Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1767 - Chương 1767: Hố Người Ở Trong Vô Hình

Chương 1767: Hố Người Ở Trong Vô Hình Chương 1767: Hố Người Ở Trong Vô HìnhChương 1767: Hố Người Ở Trong Vô Hình

Viêm Ma thú ở chỗ sâu trong nham tương không chết, Từ Ngôn có thể kết luận điểm này.

Hai loại đồng lực điệp gia, đủ để thấy rõ sinh cơ trên người Viêm Ma thú, chỉ bất quá sinh cơ cực kỳ ảm đạm.

Hỗn Độn Ma Vương sắp chết là một bí ẩn dưới lòng đất Minh Sơn, chỉ sợ ngay cả Tước đạo nhân cũng không có hoàn toàn phát hiện.

- Niết Phàm kiếm hẳn là từ trời rơi xuống, cũng không phải nhằm vào Viêm Ma thú.

Rời đi phạm vi Minh Sơn, Từ Ngôn chạy tới Viêm Ma động, một bên đi đường một bên âm thầm suy đoán.

- Đầu Viêm Ma thú này tương đối không may, Niết Phàm kiếm vừa tiến vào miệng núi lửa lòng đất Minh Sơn, đập ngay chính giữa nó, trách không được Viêm Ma thú Bắc Châu biến mất rất cổ quái, ngay cả chút động tĩnh cũng không có lưu lại.

Từ Ngôn suy đoán, căn cứ đến từ Hỗn Nguyên bình của chính hắn, Viêm Ma thú mặc dù không may, so với xương khô của đầu Hóa Vũ phía dưới hải uyên, đầu Hỗn Độn Ma Vương này coi như đã may mắn.

Đầu Hóa Vũ bị Hỗn Thiên bình nện trúng, ngay lập tức mất mạng, trở thành xương khô to lớn, tốt xấu gì Viêm Ma thú vẫn còn lại một hơi.

Cảm khái vận khí của Viêm Ma thú, chờ Từ Ngôn trở lại Viêm Ma động, khi nói với mẫu thú về hai chữ ma tinh, không nghĩ tới mẫu thú phát ra gầm nhẹ thật lâu, thế mà phun ra một khối tinh thạch màu đỏ lớn chừng bàn tay từ trong miệng.

- Đây là... Ma tinh của Minh Viêm Ma một mạch.

Từ Ngôn nâng ma tỉnh màu đỏ, không thể tin nói, hắn cũng không có ngờ vận khí của mình tốt như vậy, ngay cả ma tỉnh loại đồ vật có thể khống chế Viêm Ma thú này đều có thể đạt được.

- Mặc dù có ma tinh, Viêm Ma thú lại bị Niết Phàm kiếm tiêu diệt, chỉ sợ điều động không ra, trừ phi trước dịch chuyển khỏi Niết Phàm kiếm, xem ra chỉ có thể sau này hãy nói.

Từ Ngôn âm thầm lắc đầu, vị trí của Viêm Ma thú không tốt lắm, nhấc không nổi Niết Phàm kiếm sẽ không ra được.

Tạm thời buông xuống dự định khống chế Viêm Ma thú, sau khi đạt được ma tỉnh, Từ Ngôn lại lần nữa quay trở về Ma Đế thành, tiếp tục bế quan trong Ma Hoa điện, không có tu luyện bất kỳ thuật pháp gì, mà toàn lực xung kích Hóa Thần hậu kỳ.

Thủ đoạn bảo mệnh càng nhiều, mặc dù càng thêm an toàn, nhưng cuối cùng không so được việc tăng lên cảnh giới bản thân.

Trong vòng ba mươi năm, Từ Ngôn thề phải phá vỡ mà vào Hóa Thần hậu kỳ.

Chỉ có tu vi cường đại mới có thể như cá gặp nước bên trong loạn thế cùng loạn cục, mọi việc mới có thể đều thuận lợi bên trong cường địch cùng tuyệt hiểm.

Tán Tiên truyên thừa, Nguyên Anh Hóa Thần đỉnh phong, phần tiên cơ được trời ưu ái này là mấu chốt để Từ Ngôn nhanh chóng cường đại, đương nhiên, thế gian có tiên cơ, không chỉ hắn một người.

Tỉ như nói nhóm khí nô đến từ trong Bình giới, sớm đã trải nghiệm qua tu vi Hóa Thần, sớm đã có được cảnh giới Hóa Thần, lại không cách nào thành tựu Hóa Thần chân chính, chỉ có thể lấy Thần Văn mà gọi.

Hải ngoại Tây Châu, quần đảo Cửu Tinh.

- Ngắn ngủi mấy năm đã có thể phá cảnh Hóa Thần, thành tựu tương lai của hai vị trưởng lão sợ là không thể đo lường, tới tới tới, ta kính hai vị trưởng lão, chúc hai vị sớm ngày Độ Kiếp, thành thiên hạ chí cường.

Thân là đảo chủ Tham Lang đảo, địa vị của Chương Hiển không tính là đỉnh tiêm ở trong Tu Tiên Giới, nhưng cũng tuyệt đối bất phàm, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ càng làm cho thân phận vị đảo chủ là hắn nổi bật, chỉ là đối diện một béo một gây trước mặt, đảo chủ Tham Lang đảo rõ ràng thấp một bậc, bởi vì người ta đã đột phá cảnh giới Hóa Thần, còn là lấy thân phận khí nô phá vỡ mà vào Hóa Thần.

Người được thiết yến khoản đãi chính là Vương Khải và Hà Điền. Vương Khải, Hà Điền mấy năm trước đã thành công tiến giai Hóa Thần, đối mặt đảo chủ biểu hiện lấy lòng, lộ ra rất tự nhiên.

Bọn hắn tu luyện nhiều năm tại Tình Châu giới, nếu không phải Nguyên Anh thiếu hụt, sớm có thành tựu thực lực Hóa Thần, một khi Nguyên Anh thiếu hụt được đan dược bổ sung viên mãn, lấy thiên phú của hai người, phá vỡ mà vào Hóa Thần cũng chẳng suy nghĩ gì.

Phá cảnh tính không được ngoài ý muốn, nhưng để Vương Khải cùng Hà Điền ngoài ý muốn là tin tức Chương gia lão tổ mang về.

- Đảo chủ khách khí, Đạo tử đã an bài chúng ta ở Cửu Tinh đảo, hai chúng ta chính là tu sĩ của Cửu Tinh đảo, trưởng lão của Tham Lang đảo.

- Nhận được đảo chủ chiếu cố, những khí nô chúng ta có cơ hội xoay người, ha ha, đúng rồi, nghe đồn Ma tộc xâm chiếm kia, không phải là giả đó chứ?

Vương Khải cùng Hà Điền có bao nhiêu cay độc, sau khi khách khí, chủ yếu vẫn là nghe ngóng tin tức.

- Lão tổ chính miệng nói, không phải giả, tin tức từ Đông Châu Đạo phủ, càng sẽ không giả, xem ra phải có một trận ác chiến, hi vọng phương hướng Ma tộc đánh tới, không ở Cửu Tinh đảo chúng ta bên này.

Chương Hiển lắc đầu thở dài, vì lung lạc lấy lấy hai vị cường giả Hóa Thần, hắn tốn không ít tâm tư.

- Tin tức Ma tộc xâm chiếm đã là thật, như vậy các lộ Hóa Thần tay không mà về cũng là thật.

- Vậy mà không có tung tích của Từ Ngôn kia? Hắn cũng không phải không khí, sao có thể biến mất vô tung vô ảnh?

Đối mặt hai người hỏi thăm, Chương Hiển không tiện giấu diếm, nói ra tin tức lão tổ nhà mình mang vê.

- Đừng nói nữa, gần trăm vị Hóa Thần, hơn mười năm lục soát, Tiên Thiên Linh Bảo không tìm được không nói, kém chút chọc giận cường giả Độ Kiếp của Đạo phủ, lần này chuyến đi đến Đông Châu, tu sĩ Tây Châu chúng ta xem như mất mặt ném về tận nhà, bất quá không tìm được cũng tốt, Từ Ngôn kia và lão tổ nhà ta có chút giao tình, lão tổ nhà ta tiến vê Đông Châu cũng không phải đi bắt hắn, Cửu Tinh đảo chúng ta cũng không thể coi là mất mặt.

Chương Hiển không nói bậy, Chương gia lão tổ Chương Uyển Vân đến Đông Châu hoàn toàn chính xác không phải là vì Tiên Thiên Linh Bảo, mà dự định giúp Từ Ngôn một tay, bằng không Chương Uyển Vân trở về cũng sẽ không lộ ra rất cao hứng.

Xác nhận Từ Ngôn không có rơi vào tay người khác, Vương Khải Hà Điền liếc nhau một cái, khẽ gật đầu, rốt cục yên tâm.

- Hai vị trưởng lão, nếu như hai vị cường giả Yêu tộc kia có thể tiến giai Yêu Vương, có phải cũng sẽ lưu lại Cửu Tỉnh đảo chúng ta hay không? Bọn hắn là khí nô của Tam tiểu thư Hiên Viên đảo, sẽ không bị Hiên Viên đảo đòi trở về chứ.

Chương Hiển không chỉ coi trọng Vương Khải Hà Điền, cũng rất coi trọng Văn Thất Dạ cùng Kim Uế, nếu như lại nhiều thêm hai vị Yêu Vương, thực lực Tham Lang đảo sẽ càng tăng mạnh hơn.

- Yên tâm, chỉ cần bọn hắn có thể tiến giai Yêu Vương, chính là thân tự do, không phải khí nô của ai, bằng vào giao tình của chúng ta, lưu bọn hắn lại không khó.

Hà Điền ha ha cười nói, cam đoan.

- Nghe nói vị Tam tiểu thư kia từ khi Thiên Anh lôi về sau đã không có về Hiên Viên đảo, nàng và phụ thân nàng giống như ngăn cách rất sâu.

Vương Khải lộ ra vẻ hiếu kỳ, không để lại dấu vết nghe ngóng, hắn biết Hiên Viên Tuyết cùng Từ Ngôn liên quan rất sâu, chỉ là không biết thân thế của Hiên Viên Tuyết.

- Hiên Viên gia không biết làm sao, từ trước đến nay lạnh lùng đối với vị Tam tiểu thư kia, ai không đề cập nữa, việc nhà người ta, chúng ta uống rượu! Hai vị cao thủ Yêu tộc kia nếu như trong tương lai phá vỡ mà vào cảnh giới Yêu Vương, còn muốn hai vị nói ngọt nhiều hơn, lưu bọn hắn lại Tham Lang đảo ta mới tốt.

- Đảo chủ yên tâm, cứ để hai người chúng ta lo.

- Bọn hắn dám trốn về Yêu tộc, đánh gãy chân của bọn hắn. Một trận tiệc rượu, chủ và khách đều vui vẻ, đợi cho lúc không người, Hà Điền lại liên tục thở dài.

- Xem ra Chân Võ giới này cũng không yên ổn, tin tức Ma tộc xâm phạm, sợ là không giả, chẳng lẽ thịnh thế chỉ có Đông Châu?

Hà Điền trâm giọng nói:

- Nếu không chúng ta đi Đông Châu tránh nạn?

- Đông Châu Đạo phủ, mấy năm này chúng ta nghe như sấm bên tai, nhưng cũng từng nghe nói không ít lời đồn, Đạo phủ năm trăm năm đóng cửa không ra, thế mà lần này mở ra, ngươi không cảm thấy có chút không đúng à.

Vương Khải như có điều suy nghĩ.

- Ngươi hoài nghi Đạo phủ thật xảy ra chuyện rồi?

Hà Điền cau mày nói:

- Nếu như Đạo phủ xảy ra chuyện, lần này lại như thế nào để gần trăm Hóa Thần cao thủ của Tây Châu chật vật mà đi, đây chính là gân trăm Hóa Thần, không phải gần trăm phàm nhân.

- Chỉ cần cục làm được đủ lớn, chỉ cần thiên thời địa lợi nhân hoà, dọa lùi Bách Thần, cũng không phải không có khả năng.

- Bát ca, ngươi nói là Từ Ngôn thiết lập ván cục ở Đạo phủ? Nếu như thật như thế, Đạo phủ kia...

- Hi vọng ta đoán sai, nếu Đông Châu Đạo phủ thành xác rỗng, tương lai Ma tộc xâm chiếm, tình cảnh của nhân tộc sẽ càng khó khăn.

- Tây Châu chiến loạn không ngừng, nếu như Đông Châu Đạo phủ lại lớn không bằng trước, Tu Tiên giới Nhân tộc chẳng phải sẽ muốn chơi xong.

Hà Điền quệt miệng bất mãn nói:

- Đều do Ngôn Ca Nhi, năm đó hắn đi thẳng một mạch, dẫn đi tất cả cao thủ Hóa Thần, Kiếm Vương sơn lại thành nơi chôn xương, trận đại chiến kia giết qua, trong vòng trăm năm Thiên Anh bảng đều không cần dựng lên, toàn bộ Tây Châu vực đều muốn góp không đủ ngàn tên Nguyên Anh.

Đề cập đến trận ác chiến không ai dự liệu được ở Kiếm Vương sơn năm đó, ngay cả Vương Khải vị cường nhân có chứng kiến hạo kiếp tận thế này đều nhíu mày, chắc hẳn không có bất kỳ tu sĩ nào nguyện ý nhớ lại một ngày tràn ngập màu máu kia.

- Thân có trọng bảo, mang ngọc có tội.

Vương Khải cảm khái nói:

- Hắn quả thật rời đi, lại lừa tất cả tu sĩ phía dưới Hóa Thần của Tây Châu vực cho thảm, chỉ sợ số lượng tu sĩ ngày đó chết ở Kiếm Vương sơn đã vượt qua mười vạn.

- Phản Kiếm Minh cùng Kiếm Vương điện khai chiến, Cổ Bách Đảo cùng Huyễn Nguyệt Cung bị liên luy, mười vạn tu sĩ chiến tử ở Kiếm Vương sơn, chậc chậc chậc.

Hà Điền đong đưa tai to mặt lớn, cảm thán nói:

- Bát ca ngươi nói, chúng ta lúc nào có thể tu thành tuyệt kỹ chiêu hố người ở trong vô hình này của Ngôn Ca Nhi đây.
Bình Luận (0)
Comment