Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1815 - Chương 1815: Bách Thần Bảng (19)

Chương 1815: Bách Thần Bảng (19) Chương 1815: Bách Thần Bảng (19)Chương 1815: Bách Thần Bảng (19)

Từ Ngôn suy đoán có chút thiên mã hành không, nói ra chưa chắc có người sẽ tin, nhưng chính hắn lại biết phần suy đoán này rất có thể chính là chân tướng.

Người khác không tin, là bởi vì người khác cũng không biết Vân Tiên Quân tồn tại.

Nếu có người ở trong bụng của Hóa Vũ Đại Hại Kình khổng lồ gặp qua Tiên Quân ca dao cùng Ngư Phúc thành, đi vào trong Ma Hoa điện gặp qua Ma hoa truyền tống trận cùng Tà Linh, lại biết qua vách đá có thể ngăn cách bản nguyên chân hỏa, chỉ sợ cũng không thể không tin.

Thủ đoạn ngay cả Tán Tiên đều không sánh bằng, huyền ảo thần bí làm cho người ta ngạc nhiên, kỳ dị cùng ma kiếm, đủ loại manh mối hội tụ ra Vân Tiên Quân, theo Từ Ngôn, từ những việc này có thể so với Chân Tiên.

Cho nên hắn mới cho rằng Vân Tiên Quân ngồi dị bảo hình thành Kiếm Vương điện từ thiên ngoại mà đến, cho nên cái dị bảo này mới có được tính kiên cố ngay cả bản nguyên hỏa diễm đều đốt không hỏng, càng có thể trong nháy mắt hút tới khí nô khắp thiên hạ.

- Đây rốt cuộc là tài liệu gì, nếu như luyện chế thành vũ khí chẳng phải là ngay cả Tiên Thiên Linh Bảo đều muốn không bằng... Chẳng lẽ là vật liệu để luyện chế Hỗn Thiên Linh Bảo.

Từ Ngôn kinh ngạc, lần nữa bị suy đoán của mình làm cho giật nảy mình.

Nếu Hồn Ngục lớn như thế hoàn toàn là lấy một loại vật liệu có thể luyện chế Hỗn Thiên Linh Bảo cấu tạo mà ra, như vậy thực sự của người tế luyện được dị bảo này quả thật mạnh đến không có biên giới.

- Không đúng, nếu như là vật liệu trân quý, Vân Tiên Quân không có khả năng không mang theo bên người, kém nhất cũng nên luyện chế thành dị bảo theo Vân Tiên Quân đi chinh chiến, như vậy mà Kiếm Vương sơn vẫn còn sót lại ở đây, bị hậu nhân xem như Kiếm Vương điện, hẳn là vật vô dụng.

Từ Ngôn gõ gõ vách đá, đưa tay đánh ra một đạo châm mang, Đao Kiếm Long Ly chỉ phát ra một tiếng vang giòn liền không công mà lui, không chém được vách đá mảy may.

- Trưởng lão, chúng ta vẫn đi mau đi, nơi này quá âm trầm.

Hải Đại Kiềm xác định mình có thể đi lại bốn phía lại không trói buộc, thúc giục, cả đời này của hắn cũng không muốn tiếp tục bị hút đến Hồn Ngục nữa.

- Thử một chút điều động Đại Vương giải, bên ngoài biến thiên, nếu như ngươi muốn mạng sống, tốt nhất gọi thêm nhiều giúp đỡ tới đây.

Từ Ngôn thu Tiểu Thanh vào Thiên Cơ phủ, lưu Hải Đại Kiềm ở bên ngoài.

- Nơi này cách hải vực có xa hay không?

Hải Đại Kiềm nghi ngờ hỏi một câu, khi hắn biết được Kiếm Vương sơn ở dải đất trung tâm của Tây Châu vực, ủ rũ nói:

- Khoảng cách hải vực quá xa, còn không biết phụ cận Tây Châu có Giải Vương nhất tộc hay không, ta mới là cảnh giới Đại Yêu, chưa hẳn làm được, nếu có Hải Vương lệnh có lẽ có thể thử một chút.

Từ Ngôn đưa tay ném tới Hải Vương lệnh, hắn căn bản không có động cái lệnh bài này.

- Ngươi làm hết sức đi, mấy trăm Ma Quân suất lĩnh hàng tỉ Ma tộc tấn công vào Tây Châu, ta thì không sợ, mà ngươi cũng đã nói ngươi mới đến Đại Yêu, tuyệt đối đừng bị Ma tộc cùng Nhân tộc hỗn chiến tác động đến, nếu ngươi chết rồi, Tiểu Thanh làm sao bây giờ.

- Đúng vậy, nếu ta chết rồi, Tiểu Thanh chẳng phải là thành quả phụ, ai... Không đúng trưởng lão! Ngươi thu ta vào Thiên Cơ phủ không được sao! Ta có thể cùng Tiểu Thanh đồng sinh cộng tử!

Hải Đại Kiềm thông minh một lần, Tiểu Thanh đều trở về Thiên Cơ phủ, sao hắn lại không thể đi theo vào.

- Trong Thiên Cơ phủ không có chỗ trống.

Từ Ngôn nói xong xoay người rời đi, nói: - Ta giúp ngươi mở đường, ngươi đi theo phía sau là được, cách xa một chút, đoạn đường này sẽ không quá bình yên.

- Hảo hảo! Ta nhất định cẩn thận, trưởng lão ngươi cũng phải cẩn thận, chờ ta gọi Cua Vương nhất tộc chúng ta có thể thẳng tắp sống lưng.

Hải Đại Kiêm vội vàng gật đầu, thu hồi Hải Vương lệnh, lén lén lút lút trốn ở nơi hẻo lánh quan sát thế cục, hắn cần rời đi Hồn Ngục mới có thể sử dùng thiên phú Cua tộc kêu gọi đồng tộc.

Đi ra nhà giam đặc thù, Từ Ngôn đi về phía Ma Tây phong bế thông lộ, trong lòng bàn tay lật ngược, khẽ nắm chặt Đao Kiếm Long Ly đã biến thành lớn nhỏ như châm mang.

- Quả nhiên là huynh đệ, không ngại cách xa vạn dặm từ Bắc Châu tới đây cứu ta, phần tình nghĩa này Hải Đại Kiêm ta đời này cũng sẽ không quên...

Hải Đại Kiềm trốn ở trong góc cảm khái vạn phần, càng thêm coi trọng về tình huynh đệ của Từ Ngôn, chợt nhớ tới Thiên Cơ phủ rộng lớn, khó hiểu nói:

- Không có chỗ trống? Sao trong Thiên Cơ phủ có thể không có chỗ trống được chứ?

Cửa thông đạo, Ma Tây bị vô số quái vật xung kích, chỉ có thể dựa vào miệng rộng ngăn cản.

Hắn thôn phệ Huyết Linh, bây giờ còn chưa có hoàn toàn luyện hóa, đã mất đi năng lực chiến đấu, bất quá ngăn chặn giao lộ cũng không khó, một chút quái vật cảnh giới Đại Yêu xung kích, vị Ma Tây một trong bát đại Ma Linh này tịnh không để ý.

- Thả những quái vật này vào đi. Nhất cử giết chết bọn chúng.

Tiếng nói của Ma tử Quỷ Diện truyền đến, Ma Tây lui lại, rất mau lui lại ra khỏi thông đạo, bất quá quái vật Đại Yêu bên trong thông lộ cũng không có trùng sát tiến đến, mà bị từng tầng từng tâng băng cứng ngăn cản.

- Thiên phú băng tuyết của Ma tử đại nhân quả nhiên không tâm thường, càng xem, càng giống pháp thuật nhân tộc. Ma Tây nhìn chằm chằm tầng băng bên trong thông lộ, âm trầm nói, ngữ khí có chút cổ quái.

- Bát đại Ma Linh cũng rất không đơn giản, cách xa như vậy, còn có thể cách xuyên qua cấm chế của ta nghe được chút bí ẩn, lỗ tai của ngươi rất linh, Ma Tây đại nhân.

Từ Ngôn bỗng nhiên hiện ra một ý cười quỷ quyệt, nói:

- Tin tức ngươi nghe được, thật ra là một kế sách khác, chắc hẳn ngươi cũng nhìn thấy gia hỏa bên trong góc hẻo lánh kia, hắn là ám tử nhiều năm trước phái tới Tây Châu, mục đích là xúi giục Hồn Ngục Trưởng Thân Đồ Liên Thành.

- Một chiêu này mới thật sự là rút củi dưới đáy nồi, ai có thể nghĩ tới Hồn Ngục Trưởng trung với Kiếm Vương điện sẽ trả đũa ở thời khắc mấu chốt, giúp chúng ta trọng thương mấy người cao thủ khó dây dưa nhất bên trong Nhân tộc, đến lúc đó Ma tộc ta có thể nhất cử chiếm cứ Kiếm Vương điện, trở thành chủ nhân của Tây Châu.

Đừng nhìn Ma Tây chỉ đang ngăn cản quái vật, mà lại đưa lưng về phía Từ Ngôn, hắn lại có thể sử dụng thân thể Ma Linh cảm giác được động tác của Từ Ngôn, thậm chí là tiếng nói.

Vách đá dâng lên, Tiểu Thanh cùng Hải Đại Kiềm xuất hiện, bọn người Bạch Ngạc Hắc Tâm ở xa xa trong đại điện thứ ba không nhìn thấy, Ma Tây lại có phát giác, lúc này nghe Từ Ngôn nói kiểu này, hắn cảm thấy càng thêm nghi hoặc không hiểu.

- Hắn có thể xúi giục Thân Đồ Liên Thành? Quỷ Diện đại nhân đến tột cùng dùng cái giá gì mới có thể làm cho Thân Đồ Liên Thành phản chiến, phản đồ kia và Ma tộc ta thế bất lưỡng lập, không có khả năng lần nữa quay trở lại Ma tộc!

Ma Tây trầm giọng nói.

- Ngươi cũng biết hắn sẽ không trở về Ma tộc, thế mà còn nghe cẩn thận như thế, thật ra đều là ta nói bừa.

Từ Ngôn cười ha ha, Tây trong khoảng thời gian hắn nói chuyện với Ma, từng đạo hắc tuyến kỳ dị sớm đã xen lẫn thành lưới lớn, phong kín tất cả đường lui của Ma Tây.

- Ngươi gạt ta! Ma Tây bỗng nhiên giật mình, mở cái miệng rộng muốn phun ra Huyết Linh còn chưa tiêu hóa xong.

Hắn đã cảm thấy Ma tử Quỷ Diện không được bình thường, càng phát giác được nguy hiểm tiến đến, chỉ cần phun ra Huyết Linh, hắn có thể vận dụng năng lực của bát đại Ma Linh tự vệ.

- Đúng vậy, ta đích xác đang gạt ngươi.

Khóe miệng nở nụ cười quỷ quyệt lạnh lẽo dị thường, giọng Từ Ngôn trở nên âm trầm:

- Bất quá bên trong Hồn Ngục thật có thể tìm tới tung tích của Tứ Vương, điểm này ta cũng không có lừa các ngươi, ngươi nhìn, Tứ Vương đến rồi.

Một câu Tứ Vương tới, hắc tuyến xung quanh bỗng nhiên hóa thành từng đạo ma hồn, gầm thét tạo thành phong ấn kinh khủng.

Ở trong phong ấn, bốn đạo Ma Vương hồn dữ tợn giống như lệ quỷ, cuốn lấy Ma Tây, cắn xé.

- Hồn phách của Tứ Vương! Đây là hồn phách của Tứ Vương!!! Quỷ Diện!!!

Tiếng kêu rên truyên không ra Ma Hồn trận lấy mgàn Ma Vũ hình thành, nhất là Tứ Vương hồn phách tồn tại, căn bản là thiên địch đối với Ma Linh như Ma Tây.

Bát đại Ma Linh đều là linh thể, mặc dù mỗi một tên đều cực kỳ cường hãn, cuối cùng đánh không lại Ma Vương hồn, Ma Tây rất nhanh bị xé thành mảnh nhỏ bên trong tiếng kêu rên, cuối cùng dung hợp thành một đạo ma hồn bị Từ Ngôn luyện hóa.

- Kế tiếp nên là người nào đây, Tước đạo nhân, đối thủ của ngươi có phải rất thú vị hay không.

Điểm cuối cùng trong lòng núi, chỗ sâu của Hồn Ngục, ở chỗ địa phương không người, Ma tử thứ bảy rốt cục mở ra nanh vuốt, hiện ra dữ tợn lại doạ người.
Bình Luận (0)
Comment