Chương 1657: Khế ước Hỏa Vũ Thần
Chương 1657: Khế ước Hỏa Vũ ThầnChương 1657: Khế ước Hỏa Vũ Thần
Có lẽ kiếp sống phàm nhân năm đó ở trong bình giới lưu lại ấn tượng khắc sâu nhất, Từ Ngôn cảm thấy rất thân thiết đối với hoả pháo - loại vũ khí thường xuất hiện ở trong binh tướng phàm nhân này.
Có lẽ trong tiềm thức hắn vẫn là tiểu đạo sĩ phàm nhân kia, không thích cường giả phi thiên độn địa đè ở trên đỉnh đầu, cho nên những năm gần đây, từ Thân Vũ pháo đến Võ Thần pháo, cho đến bây giờ Hỏa Vũ Thần, một khi có cơ hội, Từ Ngôn đều sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế tăng lên uy năng của hoả pháo.
Bởi vì hoả pháo chỉ cần kíp nổ đã có thể nhóm lửa, là sát khí duy nhất phàm nhân có thể khống chế.
Nếu như ví von tu tiên giả cùng cường giả các tộc thành tiên ma, như vậy, hoả pháo uy lực to lớn chính là thủ đoạn duy nhất mà phàm nhân có thể dùng để tàn sát Tiên Ma.
Rượu gặp tri kỷ ngàn chén vẫn thấy ít, lão Xích Liệt cùng Từ Ngôn có thể nói mới quen đã thân, một bên nghiên cứu thảo luận phương thức rèn đúc Hỏa Vũ Thần, một bên ngụm lớn uống vào rượu mạnh.
Lão Xích Liệt trân tàng không nhiều linh tửu của Nhân tộc, rất nhanh bị uống sạch, vị thuộc hạ cùng loại học đồ kia trước sau ba lần ra ngoài mua rượu, lại tuần tự bị hai người uống sạch bách.
Rượu Ma tộc rất mạnh, bất quá Ma Quân muốn uống say cũng không dễ dàng.
Không biết là già nua hay là cảm khái, uống vào, nói, cười, lão Xích Liệt dần dần cô đơn, cúi đầu xuống yên lặng nhìn chằm chằm bảo bối giống như Võ Thần đạn cùng hỏa diễm đạn, một tay nắm chặt một cái, không thả.
Xuy xuy nhẹ vang lên, theo trong mắt lão Xích Liệt rơi xuống hỏa diễm xuất hiện, trên bàn gỗ kiên cố bị bỏng ra từng cái hố.
Hỏa diễm rơi xuống từ trong mắt lão Xích Liệt tựa như giọt nước, đó là nước mắt của Hỏa Tu La. Tu La nhất tộc sẽ không dễ thút thít, một khi thút thít, nhất định là thời khắc cảm nhận được tuyệt vọng, những nước mắt hỏa diễm kia thiêu đốt bên trong cái hố trên bàn gỗ, thật lâu không tắt, tựa như từng ngọn nến nho nhỏ.
- Thời gian qua nhanh, thời gian qua nhanh, không ai có thể ngăn cản lực lượng tuế nguyệt, lão Xích Liệt cũng giống vậy, Hỏa Vũ Thần của ta, sợ là không có cơ hội xuất hiện trên thế gian này...
Ngữ khí trầm thấp không có quá nhiều đau khổ, chỉ là tràn đầy tiếc nuối, Hỏa Tu La già nua, thật ra ngày giờ không nhiều, sống không được mấy năm.
Nhìn lão Xích Liệt xuống dốc, nhìn vị Ma Quân Tu La vốn nên cường đại, trong năm tháng dần dần bị tàn phá thành lão giả sắp chết, Từ Ngôn lần đầu tiên xuất hiện cảm giác quen thuộc, giống như đối phương không phải dị tộc, mà là người.
Đối mặt già yếu, Ma Quân Ma tộc hay cường giả Nhân tộc cường đại tới đâu cũng giống như lão nhân tang thương bóng lưng còng xuống, nhớ mãi không quên về nguyện vọng mà mình không cách nào hoàn thành.
Lão Tu La bi thương, thở thật dài một cái, hỏa diễm thiêu đốt trên người lần lượt dập tắt, hiện ra một gương mặt già nua trải rộng nếp nhăn.
Bản thể Hỏa Tu La cùng loại Nhân tộc, chỉ cao lớn hơn Nhân tộc mà thôi, mà không có làn da, nhìn rất dữ tợn, nhưng mà Từ Ngôn lại cảm nhận được tử khí nồng đậm từ bên trong thân ảnh dữ tợn này.
Lấy Từ Ngôn suy đoán, lão Xích Liệt sống không được một hai năm, sẽ chết đi.
- Mười năm, chỉ cần cho ta mười năm tuổi thọ, Hỏa Vũ Thần có cơ hội xuất hiện trên thế gian, ai...
Lão Xích Liệt thở dài nói:
- Ma tử đại nhân nói thật đúng, lực lượng tuế nguyệt đều muốn đáng sợ hơn so với bất kỳ lực lượng nào, thậm chí đều phải cường đại hơn so với Ma Đế so với Tán Tiên, không ai có thể ngăn cản được.
- Hoàn toàn chính xác không ai có thể ngăn cản, cũng là không phải không có biện pháp kéo dài, tỉ như nói đột phá cảnh giới trước mắt. Từ Ngôn nâng chén an ủi.
- Không thể nào, ta dừng ở cảnh giới Ma Quân nhiều năm không cách nào tiến thêm, xem như một loại Ma Quân bình thường nhất, căn bản không thành được Ma Vương, chỉ có loại người thiên phú dị bẩm như Ma tử đại nhân, mới có cơ hội vấn đỉnh Ma Vương cảnh.
Lão Xích Liệt cười khổ nâng chén đón lấy, mở cái miệng rộng uống một hớp.
- Có lẽ còn có những biện pháp khác có thể kéo dài thọ nguyên, không biết Bắc Châu Ma vực ta phải chăng có kỳ hoa dị quả gì có được hiệu quả duyên thọ?
Từ Ngôn biết còn cố hỏi, ngữ khí mang theo hiếu kì nhàn nhạt, nghe rất tự nhiên.
- Tu Tiên giới Nhân tộc ngược lại tôn tại đan dược Duyên Thọ, chỉ là cực kỳ trân quý, ngay cả cường giả bên trong Nhân tộc đều tuỳ tiện không cách nào đạt được, huống chỉ dị tộc, Bắc Châu chúng ta ngoại trừ hóa hình quả ra, không nghe nói kỳ hoa dị quả khác có thể kéo dài thọ nguyên...
Lão Xích Liệt thuận miệng nói, bỗng nhiên ngẩn người, có thể rõ ràng nhìn thấy trong hốc mắt âm u đầy tử khí kia một lần nữa dấy lên một tia lửa nóng.
Mặc dù ngọn lửa không lớn, lại đại biểu cho một phần hi vọng.
- Hóa hình quả, một quả duyên thọ mười năm.
Lão Xích Liệt bóp bóp nắm tay, ngọn lửa trong hốc mắt dần dần phai nhạt xuống, nói:
- Nhiều hỗn độn Ma tộc như vậy cần mở rộng thần trí, loại lão gia hỏa như ta này, đừng nói không còn khí lực đi tranh, coi dù có sức đi tranh cũng không làm được gì.
- Nếu như đạt được hóa hình quả, ngươi ăn, hay là không ăn.
Khóe miệng Từ Ngôn mang theo nụ cười thản nhiên, nói:
- Bản Ma tử sinh ra hiếu chiến, bản sự khác không có, chính là khí lực nhiều đến dùng không hết, mà lại thích nhất là đi tranh đồ vật tốt hơn.
- Ma tử đại nhân, lời ấy ý gì? Lão Xích Liệt nghe được đối phương ý ở ngoài lời, chỉ là nhất thời không thể tin được.
- Ta giúp ngươi đi tranh hóa hình quả, ngươi luyện chế Hỏa Vũ Thần, vật liệu ngươi cần, Minh Viêm Ma một mạch ta có thể toàn lực cung cấp, bất quá, ta có một yêu cầu.
Từ Ngôn nói rồi đổ đầy hai chén rượu mạnh, dừng một chút, nói:
- Lão Xích Liệt ngươi luyện chế Hỏa Vũ Thần, chỉ cần cung cấp một mình ta, ta sẽ để cho Hỏa Vũ Thần nổi danh thiên hạ.
- Ma tử đại nhân, chuyện này là thật!
Ngọn lửa dâng trào lên trong hốc mắt Lão Xích Liệt, giống như đang bắn tung toé sinh cơ sau cùng.
- Ta chưởng quản Minh Viêm Ma nhất tộc - một trong bốn đại tộc, chẳng lẽ lời ta nói là giả?
Từ Ngôn trầm giọng nói, uy nghiêm thượng vị giả lúc này xuất hiện không thể nghi ngờ.
- Ma tử đại nhân tự nhiên nhất ngôn cửu đỉnh! Ta tin!
Lão Xích Liệt kích động đến tột đỉnh, ngã đầu liền bái, cao giọng nói:
- Nếu đại nhân có thể để cho ta duyên thọ mười năm, lão Xích Liệt tất nhiên sẽ không cô phụ một phen tâm huyết của đại nhân, chỉ cần Hỏa Vũ Thần xuất ra từ tay ta, nhất định giao phó toàn bộ cho Quỷ Diện đại nhân sử dụng, ta lấy Ma hồn phát thệ.
Vì lưu danh thế gian, lão Xích Liệt không quan tâm tác dụng của Hỏa Vũ Thần, hắn chỉ để ý uy lực của Hỏa Vũ Thần có thể đạt tới hiệu quả lưu danh bách thế hay không.
- Mười năm làm sao đủ, lão Xích Liệt, ngươi quá coi thường Quỷ Diện ta.
Từ Ngôn cười ha ha, nói:
- Có ta ở đây, sẽ không để cho ngươi tuỳ tiện chết đi, chuyên tâm chế tạo Hỏa Vũ Thần của ngươi là được.
- Đại nhân yên tâm, Hỏa Vũ Thần nhất định có thể chấn kinh thiên hạ, ha ha ha ha. - Hi vọng như thế.
Khi nói chuyện, hai người nâng chén nâng ly, lần này gặp nhau, lão Xích Liệt nhiều hơn một phần sinh cơ, mà Từ Ngôn, nhiều thêm một vị thuộc hạ miễn phí, nhất là chính thuộc hạ này am hiểu rèn đúc khó có được.
Định tốt khế ước, tiếp theo Từ Ngôn không còn nói nhiều về công việc có quan hệ đến Hỏa Vũ Thần, biểu hiện ra tư thái quá mức xem trọng ngược lại không ổn, điểm đến là dừng mới là thượng sách.
Cùng lão Xích Liệt tham khảo một phen chủ đề liên quan tới rèn đúc, tuy nói Từ Ngôn cố ý hỏi, cũng được lợi rất sâu, đại tượng bên trong Hỏa Tu La như lão Xích Liệt, kinh nghiệm về rèn đúc có thể xưng tuyệt đỉnh.
Rèn đúc của Ma tộc và luyện chế của Nhân tộc có diệu dụng dị khúc đồng công, Từ Ngôn tập trung tinh thần lắng nghe.
Cơ hội thu lấy kinh nghiệm dị tộc không nhiều, ngoại trừ Ngôn Thông Thiên cùng Ma Đế loại cường giả kia ra, chỉ sợ không có bất kỳ tu sĩ nào có thể tâm bình khí hòa luận đạo lẫn nhau với Ma Quân, một bên nghe phương pháp rèn đúc ma khí, một bên Từ Ngôn thôi diễn con đường luyện khí của bản thân
Cho dù thân ở Bắc Châu Ma vực, gặp được cơ hội học tập, Từ Ngôn như cũ sẽ không bỏ qua, điểm này có lẽ mới là chỗ chân chính mạnh nhất của hắn, mà không phải võ lực toàn thân.