Chương 1768: Đã Nghe Qua
Chương 1768: Đã Nghe QuaChương 1768: Đã Nghe Qua
Bàn về tuyệt học hố người, Vương Khải cùng Hà Điền đời này không có phục qua bất kỳ kẻ nào, chỉ chịu phục vị Ngôn Ca Nhi kia.
Từ Ngôn tự nhận bụng dạ độc ác, hố người không nháy mắt, nhưng tuyệt đối sẽ không cho rằng mình đã lô hỏa thuần thanh bên trên việc hố người, hắn cũng có gia hỏa mình bội phục, bây giờ, vị lấy khí vận khí thế lừa giết hết thảy gia hỏa thế gian kia đang ở trong Ngư Phúc thành ăn thịt ăn cá, hưởng thụ tiêu dao khi làm thượng khách đây.
- Hồ nữ đưa sách, tự nhiên muốn ở lúc đêm khuya vắng người, một khi trời đã sáng, nàng sẽ hiện ra nguyên hình, thế là ba năm qua, thư sinh nghèo kia mỗi đêm đều có thể lấy được thư tịch mới, sau quảng thời gian khổ học rốt cục thi đậu quan trạng nguyên, đáng tiếc chờ hắn trở về, cũng tìm không được nữ tử ban đêm đưa sách cho hắn nữa, chỉ nghe tin trong thư trai ở Đông nhai đánh chết một con hồ ly, đây chính là hữu duyên mà không phận đây.
Khương Đại Xuyên vừa ăn ngon hải vị, một bên kể chuyện xưa, đắc ý uống một chén rượu mạnh, dù bận vẫn ung dung đặt chén rượu xuống, coong một tiếng vang lên, ra hiệu đã kể xong cố sự.
Ngắm một đám giao nhân cao lớn thô kệch lại khóc đến lệ rơi đây mặt xung quanh một chút, Khương Đại Xuyên thầm nghĩ trong lòng: Bọn ngốc yêu này thế mà thích nghe cố sự, cũng tốt, giảng chút cố sự cho các ngươi đã có thể đổi lấy số lượng lớn vật liệu, mua bán không vốn này đốt đèn lồng cũng không tìm tới, chẳng lẽ là lão tử chuyển vận rồi? Bị Hóa Vũ đại kình khổng lồ nuốt cũng chưa chết, nhất định là chuyển vận.
Còn có lão đầu kia, kêu cái gì Đan Thánh, ta nhớ kỹ, chờ tu vi lão tử đây đủ, để Đan Thánh ngươi biến thành Mù Thánh.
Khương Đại Xuyên âm thầm nảy sinh tâm tư ác độc, từ khi đi vào Ngư Phúc thành, dựa vào kể năng lực chuyện xưa thành quý khách của Giao quốc, về phần hôn sự với em gái của Thủ Đồng, cũng bị Thủ Đồng quên đi, nghe xong câu chuyện hồ nữ đưa sách, khóc đến hung nhất, Thủ Đồng một bên oa oa kêu rên, một bên nói:
- Ô ô ô! Khương đại ca, cố sự sau sẽ là cái gì đây, ô ô ôI
Khương Đại Xuyên bị vấn đề của Thủ Đồng làm cho bừng tỉnh, hắn không thông thạo kể chuyện xưa, giết người ngược lại là điểm mạnh của hắn, thế nhưng ở chỗ này không thể động thủ, giao nhân quá nhiều không nói, công chúa kia giống như cũng không phải dễ trêu.
- Cố sự tiếp theo à, cố sự kể tiếp sẽ giảng nguy hiểm Đại Xuyên trải qua.
Tâm tư Khương Đại Xuyên đều ở chỗ như thế nào thu hết Ngư Phúc thành, thực sự nghĩ không ra chuyện xưa mới, chuẩn bị tập kết kinh nghiệm thám hiểm của mình tại Tình Châu thành cố sự.
- Nguy hiểm Đại Xuyên trải qua? Cái này chúng ta đã nghe qua, đổi một cái đi.
Thủ Đồng lau lau nước mắt, nói:
- Ta chỉ thích nghe cố sự bi thảm, cảm giác chảy nước mắt thật thoải mái.
- Đã nghe qua... Đã nghe qual Ai giảng cho các ngươi?
Khương Đại Xuyên nghe nói thế bỗng nhiên giật mình, cố sự của chính hắn, làm sao có thể truyền đến Giao quốc trong bụng cá.
Phò mã giảng, phò mã nói lúc trước có tên hỗn đản gọi Đại Xuyên, là một tên hung thần ác sát, chuyên môn lấy giết người làm vui, nhất là hắn rất không may, uống nước lạnh đều có thể tê răng, ha ha, chúng ta thích nghe nhất là chuyện nguy hiểm Đại Xuyên trải qua, yêu cần phò mã giảng mười mấy lần, mỗi một lần đều nghe được đều để chúng ta cười ha ha, ha ha ha ha.
Thủ Đồng một bên lau nước mắt một bên phá lên cười, chuyện xưa hợp khẩu vị thì đều thích nghe, mặc kệ bi thảm hay là thú vị.
- Nguy hiểm Đại Xuyên trải qua... Phò mã Giao quốc lại là Từ Ngôn! Hỗn đản kia làm sao cũng tới nơi này?
Khương Đại Xuyên bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai hắn không phải khách nhân Nhân tộc thứ nhất, một vị khách nhân trước đây thế mà còn là người quen biết cũ của hắn. - Từ Ngôn đã có thể trở ra, ta cũng có thể trở ra, phí công lo lắng một trận, hắc hắc, chờ lão tử vớt đủ chỗ tốt, tăng lên tu vi, lại đi ra làm hại thiên hạ! Rốt cục chuyển vận, rốt cục chuyển vận ha ha ha.
Khương Đại Xuyên âm thầm cười to, là hắn sau khi đi vào Giao quốc, vận khí bạo tăng.
Hắn là may mắn, thật tình không biết từ khi hắn đi tới Ngư Phúc thành, ba hai ngày sẽ có cát tai xuất hiện, nếu không phải tường thành đã được Từ Ngôn cường hóa, Ngư Phúc thành đều bị chôn.
Mọi thứ đều có cái giá, cái giá để Khương Đại Xuyên đạt được vận khí tốt là Thôn Hải Kình lần lượt không may, cũng không biết đầu thú lớn Hóa Vũ Yêu tộc ở đáy biển này bơi đến hải vực nào, không gặp phải hỗn độn Hóa Vũ ẩn núp dưới đáy biển, sẽ gặp được lực lượng tự nhiên ở đáy biển, có đôi khi là Hải Nhãn kinh khủng có thể nuốt hết hết thảy, có đôi khi là gió lốc cực lạnh ngưng tụ dưới đáy biển.
Nói tóm lại, Khương Đại Xuyên ở trong Ngư Phúc thành ăn ngon uống sướng, Thôn Hải Kình liền xui xẻo không ngừng.
So với Khương Đại Xuyên tự nhận là hảo vận tiến đến, một người thật thà hành tẩu ở mặt đất Nam Châu cũng phát ra tiếng oán than dậy đất.
- Còn phải đi bao lâu đây, món ngon mỹ vị ngươi nói ở chỗ nào, ta không đi nữa! Ta đều đã đến Hóa Thần, còn không có nếm qua một đầu Yêu Vương, ta mặc kệ, ta muốn ăn thịt Yêu Vương kho tàu.
Bên trong một mảnh rừng mưa cổ xưa ở Nam Châu, A Ô không quan tâm ngồi ở bên trên gốc cây sinh đầy cỏ xỉ rêu, miệng rộng vểnh lên, chơi xấu không đi.
- Yêu Vương có cái gì để ăn ngon, chỉ cần tìm được một loại lông vũ ly kỳ, coi như ngươi muốn ăn gan rồng tủy phượng đều được, hắc hắc, đi nhanh đi, bên trong mảnh rừng mưa này có một loại Yêu Vương khó chơi, ta cũng không muốn chạm mặt với nó, hai chúng ta cộng lại đều chưa hẳn là đối thủ.
Khuyên nhủ A Ô là Kẻ xấu xí Cao Nhân.
Không biết vị này dùng biện pháp gì, không chỉ có giúp đỡ A Ô người thật thà này đột phá Hóa Thần, chính hắn cũng dễ dàng thành cao thủ Hóa Thần, càng đi xa tới Nam Châu, hành tẩu trong địa giới của Yêu tộc.
- Lông vũ của ngươi đến cùng ở nơi nào đâu, gan rồng tủy phượng là hương vị gì, ngươi nếm qua à? Sẽ không gạt ta chứ!
A Ô mặc dù là người thật thà, lại không tính quá ngu, hắn cảm kích Cao Nhân giúp đỡ hắn trở thành Hóa Thần, mới đáp ứng bồi tiếp đối phương đến Nam Châu tìm kiếm lông vũ kỳ dị, thế nhưng tìm quài không được, A Ô thực sự không có kiên nhẫn.
- Hương vị của gan rồng tủy phượng, nói ra không ai sẽ tin, nhưng thật ra rất đắng, muốn nấu nướng thành mỹ vị, cần tay nghề cực cao, một khi làm thành mỹ vị, vẻn vẹn ngửi chút hương vị thôi đều để lòng người sảng khoái, nghe nói ăn một miếng đã có thể nhận được trăm năm tuổi thọ.
Cao Nhân ngồi ở bên người A Ô, một bộ thần thái say mê, giống như hắn thật gặp qua gan rồng tủy phượng.
- Có ăn ngon như vậy? Cái tên nhà ngươi có phải một mực đang gạt ta hay không?
Không biết A Ô có phải đói đến tinh minh rồi hay không, hồ nghi.
- Lừa ngươi làm cái gì, Cao Nhân ta xưa nay không gạt người, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, không chừng thật có thể đổi lấy một khối gan rồng... Mà ngươi không phải muốn ăn Yêu Vương à, đi qua mảnh rừng mưa này là một vùng núi, hình như bên trong dãy núi có một đầu Yêu Vương mới lên cấp, hai chúng ta liên thủ đi thử xem, chỉ cần giết được, chúng ta liên ăn Yêu Vương, thế nào.
Cao Nhân theo bản năng nói ra miệng, vội vàng dời chủ đề, A Ô vốn khờ ngốc, nghe xong có Yêu Vương có thể ăn, mặt mày hớn hở.
Hai người nghỉ dưỡng sức một phen, tiếp tục đi đường.
- Thiên hạ mỹ vị, không có cái gì Cao Nhân ta chưa ăn qua, đi theo ta tính ngươi có có lộc ăn, hắc hắc.
Một bên an ủi A Ô, Cao Nhân một bên tính toán thời gian, thầm nghĩ:
- Làm sao tìm không thấy, không có Kim Ô Vũ, dẫn hắn trở về cũng vô dụng, nhất định phải để hắn ở chỗ này thức tỉnh huyết mạch mới được, tăng thêm tốc độ, thời gian kéo quá lâu, không thể quay về sẽ phiền toái.
Hai thân ảnh dần dần biến mất ở sâu trong rừng mưa, trên không rừng mưa lại đang mây đen dày đặc.
Một tiếng sấm sét vạch ra ánh vàng ở trong mây đen, rất nhanh lại biến mất không thấy, ngoại trừ tiếng sấm ầm ầm ngột ngạt ra, lại không có nửa điểm vết tích, giống như là Kẻ xấu xí Cao Nhân biến mất ở Tây Châu vực, lúc tới không người để ý, khi đi cũng không có người biết được, giống như là đoàn không khí không thuộc về giữa thiên địa.