Chương 1656: Lưu danh.
Chương 1656: Lưu danh.Chương 1656: Lưu danh.
Thu hồi cự chùy hỏa diễm lưu tỉnh, treo hai kiện da thú túi trữ vật ở bên hông.
Quen biết một phen cùng lão Xích Liệt, Từ Ngôn chiếm tiện nghi cũng không ít, tự nhiên muốn cao đàm khoát luận một phen cùng vị lão Ma Quân này.
Hậu viện thật ra chính là một đại viện ngăn cách với phòng lớn phía trước, phòng lớn do gỗ xây dựng, xem ra là nơi lão Xích Liệt ở, trước mặt phòng lớn thì là địa phương rèn đúc.
Bốn phía sân nhỏ trưng bày vật liệu phong phú, cũng có bán thành phẩm luyện chế thất bại, nhiều như rừng, Từ Ngôn ngược lại mở tâm mắt một phen, có rất nhiều vật liệu Ma tộc mà ngay cả hắn đều không nhận ra.
Từ Ngôn có ưu điểm, đó chính là khiêm tốn hỏi thăm.
Gặp vật liệu nào không nhận ra, hắn hỏi, cũng không ngại mất mặt, lão Xích Liệt còn rất ưng biểu hiện này, thích biểu hiện lịch duyệt cùng kiến thức của hắn ở trước mặt người ngoài, thế là hỏi gì đáp nấy, giải thích rất nhiều vật liệu cho Từ Ngôn.
Thẳng đến cuối cùng khi đi qua một kiện quái vật khổng lồ tối như mực, bước chân Từ Ngôn ngừng lại.
- Đây là... Hoả pháo của Nhân tộc!
Từ Ngôn ra vẻ kinh ngạc hô.
- Ánh mắt Ma tử đại nhân sáng như đuốc, đích thật là hoả pháo của Nhân tộc, đến từ Đông Châu, là năm đó khi ta rời đi Đông Châu vực đoạt được từ bên trong biên thành Nhân tộc, mang về.
Lão Xích Liệt dương dương đắc ý vỗ vỗ họng pháo, nói:
- Không dối gạt Ma tử đại nhân, bằng vào thiên phú rèn đúc của Xích Liệt ta, từ Đông Châu trở vê không đến một năm đã có thể rèn đúc ra loại hoả pháo này, càng ở trong mấy chục năm tiến hành cải tiến nó, hình thành hỏa diễm pháo đặc thù, hắc hắc, chỉ cần một viên hỏa diễm đạn, đủ để oanh sát Ma tộc cảnh giới Ma Tướng. Nhìn thấy hoả pháo không tính là gì, thật ra Từ Ngôn không có quá để ý, dù sao hoả pháo trong quốc gia phàm nhân không tính hiếm thấy, lão Xích Liệt đi qua Đông Châu, đạt được hoả pháo chẳng có gì lạ.
Nhưng hỏa diễm đạn có thể oanh sát Ma Tướng lại để Từ Ngôn kinh ngạc.
Ma tướng đối ứng Yêu Linh, đối ứng Kim Đan của Nhân tộc, ngay cả Võ Thần đạn Từ Ngôn cũng không dám nói một viên có thể oanh sát Kim Đan, ít nhất phải mấy chục thậm chí trăm khỏa mới có thể diệt sát tu sĩ cảnh giới Kim Đan, không nghĩ tới gặp nhân tài bên trong Ma tộc, vậy mà rèn đúc ra hỏa diễm đạn uy lực hơn xa Võ Thần đạn.
Mang chờ mong cùng hiếu kì, Từ Ngôn tỏ ra vẻ cực kỳ hứng thú đối với hoả pháo, thế là hắn được như nguyện thấy được cái gọi là hỏa diễm đạn.
Ngay khi lão Xích Liệt lấy ra hỏa diễm đạn, Từ Ngôn mới biết được thứ đó thật là hỏa diễm đạn.
Bởi vì chính là một đám lửa, mà lại lấy bí pháp áp súc thành lớn nhỏ cỡ viên đạn, cầm ở trong tay nóng rực đập vào mặt, nếu như tu sĩ Nhân tộc bình thường không dùng linh lực hộ thể, đều có thể bị đốt gần chết.
Trải qua cẩn thận quan sát, Từ Ngôn phát hiện trung tâm hỏa diễm là một hạt châu sắt, mà hạt châu là dùng để tăng thêm tính chân thật mà thôi, không có khác tác dụng, uy lực chân chính của loại hỏa diễm đạn này là hỏa diễm áp súc ở tâng bên ngoài.
- Lục Viêm Ma một mạch chúng ta thường xuyên xuống biển săn giết hải thú, từng phát hiện qua xương khô của tu sĩ Nhân tộc dưới đáy biển, góp nhặt không ít đồ vật của Nhân tộc, có một loại xưng là Võ Thần đạn, lão Xích Liệt ngươi nhất định có thể cảm thấy hứng thú.
- Võ Thần đạn? Hẳn cũng là hoả pháo? Lấy ra kiến thức một chút!
Từ Ngôn tùy tiện kéo cái kíp nổ, thế là lấy ra một viên Võ Thần đạn cũ nhất, cộng thêm loại vật liệu luyện chế Võ Thần đạn các, làm đủ một phen dự định luận bàn cùng đối phương.
Dù sao Chân Võ giới không ai nhận ra Võ Thần đạn, lại đang ở địa bàn của Ma tộc, mà trong Viêm Ma động hoàn toàn chính xác chất đống không ít các loại vật liệu cùng xương khô mà Lục Viêm Ma nhất tộc vớt lên từ đáy biển, cho nên Từ Ngôn không sợ để lộ.
- Uy lực của loại hoả pháo này nhất định không nhỏ! Đồ tốt, bất quá hẳn là không có uy lực lớn như hỏa diễm đạn.
Lão Xích Liệt là người biết hàng, phân biệt nửa ngày không sai biệt lắm xác nhận uy năng của Võ Thần đạn.
- Nếu như hợp hai loại hỏa diễm đạn cùng Võ Thần đạn làm một, phải chăng có thể làm ra đồ vật uy lực càng lớn?
Từ Ngôn tiến hành theo chất lượng dẫn dắt tư duy đối phương.
- Đúng vậy! Uy lực hỏa diễm đạn so với Ma Quân chúng ta xem ra thì thực sự quá nhỏ, oanh sát Ma Tướng mà thôi, ta đánh một tay đã có thể bóp chết mấy tên, nếu như có thể làm ra vũ khí oanh sát Ma Soái thậm chí Ma Quân...
Lão Xích Liệt nói nói, ánh mắt bỗng nhiên trở nên nhiệt liệt, nói:
- Nếu như có thể oanh sát Ma Quân, lão Xích Liệt ta sẽ không lại bị già yếu uy hiếp, dù ta sắp chết già, chỉ cần còn có chút khí lực đốt kíp nổ đã có thể oanh sát cùng giail Kể từ đó, ai còn dám xem nhẹ ta.
Lúc đầu Từ Ngôn muốn dẫn đạo lão Xích Liệt sinh ra hứng thú về việc dung hợp Võ Thần đạn cùng hỏa diễm đạn, sau đó đạt tới mục đích tế luyện ra hoả pháo càng mạnh hơn, không nghĩ tới bên này vừa mới bắt đầu dẫn đạo, người ta bên kia suy nghĩ càng thêm sâu xa.
Trong lòng tự nhủ lại nhiều thêm một minh hữu miễn phí, Từ Ngôn không khỏi vui mừng quá đỗi, bất quá bề ngoài cũng không có biểu hiện ra ngoài.
- Trung tâm hỏa diễm đạn là thiết cầu vô dụng, nếu như dùng võ thần đạn xem như thiết cầu, lấy hỏa diễm áp súc bao phủ, một khi nổ tung, uy lực nhất định gấp bội.
Từ Ngôn bóp nắm đấm, giúp đỡ nghĩ kế.
- Không sai! Bất quá muốn lấy hỏa diễm áp súc hoàn mỹ bao phủ Võ Thần đạn cũng không dễ dàng, cần tính toán phức tạp cùng nếm thử phong phú, nếu như coi thật hoàn mỹ dung hợp, uy lực tăng lên tuyệt không phải gấp đôi!
Con mắt Lão Xích Liệt đều sáng lên.
- Luyện chế Võ Thần đạn, hẳn là còn có không gian tiến bộ, nếu như hình dạng thay đổi càng lớn, uy lực chú định sẽ tăng lên.
- Thật ra, uy lực hỏa diễm đạn cũng có thể trở nên càng lớn, những năm nay ta đã thử qua nhiều lần, không bao lâu có thể đề cao uy lực hỏa diễm đạn gấp đôi trở lên.
- Như thế nói ra, một khi hoả pháo mới xuất thế, uy lực sẽ chấn kinh tứ phương.
- Đến lúc đó lão Xích Liệt ta có thể lần nữa nổi danh, ha ha ha ha! Đúng, danh tự cần phải sửa lại, cái tên hỏa diễm đạn này quá tục.
- Võ Thần đạn cái tên này cũng không tệ, bất quá đó là Nhân tộc sử dụng, yếu đi uy phong Ma tộc ta, không bằng gọi là Hỏa Vũ Thần, như thế nào?
- Hỏa Vũ Thần... Ta là Hỏa Tu La, luyện chế ra Hỏa Vũ Thần, tốt! Tốt! Ha ha ha hai Hỏa Vũ Thần cái tên này nghe qua đã cảm thấy hăng hái! Cứ gọi là Hỏa Vũ Thần.
Lão Xích Liệt bưng chén lên, toàn thân nổi lên hỏa diễm, ngửa mặt lên trời quát to.
- Cho dù lão Xích Liệt ta có một ngày chết già ở nhánh Bàn Thiên, chỉ cần Hỏa Vũ Thần ra mắt, tên tuổi của lão Xích Liệt ta sẽ đời đời bất hủ! Ta đã biết, ta đã biết! Ta rốt cuộc biết đế vương Nhân tộc cùng đại nho vì sao quan tâm danh vọng như vậy, nguyên lai danh vọng có thể khiến người ta mê muội như thế, thì ra là thế, thì ra là thế...
Hỏa Tu La già nua khám phá một loại hàm nghĩa khác của danh vọng, chủng loại này giống như là chỗ tốt vĩnh viễn tồn tại, chính là thứ mà loại người già nua như Lão Tu La coi trọng.
Đó chính là tên tuổi, hay còn gọi là danh khí.
Nhìn qua Hỏa Tu La già nua đang điên cuồng, trong mắt Từ Ngôn chứa đầy ý cười.
Hắn thích nhất trợ giúp một vài lão gia hỏa lưu danh thiên hạ, chỉ cần uy lực của Hỏa Vũ Thần cũng đủ lớn, đừng nói lưu danh thiên hạ, đối với Từ Ngôn mà nói, cho dù dùng nó đi đánh nát tâng tám Trời cũng không thành vấn đề.
- Hỏa Vũ Thần, hi vọng thật có thể như cái tên của nó, nhóm lửa liệt thần ở trên Bắc Châu địa, để Ma tộc nghe tin đã sợ mất mật.
Từ Ngôn tự nói ở trong lòng, nhớ tới cảnh tượng hỏa diễm đầy trời, hắn giống như thấy được tám ngàn dặm Phí Hải đang cháy hừng hực, giống như thấy được ức vạn Ma tộc bị chôn vùi bên trong Phí Hải, cũng không biết dùng Hỏa Hoàng Cô tăng thêm Hỏa Vũ Thần, có thể đạt tới uy năng kinh thế hãi tục hay không.