Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1846 - Chương 1846: Thiên Phú Của Ma Đế

Chương 1846: Thiên phú của Ma Đế Chương 1846: Thiên phú của Ma ĐếChương 1846: Thiên phú của Ma Đế

Lấy Lôi Ấn thương khung tăng thêm Thiên Ma Vũ, thậm chí không tiếc đồng thời nổ tung tứ đại Ma Vương hồn cùng nghìn Ma Quân ma hồn, Từ Ngôn lần này tấn công mạnh rốt cục có hiệu quả, quái vật lớn Thiên Thủ giao vỡ vụn ra.

Trên chiến trường xuất hiện tiếng gào thét đếm mãi không hết, tính ra hàng trăm đầu thú của Thiên Thủ giao tản mát bốn phía, bên trong mỗi một cái miệng mở lớn đều đang phát ra gào thét kêu rên.

Cho dù thú lớn vỡ vụn, nguyên thần Ma Đế cũng không có chân chính diệt vong.

Mỗi một đầu đầu thú đang thét gào đồng thời cũng đang điên cuồng cắn nuốt Ma tộc xung quanh, phía dưới khí tức Ma Đế cùng tiếng rống thảm liệt, đếm mãi không hết Ma tộc cấp thấp liều lĩnh tụ đến, thậm chí tự mình vọt vào miệng lớn của Thiên Thủ giao.

Đầu thú tản mát trên chiến trường đang không ngừng nhúc nhích, được vô số Ma tộc bổ sung, mỗi một cái đầu thú đều đang nhanh chóng trưởng thành.

Từ ban đầu một đầu Thiên Thủ giao, biến thành mấy trăm đầu Thiên Thủ giao, mà khí tức những Thiên Thủ giao này đều đang không ngừng kéo lên.

- Phân liệt cùng tân sinh, nguyên lai đây mới là lực lượng thiên phú của Ma Đế, kẻ này đáng sợ.

Cảm giác mấy trăm đầu Thiên Thủ giao đang trưởng thành, Từ Ngôn nhức đầu.

Hắn đánh giá thấp năng lực của Ma Đế, không nghĩ tới Đồ Thanh Chúc gia hỏa này lại có thủ đoạn khủng bố như thế.

- Sau khi những Thiên Thủ giao này trưởng thành nhất định còn có thể dung hội thành một thể, nếu như mỗi một đầu đều cắn nuốt thành cảnh giới Ma Vương, một khi dung hợp, chẳng lẽ có thể khôi phục thành tu vi Ma Đết

Bỗng nhiên giật mình, Từ Ngôn rốt cuộc hiểu rõ vì sao Đồ Thanh Chúc muốn triệu tập đại quân hàng tỉ Ma tộc. Vị Ma Đế phục sinh này nguyên lai muốn lấy hàng tỉ Ma tộc làm chất dinh dưỡng, trợ hắn thành tựu Ma Đế cảnh.

- Thân Đồ Vân Thiên! Ngươi quả nhiên là gia hỏa giảo hoạt.

Từ Ngôn chửi ầm lên, nguyên lai, người chân chính tính kế Nhân tộc cùng Ma tộc, không phải vị Ma tử thứ bảy là hắn, mà là Đồ Thanh Chúc.

- Hắc hắc hắc hắc, giờ mới nghĩ thông suốt àa, Từ Ngôn, nguyên lai ngươi cũng không có tiếp nhận truyền thừa của hắn, ngươi không phải hắn, nếu như ngươi là hắn, nên sớm đã nhìn thấy mục đích của ta, Hóa Thần Nhân tộc, lịch duyệt cùng tâm cơ của ngươi thực sự không đáng chú ý, hắc hắc hắc hắc, tuyệt vọng đi! Ngươi không có cơ hội xoay người, bản đế sắp quân lâm thiên hại!

Tiếng rống âm trầm tựa như mãnh quỷ kêu khóc, từ khi di chiếu của Tứ Vương xuất hiện, đến Từ Ngôn vận chuyển ra Lôi Ấn thương khung, hết thảy cử động đều có trợ lực lớn lao dành cho Ma Đế.

Bản thể vỡ vụn, có thể càng nhanh cắn nuốt đồng tộc, từng đầu rắn vặn vẹo rất nhanh mọc ra thân rắn, nhanh chóng khổng lồ.

Trong lòng Từ Ngôn phát lạnh, lảo đảo lùi lại mấy bước, đột nhiên nhìn về phía phương hướng Chân Vô Danh.

Thời khắc thế này, chỉ có Kiếm chủ chuyển thế Chân Vô Danh mới có thể giúp Từ Ngôn, muốn đối phó Ma Đế đã vận dụng lực lượng thiên phú, những người khác căn bản bất lực.

Nhưng mà một màn khiến cho Từ Ngôn càng thêm kinh hãi xuất hiện.

Thân Đồ Liên Thành bị Chân Vô Danh thi triển ra tuyệt học kiếm đạo chém giết, mặc dù chém thành hai nửa nhưng chỗ thi thể của mắt phải lại đang chậm rãi di động, tựa như trong thi thể có bong bóng đang cuồn cuộn.

Hồn Ngục Trưởng bị đánh giết, thế nhưng quái vật bên trong mắt phải của Hồn Ngục Trưởng cũng không có chết, từng chút xíu bò ra từ trong hốc mắt của Thân Đồ Liên Thành.

Đó là một vật toàn thân da khô, không có hình dạng cố định, toàn thân khô quắt, chỉ có vị trí đầu là quái nhãn màu lam kia, nhìn không chỉ có buồn nôn, còn rất kinh khủng.

Quái vật vừa bò ra tới không tính quá lớn, giống như một đầu trùng lớn lắc lư liên tục bò tới Chân Vô Danh, lộ ra rất chấp nhất.

- Cổ mẫu, nguyên lai thật tồn tại.

Ngữ khí của Chân Vô Danh xuất hiện ba động, giống như đang cảm khái, lại như đang thở dài, bên trong đôi mắt càng hiện ra vẻ thất vọng.

Thất vọng đệ tử hắn năm đó nhận lấy, nguyên lai không phải người, không phải ma, mà là cổ.

- Bị người lợi dụng mà không biết, Thân Đồ Liên Thành, ngươi xem chính ngươi một chút, đến tột cùng là thứ gì.

Tình thầy trò sau cùng là nhân quả Kiếm chủ muốn chặt đứt, đã thanh lý môn hộ, liền muốn để môn hạ phản nghịch phải rõ ràng mọi chuyện, hắn đã bị người lợi dụng, còn bị mơ mơ màng màng.

Thân Đồ Liên Thành dù sao cũng là đệ tử hắn thu, Kiếm chủ có thể tự tay đánh chết, nhưng hắn không muốn để cho Thân Đồ Liên Thành mơ mơ hồ hồ chết đi.

Chết, cũng muốn làm một con quỷ hiểu rõ.

Tiếng vù vù xuất hiện.

Diệu Thiên kiếm ngăn ở trước mặt quái vật, thân kiếm như mặt gương phản chiếu ra bộ dáng của quái vật.

Quái nhãn màu lam nhìn chằm chằm quái vật bên trong thân kiếm một chút, tiếp đó quái nhãn nứt ra một cái miệng lớn, tiếng khóc rống truyền đến từ bên trong miệng lớn.

- Không!!! Đây không phải ta! Ta là người Bổ Thiên! Ta không phải quái vật... Chung Ly Bất Nhị! Ngươi gạt ta!!!I!I

Tiếng kêu rên truyền ra khắp nơi, thê lương đến cực kỳ bi thảm.

Không ai biết, một đời của vị Hồn Ngục Trưởng này nhìn như uy vũ bá đạo, làm mưa làm gió, trên thực tế hắn bất quá là một con cờ chết trong tay người khác thôi, thẳng đến trước khi chết mới chính thức rõ ràng vận mệnh của mình.

Vì để cho Thân Đồ Liên Thành chết được rõ ràng, Chân Vô Danh lấy Diệu Thiên kiếm phản chiếu ra bộ dáng kinh khủng của đối phương, chờ đến khi Thân Đồ Liên Thành kêu rên, đã đến thời khắc chân chính tử biệt.

- Vạn kiếm...

Kiếm quyết lại dị động, không đợi Chân Vô Danh phát ra tiếng quát lạnh, đột nhiên ngẩng đầu, một vầng sáng xanh đậm đã bao phủ vị Kiếm chủ phục sinh này.

Vầng sáng đến từ độc nhãn của quái vật, sau khi Thân Đồ Liên Thành phát ra tiếng kêu rên sau cùng, một chút thần trí còn sót lại của hắn bị cắn nuốt, mà cổ trùng khô cạn kia chợt bộc phát ra khí tức kỳ dị, độc nhãn biến thành lớn nhỏ trăm trượng, bao phủ Chân Vô Danh.

Chân Vô Danh bị bao phủ bên trong lam quang, quái nhãn khổng lồ vô số lần tựa như đang muốn thôn phệ vị Kiếm chủ phục sinh này.

Quái nhãn đứng ở tại chỗ lúc sáng lúc tối, trong đó có vô số kiếm ảnh đang xoay chuyển, bất kể cường giả tu sĩ Nhân tộc hay là Ma tộc xung quanh quái nhãn, tất cả đều rời khỏi thật xa, ai cũng không dám tiếp cận quái vật đáng sợ này.

Ngay cả Kiếm chủ đều có thể bị cắn nuốt, thứ đáng sợ này vượt ra khỏi nhận biết của tất cả mọi người.

Không ai biết nó là cái gì, nhìn như cổ trùng, lại hình như là cổ mẫu trong truyền thuyết, càng như là một loại hung thú không thuộc về thiên địa.

Chân Vô Danh bị quái nhãn cắn nuốt, Từ Ngôn căn bản không kịp đi cứu.

- Chân Vô DanhI

Bên trong tiếng thấp giọng hô, mắt trái Từ Ngôn lóe lên, dùng thị lực của Ác Niệm chi nhãn để hắn nhìn thấy quái nhãn đang hội tụ vô số kiếm quang, thân ảnh Chân Vô Danh mơ hồ ở trung tâm kiếm quang, nhìn qua tạm thời hẳn là không ngại.

- Lại là Chung Ly Bất Nhị! Nguyên lai mục đích hắn đầu nhập vào Thân Đồ Liên Thành là mê hoặc Hồn Ngục Trưởng trở thành người Bổ Thiên.

Nghe được tiếng kêu rên sau cùng của Thân Đồ Liên Thành, Từ Ngôn cũng theo đó thoải mái, nguyên lai Hồn Ngục Trưởng chỉ là người đáng thương bị người ta lợi dụng.

Lại một lần nữa biết được thủ đoạn của Chung Ly Bất Nhị, sau khi Từ Ngôn kinh ngạc, lại cảm thấy càng thêm kiêng kị mấy phần về chân thân Chung Ly Bất Nhị, vị chủ nhân của Huyễn Nguyệt Cung - Cổ Tuyên kia.

Trên chiến trường vẫn như cũ diễn ra chém giết, Chân Vô Danh bị quái vật cổ mẫu nuốt hết, cũng không có ảnh hưởng Nhân Ma hai tộc ác chiến, bây giờ Kiếm Vương sơn đã núi thây biển máu, mấy chục vạn tu sĩ Nhân tộc thương vong thảm trọng, cơ hồ có gần nửa người chiến tử sa trường.

Trái lại Ma tộc một phương, cho dù Sáu đại Ma tử không có còn mấy người, nhưng đám Ma Quân thú lớn còn lại không ít, hung mãnh tàn sát tu sĩ Nhân tộc.

Trong đó có một đầu Ma Quân thú lớn phi hành bắt được một gia hỏa cổ quái ngay ở biên giới chiến trường, gia hỏa cổ quái kia đang liều mạng cầu cứu như heo sắp giết.

- Cứu mạng! Trưởng lão cứu mạng! Từ Ngôn trưởng lão cứu mạng a... Ta muốn chết rồi! Tiểu Thanh của ta thì làm sao bây giờ... Ô ô ô...
Bình Luận (0)
Comment