Chương 1817: Bách Thần Bảng (21)
Chương 1817: Bách Thần Bảng (21)Chương 1817: Bách Thần Bảng (21)
sáu vị Ma Quân chui vào Hồn Ngục, bị Từ Ngôn tận lực chia làm ba nhóm.
Phía sau nhất là Tước đạo nhân lưu tại thông đạo thông đến tòa đại điện thứ ba phụ trách bọc hậu, lại gặp cường địch Ma Thánh Nhân truy tung mà đến.
Trong lúc đó, bốn vị Ma Quân lấy đại điện thứ ba làm chiến trường, chém giết cùng bốn quái vật trấn thủ Hồn Ngục, hiểm tượng hoàn sinh.
Ma Tây đi theo Từ Ngôn về phía chỗ sâu nhất là người thứ nhất bị diệt sát, sau đó đại điện thứ ba xuất hiện bóng tối vô tận.
Màn đêm tiến đến, khiến bọn người Thân Đồ Lãnh Vũ quá sợ hãi.
Đối thủ của bọn hắn vốn khó chơi, đêm tối đột nhiên xuất hiện biểu thị nguy hiểm tiến đến.
Bạch Ngạc mở ra cái miệng lớn đây máu gào thét, bên trong đôi mắt đỏ tươi bắn tung toé hung quang, hắn đang lấy hung hãn để đối kháng lại sợ hãi, càng cắn một cái vào cái cổ địch nhân, đồng thời lân phiến trên người cũng bị cường địch liều chết chém giết kéo xuống mấy chục cái.
- Bạch Ngạc đại nhân chớ sợ, ta đến giúp ngươi một tay.
Đột nhiên bên tai vang lên tiếng của Ma tử Quỷ Diện, Bạch Ngạc vốn định hừ lạnh một tiếng, biểu đạt khinh thường, hắn là Ma Quân đỉnh phong, không cần Ma tử hư tình giả ý hỗ trợ.
Đã biết rõ Quỷ Diện hư tình giả ý, người ta như thế nào lại đến giúp đỡ thật.
Không đợi Bạch Ngạc nghĩ thông suốt mấu chốt, trong chỗ yếu nhất là hai mắt của hắn lúc này đã có một đạo ánh kiếm chui vào.
Đao Kiếm Long Ly bị toàn lực khống chế, tràn ra toàn bộ uy năng của linh bảo, Bạch Ngạc không có chút nào phòng bị chỉ kịp phát ra tiếng kêu thảm rung trời, trong nháy mắt bị phá hủy sinh cơ.
Thời khắc sắp chết hắn mới nghĩ thông suốt, nguyên lai lúc này địch nhân lớn nhất không ở Hồn Ngục, mà là đang ở trong đám Ma Quân bọn hắn.
- Quỷ... Diện...
Quái vật lớn Bạch Ngạc không cam lòng trừng to hai mắt, hắn rất muốn báo cáo bí mật mình phát hiện ra cho Ma tử nhà mình, Quỷ Diện kia thế mà thôi động một kiện linh bảo của Nhân tộc, đáng tiếc, khi ma hồn của hắn vừa muốn thoát đi, liền bị hoàn toàn phong ấn.
- Ma tử đại nhân ở đâu! Mau tới giúp tal
Nơi xa, Thân Đồ Lãnh Vũ nghe thấy được Bạch Ngạc cuối cùng hô lên hai chữ, la to cầu cứu.
Đối thủ của hắn thật đáng sợ, tiếp tục đấu nữa không phải đồng quy vu tận là không thể, vừa hay Ma tử Quỷ Diện tiến đến, Thân Đồ Lãnh Vũ vội vàng xin giúp đỡ.
Hắn không giống Bạch Ngạc, người có khúc mắc với Từ Ngôn, hắn là Ma tử nhà Thân Đồ, Thân Đồ Băng Yểm và Quỷ Diện cùng là Thống Lĩnh, cho nên Thân Đồ Lãnh Vũ ngây thơ cho rằng, chỉ cân mình cầu cứu, Quỷ Diện xem ở phương diện tình cảm của Thân Đồ Băng Yểm nhất định sẽ tới cứu hắn.
Người khác có chết hay không không quan trọng, hắn là thân phận Ma tử, sao có thể chết trong Hồn Ngục.
- Lãnh Vũ đại nhân an tâm chớ vội, giao hắn cho ta.
Bên tai xuất hiện tiếng nói nhỏ làm người an tâm, Thân Đồ Lãnh Vũ thở phào một cái, đồng thời bay ngược về đằng sau, vừa muốn hư tình giả ý căn dặn vài câu cẩn thận, hắn đột nhiên cảm giác được trái tim mát lạnh.
Lưỡi dao của một thanh như đao không phải đao, như kiếm không phải kiếm đã đâm xuyên trái tim, cúi đầu xuống, đồng tử trợn to.
- Vì... Vì cái gì?
Thân Đồ Lãnh Vũ rốt cục phát giác được có người sau lưng, nguyên lai người ta không có giúp hắn đi đối phó quái vật, mà là ở sau lưng hắn giơ lên đồ đao.
- Vì cái gì? Bởi vì ngươi có huyết mạch Ma Đế. Tiếng nói nhỏ vang lên bên tai giống như kêu gọi đến từ Địa Phủ, chỉ vì hắn là Ma tử nhà Thân Đồ, hắn có huyết mạch của Thân Đồ gia, cho nên hắn phải chết.
Nguyên lai, Quỷ Diện muốn độc tài đại quyền...
Nhắm lại hai mắt không còn sinh cơ, vị Ma tử nhà Thân Đồ này trước khi chết còn đang hồ đồ, cho rằng Ma tử Quỷ Diện muốn thay thế Thân Đồ Băng Yểm, trở thành thủ lĩnh Ma tộc, thật tình không biết chân thân người ta không chỉ có là tu sĩ nhân tộc, còn là đối thủ cũ của Ma Đế - Thông Thiên Tiên Chủ.
Sau Thân Đồ Lãnh Vũ, Huyết Hà bị đánh giết, linh bảo xuất hiện trong bóng tối giống như quỷ mị, Huyết Hà vốn đã trọng thương trong người tránh cũng không có né tránh, cứ như vậy bỏ mình.
Cuối cùng là Hắc Tâm, vì diệt sát vị Ám Tu La này, Từ Ngôn không chỉ vận dụng Đao Kiếm Long Ly, ngay cả Long Thiệt cung cũng bắn ra một trăm mũi tên, mới hình thành tiễn lao vây chết Hắc Tâm.
Sau khi giết chết bốn vị Ma Quân, bốn đầu quái vật cũng bị tuần tự đánh giết, không đến nửa canh giờ, trong đại điện thứ ba ngoại trừ Từ Ngôn cùng Hải Đại Kiềm vụng trộm tiến vào từ bên ngoài ra, lại không còn người sống.
Đêm tối tán đi, bóng đen trong tiên lao thoi thóp.
- Dạ Nhãn, đao kiếm, Long Thiệt... Không nghĩ tới Ma tử đại nhân thứ bảy Ma tộc ta thế mà có thể tuỳ tiện khống chế linh bảo Nhân tộc, ngươi, không phải ma...
Một nhóm bảy người, cường đại nhất không phải Bạch Ngạc, cũng không phải Ma Tây một trong bát đại Ma Linh, mà là Hắc Tâm bị một trăm mũi tên oanh sát vẫn như cũ không chết.
Thân là Ám Tu La, thiên phú ẩn núp của Hắc Tâm là không ai bằng, sinh mệnh lực càng mạnh đến đáng sợ.
- Làm sao mà biết, ngươi không nhìn thấy lòng ta, làm thế nào biết trong lòng ta không có ma quỷ.
Từ Ngôn đứng trước mặt tiễn lao, nhìn chằm chằm Hắc Tâm sắp chết, nói: - Ở trước mặt ta, ma lại coi là cái gì, ngươi nói đúng không? Hắc Tâm đại nhân.
- Hắc Tâm... Ha! Ngươi mới nên gọi là Hắc Tâm, Quỷ Diện, ngươi giỏi tính toán, thế mà có thể châm ngòi Ma tộc ta Tây chinh, nguyên lai hết thảy đều là quỷ kế cua ngươi, ngươi muốn Bắc Châu Ma tộc ta đồng quy vu tận cùng Tu Tiên giới Tây Châu.
Ánh mắt Hắc Tâm tràn ngập hận ý nhìn chằm chằm Từ Ngôn, hắn đoán cũng không hoàn toàn, còn tưởng rằng hết thảy mọi chuyện đều là do thế lực to lớn núp trong bóng tối đang tính toán, thật tình không biết hết thảy đều là Từ Ngôn thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
- Đồng quy vu tận? Cái này từ không tệ, nếu có thể, ta đích xác hi vọng các ngươi đồng quy vu tận.
Từ Ngôn nhẹ gật đầu, nhìn về phía thông đạo bên ngoài thông đến Hồn Ngục, trong thông đạo có Hắc Ma kỳ đang lơ lửng, chặn cảm giác của Tước đạo nhân.
Người thứ nhất thanh lý là Ma Tây, tiếp theo là dọn dẹp bốn vị Ma Quân, lưu lại Tước đạo nhân sau cùng, cũng không phải Từ Ngôn kiêng kị thân thủ của Tước đạo nhân, mà là hiếu kì về đối thủ của Tước đạo nhân.
- Thế mà luyện thành Ma Thánh Nhân hoàn chỉnh, Hoành Chí Tiêu Thiên Phục hai lão tặc này thật sự khó giải quyết, ta đều dùng bộ dáng này còn có thể đoán ra chân thân của ta, quả nhiên gừng càng già càng cay.
Khi nói chuyện Từ Ngôn kích thích dây cung, một chữ - giết ra khỏi miệng, bên trong tiếng nổ vang, trăm cây Thiên Thạch tên hình thành tiễn lao xuyên qua bản thể Hắc Tâm.
- Đây chính là Vạn Tên Xuyên Tâm trong truyền thuyết nhỉ, trưởng lão đại nhân ra tay thật hung ác, giết rất tốt, giết rất tốt.
Hải Đại Kiềm trốn ở trong góc trơ mắt nhìn Từ Ngôn diệt sát một Ma Quân cường giả giống như hình bóng, không khỏi âm thầm tỏ ý vui mừng, có lòng lại đi hỏi một chút bên trong Thiên Cơ phủ còn có chừa ra một chút xíu địa phương để cho mình chen chân vào hay không, không đợi Hải Đại Kiềm nghiêm mặt đi tới, hắn phát hiện sắc mặt Từ Ngôn bỗng nhiên trâm xuống. - Phân thân bóng đen! Thế mà chạy trốn, giỏi cho một Ám Tu La.
Cái bóng bị Thiên Thạch tên đánh giết vỡ nát thành hư vô ở trước mặt Từ Ngôn, nửa điểm vết tích không dư thừa, nhìn như bị diệt sát, trên thực tế Hắc Tâm căn bản không có chết, bởi vì không có ma hồn xuất hiện.
Lấy hắc ám ngưng tụ phân thân, có được đặc thù giống bản thể như đúc, ngay cả Từ Ngôn đều bị che giấu.
- Lúc nào động tay chân, nhất định là ngay thời khắc Dạ Nhãn bao phủ, Dạ Nhãn có lực lượng hắc ám, mà lực lượng hắc ám chính là thiên phú bản nguyên của Ám Tu La...
Từ Ngôn trầm giọng tự nói, sắc mặt cũng không dễ nhìn.
Nếu như Hắc Tâm chạy đi, thân phận của hắn sẽ bị công khai.
- Ám Tu La trọng thương tất nhiên còn ở trong lòng núi, hi vọng ngươi trốn nhanh, nếu không sẽ chạy không được.
Lật tay một cái, một bình sứ tiểu xảo xuất hiện lòng bàn tay, nhánh cây bên trên bình sứ không gió mà bay, giống như có tiếng cười như chuông bạc truyền đến, sau một khắc nhánh cây biến mất không thấy gì nữa.
Ngay đồng thời nhánh cây biến mất, trong hai mắt Từ Ngôn lướt qua một tia ánh sáng xanh biếc, lực lượng từ đầu đến cuối chưa từng vận dụng bị hắn lần đầu tiên thôi động.