Chương 1639: Khách Không Mời Mà Đến (Thượng)
Chương 1639: Khách Không Mời Mà Đến (Thượng)Chương 1639: Khách Không Mời Mà Đến (Thượng)
Bí ẩn ngàn năm trước, phát sinh ở tám tầng trời, người gác đêm không cách nào biết được, Từ Ngôn càng không cách nào biết được.
Đứng ở bên bờ, nhìn qua đao lớn trong tâm nham tương, Từ Ngôn giống như có thể nhìn thấy trận tuyệt hiểm ngàn năm trước kia, vô số thiên kiêu ngã xuống, Tán Tiên chôn xương cửu thiên.
- Vì cửu thải Yên Vũ Châu, đáng giá liều mệnh thế sao, hoành nguyện trở thành sự thật, Tán Tiên phi thăng, chẳng lẽ vì trở thành thân thể Chân Tiên, mới muốn tranh người Bổ Thiên?
Từ Ngôn thực sự nghĩ không ra tư cách người Bổ Thiên để Tán Tiên cường giả tre già măng mọc tranh đoạt, ngoại trừ phi thăng Chân Tiên ra, còn có thể có chỗ tốt gì.
- Nếu thật như thế, địch nhân của Thông Thiên Tiên Chủ sẽ nhiều lắm, ngoại trừ Ma Đế Yêu Thánh, còn có Nhân tộc Tán Tiên, người ta vì thành tựu Chân Tiên Chân Ma, ngươi lại vì tìm về nương tử của mình...
Đắng chát cười một tiếng, Từ Ngôn lắc đầu.
So với cường giả phi thiên khác, mục đích của Ngôn Thông Thiên có chỗ khác biệt, có thể nói thành đặc biệt mà độc hành.
- Kiếm Hồn Niết Phàm Trần không giống bộ dáng bị điên, vì sao nói Dạ Nhãn thành cốt nhục tinh huyết của hắn, chẳng lẽ viên Dạ Nhãn này là thân thể Tán Tiên của hắn biến thành?
Gương mặt có chút kích động giống như nghĩ tới tình huống gì không có khả năng lại phát sinh.
Rống...
Chỗ sâu trong biển lửa nham tương tiếng rống trầm thấp xuất hiện, Từ Ngôn hơi kinh hãi, định thần nhìn lại, trong kiếm nhãn vận chuyển toàn lực mơ hồ bắt được hình dáng to lớn ở chỗ sâu trong nham tương. Hình dáng mơ hồ mà to lớn đang ở phía dưới đao lớn, giống như Hoang Cổ cự thú bị Niết Phàm kiếm trấn sát.
- Bên trong nham tương còn có đồ vật gì...
Mang theo nghi hoặc, Từ Ngôn không ở lâu, hiện tại không cách nào thu lấy Tiên Thiên Linh Bảo, nhất là Kiếm Hồn càng phiền phức, chỉ có thể vê sau lại nghĩ biện pháp.
Bay ra sơn động, tọa ky Xích Viêm Ma thành thành thật thật chờ ở ngoài núi, gặp Ma tử xuất hiện, đầu thú lớn này cúi đầu, lộ ra kính sợ vạn phần.
- Phân chia mạnh yếu, cũng như tôn ti quý tiện, tín ngưỡng nguyên thủy, chỉ có tâm trí hỗn độn mới có thể tồn tại.
Trong lòng tự nói, mang theo cảm khái của Từ Ngôn.
Đâu Xích Viêm Ma Ma Quân cảnh này không phải Linh thú càng không bị trói buộc, lại còn muốn thần phục hơn cả Linh thú cùng thần tử, có thể thấy được một khi hỗn độn thú lớn bên trong Ma tộc nhận định là cường giả, sẽ không sinh ra lòng phản loạn.
Một bước nhảy lên đầu lâu của thú lớn, dưới chân động một chút, Từ Ngôn khống chế Xích Viêm Ma bay về phía Minh Sơn thành. ...
Minh Sơn thành mới xây, không chỉ rộng lớn hơn thành cũ gấp bội, ngay cả phủ đô thành chủ cao lớn to lớn hơn trước đó.
Trong phủ thành chủ, lão Ngân Hoàn tọa trấn ở đây, khí sắc còn tốt hơn so với mấy năm trước.
Đừng nhìn già nua không chịu nổi, vị thủ lĩnh Lục Viêm Ma này ngược lại vô cùng đắc ý, không chỉ thống ngự Lục Viêm Ma, còn thống ngự Xích Viêm Ma, ngoại trừ Ma tử, lão Ngân Hoàn xem như thủ lĩnh chân chính của một mạch Minh Viêm Ma.
Trong đại sảnh rộng rãi đang bày tiệc đãi khách.
Lão Ngân Hoàn ngồi ở vị trí đầu, Kim Hỏa ngồi đối diện, hai bên là mấy vị Ma tộc cường nhân dung mạo khác nhau, toàn thân tản ra khí tức Ma Quân.
- Từ khi năm trăm năm trước Bốn Vương viễn chinh, Minh Viêm Ma một mạch ta dần dần chia làm hai mạch thế lực, thời điểm Minh Viêm đại nhân còn tại, tuy nói cũng có phân chia Lục Viêm Ma cùng Xích Viêm Ma, lại đều hiệu lực dưới soái trướng đại của nhân, không ai có thể dám sinh ra hai lòng, Kim Hỏa, ngươi nói đúng không.
Lão Ngân Hoàn nói cười ha hả nhìn về phía Kim Hỏa, ánh mắt sắc bén.
- Đó là tự nhiên, Minh Viêm đại nhân là thống lĩnh chân chính của Minh Viêm Ma một mạch ta, ra lệnh một tiếng, ai dám không theo.
Mí mắt Kim Hỏa giựt một cái, hồng thanh nói, chỉ là ngữ khí lộ ra không qua tự nhiên.
- Kim Hỏa ngươi đã tiếp nhận truyền thừa của Minh Viêm Ma, cũng hẳn là nhớ kỹ việc thông đồng người ngoài tan rã Minh Viêm Ma nhất tộc, nên bị trách phạt ra sao không, là cái gì đây, ta nhớ hình như là vạn ma phệ tâm, không sai chứ, Kim Hỏa đại nhân?
Lão Ngân Hoàn vẫn cười ha hả như cũ, khi hắn nói ra câu này, mí mắt Kim Hỏa rõ ràng nhảy càng nhanh.
- Lão Ngân Hoàn, đừng nói khó nghe như vậy, thật giống như chúng ta là đến đoạt địa bàn của ngươi.
Nói chuyện chính là một vị đại hán mặt trắng, vị này ngồi đều cao hơn so với người thường, khi nói chuyện không chỉ có ngữ khí bất thiện, càng có một cỗ tanh hôi phun trào, nhất là hai cái răng nanh lộ ra bên ngoài miệng, mặc dù là hình người, vẫn nhìn kinh khủng hung ác, nếu như nhìn kỹ còn có thể nhìn ra bên trên mặt to của người này trải rộng vảy màu trắng tinh mịn.
- Bạch Ngạc đại nhân hiểu lầm, Thiên Lân bộ các ngươi và Minh Viêm Ma một mạch của ta thế nhưng là láng giềng, sao lại đến đoạt địa bàn đây, ha ha.
Lão Ngân Hoàn cười ha ha một tiếng, nói:
- Coi như đoạt, các ngươi cũng chưa chắc giành được.
- Lão già ngươi, khẩu khí càng lúc càng lớn, lúc không có Ma tử, lão Ngân Hoàn ngươi luôn luôn ăn nói khép nép nha. Đại hán tên Bạch Ngạc mở ra đôi mắt đầy quái dị, cũng không quan tâm Ngân Hoàn đang ngạo nghề, theo những cường giả Ma Quân bọn hắn xem ra, chửi nhau là chuyện thường ngày, cho dù động thủ tại chỗ cũng không tính là cái gì.
Yêu tộc dã man, Ma tộc hung hãn, thường xuyên không câu nệ tiểu tiết.
- Lão Ngân Hoàn, chúng ta đều nghe danh mà đến, muốn kiến thức Ma tử Minh Viêm Ma các ngươi một phen, cũng không thể để những hàng xóm cũ như chúng ta đi một chuyến uổng công chứ.
Một vị nam tử mặt xám xa lạ khác lúc này mở lời, người này đầu trọc không tóc, có cái đầu rất to, lớn gân gấp ba so với người thường, quái dị nhất chính là, từ bên ngoài đều có thể nhìn thấy bên trong sọ não của hắn có sương mù đen nhánh đang dị động, tựa như mực nước, nhìn âm trâm mà quỷ di.
- Sửu Ngư, đừng cho rằng ta không biết tâm tư của các ngươi.
Lão Ngân Hoàn hừ một tiếng, đưa mắt nhìn Kim Hỏa đối diện, đừng nhìn già nua không chịu nổi, tâm trí của vị lão Ma Quân này cũng không thấp, sớm biết những Ma Quân của Thiên Lân bộ này nhất định là bị Kim Hỏa đưa tới, muốn kiến thức Ma tử là giả, muốn thừa cơ điều tra vốn liếng Minh Viêm Ma mới là thật.
Bốn đại Ma tộc ở Bắc châu, lấy Minh Viêm Ma một mạch là thế yếu nhất, huống hồ hiện tượng chiếm đoạt lẫn nhau bên trong Ma tộc cũng chẳng có gì lạ, trăm ngàn năm qua bốn đại Ma tộc không biết chiếm đoạt bao nhiêu những tộc quần khác, mới tạo thành Minh Viêm, Thiên Lân, Vạn Táng, Câu Tu bốn đại bộ tộc.
- Tâm tư gì không tâm tư, làm sao, kiến thức một chút Ma tử mới đều không được? Minh Viêm Ma các ngươi có phải quá cẩn thận hay không, trách không được ngay cả Minh Sơn thành đều xây đến cao như vậy, các ngươi dự định học Nhân tộc hả? Dựa vào thành trì mà sống, lại sợ tường thành quá thấp, ngăn không được chúng ta, ha ha.
Một vị cự hán đầu sinh một sừng ồm ồm quát, trên mũi người này đeo vòng thiết, đỉnh đầu một sừng tựa như sừng trâu, dung mạo doạ người.
- Tường thành thấp có thể lại tu sửa cao thêm, mười trượng không được thì tu thành trăm trượng, trăm trượng không được thì ngàn trượng, một mực tu đến trên tám tầng trời, nhìn ai còn dám vào thành, chủ ý này của ta không tệ chứ lão Ngân Hoàn, còn không mau cám ơn ta, ha ha ha ha.
- Chủ ý chó má gì, tu đến trên trời theo như ngươi nói, tu xong tường thành còn sống thế nào, đi lên một chuyến không có ngàn tám trăm năm đừng nghĩ đi xuống, quá xa.
- Xa cũng không sao, cùng lắm thì mang theo đồ ăn thứ uống, ăn uống không có còn có thể nuốt ăn lẫn nhau, dù sao thì Minh Viêm Ma bọn chúng cũng thích chém giết lẫn nhau mà.
- Có đạo lý có đạo lý, chủ ý thôn phệ lẫn nhau này quá tốt, ta làm sao không nghĩ tới chứ, ha ha ha ha.
Ma Quân cường giả đến từ Thiên Lân bộ ngoại trừ Bạch Ngạc cùng Sửu Ngư ra, còn có ba bốn vị, những cường giả này nói đến hứng khởi gầm to lên, vỗ bàn tựa như quần ma loạn vũ.
- Đưa rượu lên quá chậm đi, những thủ hạ kia của lão Ngân Hoàn ngươi đều là bài trí sao?I
Ma Quân có sừng trâu dựng thẳng trên trán bỗng nhiên vỗ bàn, cái bàn theo đó vỡ vụn.
Trên bàn không phải không có rượu, mà là bọn Ma Quân này uống quá nhanh, một vò rượu ngon uống một hớp đã hết, món ngon cả bàn đều không đủ nhét kẽ răng.
Lão Ngân Hoàn biết bầy sát tinh này kẻ đến không thiện, càng không thể hiện tại đi quấy rầy Ma tử nhà mình, đành phải ở đây qua loa, sai người đưa rượu lên mang thức ăn lên.
Lúc này ngoài thành xuất hiện số lượng lớn Ma tộc, chính là Ma tộc phụng mệnh từ Viêm Ma động đến Minh Sơn thành, suất lĩnh những Ma tộc này chính là Dực Nhân.
- Tiểu Ma Soái thú vị, song dực thân người, biến hóa không hoàn toàn, quả thật có loại hương vị không giống, hắc hắc lão tử thích loại mỹ nhân như thế này! Nàng thuộc về ta.
Oanh một tiếng, cửa phòng lớn bị va sụp, Ma Quân Thiên Lân bộ đầu sinh một sừng bước ra một bước vọt lên giữa không trung, thẳng đến Dực Nhân mà đi.