Chương 1845: Kiếm Chủ Phục Sinh (Hạ)
Chương 1845: Kiếm Chủ Phục Sinh (Hạ)Chương 1845: Kiếm Chủ Phục Sinh (Hạ)
- Vô Danh công tử, hắn quả nhiên là Kiếm chủ chuyển thế.
Nơi xa, tận mắt thấy Chân Vô Danh lấy kiếm đạo kinh khủng đánh bại Hồn Ngục Trưởng, Từ Ngôn không khỏi âm thâm cảm thán.
Kiếm chủ Chu Tình Thiên quả nhiên cường đại, chiến cùng giai là không đáng kể.
Mặc dù cảm thán Chu Tình Thiên cường đại, Từ Ngôn cũng kinh ngạc tình cảnh của Chân Vô Danh.
Vô Danh công tử là Kiếm chủ truyền thế, nhưng ký ức Chân Vô Danh tu luyện mấy trăm năm phải chăng còn đó?
Từ Ngôn nhận không phải Tây Thiên Kiếm Chủ, mà là Chân Vô Danh.
Chu Tình Thiên là cố nhân của Ngôn Thông Thiên.
Trâm ngâm chỉ có khoảnh khắc, liền bị đầu rắn nuốt giết mà đến đánh gãy, tình cảnh Từ Ngôn vẫn như cũ tuyệt hiểm.
Chân Vô Danh có thể thôi động Tiên Thiên Linh Bảo Diệu Thiên kiếm, Từ Ngôn lại thúc không động Hỗn Nguyên bình của hắn.
Cho dù không động được Tiên Thiên Linh Bảo, Từ Ngôn vẫn như cũ bộc phát chiến ý rất cao, Liệt Diễm Lưu Tinh cùng đầu rắn không ngừng oanh kích va chạm, ngọn lửa chùy lớn bên trên vết rách cùng lỗ hổng trở nên càng ngày càng nhiều, cuối cùng cái này linh bảo bị dẫn bạo.
Tiếng ầm ầm vang lên chấn thiên động địa, hơn mười đầu rắn bị linh bảo tự bạo nổ thành tro bụi!
Thừa dịp lực lượng Lôi Hỏa đầy trời, Từ Ngôn vung tay mở cung, Thiên Thạch tiễn còn lại như lưu tỉnh bay ra, lần nữa đả thương nặng mười đầu rắn.
Thiên Thủ giao to lớn bây giờ đã vượt qua trăm trượng, thành một quái vật cực lớn, cho dù bị chém giết hơn mười đầu rắn cũng không thèm quan tâm, phân ra mười đầu răn đến đối cường địch, còn lại trên trăm đầu rắn lần nữa cắn nuốt. Mắt thấy đầu rắn bị đánh giết lại dài ra từ trên người thú lớn, sắc mặt Từ Ngôn càng ngày càng âm trầm.
Ngay cả nổ tung linh bảo đều dùng ra, có thể thấy được át chủ bài của Từ Ngôn đã không có còn lại bao nhiêu.
Nhánh cây trên miệng Hỗn Nguyên bình đã biến mất, hóa thành một vòng xanh biếc xuất hiện ở trên Tử Phủ sơn của Từ Ngôn.
Tiểu Mộc Đầu lần nữa hóa kiếm cảm giác được tình cảnh của ca ca, thời khắc chuẩn bị vận dụng một kích toàn lực của mình.
Trên Tử Phủ sơn, Nguyên Anh nhíu chặt song mi.
Đối mặt nguy cơ trước mắt, Từ Ngôn vẫn không có dự định vận dụng Tiểu Mộc Đầu, Nguyên Anh ngồi xếp bằng trên Tử Phủ sơn, một bên trấn an Tiểu Mộc Đầu, một bên suy tư điều gì.
Rống...
Tiếng rồng ngâm trầm thấp nổ lên trong tai Từ Ngôn, tiểu Hắc cảm giác được khí tức của tử địch, đang ở bên trong trứng rồng xao động.
Thật ra từ một khắc khi Bạch Long xuất hiện trở đi, Hắc Long đã trở nên cực kỳ bất an thậm chí phẫn nộ.
Tử địch của Tiểu Hắc là Thiên Thủ giao, cũng là Bạch Long.
Khoảng cách đến khi trứng rồng nứt vỡ còn có một đoạn thời gian, Từ Ngôn có thể cảm giác được chiến ý của tiểu Hắc đã đạt đến đỉnh điểm, nhưng hắn cũng không vội thả Hắc Long ra, Nguyên Anh vẫn đang trầm tư.
Nếu như cách rất gần thì có thể nghe được chữ 'Phát'.
Nguyên Anh Từ Ngôn đang trầm tư manh mối có quan hệ đến tóc, bản thể của hắn lại đang ác chiến không ngớt.
Sau khi bắn hết Thiên Thạch tiễn, hai tay Từ Ngôn động nhanh, kết ra pháp môn cổ quái, Vương Khải cùng Hà Điền lúc này tìm được Sở Bạch đang nhanh chóng thối lui.
Chỉ cần lui về một phương Nhân tộc mới tính an toàn, Sở Bạch đã bị trọng thương, thoi thóp căn bản không có lực lượng tái chiến.
Đừng nhìn Sở Bạch thoi thóp, khí tức trên người lại rất cổ quái, khi thì là khí tức Nhân tộc khi thì là khí tức Ma tộc, thật giống như hắn có thể chuyển biến ở trong hai loại khí tức khác biệt, mà lại mỗi khi có ma khí xuất hiện, thương thế thảm liệt trên người Sở Bạch có thể chậm rãi khôi phục một chút.
- Gia hỏa này đến cùng là người hay là ma, quá cổ quái, chúng ta có thể cứu trở về một tai họa hay không? Nếu như hắn nhập ma quá sâu, không bằng sớm làm giết chết là được.
Hà Điền một bên ngăn cản Ma tộc bốn phía, một bên nói một mình.
- Nếu hắn chết rồi, Ngôn Ca Nhi còn không tìm chúng ta liều mạng? Muốn giết chết cũng phải chế tạo ngoài ý muốn, tỉ như nói hai huynh đệ chúng ta uốn éo tay, đau chân, mất tập trung một chút không có bảo vệ hắn.
Vương Khải cũng đang thấp giọng nói chuyện, hai vị này còn có thể đàm luận như thế nào hại người trong khi đang trùng sát bên trong Ma tộc, xem ra áp lực tuyệt không lớn.
- Hai lão bất tử... Ta đều như vậy còn muốn hại ta, chờ bản vương khôi phục lại, không tìm các ngươi... Tính sổ... Là không được
Sở Bạch thoi thóp phát ra tiếng nói đầy hư nhược, đừng nhìn thương thế cực nặng, thần trí ngược lại rõ ràng.
- Ngươi không có nhập ma?
- Đến cùng là người hay là ma, nói rõ ràng chúng ta mới yên tâm.
Vương Khải Hà Điền đồng thời truy vấn.
Hai người này không nhìn ra trạng thái bây giờ của Sở Bạch.
- Đương nhiên là người, ta có thể vận chuyển ma khí chữa thương, hai lão già các ngươi lần này yên tâm đi...
Sở Bạch lấy khí lực cuối cùng mắng to một câu, hai mắt lật một cái, ngất đi, không giải thích còn tốt, giải thích vài câu mà thôi đã hao tất cả khí lực của phí hắn. - Nguyên lai là người, thế thì yên tâm, hắc hắc.
- Liều mạng hôn mê cũng muốn chứng thực chân thân của mình, loại gia hỏa chết vì sĩ diện này đích thật là Trấn Sơn vương mạnh miệng, không sai.
Khiêng Sở Bạch đã ngất đi, Vương Khải Hà Điền trùng sát đến càng ngày càng mạnh mẽ, chỉ cần chứng thực Sở Bạch vẫn là Nhân tộc là được, tránh khỏi việc cứu một côn trùng có hại trở về.
- Ngôn Ca Nhi thật dốc sức, hắn có phải có thù với Ma Đế hay không, Bát ca, ngươi có nghĩ qua nói không chừng Ngôn Ca Nhi cũng là một vị đại năng Tán Tiên chuyển thế hay không?
- Nghĩ tới, bất quá không nghĩ ra vị Tán Tiên đại năng kia có tính cách xấu xa như hắn, nếu như nói có tử thù cùng Ma Đế, chỉ sợ phải kể tới Thông Thiên Tiên Chủ - Ngôn Thông Thiên.
Vương Khải cùng Hà Điền đến Chân Võ giới những năm qua đã biết được rất nhiều bí ẩn, hai người đàm luận về Ngôn Thông Thiên cũng không lạ lãm, lúc này Hà Điền bỗng nhiên sáng mắt lên, nhìn về phía trận chiến kịch liệt nhất ở trung tâm chiến trường.
- Thiên Quỷ Thất Biến! Không đúng, còn cường đại hơn Thiên Quỷ Thất Biến, chẳng lẽ là thân thông Ngôn Ca tự sáng tạo?
Theo Hà Điền kinh hô, không khí xung quanh Từ Ngôn du động ra từng đạo ma hồn, hàng trăm hàng ngàn.
- Lực lượng Tứ Vương, Thiên Ma vũI
Trong tiếng gầm rống tức giận, Từ Ngôn rốt cục vận dụng đòn sát thủ.
Nghìn đạo Ma Quân hồn bị đều thả ra, giống như quần ma loạn vũ, trong đó có bốn đầu ma hồn to lớn là dễ thấy nhất, chính là Bốn Đại Ma Vương.
- Hồn phách của Tứ Vương! Nghìn đạo Ma Quân hồn! Quỷ Diện tên phản nghịch ngươi!
Các Ma tử còn sót lại phát ra tiếng kêu rên hối hận, di chiếu nguyên lai Tứ Vương căn bản chính là chuyện tiếu lâm, Sáu đại Ma tử, mấy trăm Ma Quân, hàng tỉ Ma tộc thế mà bị một người đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Thi triển Thiên Ma Vũ, bao phủ Ma Đế to lớn.
Nghìn đạo Ma Quân hồn cùng hồn phách Tứ Vương bất kể cái giá lớn công kích, trên người Thiên Thủ giao trọng thương ra càng ngày càng nhiều vết thương, cho đến khi triệt để cuốn lấy trên trăm đầu lâu của thú lớn.
Thiên Thủ giao bị Thiên Ma Vũ cuốn lấy, Hồn Ngục Trưởng bị Diệu Thiên kiếm áp chế đến không thể động đậy.
Sắc mặt Chân Vô Danh thi triển ra tuyệt học kiếm đạo, từ đầu đến cuối lãnh đạm, chỉ là lông mày có chút hơi động.
Thân Đồ Liên Thành khó chơi, nằm ngoài dự đoán của Kiếm chủ.
Mắt Cổ Mẫu cường hoành, giao cho Hồn Ngục Trưởng sinh mệnh lực rất cường đại.
- Cổ pháp thần thông, người Bổ Thiên, hừ.
Thời khắc hừ lạnh, Chân Vô Danh đột nhiên kết ra kiếm quyết phức tạp.
Theo kiếm quyết kết ra, Kiếm Vương sơn phía sau hắn sụp đổ ra, thiên băng địa hãm, kỳ quái là Kiếm Vương điện lại không có bởi vậy đổ sụp, mà vẫn như cũ sừng sững giữa không trung, nguyên lai tòa đại điện này khảm vào ngọn núi, hình dạng hẹp dài giống như ngọn tháp.
- Kiếm Vô Danh, người Vô Danh, trời Vô Danh, Vô Danh... Vô Danh kiếm, Vạn Kiếm Quy Nhất!
Bên trong tiếng quát lạnh, đỉnh đầu Chân Vô Danh xuất hiện vạn đạo kiếm quang, kiếm ý kinh thiên trong nháy mắt hội tụ thành một đạo khai thiên kiếm, im ắng chém xuống, chém Thân Đồ Liên Thành đang gào thét thành hai nửa.
Tây Thiên Kiếm Chủ có kiếm đạo cường đại, kinh khủng như vậy.
- Thập Phương Chưởng, Bách Liệt Quyền, Thiên Long Chỉ, Vạn Lôi Ấn... Ma Thiên Võ Đạo, Lôi Ấn thương khung. Từ Ngôn thi triển ra Ma võ chỉ pháp, một thân cốt giáp như Thần Ma lâm thế, trong tiếng sấm đầy trời như tia chớp, từng đầu bị thiên hồn cuốn lấy đầu rắn nổ lên sóng máu trùng thiên.
Theo hồn phách Tứ Vương cùng nghìn đạo Ma Quân hồn băng liệt, quái vật lớn Thiên Thủ giao rốt cục sụp đổ.