ngụy trang, hắn có thể nhìn thấy Dược Vương lô biến thành bột mịn phía dưới chữ Đông.

Hắn còn có thể nhìn thấy từng khuôn mặt lộ ra thần sắc khác biệt của các lộ cường giả Hóa Thần bốn phía trên đỉnh đầu.

Hắn nhìn thấy mặt mo của Mạc Hoa Đà trở nên bóp méo, độc nhãn Thân Đồ Liên Thành bắn tung toé hàn quang âm lãnh, hai mắt Phật tử mặc dù tỉnh táo lại có vẻ rất quỷ dị.

Hắn nhìn thấy gương mặt Hiên Viên Hạo Thiên bởi vì phẫn nộ mà dữ tợn, nhìn thấy Ngu Thiên Kiều, Hoa Thường Tại trong lúc kinh ngạc lộ ra biểu lộ hung ác, nhìn thấy Chương Uyển Vân kinh ngạc, nhìn thấy Phòng Văn há hốc mồm một mặt không thể tin.

- Gặp lại chư vị, không bao lâu, chúng ta sẽ còn gặp lại...

Thân hình Từ Ngôn trở nên mơ hồ, chỉ còn lại quang ảnh, chỉ còn một câu nói lạnh như băng lưu lại ở trong lòng núi, lưu tại trong tai tất cả cường giả Hóa Thần.

- Ta như trở về, chắc chắn sẽ thanh toán nợ cũ.

Một câu thanh toán nợ cũ, mặc dù ngữ khí nhàn nhạt, lại để người nghe được toàn thân băng hàn, ngay sau đó vang lên một tiếng oanh minh, bốn vách tường phòng đá nhao nhao nứt ra, bốn chữ cổ sụp đổ toàn bộ, bốn kiện pháp bảo bị Từ Ngôn lưu lại bên trong bốn phía vách đá đồng thời tự bạo.

Cừu gia đã đuổi theo, sao có thể giữ lại tòa đại trận này.

- Dược Vương lô của ta... Từ Ngôn!!!

Trơ mắt nhìn Dược Vương lô biến thành bột mịn, Đan Thánh rống giận đánh ra một đạo lôi quang.

Không chỉ Đan Thánh xuất thủ, Phật Tử, Doãn Linh Lung, Vô Tương Tử, Ngu Thiên Kiều, Hoa Thường Tại những cường nhân của Phản Kiếm Minh gần như đồng thời xuất thủ, Hiên Viên Hạo Thiên, Thân Đồ Liên Thành, Mặc Quang Vũ, Phòng Văn những cường nhân này cũng vận dụng pháp thuật tốc độ nhanh nhất, muốn ngăn lại Từ Ngôn. Đáng tiếc, một khi khóa vực truyền tống trận bị mở ra, không thể dừng lại được, nếu không Đan Thánh tự cho là đúng cho rằng Từ Ngôn căn bản mở ra không được đại trận, người khác cũng sẽ không bỏ mất cơ hội tốt.

Tính đi tính lại, Từ Ngôn có thể thuận lợi mở ra đại trận, thuận lợi đào tẩu trước mặt đám cường giả Hóa Thần bọn họ, may mắn có Mạc Hoa Đà tự cho là đúng.

Âm ầm một trận trầm đục trôi qua, lôi quang hỏa ảnh nhao nhao tán đi, quang ảnh Từ Ngôn trong nhà đá bóp méo một chút, cứ thế biến mất không thấy, khóe miệng vặn vẹo giống như nụ cười quỷ quyệt, mang theo cảm giác sợ hãi làm người ta không nói được.

- Ta muốn giết hắn!!!

Đan Thánh phát điên bị tức đến râu tóc đều dựng, mấy bước đến trong nhà đá tàn phá, tra xét một phen vách đá càng thêm nổi giận quát:

- Gia hỏa thật ác độc! Hắn hủy truyền tống trận, tức chết lão phuI

- Đông Châu vực, hắn nhất định đang ở Đông Châu vực, các vị, có thể đạt được Tiên Thiên linh bảo hay không, mỗi người dựa vào thực lực đi.

Thân Đồ Liên Thành lạnh lùng âm trầm lên tiếng, giống như đang đè nén lửa giận.

- Hồn Ngục Trưởng nói không sai, dị bảo hiện thế, nên là mỗi người dựa vào thực lực.

Phật tử mỉm cười, giống như không quá để ý việc Từ Ngôn đào tẩu.

- Hắn đã ở Đông Châu vực, muốn tìm được tương đương với mò kim đáy biển.

Doãn Linh Lung nhíu chặt song mi.

- Vừa ta muốn đi Đông Châu vực đổi lấy chút vật liệu, chư vị, cáo từ.

Ngu Thiên Kiêu cùng Hoa Thường Tại liếc nhau một cái, hai người quay người rời đi lòng núi.

- Chúng ta cũng đi.

Hiên Viên Hạo Thiên lạnh mặt vung tay áo, bước vào hư không, Hiên Viên Bằng cùng Hiên Viên Băng theo sát phía sau.

- Việc này không nên chậm trễ, không thể để cho người Phản Kiếm Minh vượt lên trước, khởi hành, tiến về Đông Châu.

- Hiện tại liền đi, Hóa Thần vượt vực không dùng đến mấy năm!

- Thiên linh bảo rơi vào Đông Châu vực, đó là địa bàn của Đạo phủ, hi vọng xa vời.

- Đây chính là Tiên Thiên Linh Bảo, một tia hi vọng, đủ để khiến Hóa Thần toàn lực ứng phó.

Tiếng nói nhỏ không ngừng vang lên, bóng người nhao nhao, không bao lâu bệ đá trong lòng núi người đi nhà trống, không có người nào, chỉ còn lại lửa cháy hừng hực thiêu đốt nuốt sống trận nhãn phòng đá.

Chữ Vân phía dưới phòng đá cũng theo đại trận sụp đổ tiêu tán.

Trong lòng núi không người, địa hỏa gào thét, qua không lâu, một thân ảnh đi ra từ trong hư không, chính là kể xấu xí Cao Nhân.

- Người nào bày ra cổ trận? Không giống thủ đoạn của Chân Võ giới, đến tột cùng là cổ tiên tạo ra, hay là một người hoàn toàn khác?

Đứng tại phương vị lúc đầu của truyền tống trận, kẻ xấu xí cẩn thận tra xét đại trận sụp đổ, thời gian dần trôi qua, thần sắc của hắn trở nên kinh nghi bất định.

- Chẳng lẽ còn có người đến qua Chân Võ giới? Cần tìm Từ Ngôn kia hỏi thăm rõ ràng... Không đúng, hắn mở ra phương vị là đông, vì sao tiêu ký chỉ dẫn lại chỉ vào bắc đây?
Bình Luận (0)
Comment