Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1769 - Chương 1769: Kiếm Đâu

Chương 1769: Kiếm Đâu Chương 1769: Kiếm ĐâuChương 1769: Kiếm Đâu

Người thật thà A Ô bị mỹ vị hấp dẫn, không phát hiện được nguy cơ đến từ bên người, nhưng một vị cường nhân khác đang vận chuyển kiếm nhãn, đứng ở cửa lớn Kiếm Vương điện Tây Châu vực đang dắt cuống họng kêu to.

- Kiếm Vương điện đều thành lồng hấp, đi vào còn không quen? Không cần kiếm nhãn đều có thể nhìn thấy hố lửa lớn như vậy, ta mới không đi đâu! Vừa mới Hóa Thần mà các ngươi đã phải đưa ta vào trong hố lửa, những lão gia hỏa các ngươi rõ ràng ghen ghét, trời cao đố ky anh tài aaal!! Cứu mạng!!!

Chân Vô Danh đang kháng cự, kháng cự mệnh lệnh của chưởng môn, hắn càng đang khóc lóc om sòm, đường đường Hóa Thần còn khóc lóc om sòm, mấy vị trưởng lão Hóa Thần của Nhân Kiếm Tông xung quanh đều cảm thấy mặt mo đỏ lên, hận không thể cách xa xa giả bộ như không nhận ra vị Vô Danh công tử không muốn mặt này.

- Vô Danh, ngươi cũng đã đến Hóa Thần, không thể đùa nghịch tính tình của tiểu hài tử, một điện ba tông, toàn bộ Kiếm Vương điện một mạch chỉ có ngươi mới có vinh hạnh đặc biệt bế quan trong Kiếm Trủng, sao có thể không đi đây.

Chưởng Kiếm trưởng lão Quan Thiên Hữu cười mỉm khuyên can.

- Không đi cũng phải đi! Ai bảo ngươi là môn nhân thiên phú cao nhất ngàn năm qua của Kiếm Vương điện một mạch! Có cơ hội đạt được truyền thừa của Kiếm chủ, đốt đèn lồng cũng không tìm tới, ngươi không dám đi, lão phu sẽ thanh lý môn hội

Tông chủ Nhân Kiếm tông Mặc Quang Vũ trừng to mắt quát, cơ hội ngàn năm khó gặp loại này, hắn không cho phép Chân Vô Danh bỏ lỡ.

Tu luyện không đến hai trăm năm đã có thể phá vỡ mà vào Hóa Thần, thiên phú của Chân Vô Danh rất cao, mang đến cho hắn cơ hội bế quan ở trong Kiếm Trủng.

Kiếm Trủng cổ xưa, là địa phương Kiếm chủ bế quan, ngàn năm qua không ai có tư cách tiếp cận, năm đó Kiếm chủ từng lưu lại phân phó, chỉ có môn nhân đệ tử thiên phú cao nhất mới có cơ hội đi vào Kiếm Trủng tu luyện. Một điện ba tông, vô số cao thủ.

Bao Tiểu Lâu, Đinh Vô Mục, tất cả những cao thủ này đều được xưng tụng là kỳ tài hiếm thấy, vì thế Thiên Địa Nhân ba đại tông môn từ đầu đến cuối tranh chấp không ngớt, đều cho rằng môn nhân nhà mình mới là thiên phú cao nhất.

Nhưng mà Chân Vô Danh tiến giai Hóa Thần, để các Đại tông môn đều á khẩu không trả lời được, chỉ có tông chủ, các trưởng lão Nhân Kiếm Tông một mạch mừng rỡ không ngậm miệng được.

Thiên kiêu mạnh hơn, kỳ tài lại hiếm thấy, cũng không sánh được Chân Vô Danh trong vòng hai trăm năm thành công tiến giai Hóa Thần, thế là thiên kiêu chân chính của Kiếm Vương điện một mạch rơi vào trên đầu Chân Vô Danh.

Vốn cho rằng có thể mượn cái danh này tiếp tục đi kết bạn hồng nhan, tai họa mỹ nhân khắp thiên hạ, Chân Vô Danh vạn vạn không nghĩ tới sau khi phá cảnh không lâu, thế mà để hắn đi Kiếm Trủng.

Nơi Kiếm chủ bế quan, nghe nói có một thanh tuyệt thế danh kiếm, đó là truyền thừa chân chính của Kiếm chủ, có thể bế quan trong Kiếm Trủng, sẽ có cơ hội lấy được kiếm này.

Tốt như vậy chỗ, Chân Vô Danh lại không ngốc, há có thể không đi, thế nhưng Hồn Ngục phát sinh biến cố để Kiếm Vương điện thành lồng hấp, cách thật xa đã có thể cảm nhận được sóng nhiệt đập vào mặt.

- Dập tắt lửa lớn trong Hồn Ngục xong đi, ta đi liền, nếu bị thiêu chết ở trong Kiếm Trủng, ta sẽ thành chuyện cười lớn đệ nhất thiên hạ, ta không đi! Lửa lớn chưa diệt ta mới không đi Kiếm Trủng.

Chân Vô Danh có thể cảm nhận được ngọn nguồn ngọn lửa nơi đây hừng hực, cực kỳ đáng sợ, để hắn cảm thấy run sợ trong lòng.

- Nghe nói Hồn Ngục xuất hiện chút ngoài ý muốn, đã phong bế một nửa, đến cùng là thế nào?

Mặc Quang Vũ nhíu mày nói.

- Tựa như là bên trong khí nô tồn tại cao thủ khống hỏa, thiêu chết không ít người trông coi của Hồn Ngục, lúc này mới đóng lại một nửa Hồn Ngục, mà đã phong kín, hẳn là không cái gì trở ngại.

Quan Thiên Hữu đưa tay vuốt râu nói.

- Thân Đồ Liên Thành tên kia đi nơi nào, hắn mặc kệ Hồn Ngục!

Mặc Quang Vũ hừ một tiếng, rất bất mãn, trưởng lão Hóa Thần khác cũng nhao nhao hiện ra không thần sắc thích.

Thân Đồ Liên Thành mặc dù là Hồn Ngục Trưởng, vẫn như cũ là dị loại ở trong mắt Nhân tộc, nhất là Hồn Ngục hắn trông coi xuất hiện ngoài ý muốn, hắn là Hồn Ngục Trưởng lại không biết đi đâu, Hóa Thần khác tự nhiên có chút ảo não.

- Không cần lo ngại, có chúng ta ở đây, Kiếm Vương điện sẽ không bị Hồn Ngục tác động đến.

Ba người đi ra từ trong đại điện Kiếm Vương điện, nói chuyện chính là một vị nam tử áo lam, đầu trọc không tóc, người này tên Thành Lam, trưởng lão, Hóa Thần hậu kỳ của Kiếm Vương điện quanh năm tọa trấn ở Kiếm Vương điện, tuỳ tiện không ra.

- Vô Danh ngươi có thể yên tâm, Hồn Ngục có đại trận huyền ảo, một khi bị phong bế, ngay cả cường giả Hóa Thần đều ra không được, lại nói ngươi đi chính là Kiếm Trủng, cũng không phải Hồn Ngục.

Ông lão tóc xám trong ba người mở miệng cười nói, chính là Vu Hôi.

- Đi thôi, không đi, tư cách của ngươi sẽ bị hủy bỏ.

Người thứ ba là một vị nữ tử tóc ngắn áo tím, người này có khuôn mặt như vẽ, có một dung nhan tuyệt mỹ, chỉ là biểu lộ lạnh lùng đến cực điểm, càng có khí tức Hóa Thần đỉnh phong phun trào, nàng là Đằng Tử, vị cuối cùng trong Tam đại trưởng lão Kiếm Vương điện, cũng là một vị có tu vi mạnh nhất, càng là cao thủ mười vị trí đầu Bách Thần bảng.

Ngay cả tam đại trưởng lão Hóa Thần của Kiếm Vương điện đều cùng nhau ra mặt, lo lắng trong lòng Chân Vô Danh ít đi mấy phần, hắn nhếch miệng, bất đắc dĩ đi vào Kiếm Vương điện to lớn. Có tư cách đến Kiếm Trủng, chỉ có Mặc Quang Vũ, Quan Thiên Hữu cùng Tam đại trưởng lão những cao tầng hạch tâm chân chính của Kiếm Vương điện, trưởng lão Hóa Thần bình thường ngay cả tiếp cận tư cách cũng không có, nếu như tự tiện xông vào Kiếm Trủng, sẽ bị liệt vào phản nghịch mà đánh giết.

Kiếm Trủng ở vào chỗ sâu nhất của Kiếm Vương điện, nơi này không người trấn giữ, bởi vì có kiếm khí cường đại đến không cách nào địch nổi tồn tại.

Nơi này là địa phương Táng Kiếm, cũng là nơi Tây Thiên Kiếm Chủ bế quan.

Chỉ có trưởng lão hạch tâm của Kiếm Vương điện mới biết được, Kiếm chủ đã hoàn toàn tọa hóa, làm bạn di cốt Kiếm chủ, chỉ có một kiện chí bảo, một thanh tuyệt thế hảo kiếm.

- Đi thôi, Vô Danh, nếu có cơ duyên, ngươi có thể cảm nhận được kiếm ý Kiếm chủ đại nhân để lại.

Trong ánh mắt Mặc Quang Vũ tràn đầy tha thiết.

- Bế quan trong Kiếm Trủng, là phương pháp truyền thừa tốt nhất của Kiếm Vương điện một mạch ta, lấy tạo nghệ thiên phú về kiếm đạo của ngươi, cũng nên lĩnh hội Ma Kiếm chỉ pháp chân chính.

Trong mắt Quan Thiên Hữu tràn đầy từ ái.

- La Thiên kiếm pháp của Địa Kiếm tông, Vô Cực kiếm pháp của Nhân Kiếm tông, Bá Hoàng kiếm pháp của Thiên Kiếm tông, hòa hợp sở trường kiếm đạo của ba nhà mới có thể tham ngộ ngộ đến tinh túy kiếm đạo cuối cùng.

Vu Hôi khẽ gật đầu nói.

- Thiên Bá Hoàng, Trung Vô Cực, Địa La Thiên, đều là diễn hóa ra từ bên trong Ma Kiếm chi pháp, có thể lại tiến một bậc hay không, nhìn ngươi có phải là kỳ tài kiếm đạo chân chính hay không.

Thành Lam trâm giọng nói.

Đối mặt tất cả trưởng lão chờ đợi, Chân Vô Danh đứng trước Kiếm Trủng quệt miệng, không có đi để ý tới khí tức kiếm đạo thương cổ bên trong Kiếm Trủng, mà cẩn thận cảm giác bên trong Kiếm Trủng có nóng hay không nóng.

Nếu như nơi này nguy hiểm, đánh chết hắn cũng không đi vào.

- Bế quan một lần, thời gian không có hạn, nếu ngươi đi ra, sẽ không có cơ hội lại tiến vào, nhớ kỹ.

Đằng Tử lạnh như băng nói, vừa dứt lời, đôi mắt đẹp của vị cao thủ mười vị trí đầu Bách Thần bảng này bỗng nhiên khẽ động.

- Kiếm đâu...

Đôi mắt Đằng Tử bắt đầu lắc lư, một vẻ sợ hãi nổi lên trên mặt, nàng nhìn chòng chọc vào xương khô của Kiếm chủ.

Trên mặt đất phía trước xương khô, rỗng tuếch.

- Kiếm đâu!

Thành Lam thấp giọng hô lên, đầy mắt không thể tin.

- Kiếm đâu!

Vu Hôi càng kinh hãi, mấy bước chạy vội gân xương khô, quỳ trên mặt đất tìm tòi.

- Kiếm đâu... Diệu Thiên kiếm đâu!

Quan Thiên Hữu cũng cảm thấy kinh ngạc, chờ hắn thấy rõ danh kiếm vốn nên đứng ở trước xương khô biến mất vô tung vô ảnh, vị Chưởng Kiếm trưởng lão của Nhân Kiếm Tông này quá sợ hãi.

- Diệu thiên... Không thấy! Là aiII!

Mặc Quang Vũ cơ hồ gào lên, tức giận không thôi.

- Các ngươi quanh năm tọa trấn Kiếm Vương điện, bây giờ Kiếm Trủng bị mất trộm, ba người các ngươi như thế nào bàn giao.

Ánh mắt Quan Thiên Hữu phát chìm.

- Bản mệnh Linh Bảo của Kiếm chủ thế mà mất đi, truyền đi để cho Kiếm Vương điện một mạch chúng ta còn mặt mũi nào mà tồn tại! Mặc Quang Vũ tức giận quát.

- Chúng ta sẽ phụ trách tìm Diệu Thiên về, không tìm về được, chúng ta lấy cái chết tạ tội.

Đằng Tử cắn chặt hàm răng, trong đôi mắt đẹp đều là sát khí, dứt lời quay người mà đi.

- Chớ truyền tin tức ra ngoài, chuyện của Diệu Thiên, Tam đại trưởng lão chúng ta sẽ phụ trách.

Trên mặt Thành Lam âm tình bất định, dứt lời hóa thành hư vô bỏ chạy.

- Diệu Thiên kiếm? Linh Bảo của Kiếm chủ? Cấp bậc gì?

Chân Vô Danh nghe nửa ngày, lúc này lắm miệng hỏi một câu, chỉ là không ai để ý đến hắn, mấy vị Hóa Thần vội vàng mà đi, rơi vào đường cùng hắn đành phải xếp bằng ở trong Kiếm Trủng, mặt ủ mày chau cảm ngộ truyền thừa của Kiếm chủ.
Bình Luận (0)
Comment