Chương 1821: Bách Thần Bảng (25)
Chương 1821: Bách Thần Bảng (25)Chương 1821: Bách Thần Bảng (25)
Lông Quạ Vàng trân quý không thua gì linh bảo, càng có được năng lực huyền ảo, căn bản không có khả năng bị tuỳ tiện xé nát.
Nhìn Ma Thánh Nhân vỡ vụn một chút, lại nhìn một chút Ma tử Quỷ Diện chỉ Ma Thánh Nhân, Tước đạo nhân há to miệng múa tay nửa ngày, hoảng sợ nói:
- Xé nát? Không có khả năng! Lông Quạ Vàng của ta cho dù có thể bị xé nát, chỉ cần không đến trong vòng một ngày còn có thể khôi phục như lúc ban đầu, cho dù nát cũng phải có cái bóng chứ, không nên tung tích đều không có.
Ngay cả Ma Thánh Nhân bị nện nát đều có thể còn lại một chút hài cốt, Lông Quạ Vàng kém nhất cũng nên còn lại đốm lửa đầy trời chứ.
- Ta không biết rồi, Lông Quạ Vàng của ngươi cũng không phải của ta.
Đối mặt Tước đạo nhân hồ nghi, mặt Từ Ngôn không đổi sắc, nói:
- Thế nào, không phải ngươi hoài nghi đúng ta thu Lông Quạ Vàng của ngươi chứ.
- Không không không, làm sao có thể do đại nhân gây nên, ta chỉ không nghĩ ra, hắc hắc, không nghĩ ra.
Tước đạo nhân hiện đáy mắt đối phương đầy lạnh lùng, vội vàng giải thích.
- Không nghĩ ra thì không cần suy nghĩ nhiều, trên có rất nhiều việc đời này nghĩ mãi mà không ra đâu.
Từ Ngôn mỉm cười an ủi:
- Ta cũng nghĩ không thông khôi lỗi nhân ma kia thế mà có thể xé tan Lông Quạ Vàng của thành mảnh nhỏ, còn nửa điểm không dư thừa.
Tước đạo nhân cười khổ gật đầu nói phải, hắn không phải không hoài nghỉ vị Ma tử Quỷ Diện này, thế nhưng nhìn mảnh vỡ Ma Thánh Nhân đầy đất một chút, cho dù hoài nghi hắn cũng không dám hỏi nhiều.
Người ta có thể đập chết Ma Thánh Nhân, cũng có thể nện chết Tước đạo nhân chỉ là Hóa Thần trung kỳ như hắn. Thầm hô một tiếng không may, Tước đạo nhân đi theo Từ Ngôn chuẩn bị rời đi Hồn Ngục, trong đại điện thứ ba sau lưng lúc này bỗng nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ, tựa như có người dẫm lên thứ gì.
- Có người?
Tước đạo nhân đột nhiên quay đầu, mơ hồ nhìn thấy trong đại điện có một bóng người, giống như chỉ có một cánh tay.
Không đợi Tước đạo nhân thấy rõ, Từ Ngôn đã biết bóng người đó là ai, nhất định là Hải Đại Kiềm cho rằng không có nguy hiểm từ chỗ ẩn thân chạy tới.
Nếu như bị Tước đạo nhân nhìn thấy Hải Đại Kiềm, như vậy cũng giữ lại không được Tước đạo nhân, do dự một chút, đầu ngón tay Từ Ngôn khẽ động, một đạo ma hồn bị thả ra.
Ông một tiếng, một hư ảnh hồn thể xuất hiện trong đại điện, giống như từ đỉnh đầu rơi xuống, bộ dáng cổ quái, tựa như tống hợp thể của quạ đen và bọ ngựa.
Trong lúc hư ảnh xuất hiện, tiếng gào thét cũng theo đó vang lên, tiếng gào dữ tợn mà thê thảm, nghe được để người ta hít vào hơi lạnh.
Hải Đại Kiềm không cẩn thận đạp vỡ một khối thi cốt, bị ma hồn đột nhiên xuất hiện dọa đến hồn không còn trong thân thể, quay đầu lại chạy về địa phương ẩn thân.
Hải Đại Kiềm bị dọa không nhẹ, Tước đạo nhân càng bị dọa đến ba hồn xuất khiếu, lên tiếng kinh hô:
- Ma Vương hồn! đó là... Ma Vương Câu Tu.
Nhận ra hồn lực cảnh giới Ma Vương ba động, càng nhận ra Ma Vương Câu Tu một trong Bốn Đại Ma Vương, Tước đạo nhân ngay cả Lông Quạ Vàng đều quên, kinh ngạc đến cười toe toét miệng rộng, một mặt đầy kinh dị.
- Ma Vương hồn! Nguyên lai Tứ Vương quả nhiên ở chỗ này!
Giọng Từ Ngôn cũng tràn đầy kinh ngạc, mà còn khiếp sợ hơn so với Tước đạo nhân, quát to:
- Mau nhìn! Ma hồn lại biến mất! Theo Từ Ngôn chỉ điểm, ma hồn giương nanh múa vuốt chui vào vách đá trên đỉnh đầu, trong nháy mắt biến mất vô tung, giống bị ai kéo đi.
- Tứ Vương quả nhiên bị giam ở Hồn Ngục, không! Là bị giam ở phía trên Hồn Ngục!
Tước đạo nhân kinh nghỉ bất định lui về phía sau mấy bước.
- Phía trên Hồn Ngục... Chẳng lẽ là Kiếm Vương điện?
Ngữ khí Từ Ngôn trầm trọng nói:
- Không được! Nhất định là Kiếm Vương trong điện tồn tại tuyệt thế cường nhân, có thể diệt sát cường giả như Tứ Vương, chúng ta không phải là đối thủ, đi maul
Dứt lời Từ Ngôn quay người đi nhanh, cũng không quay đầu lại, Tước đạo nhân càng theo sát phía sau, hai người bỏ trốn mất dạng.
Loại thời điểm này đừng nói Lông Quạ Vàng, cho dù Tiên Thiên Linh Bảo ở trước mắt đều không ai dám muốn, hồn phách Tứ Vương rõ ràng đang ở trong Kiếm Vương điện, có thể cướp giết Tứ Vương, ít nhất là Độ Kiếp, không chừng là Tán Tiên đều nói không chừng.
Như một làn khói trốn ra Hồn Ngục, Từ Ngôn dừng bước tại dưới chân Kiếm Vương sơn, mặt mũi Tước đạo nhân tràn đầy mồ hôi lạnh, trong mắt đều là sợ hãi.
- Không đúng? Kiếm chủ đã sớm chết, mặc dù có Độ Kiếp tồn tại, nhiều lắm cũng chỉ đồng quy vu tận với Tứ Vương, không chừng Kiếm Vương điện hiện tại là cái xác rỗng, muốn đi tìm tòi hư thực hay không.
Từ Ngôn bắt đầu phân tích, dọa đến Tước đạo nhân bắp chân đều chuột rút.
- Đừng đi đừng đi đại nhân của ta! Chúng ta thăm dò Hồn Ngục đã tổn binh hao tướng. Lại đi Kiếm Vương điện chẳng phải là toàn quân bị diệt! Nên về trước đi bẩm báo Băng Yểm đại nhân về tung tích của hồn phách Tứ Vương, sau đó lại tính toán.
Tước đạo nhân vội vàng khuyên can, hắn hiện tại muốn trở lại trong đám Ma Quân, trốn ở sau lưng một đám Ma tử.
- Ta cũng muốn trở về, thế nhưng nếu như không lập công bù tội, năm vị Ma Quân chết đi, Băng Yểm đại nhân nhất định sẽ trách tội. Từ Ngôn khó xử nói:
- Đến lúc đó Phó Thống Lĩnh như ta sẽ gặp phiền toái, ta không sợ bị Băng Yểm đại nhân trách tội, bị Ma tử khác trách tội, ta gánh không nổi mặt mũi này, ngươi cũng biết ta là Phó Thống Lĩnh Tây chinh, nếu như bị người nói là hại chết Ma Quân đỉnh phong các tộc, thế...
Không đợi Từ Ngôn nói xong, Tước đạo nhân đã thay đổi thần sắc, nghĩa chính ngôn từ nói:
- Chư vị Ma Quân chết có ý nghĩa! Bọn hắn không chết, chúng ta làm sao có thể biết được tung tích của Ma Vương hồn? Quỷ Diện đại nhân dùng hết sức bình sinh vượt qua kiếp nạn này tới kiếp nạn khác, liên trảm vô số quái vật mới suất lĩnh chúng ta vọt tới điểm cuối cùng của Hồn Ngục, đại nhân có công lao to lớn, sao nói là sai lâm! Có Tước đạo nhân ta đảm bảo, không ai sẽ hiểu lầm đại nhân, chuyến này đến Hồn Ngục, Quỷ Diện đại nhân có công lao lớn nhất.
Chỉ đợi Tước đạo nhân nói lời này, sau khi Từ Ngôn nghe xong nhẹ gật đầu, nói:
- Nhân tộc có câu nói gọi là tri kỷ khó cầu, trước kia không hiểu, bây giờ mới tràn đầy cảm xúc, tốt, vậy tạm thời thu binh.
Một câu thu binh, Từ Ngôn cùng Tước đạo nhân nhanh chóng quay trở về khu vực khán đài.
Một nhóm bảy người, lúc đi tràn đầy lòng tin, vênh vang đắc ý, trở về chỉ còn hai người, Hắc Tâm, Bạch Ngạc, Ma Tây ba vị Ma Quân cường đại bỏ mình, Thân Đồ Lãnh Vũ cùng Huyết Hà chết không còn sót lại một chút cặn, có thể xưng thương vong thảm trọng.
Trên lôi đài, sắc mặt Thân Đồ Băng Yểm cũng không dễ nhìn.
Giao đấu trên lôi đài đã đấu qua hai mươi trận, Nhân tộc cùng Ma tộc hai bên phương đều có thương vong, lúc đầu chết mấy Ma Quân, Thân Đồ Băng Yểm cũng sẽ không cau mày một cái, để sắc mặt hắn không tốt là Bách Đảo sơn đã đến.
Tu sĩ bách đảo đến, khiến khí thế Nhân tộc một phương dâng cao, tăng thêm Băng giao nhất tộc trợ trận, cường giả có thể đạt tới trình độ Hóa Thần bên trận doanh Nhân tộc đã vươt qua trăm vị, bù đắp được một nửa Ma tộc Ma Quân.
Đừng nhìn số lượng Ma tộc Ma Quân không ít, chân chính cường đại lại không nhiều, một chút hỗn độn Ma Quân thần trí thấp, chỉ biết ngang ngược trùng sát, gặp được Hóa Thần sơ kỳ của Nhân tộc đều chưa hẳn là đối thủ.
Dù sao tu sĩ Nhân tộc có thủ đoạn phong phú, có pháp bảo có phù lục, còn có các loại trận đạo cấm chế cùng thần thông, Ma Quân quá ngu chỉ có thể bị đánh, ngay cả chút phản kích cũng không có.
Bách đảo sơn đến, để sắc mặt Thân Đồ Băng Yểm chìm xuống, sau khi Từ Ngôn trở về, kém chút chọc cho vị Ma tộc Thống Soái này tức đến nôn máu.
Khi biết được bọn người Bạch Ngạc Hắc Tâm đều chết trong Hồn Ngục, tất cả mấy Đại Ma tử đều trợn mắt nhìn, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhất là Ngân Lân.
Bạch Ngạc Sửu Ngư đều chết thảm sau khi đi theo Quỷ Diện đi một chuyến, Ma Quân đỉnh phong Thiên Lân bộ nhất tộc đã không có còn mấy người, lại tiếp tục như thế Thiên Lân bộ không chôn vùi trong tay Ma tử Quỷ Diện là không xong.
Nhân tộc một phương có viện quân liên tiếp đến, Ma tộc một phương lại đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, Thân Đồ Băng Yểm biết rõ cục diện bất lợi, đã có tâm tư triệt binh.