Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1640 - Chương 1640: Khách Không Mời Mà Đến (Trung)

Chương 1640: Khách không mời mà đến (Trung) Chương 1640: Khách không mời mà đến (Trung)Chương 1640: Khách không mời mà đến (Trung)

Ma tướng Dực Nhân phụng mệnh suất lĩnh Ma Soái, vừa mới đuổi tới Minh Sơn thành, không đợi rơi xuống đã cảm thấy mắt tối sầm lại, cổ căng một cái, sau một khắc bị một bàn tay bóp lấy, túm xuống mặt đất.

Dực Nhân cảnh giới Ma Soái, tâm trí sớm đã mở rộng, gặp nguy hiểm nàng ra sức giãy giụa, đáng tiếc đang ở trong tay Ma Quân, Ma Soái căn bản không có cơ hội đào thoát.

Thủ lĩnh bị bắt, vô số Ma Soái Ma Tướng phía sau nhao nhao phát ra tiếng gào thét, lại không dám vọng động bên trong tiếng rống của Ma Quân sừng trâu.

- Không tệ, không tệ, liên ta loại nữ tử Ma tộc dã man này, hắc hắc hắc hắc, trong Nhân tộc có từ gọi là cái gì nhỉ? Chính là hình dung người khác cuồng dã, làm sao nghĩ không ra đây.

Ma Quân sừng trâu loay hoay Dực Nhân đang gào thét liên tục lại giãy giụa không ra khỏi bàn tay của mình, ngữ khí cổ quái nói, tràn đầy ý trêu chọc.

- Từ kia gọi là kiệt ngạo bất tuần, Tê Giác, buông Dực Nhân ra, nàng là người hầu của Ma tử.

Lão Ngân Hoàn nhíu lại mày trắng, trong mắt hiện ra ý lạnh.

Đối phương là Ma Quân, đặt ở bình thường bắt mấy Ma Soái Ma Tướng của Minh Viêm Ma một mạch thật ra không tính là gì, nhưng Dực Nhân lại là thủ hạ Ma tử khâm điểm, bắt Ma Soái khác không quan trọng, dù sao Minh Viêm Ma một mạch có Ma Soái, nhưng bắt đi Dực Nhân, rõ ràng là khiêu khích Ma tử.

- Đúng đúng đúng! Gọi là kiệt ngạo bất tuần, ha ha! Nếu là người hầu của Ma tử, thế thì càng không thể bỏ qua! Ta ngược lại muốn xem xem người hầu mà Ma tử Minh Viêm Ma các ngươi dạy dỗ có hương vị gì, ha ha ha hai

Ma Quân tên là Tê Giác có độ cuồng dã càng mạnh hơn so với Bạch Ngạc cùng Sửu Ngư trước đó, ngay cả Ma tử đều không để vào mắt.

Ma Quân của Thiên Lân bộ rõ ràng đến gây sự, ánh mắt lão Ngân Hoàn hiện ra ý lạnh, khóe miệng Kim Hỏa lại ẩn ẩn hiện ra nụ cười lạnh đầy đắc ý.

Vốn nên là Kim Hỏa hắn thống trị Minh Viêm Ma một mạch, bây giờ thành Lục Viêm Ma một phương thế lớn, Kim Hỏa công khai khuất phục phía dưới vũ lực của Ma tử, vụng trộm hắn còn có tâm tư khác.

Mấy năm nay sau khi chữa khỏi thương thế, Kim Hỏa thường xuyên đi lại cùng mấy vị Ma Quân của Thiên Lân bộ, rốt cục chuẩn bị vào hôm nay thăm dò một lần, thăm dò thân phận thật sự của Ma tử Quỷ Diện kia đến tột cùng là cái gì.

Kim Hỏa năm năm trước bị kém chút đánh giết, về sau mới phát giác được một chỗ không giống bình thường.

Hắn cảm nhận được một loại khí tức không thuộc về Ma tộc từ trên người Ma tử, nếu như Ma tử là giả, như vậy Minh Viêm Ma một mạch sẽ trở lại sự chưởng khống của Kim Hỏa hắn.

Ma tử bế quan trong Viêm Ma động nhiều năm không ra, Kim Hỏa đã đợi không nổi, hắn muốn nghiệm chứng suy đoán của mình, thế là Ma Quân của Thiên Lân bộ trở thành công cụ lợi dụng tốt nhất, dù diệt trừ Ma tử xong giao Lục Viêm Ma một mạch cho Thiên Lân bộ, cũng tốt hơn quy về dưới trướng một thủ lĩnh nhìn như cao cao tại thượng, kì thực sớm đã chỉ còn trên danh nghĩa.

Bên ngoài đại sảnh, Ma Quân Tê Giác bóp lấy Dực Nhân đang thống khổ giãy giụa cười ha ha.

Trong đại sảnh, Bạch Ngạc cùng Sửu Ngư đang uống từng chén lớn rượu ngon, giống như cười mà không phải cười nhìn náo nhiệt.

Kim Hỏa cùng lão Ngân Hoàn thì tâm tư dị biệt, vì không quấy rầy Ma tử đang bế quan, lão Ngân Hoàn quyết định chủ ý ngăn chặn những khách không mời mà đến này, về phần Dực Nhân rơi vào trong tay người ta, đã không ai có thể quản nhiều.

- Tê Giác đã ngươi khư khư cố chấp, ngay cả người hầu của Ma tử đều dám đoạt, nếu Ma tử đại nhân trách tội, Tê Giác ngươi cũng phải một người gánh chịu.

Lão Ngân Hoàn không nhìn Dực Nhân đang giấy giụa nhiều, mà hừ lạnh nói, ánh mắt đang đầy cổ quái nhìn về phía Kim Hỏa. - Ma tử đại nhân với cái tên Quỷ Diện, chư vị có lẽ chưa chừng nghe nói, bất quá các ngươi sớm muộn cũng sẽ biết thủ đoạn của đại nhân nhà ta, ngươi nói đúng không, Kim Hỏa.

Tân tấn Ma tử, tự nhiên không người biết được thực lực của hắn, chỉ có Kim Hỏa mới biết được thủ đoạn lôi đình của Ma tử.

- Vâng, đúng thế, chư vị quý khách của Thiên Lân bộ lần này không phải là vì kiến thức thủ đoạn của Ma tử đại nhân nhà ta mới tới đây à, ha ha, ha ha.

Kim Hỏa ngoài cười nhưng trong không cười nói, vì che giấu bất an trong lòng, giơ lên chén lớn, muốn lấy việc uống rượu ngăn cản ánh mắt lạnh như băng của lão Ngân Hoàn.

Bát rượu hoàn toàn chính xác chặn ánh mắt của Ngân Hoàn, lại không ngăn được thân ảnh xuất hiện giữa không trung.

Kim Hỏa ngửa đầu chợt nhìn thấy thú lớn bay vào Minh Sơn thành, càng nhìn thấy Ma tử đang đứng ở trên đầu lâu thú lớn, dọa đến hắn phù một tiếng, phun hết một ngụm rượu lớn trong miệng ra ngoài.

Phun đầy cả bàn.

- Kim Hỏa ngươi bị bệnh gì thế! Xích Viêm Ma thích phun rượu lung tung thế à?

Bạch Ngạc rất không thích, quát Kim Hỏa một tiếng.

- Kim Hỏa đại nhân bị cái gì hù dọa, thế mà phun rượu, thật sự là hiếm thấy.

Sửu Ngư có sương mù màu đen dị động ở bên trong đầu não ngược lại buồn cười nhìn náo nhiệt.

- Ma tử, Ma tử đến!

Kim Hỏa không lo được khóe miệng đầy rượu, vội vàng đứng người lên, theo bản năng đi ra ngoài nghênh đón.

Lão Ngân Hoàn nghe xong mấy chữ Ma tử đến đại hỉ, cười ha ha nói:

- Chư vị, Ma tử của Minh Viêm Ma chúng ta đã đến, lần này các ngươi có thể gặp biết một phen phong thái của Quỷ Diện đại nhân rồi, ha ha ha ha. Lão Ngân Hoàn cất tiếng cười cao cởi mở, bên trong tiếng cười của hắn, Bạch Ngạc cùng Sửu Ngư liếc nhìn nhau, nhao nhao đứng dậy đi ra ngoài cửa.

Đất trống bên ngoài đại điện bị bóng ma bao phủ, thú lớn khổng lồ từ trên trời giáng xuống, sau khi rơi xuống đất cúi đầu, nhân ảnh đứng bên trên đầu lâu của nó lúc này mới dù bận vẫn ung dung đi xuống mặt đất.

Có thể để cho Ma Quân thú lớn thần phục, Ma tộc cùng giai khó mà làm được, chỉ có cường giả Ma tộc lấy Ma tử làm tên mới có thể lấy Ma Quân làm tọa ky, hiệu lệnh cùng giai.

- Ma tử của Minh Viêm Ma một mạch, làm sao có dáng vẻ không sai biệt lắm ác quỷ?

- Thế mà gọi là Quỷ Diện, danh hào thật âm trầm.

- Quá đơn bạc, gặp Ma tử này, ta dùng một tay đã có thể bóp chết hai tên!

- Khí tức Ma Quân phổ thông, không nhìn ra mạnh tới đâu, sợ là có tiếng không có miếng.

Từng Ma Quân đến từ Thiên Lân bộ đứng ở ngoài cửa, có thái độ hung dữ, có mắt đầy khinh thường, cũng có mặt mỉm cười, chỉ là ý cười nhìn qua vô cùng lạnh lẽo.

Ma tử đi xuống đầu lâu thú lớn, cũng như năm năm trước.

Giáp trụ sâm bạch, tựa như xương trắng, mặt nạ đen nhánh, khóe miệng hơi nhếch, cái trán có một sừng đang thiêu đốt hỏa diễm ảm đạm, nhìn khí thế bất phàm, nếu như cẩn thận cảm giác thật ra không có gì khác biệt tân tấn Ma Quân.

Cảnh giới của Từ Ngôn chỉ có Hóa Thần sơ kỳ, đối ứng tân tấn Ma Quân, chỉ cần không sử dụng lực lượng Nguyên Anh cường đại, khí tức của hắn ở trong mắt người khác tính không được mạnh cỡ nào, trong Ma Quân lộ ra không thu hút.

- Có khách?

Từ Ngôn sau khi rơi xuống đất phát hiện rất nhiều khuôn mặt xa lạ, không khỏi hỏi một câu.

- Hồi bẩm Ma tử đại nhân, những khách nhân này là Ma Quân đến từ Thiên Lân bộ. Lão Ngân Hoàn đi tới gân giải thích nói:

- Thiên Lân bộ là hàng xóm của Minh Viêm Ma một mạch ta, những Ma Quân này nghe nói ta Minh Viêm Ma xuất hiện Ma tử, dự định kiến thức phong thái một phen, đại nhân tới đúng lúc.

Nguyên lai là đến gặp Ma tử, Từ Ngôn nhẹ gật đầu, không có quá quan tâm, nói:

- Nếu là khách nhân, vậy thì mời đến vào, đừng đứng ở phía ngoài giống như một đám thuộc hạ, để Ma tử Thiên Lân bộ các ngươi biết còn không phải đến tranh luận với †a.

Một câu hiển thị rõ rộng lượng, thế nhưng bọn Ma Quân nghe vào trong lỗ tai, lại có chút khó chịu.

Từ Ngôn dứt lời quay đầu nhìn về phía Tê Giác cao lớn, nói:

- Ngươi là khách, không hiểu quy củ, tới làm khách ta hoan nghênh, bắt thuộc hạ của ta, có được bản Ma tử đồng ý.

- Ha! Vậy ta hiện tại chào hỏi ngươi một chút.

Tê Giác nhe răng cười, căn bản không có ý định buông tay, nói:

- Thuộc hạ này của ngươi hiện tại thuộc về ta, ngươi đồng ý chứ?
Bình Luận (0)
Comment