Chương 1727: Chính Là Lúc Ra Tay
Chương 1727: Chính Là Lúc Ra TayChương 1727: Chính Là Lúc Ra Tay
Vui sướng khi Trùng sinh để lão Xích Liệt hăng hái, cho dù chỉ có mười năm thọ nguyên, đầy đủ để hắn nghiên cứu ra sát khí uy lực đáng sợ như Hỏa Vũ Thần.
Chấp niệm của Lão Xích Liệt là không chỉ cường hóa Liệt Diễm Lưu Tỉnh, còn có Hỏa Vũ Thần tha thiết ước mơ, hắn có thể dự cảm đạt được, một khi Hỏa Vũ Thần xuất thế, sẽ thành vật đáng sợ nhất trong thiên hạ.
- Nhỏ yếu có thể chém giết cường giả, phàm nhân có thể tru tiên đồ thần, tín niệm thần kì cháy rực, đây là hủy diệt, đồng nguyên với Hỏa Tu La nhất tộc ta, linh hồn của ta sẽ đi vào giấc ngủ ngàn thu tại một khắc Hỏa Vũ Thần bắn nổ, vạn chim cùng bay, thiên địa biến sắc...
Giống như đang tế điện, lão Xích Liệt thận trọng lấy ra hỏa đạn cùng Võ Thần đạn còn chưa bắt đầu dung hợp.
Đây là tín niệm của hắn, tâm nguyện cả đời của một vị đại tượng của Ma tộc.
- Mười năm, có lẽ có thể để cho Hỏa Vũ Thần hiện thế, bất quá tác dụng của một cây Hỏa Vũ Thần không phải rất lớn, loại vật này bộc phát ra uy lực lớn nhất phải hàng trăm hàng ngàn đồng thời nổ tung.
Từ Ngôn ngồi vào một bên, gật đầu nói:
- Cho nên, mong rằng Xích Liệt đại tượng hao tâm tổn trí, chế tạo Hỏa Vũ Thần nhiều hơn một chút, cứ như vậy cũng có thể bớt cho ta không ít khí lực, ba hóa hình quả này coi như là thù lao, vật liệu cần thiết chế tạo Hỏa Vũ Thần, ta sẽ cho người vận chuyển từ Minh Sơn thành đến, nếu như Minh Sơn thành không có vật liệu, thu thập ngay trên nhánh Bàn Thiên, tóm lại, bốn mươi năm sau, ta muốn thấy không phải một hai cái Hỏa Vũ Thần.
Nhận lấy ba hóa hình quả khác, hai tay lão Xích Liệt đều đang run rẩy, tăng thêm một quả lúc trước hắn ăn, hắn đạt được bốn mươi năm thọ nguyên.
- Ma tử đại nhân yên tâm, lão Xích Liệt tất toàn lực ứng phó!
Khom người bái tạ, nếu không phải trong hốc mắt lão Xích Liệt đều là ngọn lửa, đều muốn lệ nóng doanh tròng, vốn nên sắp chết, lại đạt được bốn mươi năm tuổi thọ, đổi thành ai cũng muốn kích động cảm khái.
- Hôm nay là tử kỳ của ngươi, cũng là sinh nhật, một buổi tiệc rượu là miễn không được.
Từ Ngôn cười ha ha một tiếng, lấy ra chút linh thạch thượng phẩm để học đồ đi ngoài mua rượu mua thức ăn, hắn muốn cùng lão Xích Liệt không say không nghỉ.
Tiệc rượu tính không được long trọng, đơn giản chỉ có Từ Ngôn cùng Xích Liệt hai người, lại uống đến tận hứng, nhất là đàm luận con đường luyện khí của Nhân tộc cùng phương pháp rèn đúc của Ma tộc, lão Xích Liệt gật gù đắc ý, hắn nói đến hứng chí thao thao bất tuyệt, mà Từ Ngôn ngẫu nhiên ra một câu lại có hiệu quả vẽ rồng điểm mắt, lão Xích Liệt nghe được như hiểu ra.
- Xem ra người khác cũng không phát hiện thiên phú của Ma tử đại nhân, thật ra không phải cao minh ở mảng đánh nhau, mà là phía trên rèn đúc, nếu Ma tử đại nhân dốc lòng nghiên cứu vài năm tháng, tạo nghệ của ngươi tuyệt đối ở phía trên lão Xích Liệt tal
Lão Xích Liệt tán thưởng không thôi, hết sức kinh ngạc về thiên phú rèn đúc của Từ Ngôn.
- Tây chỉnh sắp đến, làm sao có thời giờ đi nghiên cứu rèn đúc cùng luyện khí, chờ đến Tây Châu, còn không phải pháp bảo khắp nơi trên đất, tùy ý lấy dùng, lấy ra ma hóa cho bớt việc.
Từ Ngôn qua loa một câu.
- Ma hóa mặc dù bớt việc, lại hao phí bản mệnh ma lực của chúng ta, nếu như mình có thể rèn đúc ma khí, không chỉ có thể làm bản thân lớn mạnh, còn có thể để càng nhiều Ma tộc cường đại.
Lão Xích Liệt không cho là đúng nói:
- Đây cũng là nhiệm vụ của Hỏa Tu La một mạch, một khi đại chiến bắt đầu, cần gấp rút rèn đúc vũ khí, vũ trang cho đại quân Ma tộc, hi vọng trận chiến này của Ma tộc ta có thể nhất cử đắc thắng, kém nhất thì khi trở về cũng có giữ lại chút tộc nhân, đừng thê lương giống như ngàn năm trước...
Nhớ tới hàng tỉ đại quân táng thân trong Phí Hải ngàn năm trước, ngọn lửa trong hốc mắt lão Xích Liệt nhảy lên một trận.
- Ngàn năm trước, ngươi gặp qua Phí Hải xuất hiện?
Từ Ngôn hỏi.
- Không thấy rõ, Hỏa Tu La một mạch chúng ta bởi vì là công tượng, cho nên đi ở điểm cuối cùng của đại quân, khi đó ta còn không phải đại tượng, chỉ là Hỏa Tu La trẻ tuổi...
Lão Xích Liệt thở dài một cái, nói:
- Đại quân hàng tỉ Ma tộc, đội ngũ bao trùm vạn dặm hải vực, trong chớp mắt đã biến thành biển lửa, ngọn lửa kia cực kỳ đặc thù, mang theo lực lượng hủy diệt đáng sợ, ngay cả Hỏa Tu La chúng ta cũng không dám tuỳ tiện tiếp xúc, biển cả bị thiêu đốt, biển trời là ngọn lửa hừng hực, đó là ta lần đầu tiên cảm thấy ngọn lửa thế mà cũng là một loại vật nguy hiểm, phải biết bản thân Hỏa Tu La chúng ta là do ngọn lửa ngưng tụ, lại bị thiêu chết, thật sự buồn cười.
- Thủ đoạn của Tán Tiên, mạnh mẽ có thể thông thiên, chỉ sợ Lâm Lang đảo chủ đã thành ác mộng của tất cả Ma tộc.
Từ Ngôn dường như tự nói.
- Đúng vậy, ngàn năm qua cho dù biết rõ Thông Thiên Tiên Chủ đã chết. Vẫn như cũ không có bất kỳ Ma tộc nào dám tiếp cận Lâm Lang đảo, cho dù tám ngàn dặm Phí Hải kia dập tắt, chỉ sợ chúng ta cũng không dám leo lên Lâm Lang đảo nửa bước, trong lòng Ma tộc, Ngôn Thông Thiên chính là ác mộng chân chính.
Tiếng nói của Lão Xích Liệt xuất hiện run rẩy, sợ hãi năm đó để vị đại tượng này đôi khi có thể nằm mộng thấy cảnh tượng thảm liệt ngàn năm trước.
Bầu không khí trầm muộn bị một tấm da thú ghi chép vô số tài liệu đánh vỡ.
- Ta suy nghĩ qua nhiều lần, cấu tạo kết hợp Võ Thần đạn, cần đưa vào những vật liệu phong phú này, vật liệu dùng dể luyện chế hỏa đạn thì chỗ này của ta còn có không ít, nhưng tuyệt đối không đủ để luyện chế số lượng lớn Hỏa Vũ Thần, còn lại đều dựa vào Ma tử đại nhân, Tu La già như ta đã rời đi khỏi tộc nhân, không thể đi Vạn Táng Lĩnh yêu cầu.
- Vật liệu ngươi yên tâm, ta sẽ phái người đưa tới cho ngươi.
Nói xong, Từ Ngôn gọi Dực Nhân đang chờ ở ngoài cửa, nói với lão Xích Liệt:
- Đây là tâm phúc của ta, ngươi cần loại tài liệu nào cứ nói với nàng, Minh Viêm Ma một mạch chúng ta không có, nàng cũng có thể thay ngươi mua được.
- Có câu nói này của đại nhân là được, ha ha, số lớn Hỏa Vũ Thần ở trong tầm tay.
Lão Xích Liệt cao hứng, ngại chén rượu quá nhỏ đổi thành bát to, một ngụm uống hết một bát, uống thống khoái không thôi.
Lão Xích Liệt ngược lại thống khoái, Dực Nhân kém chút bị hù chết.
Nàng chỉ là Ma Soái mà thôi, vật liệu mà cường giả Ma Quân cần, nàng làm sao đi tìm?
Chỉ sợ dùng mệnh đều chưa hẳn có thể đổi được.
Gặp Ma tử nhà mình cùng lão Xích Liệt uống đến cao hứng, Dực Nhân cũng không dám lên tiếng, canh giữ ở một bên, thẳng đến khi Từ Ngôn ghi lại một phần danh sách vật liệu mà lão Xích Liệt đưa, cáo từ rời đi tiệm thợ rèn, Dực Nhân mới dám lên tiếng.
- Đại nhân, Dực Nhân vô năng, không biết đi ở nơi nào giúp đại nhân tìm kiếm vật liệu, xin đại nhân trách phạt.
Trước chịu tội, dù sao cũng tốt hơn sau đó bị trách phạt, Dực Nhân cũng không ngốc, cúi đầu quỳ gối dưới chân Từ Ngôn.
- Ai bảo ngươi tìm tài liệu?
Từ Ngôn ra hiệu đối phương đứng dậy, nói:
- Ta để ngươi đi mua vật liệu, những năm nay ngươi cứ lưu ở bên ngoài tiệm thợ rèn, lão Xích Liệt cần gì, cứ sai người ta vận chuyển từ Minh Sơn thành đến, tất cả vật tư của Minh Viêm Ma một mạch chúng ta từ giờ trở đi đều sẽ do ngươi điều động, nếu như trong tộc không có vật liệu, ngươi cứ đi mua cho hắn, nhánh Bàn Thiên càng ngày càng náo nhiệt, hẳn là đều có thể tìm đầy đủ.
- Mua không được thì làm sao bây giờ?
Dực Nhân vẫn là vẻ mặt đau khổ, nói:
- Đại nhân không phải không biết, Minh Viêm Ma một mạch chúng ta là một tộc nghèo nhất trong bốn tộc, thật ra Minh Sơn thành không có đồ vật gì tốt.
Càng nói càng chột dạ, tiếng càng nói càng nhỏ, Dực Nhân cuối cùng ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, cho rằng lúc này Ma tử nhất định sắc mặt biến thành màu đen, sắp nổi giận.
Cũng khó trách Dực Nhân bộ dáng như thế, Minh Viêm Ma một mạch không chỉ có nghèo, đều kém chút bị đá ra khỏi bốn đại tộc, nếu như không phải xuất hiện một vị Ma tử cường đại, hiện tại có Minh Viêm Ma một mạch hay không đều khó nói.
Dực Nhân đang chờ bị trách phạt chợt nghe Ma tử nhà mình cười to một hồi, ngẩng đầu nhìn, Từ Ngôn đã chắp tay sau lưng đi xa, tựa hồ còn mơ hồ nghe được lời nói nhỏ không hiểu thấu.
- Bọn hắn đều không có ở đây, chính là lúc ra tay, cơ hội tốt bao nhiêu, quả thực là cơ hội trời cho, ha ha, hắc hắc hắc hắc...