Chương 1641: Khách không mời mà đến (Hạ)
Chương 1641: Khách không mời mà đến (Hạ)Chương 1641: Khách không mời mà đến (Hạ)
Lực lượng của Ma Quân cực lớn tuyệt không phải Ma Soái có thể chống đỡ, đang lúc Tê Giác nhe răng cười lại càng gia tăng lực tay, bóp đến Dực Nhân không thể thở nổi, tay quơ chân đạp.
Ngữ khí của Tê Giác có thể xưng bá đạo đến cực điểm.
Câu ngươi đồng ý chứ kia rõ ràng cũng không phải đang hỏi thăm, mà là đang khiêu khích.
Nghe được những gì đối phương đã nói, Từ Ngôn không có gì ngoài ý muốn, ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn đối phương, Tê Giác cũng không thế yếu, trừng đôi mắt to, mặt mũi tràn đây nhe răng cười nhìn chằm chăm Ma tử Minh Viêm Ma một mạch.
Ma Quân của Thiên Lân bộ bọn hắn cũng không phải thật tới làm khách, càng mang theo mục đích không muốn người biết.
Bắc Châu lấy Ma tử đứng đầu, cũng không phải Ma Quân cường đại có thể xưng Ma tử, muốn trở thành Ma tử, cần lực lượng cùng thiên phú cường đại đến không người địch nổi.
Mà vị Ma tử Từ Ngôn ở trước mặt này cho người cảm giác rất yếu đuối.
Bề ngoài hung ác không đáng kể chút nào trong mắt Ma tộc, cường giả chân chính, mới có thể kế thừa cái tên Ma tử.
Ma Quân xung quanh đều đang ngó chừng hai người giằng co trên đất trống, để xem Ma tử đại biểu cho Minh Viêm Ma một mạch đến tột cùng là cường đại chân chính, hay chỉ có bê ngoài dọa người.
Ngay thời khắc tràng diện đang giương cung bạt kiếm, Từ Ngôn bỗng nhiên khẽ nở nụ cười, nói:
- Ta đồng ý, tặng cho ngươi.
- Ngươi đồng ý! Đồng ý chuyện này?
Tê Giác giống như bị đánh muốn quyền vào bông, ánh mắt trở nên có chút bối rối, một mặt không biết vì sao, hắn nhìn Từ Ngôn một chút, lại nhìn Dực Nhân trong tay một chút, lúc này mới cười ha ha.
- Ha ha ha ha! Lão Ngân Hoàn có nghe hay không, Ma tử nhà ngươi đồng ý tặng thuộc hạ cho ta, người đây, chuẩn bị một cái nồi lớn! Bản Ma Quân muốn nấu nàng, A ha ha ha ha.
Theo Tê Giác cuồng tiếu, tất cả tộc nhân Minh Viêm Ma nhất tộc bồi hồi ở xung quanh đều cảm thấy trong lòng phát lạnh. Nguyên lai vị này trước đó nói nếm thử hương vị, thật là nếm thử hương vị, thế mà chuẩn bị nuốt giết Dực Nhân.
Nhìn Ma Quân ngoại tộc đang điên cuồng cười to, Từ Ngôn nhíu nhíu mày, nói:
- Xem ra Ma Quân Thiên Lân bộ các ngươi rất tôn trọng Nhân tộc, thế mà thích ăn đồ chín, thật sự ném đi mặt của Ma tộc chúng ta.
- Mất mặt? Bản Ma Quân làm gì mất mặt! Chỉ cho phép Nhân tộc ăn chín không cho phép Ma tộc ăn chín sao!
Tê Giác trừng mắt to một cái, trợn mắt nhìn.
- Có thể, tùy tiện ăn, bất quá chớ ăn ở trước mặt ta, bởi vì ta không thích nhìn bộ dáng đàn bà ăn thịt.
Từ Ngôn giang tay ra, nói như thế.
- Ngươi nói ai là đàn bà!
Anh mắt Tê Giác trở nên lạnh lẽo.
- Trong mắt ta, ăn chín đều là đàn bà, ta chỉ thích uống sinh máu, ăn thịt tươi.
Từ Ngôn mỉm cười, khóe miệng hiện ra độ cong có thể xưng quỷ di.
Tê Giác cao lớn cùng Ma tử thon gầy lại một lần nữa giằng co trên đất trống, Ma tộc khác thậm chí có thể nhìn ra trên người hai vị cường giả đều có sát ý đang cuộn trào.
- Nguyên lai Ma tử thích ăn tươi uống tươi, thế thì dễ làm! Cắt nàng ra nấu một nửa là được, ta ăn chín ngươi ăn sống, biện pháp này thế nào, hắc hắc hắc hắc. Tê Giác lạnh lùng nói.
- Không cần, đồ đã cho ngươi, ta tự nhiên sẽ không đòi trở về, bất quá ngươi có phải nên tặng lại cho ta chút lễ vật hay không, lần đầu gặp mặt, Ma Quân Thiên Lân bộ đều là tay không mà đến thế à.
Từ Ngôn hòa ái nói, ngữ khí đầy chân thành.
- Ngươi muốn cái gì?
- Đang thiếu một kiện vũ khí tiện tay, không biết Ma Quân đại nhân có thể bỏ những thứ yêu thích.
- Ta không dùng vũ khí, bởi vì vũ khí đang ở trên người ta, hừ!
Khi Tê Giác nói chuyện, hừ lạnh một tiếng, sừng trâu trên trán phát ra một hồi lôi quang, lôi hồ trên đó quấn quanh, lực lượng thiên phú lại là lực lượng lôi đình hiếm thấy.
- Tha thứ ta kiến thức nông cạn, lôi tê giác này của ngươi, không phải nên sinh trưởng ở trên đầu lôi tê à, vì sao chạy đến trên đầu ngươi rồi.
Từ Ngôn tò mò nhìn vị Ma Quân tên là Tê Giác này.
- Cái gì gọi là chạy đến trên đầu ta, đây chính là sừng của tal
Ma Quân Tê Giác hừ lạnh nói:
- Bản Ma Quân chính là ma hóa Lôi TêI
- Ma hóa, thì ra là thế.
Từ Ngôn nhẹ gật đầu, cho tới bây giờ hắn mới biết được nguyên lai huyết mạch Ma tộc cũng hỗn tạp, tồn tại Yêu tộc thậm chí Nhân tộc ma hóa cũng không tính ngoài ý muốn.
- Đã nghe nói qua Lôi Tê, ngươi hẳn rõ ràng năng lực của lôi giác này của ta, lôi giác chính là vũ khí trời sinh của ta, muốn cũng được, ngươi có bản lĩnh thì cầm đi đi, ha ha ha ha.
Tê Giác thốt ra lời ngông cuồng, nghe vào trong tai Ma Quân khác cũng không tính cuồng vọng.
Tê tộc lấy ngang ngược nổi tiếng ở bên trong Yêu tộc.
Một thân vỏ cứng có thể xưng đầu đồng thiết giáp, nhất là cây sừng, cực kỳ đáng sợ, cùng giai cơ hồ không người có thể địch.
Ma hóa Lôi Tê càng thêm đáng sợ, không chỉ có bảo lưu lấy đặc thù của Tê tộc, còn nhiều thêm năng lực của Ma tộc.
Đang lúc Ma Quân Tê Giác cảm thấy bản thân cường đại dương dương đắc ý, bỗng nhiên trước mắt lóe lên ánh lửa, tiếng nổ tung lập tức đánh tới.
OanhIIIIl
Hỏa diễm trường đao to lớn cùng sừng trâu lóe ra lôi quang đánh vào cùng một chỗ, Từ Ngôn đang cười cười nói với với Ma Quân Tê Giác bỗng nhiên lấy ra Viêm đao từ phía sau lưng chém tới.
Ma tử trở mặt ngoài dự liệu của mọi người, ngay cả lão Ngân Hoàn đều không nghĩ tới.
Kim Hỏa Viêm đao, uy lực cũng không yếu, bị Từ Ngôn dùng toàn lực chém ra.
Sừng trâu Tê Giác, uy lực càng bất phàm, lôi quang bao vây cây sừng.
Một khi song phương va chạm, Viêm đao chấn đến ảm đạm, Tê Giác thì trực tiếp bị nên nhập vào trong đất, ngay cả Dực Nhân bị hắn nắm trong tay đều bị văng ra ngoài.
- Đại nhân, thuộc hạ vô dụng!
Dực Nhân chịu đựng đau nhức kịch liệt trên cổ quỳ mọp xuống đất thỉnh tội, trong mắt Ma tộc, nhỏ yếu chính là sai lầm.
- Lui ra đi.
Từ Ngôn phân phó nghe rất nhẹ nhõm, nhưng Viêm đao trong tay lại thiêu đốt lên lửa nóng hừng hực.
- Ngươi dám cùng ta động thủi
Tê Giác đầu tiên ngẩn người, ngay sau đó nổi giận, một nửa thân thể lúng vào mặt đất bỗng nhiên nhảy ra, đồng thời gầm thét:
- Muốn chất.
- Là ngươi đáp ứng đưa ta vũ khí, vũ khí của ngươi đã là sừng trâu, mà tự mình ngươi đã nhường ra, chẳng lẽ lại muốn đổi ý?
Từ Ngôn hiện ra bộ dáng vô tội, trong ánh mắt lại bốc cháy lên ánh lửa, nói:
- Ngươi đổi ý cũng không quan hệ, ta không ngại, bất quá sừng bò của ngươi, là của ta.
Trong lúc một đạo hỏa tuyến tại Từ Ngôn giữa lông mày xuất hiện, hỏa tuyến đến từ hỏa diễm một sừng, ngay sau đó oanh minh bạo khởi tạo thành ngập trời biển lửa, đem hai người giao chiến đất trống hoàn toàn bao phủ.
Hô hô hỏa diễm tràn đầy khí tức nóng rực, Dực Nhân liên tiếp lui vê phía sau, Ma Soái xung quanh chạy tứ phía, ngay cả Kim Hỏa, Ngân Hoàn, Bạch Ngạc, Sửu Ngư những Ma Quân này đều đang không ngừng lui lại.
- Thiên phú hỏa diễm thật mạnh!
Bạch Ngạc kinh ngạc nói nhỏ, hắn cảm giác đạt được hỏa diễm nóng rực, không thể coi thường, đây không phải là hỏa diễm bình thường, mà là lực lượng thiên phú của Ma Quân.
- Nhìn yếu đuối, thiên phú lực lượng ngược lại đủ mạnh, nghe nói Ma tử Minh Viêm Ma có song trọng lực lượng thiên phú, thật muốn kiến thức một chút.
Sửu Ngư cười ha ha, ngữ khí đầy cổ quái nói.
Nghe xong song trọng lực lượng thiên phú, mặt mo lão Ngân Hoàn lập tức trâm xuống, nhìn về Kim Hỏa, ngoại trừ người ở trong Minh Viêm Ma, người ngoài căn bản không biết lực lượng thiên phú của Ma tử là cái gì.
Kim Hỏa biết rõ lão sắc mặt Ngân Hoàn khó coi, cũng không giải thích, coi như không nhìn thấy đối phương, nhìn chằm chằm song phương giao thủ trên đất trống.
Chính như lời Ma Quân Thiên Lân bộ nói, sau biển lửa, Ma tử Quỷ Diện vận dụng lực lượng hàn băng, gió tuyết gào thét hình thành phong bạo che đậy ánh mắt ngoài người, chỉ có thể mơ hồ trông thấy trong gió lốc không ngừng có hỏa diễm cự đao đang lắc lư.
Viêm đao là bản mệnh ma hỏa của Kim Hỏa ngưng tụ thành, uy lực không thể coi thường, nhưng năng lực phòng ngự của Tê Giác mạnh hơn, nhất là sừng trâu lôi điện, khi thì nổ lên lôi quang trong gió lốc biểu thị Ma Quân Tê Giác phản kích.
Tất cả Ma Quân ở đây đều cho rằng đây là một trận đại chiến thế lực ngang nhau, những Ma Quân này càng biết rõ tác dụng của Tê Giác chính là đến xò xét, nhưng rất nhanh, tình huống không ai dự liệu được phát sinh.
Bạo tuyết vẫn như cũ, đao quang vẫn như cũ, lôi minh cũng vẫn như cũ.
Chỉ là chỗ sâu trong chiến trường quỷ dị dần dần vang lên tiếng kêu thảm thiết của Ma Quân Tê Giác...