Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1819 - Chương 1819: Bách Thần Bảng (23)

Chương 1819: Bách Thần Bảng (23) Chương 1819: Bách Thần Bảng (23)Chương 1819: Bách Thần Bảng (23)

Hỏa đoàn đột nhiên xuất hiện, không chỉ có khiến Hoành Chí giật mình, ngay cả Tước đạo nhân cũng theo đó khế giật mình.

Bất quá sau một khắc hắn cao hứng, bởi vì hắn nhận ra đồ vật mà hỏa đoàn đang bao phủ bên trong, mà còn rất nổi danh ở Bắc Châu.

- Liệt Diễm Lưu Tinh!

Tiếng kinh hô Tước đạo nhân cùng với tiếng vù vù trâm muộn dữ dội vang vọng, lối đi hẹp chấn động lên.

OanhIIl

Hai hỏa đoàn oanh kích cùng một chỗ, tạo thành biển lửa mãnh liệt, bên trong hỏa diễm có ánh chớp nổ tung.

Ánh chớp hình thành lôi hồ tứ tán, trung tâm lửa lớn, hai tay Ma Thánh Nhân đang mở rộng ra rõ ràng đang run rẩy.

- Lực lượng hai mươi vạn cân trở lên, không có khả năng xuất từ tay ngươi!

Tiếng Hoành Chí tràn đầy chấn kinh, nếu không phải hắn là thân thể Ma Thánh Nhân, cho dù Hóa Thần đỉnh phong chịu đựng lần công kích này đều chịu không được, không chết cũng phải mất đi một nữa mạng.

Nhất là lực lượng Lôi Hỏa ở trong lực đạo to lớn này, tạo thành hiệu quả điệp gia, để một kích bất thình lình mang theo uy năng có thể diệt sát Hóa Thần.

Bên trong tiếng nói nhỏ kiêng kị, dưới xương sườn Ma Thánh Nhân xuất hiện một vết rách rất nhỏ, biểu thị cỗ khôi lỗi nhân ma này bị trọng thương.

- Quỷ Diện đại nhân!

Tước đạo nhân không có đi để ý tới Hoành Chí chấn kinh, mà là ngạc nhiên quát:

- Đại nhân cẩn thận! Lão gia hỏa này trước đó là đại trưởng lão Địa Kiếm Tông, bây giờ biến thành Ma Thánh Nhân, bản thể của hắn giống như linh bảo, cực kỳ khó chơi, chúng ta hợp lực diệt sát nó ở nơi đây. Mặc dù không thấy được bóng dáng Từ Ngôn, Tước đạo nhân lại có thể kết luận là Ma tử Quỷ Diện ra tay, bởi vì Bắc Châu chỉ có một kiện Liệt Diễm Lưu Tỉnh.

Tước đạo nhân dứt lời tế lên Tử Thổ châu, hai tay khép lại thành tròn, nhấn về phía trước một cái, trong miệng hét to một tiếng:

- Hậu Thổ tải đức, trấn áp bát phương, Trói buộc, cấm cho tallI

Lấy linh bảo Tử Thổ châu hình thành cấm chế cường đại, tạo thành một mảnh tử quang bao phủ Ma Thánh Nhân, động tác của Hoành Chí chậm chạp.

Từ Ngôn lúc này xuất hiện ở một bên khác thông đạo, đưa tay trảo một cái, trước thu lấy Lông Quạ Vàng bị ngăn cách, thân niệm khẽ động phong ấn thu nó vào Thiên Cơ phủ, sau đó huy quyền đánh tới Liệt Diễm Lưu Tỉnh, đánh cự chùy phía bên mình về phía Hoành Chí.

Lấy Liệt Diễm Lưu Tỉnh ngăn cách chiến trường, không chỉ có vì phong kín đường lui của Hoành Chí, Từ Ngôn còn có mục đích là thu lấy Lông Quạ Vàng.

Lần này chui vào Hồn Ngục, năm vị Ma Quân chết đã đầy đủ, Tước đạo nhân tốt nhất giữ lại xem như nhân chứng, bằng không đi bảy chết sáu, trở về không tốt bàn giao.

Tước đạo nhân có thể không chết, nhưng là Từ Ngôn lại không có khách khí thu Lông Quạ Vàng.

Cây lông vũ kỳ dị này liên quan rất sâu đến A Ô, vẫn là lưu ở trong tay của mình cho thỏa đáng.

Thu lấy Lông Quạ Vàng, Từ Ngôn thôi động Liệt Diễm Lưu Tỉnh, hoàn toàn lấy man lực không ngừng oanh kích đối thủ, tăng thêm Tước đạo nhân hiệp trợ, Hoành Chí rơi vào hạ phong, chỉ có lực lượng ngăn cản.

- Lý Khuyết ngươi đúng là ngu xuẩn! Ngươi biết hắn là ai không mà dám cùng hắn liên thủ?

Tình cảnh Hoành Chí hiện tại rất không ổn, lên tiếng hét lớn, muốn nói rõ thân phận của Từ Ngôn, lúc này Liệt Diễm Lưu Tỉnh gào thét mà đến, lực đạo trên đó tiếp cận ba mươi vạn cân. Nổ tung vang lên.

Tiếng quát sắp ra khỏi miệng của Hoành Chí bị lấy một kích kinh thiên bao phủ, không chỉ có nói không ra lời, phía sau lưng cũng xuất hiện một vết rách, sâu có thể thấu xương.

Đừng nhìn là khôi lỗi nhân ma, nhân ma đạt tới loại trình độ Ma Thánh Nhân này có cùng loại kết cấu với Nhân tộc, không chỉ có xương trắng, còn có máu thịt, một khi bị thương, hành động cũng sẽ bị ngăn cản.

- Lần đầu gặp mặt, ngươi liền châm ngòi ly gián, xem ra Băng Yểm đại nhân nói không sai, Nhân tộc các ngươi chỉ biết đùa nghịch chút tâm cơ.

Tiếng nói lạnh lùng vang lên ở sau lưng, Hoành Chí cả kinh hồn muốn bay trên trời, bỗng nhiên quay đầu một quyền nổ ra, quyền phong đánh không khí nổ tung, một tiếng ầm vang, đập vào trên vách đá sau lưng.

Lực đạo hơn mười vạn cân chỉ lưu lại một ấn ký nhàn nhạt trên vách đá, Hồn Ngục kiên cố có thể xưng nhất tuyệt.

Một quyền đánh hụt, Hoành Chí đột nhiên ngẩng đầu, một quyền hung mãnh đang từ đối diện đập tới.

Âm ầmI!!

Song quyền khép lại, Hoành Chí khó khăn lắm chặn nắm đấm Từ Ngôn oanh tới, thân hình bay ngược ra ngoài nện ở trên vách đá lại bay trở về.

ÔngIII

Đón đối thủ bắn trở về, Từ Ngôn vung lên một cước mang theo tiếng gió, Hoành Chí bị bắn ngược về mượn lực lượng băng về cũng vung ra một chân.

OanhIIl

Hai chân đụng vào nhau, hai người đều có thể nghe được tiếng ken két giòn vang, một kích này có thể xưng thế lực ngang nhau.

- Bản thể không kém gì Ma Thánh Nhân! Làm sao có thểi

Tiếng của Tiêu Thiên Phục tràn đầy hoảng sợ. - Ngươi tu luyện pháp môn luyện thểi

Hoành Chí càng kinh ngạc, nói:

- Không có khả năng! Trên đời căn bản không có pháp môn luyện thể nào có thể đối kháng cùng Ma Thánh Nhân.

Để hai vị này trưởng lão Địa Kiếm Tông khiếp sợ là lực lượng bản thể thân xác của Từ Ngôn.

Thật ra bọn hắn quên đi một sự kiện, trên người Từ Ngôn có giáp trụ xương trắng.

Cho dù tu luyện La Hán thân cùng Kim Cương cốt tới tiểu thành, thân xác Từ Ngôn cùng loại Ma Quân Yêu Vương phổ thông cùng giai, nhưng còn không đạt đến đỉnh phong, càng không đạt được trình độ Linh Bảo Ma Thánh Nhân.

Là linh bảo Giác Thạch giáp cường đại, tăng thêm thi triển La Hán thân Kim Cương cốt, Từ Ngôn lúc này mới có thể dùng thân xác đánh nhau chết sống với Ma Thánh Nhân mà không rơi vào thế hạ phong.

- Ma tộc ta trời sinh bản thể cường đại, thiên hạ rộng lớn, thứ ngươi không biết còn rất nhiều.

Cười lạnh một tiếng, Từ Ngôn điểm tay gọi về Hắc Ma kỳ, trong lúc nhất thời trong thông đạo cuồn cuộn ma khí, Hắc Phong gào thét, không chỉ có che đậy ánh mắt Hoành Chí, ngay cả Tước đạo nhân đều thấy không rõ bốn phía.

- Đại nhân cẩn thận! Tên kia rất khó đối phó!

Tước đạo nhân một bên nhắc nhở, một bên lui lại, rõ ràng Quỷ Diện người ta muốn mở ra thân thủ, hắn ước gì cách xa một chút xem náo nhiệt.

- Yên tâm, ta thích đối đầu với gia hỏa khó đối phó, hắc hắc hắc hắc.

Giọng Từ Ngôn tràn đầy thị sát ý, ngay lúc Hắc Ma kỳ bao phủ, Liệt Diễm Lưu Tỉnh ở hai bên lối đi như bánh xe lần nữa đụng vào một chỗ.

OanhI!

OanhIIl OanhIll

Trong lúc nhất thời trong thông đạo không ngừng có tiếng nổ vang, đối mặt Hắc Ma kỳ ăn mòn, Hoành Chí chỉ đành chịu há mồm phun ra một hạt châu hỏa hồng, chính là linh bảo Xích Hỏa châu của Tiêu Thiên Phục.

Xích Hỏa châu xuất hiện, chặn ma khí của Hắc Ma kỳ, một khi Tiêu Thiên Phục dùng ra phần chuẩn bị ở sau này, chỉ là vì tranh thủ cho Ma Thánh Nhân cơ hội chạy trốn.

- Chờ thân phận bị đem công khai đi, ngươi sẽ thành công địch của Nhân tộc và Ma tộc.

Tiếng quát to của Hoành Chí vô cùng phẫn nộ, mang tràn ngập hận ý hóa thành một đạo châm mang, phóng về phía vách đá trên đỉnh đầu.

Hắn cùng Tiêu Thiên Phục dự định bỏ qua Xích Hỏa châu để ngăn chặn cường địch, mình trước bỏ trốn mất dạng, chỉ cần chạy ra Hồn Ngục, công khai chân thân của Từ Ngôn, liền có thể báo đại thù.

Lần này đến Hồn Ngục không có tính đến không, chí ít kết luận thân phận của Từ Ngôn.

ĐinhIl

Bên trong tiếng giòn vang, Hoành Chí biến kích thước Ma Thánh Nhân thành to bằng mũi kim ngạc nhiên ồ ra một tiếng, thế mà bị vách tường cản lại.

Hồn Ngục thần bí, ngay cả ba đại tông môn đều biết không sâu.

Thân là đại trưởng lão Địa Kiếm Tông, Hoành Chí ngược lại tới qua Hồn Ngục, nhưng hắn chưa từng thử qua xuyên qua vách tường Hồn Ngục.

Ác chiến trước đó hiểm tượng hoàn sinh, đánh nhau nửa ngày, vách tường bốn phía căn bản không hư hao chút nào, lúc này Hoành Chí muốn hóa thành châm mang bỏ chạy mới giật mình, mình vậy mà xuyên không qua vách tường của Hồn Ngục.

- Mộ địa tốt bao nhiêu, chết ở chỗ này đi, các trưởng lão Địa Kiếm Tông.

Cùng với tiếng nói lạnh lùng của Từ Ngôn, nổ vang dữ dội, Liệt Diễm Lưu Tinh từ hai bên đánh tới giống như đại chùy không ngừng oanh kích, một chùy nặng hơn một chùy, một chùy nhanh hơn một chùy, nện đến Ma Thánh Nhân hiện ra chân thân, mà chân thân từ từ vặn vẹo vỡ tan, Tước đạo nhân thấy thế mà hít một hơi lạnh.
Bình Luận (0)
Comment