Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1822 - Chương 1822: Bách Thần Bảng (26)

Chương 1822: Bách Thần Bảng (26) Chương 1822: Bách Thần Bảng (26)Chương 1822: Bách Thần Bảng (26)

Một lần tổn thất năm vị Ma Quân, trong đó còn có ba vị là cường giả chân chính, tin dữ như thế truyền đến, Thân Đồ Băng Yểm sinh ra ý lui.

Ngân Lân bị tức đến mắt hạnh tràn đầy sát, nhìn chằm chằm Từ Ngôn chất vấn:

- Quỷ Diện đại nhân thật sự là hảo thủ đoạn, sau Sửu Ngư lại đến Bạch Ngạc cũng đi hoàng tuyền, xem ra Ma Quân đi theo ngươi cũng sẽ không có kết cục tốt, chính ngươi hết lần này tới lần khác bình yên vô sự, cuối cùng là đạo lý nào.

- Một trong bát đại Ma Linh cũng mất mạng tại Hồn Ngục, Quỷ Diện ngươi phải cho Câu Tu tộc chúng ta một câu trả lời thuyết phục!

Thiên Câu lên tiếng quát, sắc mặt đầy khó coi.

- Ma Tây không kém bao nhiêu đỉnh phong Ma Quân, ta hết sức rõ ràng thủ đoạn của hắn, không có khả năng tuỳ tiện chết mất, ở trong đó nhất định có ẩn tình!

Tu Ma tức giận không thôi.

- Huyết Hà tài nghệ không bằng người, khoảng cách đến đỉnh phong Ma Quân vẫn kém còn xa, hắn chiến tử cũng không tính ngoài ý muốn, thế nhưng Quỷ Diện đại nhân, ngươi làm sao ngay cả Thân Đồ Lãnh Vũ cũng không có bảo vệ được?

Lời của Vạn Ma Nhất giảo hoạt nhất.

- Hắc Tâm có thiên phú hóa thành bóng đen, có thể trốn vào hư vô, còn muốn tinh xảo hơn độn pháp của Nhân tộc, hắn không có khả năng tuỳ tiện chết mất.

Ngay cả Tuyết Cô Tình đều lộ sắc mặt lạnh lùng, vạn vạn không ngờ tới ngay cả thủ lĩnh Ám Tu La - Hắc Tâm đều chết tại Hồn Ngục, phải biết Hắc Tâm là người Tuyết Cô Tình phái đi ra giám thị Từ Ngôn.

Người Từ Ngôn ta bình yên vô sự, con mắt của nàng lại bị đoạn mất.

- Các vị đừng nói nữa, đều do ta chủ quan, cái chết của năm vị Ma Quân đại nhân đều tính ở trên đầu Quỷ Diện ta, muốn đánh muốn phạt gì, các ngươi tùy tiện, cho dù để ta đền mạng Quỷ Diện ta cũng sẽ không cau mày một cái. Từ Ngôn nói kiểu này, những người khác đều ngẩn người, không nghĩ tới người ta lưu manh như thế, mệnh đều có thể không muốn.

- Chẳng trách Quỷ Diện đại nhân! Là bên trong Hồn Ngục cường giả như rừng, chúng ta đột phá đến điểm cuối cùng của Hồn Ngục gặp vô số quái vật không người không yêu, đều có trình độ Hóa Thần đỉnh phong cùng đỉnh phong Yêu Vương, Quỷ Diện đại nhân đã tận lực, là vận khí của năm vị Ma Quân không tốt, điểm này ta có thể làm chứng.

Tước đạo nhân ở một bên vội vàng làm chứng, nói:

- Đừng nhìn Quỷ Diện đại nhân bình yên vô sự, mấy chục lần hiểm tượng hoàn sinh, đối mặt đám cường địch sau cùng, nếu không phải Quỷ Diện đại nhân vận dụng Liệt Diễm Lưu Tinh, ta cũng không thể trốn đi một mạng.

Có nhân chứng ở đây, mấy vị Ma tử lại nổi nóng cũng không thể nói gì hơn, lần ngậm bồ hòn làm ngọt này, bọn hắn không ăn cũng phải ăn.

Thần sắc Thân Đồ Băng Yểm từ đầu đến cuối biến ảo chập chờn, ngay khi hắn chuẩn bị tuyên bố triệt binh, chỉ nghe Tước đạo nhân tiếp tục nói:

- Quỷ Diện đại nhân không những vô tội, ngược lại có công lớn! Chúng ta có thể kết luận Tứ Vương đang ở bên trong Kiếm Vương sơn.

XoạtI

Xung quanh xôn xao một mảnh.

- Tứ Vương đang ở Hồn Ngục.

- Tứ Vương quả nhiên ở trong Kiếm Vương điện, chúng ta tới đúng chỗ rồi.

- Giải cứu Tứ Vương! San bằng Hồn Ngục.

Trong lúc nhất thời chúng Ma Quân lòng đầy căm phẫn, nhao nhao hô quát.

Tin tức của Tứ Vương bỏ đi tâm tư muốn lui binh của Thân Đồ Băng Yểm, chuyện cho tới bây giờ, hắn muốn lui đều lui không được.

Ảo giác bị người loay hoay trong lòng bàn tay xuất hiện trong lòng Đồ Băng Yểm, không đợi hắn nghĩ lại đã bị tiếng hò hét xung quanh làm cho xáo trộn. - Quỷ Diện, ngươi thật nhìn thấy tung tích của Tứ Vương?

Thân Đồ Băng Yểm trầm mặt nhìn về phía Từ Ngôn, hắn cũng không phải hoàn toàn tin tưởng Tước đạo nhân.

- Hẳn là ma hồn của Câu Tu đại nhân, chỉ xuất hiện một cái chớp mắt đã bị người thu đi.

Từ Ngôn gật đầu nói, mặc dù hắn gật đầu, thế nhưng lời nói vẫn không có chắc chắn.

- Hẳn là? Đến cùng là có phải hay không!

Thân Đồ Băng Yểm giận tím mặt.

- Hẳn là, giống như, không sai biệt lắm... Ta thấy chính là Câu Tu đại nhân, không sail

Tước đạo nhân bị Thân Đồ Băng Yểm làm cho giật nảy mình, vội vàng khẳng định.

- Không thể hoàn toàn kết luận, dù sao ta và Tước đạo nhân chưa thấy qua hình dáng của Tứ Vương, chỉ là suy đoán đại khái, lúc ấy thực sự nguy hiểm, chúng ta dừng lại thêm một cái chớp mắt thì có nguy cơ bị diệt sát.

Từ Ngôn cho ra giải thích hợp tình hợp lý, Thân Đồ Băng Yểm nghe được kém chút lửa giận công tâm, để cho mình tức chết.

Người ta không sợ nguy hiểm mới nhìn thấy Ma Vương hồn, không thể kết luận lại trách được ai.

- Chắc chắn là Câu Tu đại nhân, chúng ta cùng Nhân tộc không chết không thôi! Cùng lắm thì phá hủy Kiếm Vương sơn, ta cũng không tin đào không ra bí ẩn của Kiếm Vương điện! Câu Tu tộc một mạch nghe lệnh cho ta.

Thiên Câu quát to một tiếng, quát:

- Câu Tu đại nhân có khả năng bị nhốt ở trong Kiếm Vương sơn, người Câu Tu tộc chúng ta chắc chắn liều chết nghĩ cách cứu viện! Người lên đài phải ra sức giết cho ta.

- Giết đến tu sĩ Nhân tộc sợ hãi mới thôi! Ma Vương Câu Tu là thủ lĩnh Câu Tu tộc, một khi biết được Câu Tu có khả năng bị giam ở bên trong Kiếm Vương sơn, mà lại chỉ còn ma hồn, Thiên Câu thân là Câu Tu tộc một mạch giận dữ, ngay cả Tu Ma cũng oa oa gọi bậy, sai phái ra thủ hạ đại tướng đắc lực nhất.

Từ khi Từ Ngôn cùng Tước đạo nhân trở về từ Hồn Ngục, ác chiến trên Bách Thần lôi trở nên càng hung hiểm, một khi có người lên đài, có thể xưng không chết không thôi.

Máu tươi bắt đầu bắn tung toé, nhuộm đầy lôi đài.

Cừu hận càng tích càng sâu, cho đến khi nổ tung.

Lại là mười trận giao đấu, thắng bại nửa này nửa kia, hai mươi vị cao thủ hai tộc lên đài, còn sống trở về, chỉ có mười vị.

Bốn vị Nhân tộc Hóa Thần ngã xuống tại chỗ.

Thần hồn sáu vị cường giả Ma Quân vỡ vụn.

Bách Thần lôi, biến thành Tu La tràng, cường giả các tộc thay nhau lên đài càng đánh lửa giận càng lớn, càng đấu hận ý càng dày đặc, cho đến khi không chết không thôi.

- Đây cũng không phải Bách Thần lôi, là Vẫn Thần lôi, tính cả hai mươi trận giao đấu trước đó, đã có mười vị Hóa Thân ngã xuống! Đây chính là cường giả Hóa Thần đó, không phải Kim Đan Nguyên Anh.

Trên bách đảo sơn, đảo chủ Văn Khúc đảo Lý Phi Ưng lộ ra sắc mặt tái nhợt, trong giọng nói tràn đầy chấn kinh thậm chí là kinh dị.

- Đúng vậy, mười vị Hóa Thần ngã xuống, thật là kinh người, chúng ta cũng không có cách nào, những Nguyên Anh chúng ta ngay cả tư cách lên đài cũng không có.

Đảo chủ Tham Lang đảo biểu hiện trầm giọng nói:

- Chúng ta ngoại trừ trợ trận cho chư vị cường giả Hóa Thần, còn có thể làm cái gì, lão tổ nhà ta vừa rồi đều xém chết trên lôi đài, không biết trải qua trận Bách Thần lôi này sẽ có bao nhiêu Hóa Thần ngã xuống, hạo kiếp! Hạo kiếp chân chính a. Hóa Thần cùng Ma Quân chém giết để tu sĩ Nguyên Anh ở đây sinh ra một loại cảm giác bất lực.

Bọn hắn rất muốn giúp đỡ, đáng tiếc không thể giúp mảy may, đừng nói Nguyên Anh đơn độc, trăm vị Nguyên Anh đều tới, chỉ sợ cũng đánh không lại một vị Ma Quân.

- Hạo kiếp của Tu Tiên Giới... Bách Thần bảng lần này qua đi, không biết Tây Châu còn có bao nhiêu Hóa Thần sống sót.

Linh quáng trưởng lão Địa Kiếm Tông - Vạn Bằng sầu mi khổ kiểm.

- Chỉ cần có thể đánh lui ma kiếp, chỉ cần có thể bảo trụ Tây Châu, chết bao nhiêu Hóa Thần thì như thế nào, cho dù để chúng ta đều chiến tử cũng nên.

Người nói chuyện là trưởng lão Nguyên Anh Miêu Khang Viễn hay làm từ thiện nhất của Địa Kiếm Tông, râu bạc trắng tung bay hiển thị rõ bi tráng.

- Vậy cũng không thể đều chết! Chúng ta đều chết, bảo trụ Tây Châu thì có ích lợi gì.

Mặt mũi trưởng lão béo Từ Tử Kiếm tràn đầy ai oán, nói:

- Ma tộc làm sao tới đến nhanh như vậy, tiến công Tây Châu không nên từ bách đảo bắt đầu một chút xíu từng bước xâm chiếm à, bọn hắn ra bài không theo lẽ thường.

- Tới nhanh càng tốt hơn, đợi đến đại quân áp cảnh, không biết có bao nhiêu quốc gia phàm nhân bị san thành bình địa, chỉ cần chúng ta có thể chiến thắng trong trận giao đấu ở đây, đến sau này hàng tỉ đại quân Ma tộc có thể không đánh mà lui! Hôm nay nhất định phải không chết không thôi cùng bọn cẩu vật Ma tộc này.

Một câu quát mắng làm cho chiến ý dâng cao truyền đến từ phía sau đội ngũ Địa Kiếm Tông, một đám Nguyên Anh sau khi nghe xong đều âm thầm hổ thẹn, chờ nhìn lại tất cả đều kinh ngạc không thôi.

Nguyên lai, nói ra một câu lòng đầy căm phẫn như thế chỉ là một đệ tử Trúc Cơ, mà đệ tử Trúc Cơ này vẫn là đồ bỏ đi nổi danh.

Chính là đệ tử linh quáng - Tiền Danh. Nguyên nhân khiến cho Tiền Danh nhát gan uất ức rống ra lời bá khí như thế thật ra là do con gái Tiền Thiên Thiên của hắn, mắt thấy khuê nữ nhà mình rơi vào tay Ma tộc, Tiền Danh lòng như tro nguội, lúc này mới lấy dũng khí chửi ầm lên.
Bình Luận (0)
Comment