Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1818 - Chương 1818: Bách Thần Bảng (22)

Chương 1818: Bách Thần Bảng (22) Chương 1818: Bách Thần Bảng (22)Chương 1818: Bách Thần Bảng (22)

- Chạy đi... Rốt cục rời đi hiểm địa.

- Hồn Ngục hung hiểm, càng hung hiểm thế hơn lại ở bên người.

- Ma tử Quỷ Diện, ngươi tính toán thật sâu, ẩn tàng sâu như thế.

- Ngươi lừa qua Băng Yểm đại nhân, lừa qua các lộ Ma tử, thế mà còn có thể trở thành Phó Thống Lĩnh Tây chinh, đại Ma tử thứ Bảy.

- Lai lịch của hắn nhất định không tâm thường, nhất định phải báo tin tức này cho Thống lĩnh đại nhân, báo cho các vị Ma tử đại nhân, Quỷ Diện kia lại là phản đồ của Ma tộc ta.

Ở gần cửa lớn Hồn Ngục, Hắc Tâm sắp thoát đi địa phương Luyện Ngục này không khỏi lau mồ hôi không tồn tại trên đầu.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Phó Thống Lĩnh đại quân Ma tộc, Ma tử Quỷ Diện lại có thân phận Nhân tộc.

- Tuyết đại nhân điều động ta tới, chẳng lẽ đã sớm hoài nghi Quỷ Diện kia có chỗ khác biệt...

Trầm ngâm về việc Tuyết Cô Tình điều động mình vị thủ lĩnh Ám Tu La này đi theo Quỷ Diện chui vào Hồn Ngục, Hắc Tâm xem không hiểu dụng ý Ma tử nhà mình, nếu như Tuyết Cô Tình hoài nghi Quỷ Diện, lại vì sao không có chút nhắc nhở?

Dù nói thế nào cũng là Ám Tu La, trong lòng Hắc Tâm xuất hiện một chút oán niệm, oán giận Ma tử nhà mình không có nói trước nơi nguy hiểm phát ra.

Ám Tu La tiềm hành, lấy ảnh độn làm chủ, Hắc Tâm sắp chạy ra cửa lớn Hồn Ngục chính là một cái bóng không đáng chú ý cái, vô thanh vô tức lướt về phía ngoài cửa.

Lúc này bỗng nhiên có một bóng xanh xuất hiện ở cửa chính, cái bóng Hắc Tâm đang ẩn núp thấy thế ngừng lại.

Ánh sáng màu lục lóe lên, cửa chính xuất hiện một cô gái người mặc váy áo xanh biếc, thân hình tiểu xảo, dung mạo đáng yêu, nhìn thiên chân vô tà, khóe môi nhếch lên mỉm cười nhàn nhạt.

- Linh thể? Lăn đi!

Trong nháy mắt Hắc Tâm nhìn ra chân tướng của đối phương, là một linh thể, cùng loại như bát đại Ma Linh, mà khí tức lại yếu ớt đến có thể bỏ qua không tính.

Kiêng kị Ma tử Quỷ Diện phía sau, Hắc Tâm không biết Từ Ngôn lúc nào đuổi theo, hắn và quái vật đánh nhau đã hao phí không ít khí lực, lại bị linh bảo gây thương tích, cũng bị thương không nhẹ, hiện tại đào mệnh quan trọng, hắn cũng không muốn lại lần nữa giao thủ cùng Ma tử Quỷ Diện.

Bóng đen hóa thành diều hâu, gào thét lên nhào tới, ngang ngược giống nhau thú lớn đang săn thức ăn.

Trái lại cô gái mặc váy xanh biếc chận miệng cửa, chỉ nghiêng đầu một chút, cười nhẹ quay người mà thôi, sau một khắc lại hóa thành một đạo kiếm quang kỳ dị xanh biếc, vô thanh vô tức cùng đụng vào bóng đen diều hâu.

Xùy...

Tiếng đao nóng vào nước truyền vang ra, diều hâu màu đen bị một phân thành hai, bản thể và ma hồn của vị thủ lĩnh Ám Tu La Hắc Tâm này cùng một chỗ bị chém giết tại chỗ.

Ông...

Ánh kiếm màu xanh lục lóe lên rồi biến mất không còn tăm tích, trong hư không tại chỗ lưu lại một kiếm ảnh màu xanh lục.

Theo kiếm ảnh chỗ cửa lớn Hồn Ngục biến mất, trước mặt Từ Ngôn xuất hiện một thanh thần kiếm xanh biếc, thân kiếm hẹp dài cổ phác, giống như cổ ngọc chế tạo, chỉ là thoáng một cái đã chui vào lòng bàn tay của hắn.

Trên Hỗn Nguyên bình lại lần nữa xuất hiện nhánh cây, đoạn nhánh cây này lại hơi mờ hơn trước đó mấy phần.

- Thiên Ất kiếm...

Cảm thụ được Thiên Ất kiếm cường hoành, tâm tư Từ Ngôn đang sôi trào lăn lộn, dẫn đến đầu ngón tay đều đang run nhè nhẹ, cả người hắn giống như lưỡi dao xuất khiếu, lúc này hiển thị rõ phong mang.

Hải Đại Kiềm ở một bên vừa muốn tiến lên, bỗng nhiên lùi lại mấy bước lại trốn vào bên trong nơi hẻo lánh.

Trực giác trời sinh của Yêu tộc để hắn cảm nhận được nguy hiểm, giống như Từ Ngôn trước mắt không phải là người, mà là một thanh kiếm sắc bén, ai đụng phải người đó liền muốn đổ máu, thậm chí bị chém giết.

Cảm giác quái dị để Hải Đại Kiềm rất kinh ngạc.

Tại sao người có thể có cảm giác như một thanh kiếm?

Chờ hắn lần nữa cảm thụ, Từ Ngôn đã khôi phục bình thường.

Đè xuống nỗi lòng chập trùng, Từ Ngôn cười khổ một tiếng, xem ra cái giá vận dụng Thiên Ất kiếm là chính hắn cũng đem cảm nhận được tư vị hóa kiếm.

Dù sao thì bên trong thần hồn của hắn có dương linh của Thiên Ất mộc, để Tiểu Mộc Đầu huyễn hóa kiếm thể, Từ Ngôn cũng có thể cảm nhận được kinh thiên kiếm ý bẩm sinh trong Thiên Ất kiếm.

Thở ra một ngụm trọc khí, Từ Ngôn điều chỉnh trạng thái, quét mắt chiến trường hỗn loạn cùng thông lộ bị Hắc Ma kỳ phong kín.

- Khí nô bị giam trong Hồn Ngục, từng có những người khác?

Sau khi giải quyết phiền phức, Từ Ngôn nhìn về phía Hải Đại Kiềm hỏi.

Đoạn đường này đi đến cuối cùng, thế mà không có nửa điểm tung tích của Sở Bạch.

- Không có. Chỉ có hai người chúng ta.

Hải Đại Kiềm khẳng định đáp.

- Chẳng lẽ bị Hỏa Hài Nhi thiêu chết rồi?

Từ Ngôn giật mình, nếu như sư huynh bị thiêu chết trong Hồn Ngục, vậy thì quá xui xẻo. - Những tên trông coi kia đều bị thiêu chết, bất quá khí nô không thấy được, trước khi Tiểu Thanh không đến nơi này, chỉ có ta một người.

Hải Đại Kiềm nhớ lại một phen, khẳng định nói.

- Sư huynh chẳng lẽ không có bị nhốt ở nơi đây, hay là bị xem như ban thưởng thả ra...

Trầm ngâm sơ qua, Từ Ngôn không nhiều nghĩ, phân phó nói:

- Tránh ra về sau đi, chờ ta rời đi Hồn Ngục ngươi lại đi ra, còn có một cường địch, cũng nên giải quyết đối thủ cũ này.

Hải Đại Kiềm nghe xong bảo hắn né tránh, không nói hai lời chạy về lao ngục giam giữ hắn, giấu ở trong bóng tối không nhúc nhích, ngay cả khí tức đều nửa điểm không có, không sai biệt tảng đá bao nhiêu.

Đi về phía thông đạo do Hắc Ma kỳ phong kín, đáy mắt Từ Ngôn bắn tung toé ra sát cơ trùng điệp.

Có thể dưới loại tình huống này nhận ra thân phận của mình, có thể thấy được Hoành Chí lão tặc có bao nhiêu đáng sợ, vẻn vẹn phần tâm cơ này, nên bị diệt sát.

Chiến trường trong thông đạo, không thể nhẹ nhõm so với trong đại điện, ngược lại càng thêm đáng sợ.

Thông đạo mặc dù không nhỏ, nhưng tuyệt đối tính không được rộng rãi, nhất là vách đá nơi này đều muốn kiên cố hơn sắt thép, Tước đạo nhân cùng Ma Thánh Nhân ác chiến nửa ngày, song phương riêng phần mình mang thương, duy chỉ có vách đá bốn phía không hư hao chút nào.

- Hồn Ngục là cái gì tạo ra! Rắn chắc như thế?

Tước đạo nhân chật vật không chịu nổi, không chỉ có vận dụng Tử Thổ châu, càng thôi động Lông Quạ Vàng bên trên đạo quan.

Trong toàn bộ thông đạo tràn đầy hỏa diễm, trước người Tước đạo nhân xuất hiện tầng một hàng rào màu tím, toàn bộ lực lượng Tử Thổ châu bị hắn dùng để phòng ngự, mà Lông Quạ Vàng thành lợi khí giết địch. Kinh hãi về vật liệu dùng để rèn đúc Hồn Ngục, một đôi mắt nhỏ của Tước đạo nhân hiện ra hàn quang, nhìn kỹ đối thủ trong ngọn lửa.

- Hoành Chí lão già ngươi thế mà dung nhập mình vào nhân ma khôi lỗi! Bản đạo gia từ đầu đến cuối cho rằng ta mới là dị loại bên trong Nhân tộc, không nghĩ tới ta vẫn tự đại, gia hỏa không người không yêu không ma như ngươi mới thật sự là quái vật!

Tước đạo nhân lên tiếng quát mắng.

- Lý Khuyết, ngươi thật nghĩ ta nguyện ý biến thành bộ dáng như thế, năm đó để ngươi chạy trốn tính ngươi có vận khí, hôm nay nếu như không cho ta đi qua, ngươi sẽ bị diệt sát ngay tại chối

Tiếng Hoành Chí trầm thấp khàn khàn vang lên.

- Cho ngươi đi qua? Bên trong Hồn Ngục có bí ẩn gì để ngươi gấp gáp như vậy, chờ mấy vị Ma Quân đại nhân của chúng ta trở về, ngươi tùy tiện đi.

Tước đạo nhân hừ một tiếng.

- Đại nhân? Ha ha, tên ngu xuẩn nhà ngươi, sau khi đầu nhập vào Ma tộc về sau ngay cả đầu óc đều trở nên choáng váng, không nhìn ra bên trong những Ma Quân kia có thứ khác không giống bình thường à.

Hoành Chí quát mắng.

- Bên trong Ma Quân có cái gì? Ngươi nói rõ cho tal

Tước đạo nhân cũng cảm thấy Hoành Chí tới đây rất kỳ quặc, hắn biết đối phương là Đại trưởng lão Địa Kiếm Tông, cũng không phải cường giả của Hồn Ngục.

Hồn Ngục đặc thù, không thuộc về ba đại tông môn, ngay cả Kiếm Vương điện đều không thể tuỳ tiện hiệu lệnh, Hoành Chí thuộc về Địa Kiếm Tông, nếu như không có chỗ tốt rất lớn, hắn sẽ không xông vào Hồn Ngục.

Nghĩ tới đây, Tước đạo nhân cười lạnh một tiếng, dự định tìm hiểu thêm tin tức.

Dù sao hắn có Tử Thổ châu hộ thân, lại có Lông Quạ Vàng đối địch, Hoành Chí hoàn toàn chính xác khó chơi, nhưng nhất thời nửa khắc cũng không làm gì được Tước đạo nhân hắn. - Chớ nói nhảm với hắn, chậm thì sinh biến, người bên trong rất khó đối phó.

Tiếng Tiêu Thiên Phục vang lên, mang theo vẻ lo lắng.

- Tốt, ngươi ta hợp lực, xông ra phòng ngự của Tử Thổ châu.

Hoành Chí nói một tiếng tốt, toàn thân Ma Thánh Nhân tràn ra khí tức kinh người, đột nhiên như thiểm điện xông ra, đột phá lửa lớn đầy trời, bỏ Lông Quạ Vàng ở lại đẳng sau.

Ngay tại thời điểm Hoành Chí cùng Tiêu Thiên Phục khống chế lấy Ma Thánh Nhân đột phá biển lửa, sắp xung kích hàng rào do Tử Thổ châu hình thành, trước mắt hắn bỗng nhiên xuất hiện lần nữa lửa lớn.

Ngọn lửa này khác biệt lửa lớn do Lông Quạ Vàng hình thành, lửa lớn lần này mang tới lôi đình chi lực, hình dạng là một hỏa đoàn cực lớn, không chỉ một, mà là hai, sau lưng Ma Thánh Nhân cũng xuất hiện hỏa đoàn to lớn, hai hỏa đoàn mang theo tiếng oanh minh cuồn cuộn mà tới.
Bình Luận (0)
Comment